Con ơi đừng ham lấy chồng giàu
Mẹ sợ con gái mẹ sẽ vì tư tưởng phải lấy chồng giàu mà hủy hoại bản thân, từ chối những người đàn ông tốt.
Mẹ biết, con gái mẹ lớn lên có nhan sắc hơn người lại có vóc dáng như người mẫu. Từ lâu, mẹ đã nghe con nói ước mơ của con là trở thành ca sĩ, người mẫu nọ kia. Bao năm đi học bên ngoài, con cũng từng ham muốn thực hiện được ước mơ nhưng tất cả đều chỉ là viển vông phải không con. Cuộc sống xa hoa ấy không dễ đến gần như con nghĩ. Con của mẹ cũng chỉ là xinh đẹp, cao ráo chứ chưa thể đủ tiêu chuẩn để trở thành nghề như con mong muốn.
Con xuất thân trong một gia đình nghèo khó. Thấy bạn bè được ăn mặc đẹp, con thèm muốn. Mẹ xin lỗi vì không cho con có cuộc sống giàu sang như người ta. Sức mẹ có hạn, bố mẹ chỉ làm cho co được như vậy. Nuôi con ăn học đã là nỗ lực lớn nhất đời của bố mẹ.
Nhiều khi con hay nói khi xem tivi rằng &’con mà được mặc bộ đồ kia lên người thì chắc đẹp phải biết’. Mẹ hiểu khát khao của con là có những bộ quần áo đắt tiền khoác lên người. Nhưng con gái mẹ nghèo, đâu có thể, chỉ có thể mặc những bộ đồ đơn giản bình thường.
Nhìn bạn bè ăn mặc đẹp, con lại ước mình có thật nhiều tiền. Vì con thừa sức đẹp hơn người ta. Thế nên, khi đi làm, con đã dành tất cả tiền bạc cho việc mua sắm. Mẹ lo con gái mẹ sẽ trở thành cô gái ăn chơi sa đọa, nghe lời bạn bè mà hư hỏng.
Con ít về nhà hơn với lý do bận công việc nhưng mẹ biết, con còn mải yêu đương. Con yêu bao nhiêu người mẹ cũng không rõ nhưng mẹ chưa từng thấy con đưa người nào về nhà. Chỉ là nghe bạn bè con nói, con thay người yêu như thay áo, mà anh nào đến với con cũng nhiều tiền.
Cũng có lý con ạ, vì khi con xinh đẹp, đàn ông giàu có ắt sẽ vây quanh con. Nhưng, gia cảnh con thế này, nếu con không sống chân thành, con chỉ nghĩ đến túi tiền của họ, mẹ sợ, một ngày nào đó khi họ biết được sự thật, họ sẽ coi thường con, khinh bỉ con, khinh bỉ cả bố mẹ.
Video đang HOT
Mẹ buồn vì tư tưởng phải lấy chồng giàu của con. Đàn ông tốt với con không là gì, con chỉ cần người có tiền, thế là đủ. Dù là người đó có vợ, con cũng không nề hà. Con nói chỉ cần anh ta cho con cuộc sống giàu sang, cho con tiền bạc, chu cấp cho con ăn chơi, tiêu xài là được. Con ơi, từ bao giờ con trở thành một người tham vàng bỏ ngãi, tham tiền bạc vật chất như vậy hả con?
Mẹ sợ con gái mẹ sẽ vì tư tưởng phải lấy chồng giàu mà hủy hoại bản thân, từ chối những người đàn ông tốt. Đàn ông giàu không dễ gì yêu con đâu con ạ. Dù con đẹp nhưng con lại chẳng có gì, chỉ hai bàn tay trắng. Còn những cô gái khác, họ cũng đẹp hơn con nhiều. Con đâu phải là người duy nhất họ có thể lựa chọn.
Nếu tâm con sáng, trái tim con chân thành yêu thương họ, muốn được kết hôn với họ mà không màng của cải, có chăng họ còn yêu thương con. Nhưng con của mẹ đâu phải người như thế, lúc nào con cũng chỉ nghĩ đến tiền. Mẹ buồn lắm con ơi. Giá như con hiểu, cái giá của sự giàu sang không dễ dàng gì đến với mình, thì con mới biết quý trọng những tình cảm chân thành xung quanh con. Chỉ cần có tình yêu thương chân thành, con ắt sẽ đồng cam cùng chồng làm ra của cải.
Nhà mình nghèo, lấy chồng giàu có sau này họ có thể sẽ nói những lời xúc phạm, không tôn trọng mình. Trong lòng con luôn nghĩ, phải lấy chồng giàu để có tiền có của, nếu người khác biết được mục đích như vậy, họ sẽ chẳng bao giờ tôn trọng con.
Bao nhiêu gia đình tan nát vì chồng giàu có mà mang của cải đi cho gái. Biết bao nhiêu người có tiền mà khinh cái sự nghèo, tiêu tiền không tiếc tay. Mẹ không mong con gái lấy chồng giàu sang, mẹ chỉ mong con tìm được người đàn ông con yêu thương thật sự, hết lòng vì con, thế là mẹ yên tâm rồi. Của cải có thể làm ra nhưng tình yêu nếu không có thì mãi mãi sẽ sống vô nghĩa con à.
Theo Khám phá
"Úp sọt" để lấy chồng giàu và cái kết đầy cay đắng
Tôi tính kế giăng bẫy Huy, không ngờ bản thân tôi lại mắc phải cái bẫy do chính mình giăng ra còn cay đắng hơn gấp trăm, gấp vạn lần.
Tôi ngu dại tự giăng bẫy chính mình (Ảnh minh họa)
Từ lúc yêu Huy, tôi đã biết nhà anh rất giàu có. Tuy là dân tỉnh lẻ nhưng bố Huy lại là cán bộ cấp cao ở Sở Tài chính, còn mẹ anh là kế toán trưởng của Ngân hàng tỉnh. Qua những gì Huy kể, những bức ảnh Huy cho tôi xem, tôi đã mơ ước một ngày nào đó được danh chính ngôn thuận về làm dâu nhà Huy.
Thế nhưng, có vẻ như mong muốn của tôi không dễ thực hiện chút nào. Huy nói, anh còn trẻ, anh chưa thể lấy vợ lúc này được. Hơn nữa, chúng tôi còn chưa tốt nghiệp Đại học, việc cưới xin là không thể, ít nhất cũng phải chờ tốt nghiệp xong.
Tôi lo lắng lắm, quê tôi cách nhà anh hơn 300 cây số, nếu tốt nghiệp xong đứa nào về quê đứa đấy xin việc thì mộng lấy Huy sẽ tan thành mây khói mất. Tôi trăn trở mãi, cuối cùng cũng nghĩ ra kế hay.
Hôm đó, tôi rủ Huy đến phòng mình chơi, anh vừa đến được một lát thì trời mưa, tôi mừng như mở cờ trong bụng, càng có cớ để giữ Huy ở lại. Mọi chuyện xảy ra đúng như dự tính của tôi, đêm hôm đó, tôi và Huy đã gần gũi nhau.
Hơn 1 tháng sau, tôi biết mình có bầu. Khỏi phải nói, tôi vui mừng như thế nào, thế là kế hoạch của tôi đã thành công ngoài mong đợi. Tôi đem chuyện này kể cho Huy. Huy hoảng hốt lắm, anh sợ hãi ra mặt, nhưng may cho tôi, Huy là người tốt, dù sợ đến run cả giọng nhưng anh vẫn an ủi tôi đừng lo, anh nhất định sẽ có trách nhiệm với mẹ con tôi. Tôi ngồi cạnh Huy, bên ngoài tỏ ra lo sợ, sụt sùi khóc, nhưng trong bụng thì vui mừng khôn xiết.
Đám cưới được tổ chức sau đó gần 1 tháng, bố mẹ Huy đều là quan chức tỉnh, không thể để chuyện này rùm beng nên đành cưới tôi về. Tôi những tưởng rằng bước chân được vào ngôi nhà xa hoa đó là cuộc đời tôi sẽ một bước lên tiên, nhưng không ngờ rằng, quãng đời tăm tối của tôi mới chính thức bắt đầu.
Cưới xong, chúng tôi vẫn đi học bình thường. Nhưng bố mẹ tôi không còn gửi trợ cấp cho tôi nữa, thay vào đó là bố mẹ chồng. Chính bố mẹ chồng yêu cầu như thế ngày tôi cưới nên bố mẹ tôi đành chấp nhận. 2 vợ chồng chưa đứa nào làm ra tiền, phải ngửa tay xin bố mẹ từng đồng khiến cả tôi và Huy đều cảm thấy áp lực, chưa kể cái cách mẹ chồng cho tiền tôi không khác nào thái độ ban phát khiến tôi thấy tổn thương vô cùng.
Gần đẻ, tôi xin bảo lưu kết quả về nhà chờ sinh. Bố mẹ chồng vốn chả mấy ưa tôi nên cũng mặc, chẳng bao giờ hỏi han chuyện trò, tôi sống lầm lũi như cái bóng trong nhà. Huy đi học, nhớ vợ, nhớ con nhưng cũng chỉ biết gọi điện về cho tôi chứ không thể lúc nào cũng về nhà được. Nhiều lúc, tôi tủi thân lắm mà không biết kêu ai.
Mẹ chồng coi tôi như đứa ở trong nhà, bụng vượt mặt rồi mà tôi vẫn phải làm tất cả mọi việc, từ cơm nước, chợ búa, giặt giũ, lau nhà. Có lần bà còn bóng gió sau lưng tôi "Có làm thì mới có ăn, ai mà nuôi báo cô mãi được". Tôi ứa nước mắt.
Tôi sinh con gái, bố mẹ chồng càng được đà chán ghét tôi ra mặt. Một mình tôi xoay sở vừa chăm con, vừa lo nội trợ. Có bà đẻ nào như tôi không, vừa sinh con được hơn nửa tháng đã phải tự tay giặt giũ quần áo, xô màn. Đồ trẻ con, giặt máy giặt thường không sạch, thế là tôi phải tự tay giặt giũ, phơi phóng, trời mùa đông lạnh buốt, chưa hết cữ mà tôi vẫn phải cắn răng mà làm. Mẹ chồng tuyệt nhiên không ngó ngàng, cháu khóc bà cũng chẳng buồn dỗ.
Tôi hối hận nhưng cũng muộn mất rồi, nhìn bạn bè hằng ngày tới trường vô tư tôi nhớ đến vô cùng. Giờ tôi học hành dở dang, trong tay cũng chẳng có gì, nhà chồng thì coi khinh ra mặt. Nếu biết làm dâu nhà giàu khổ thế này, có các tiền tôi cũng không ngu dại nữa. Tôi tính kế giăng bẫy Huy, không ngờ bản thân tôi lại mắc phải cái bẫy do chính mình giăng ra còn cay đắng hơn gấp trăm, gấp vạn lần.
Theo Phunutoday
Đừng cố lấy chồng giàu Vì sớm ý thức được vẻ đẹp của mình nên khi đến tuổi cập kê, chị đã cố gắng ra thành phố làm việc để kiếm một anh chồng giàu có cho xứng với nhan sắc của chị. ảnh minh họa Chị xinh đẹp, dịu dàng, là niềm mơ ước của rất nhiều trai làng. Nhưng, vì sớm ý thức được vẻ đẹp...