Con nhớ lắm mái ấm gia đình mình ngày xưa
Con hi vọng mình lại bé thêm một lần nữa, để được sống như ngày ấy – khi con chưa lớn. Mọi thứ lúc ấy thật hạnh phúc, không có chia ly và đổ vỡ.
Trước kia trong mắt con – một cô nhóc 3, 4 tuổi, tất cả thật đẹp, mọi thứ khi ấy thật đơn giản và hạnh phúc. Lúc đấy con có mẹ, có bố, có chị hai lúc nào cũng bên con, chị đưa con đi lòng vòng khắp xóm. Chị hai yêu con và bố mẹ cũng thương con.
Mọi thứ lúc đó thật bé nhỏ trong mắt con. Con chỉ khóc mỗi khi con ngã, bố mẹ lo con trầy xước, đau đớn. Chị hai lúc nào cũng vỗ về, an ủi, con hạnh phúc lắm. Khi lên 6, con được đưa tới trường, được ba má và chị đưa đi đón lễ khai giảng đầu tiên.
Ở trường học, con biết nhiều điều, học nhiều thứ, tiếp xúc nhiều cái hơn. Có nhiều cái mới lạ lắm, con biết đâu là bạn bè, là thầy cô. Con được vui chơi với nhiều người, không chỉ còn mình con và chị hai nữa.
Nơi ấy đem lại cho con khá nhiều điều bỡ ngỡ, con phải tự chơi, tự học, tự biết tiếp xúc và nói chuyện. Sau giờ học, con luôn được mẹ nấu cho những bữa cơm ngon, luôn được bố bế, nựng yêu và cõng quanh nhà…
Lớp một rồi lớp hai, rồi ba, bốn… bước hết ngưỡng tiểu học. Mọi thứ vẫn quá bé nhỏ đối với con, con vẫn vui tươi, hồn nhiên, vẫn ngây thơ như ngày nào
Bước vào THCS, kiến thức chắc chắn sẽ khó hơn, đòi hỏi con phải học tập nhiều hơn, đôi lúc khiến con nản chí, nhưng con tin mái ấm gia đình vẫn luôn bên con. Con vẫn có chị hai, vẫn có bố, mẹ, mọi người vẫn ở đó. Mọi người dõi theo con từng ngày, mỗi bước con đi.
Video đang HOT
Rồi khi con lớn hơn, con quan sát và để ý nhiều thứ hơn. Là khi gia đình ta không còn được hòa thuận như ngày con còn bé, con bắt đầu biết hai từ “đổ vỡ” là gì. Đó là khi mọi thứ trong gia đình mình trở nên nặng nề, trĩu nỗi buồn và sự cô quạnh, không hạnh phúc, không ấm áp. Chị hai vẫn ở đó, chị hai ôm con, hai chị em con khóc, những giọt nước mắt rớt rơi vì sự lạnh lẽo của gia đình.
Rồi hai từ “ly hôn” mang mái ấm của con đi mất, khi con buồn hay vui, tâm trạng con có ra sao, hay khi con muốn òa lên khóc thì cũng tự con an ủi mình. Chị và bố bây giờ không còn bên cạnh con, hai người đã đi đến một nơi sống khác. Chỉ còn con và mẹ.
Mỗi lần con trở về nhà, lại bắt gặp một người đàn ông khác sống ngay trong nhà mình. Con nhìn thấy cuộc sống không còn như trước nữa, con đã biết đâu là niềm đau của sự chia ly. Nỗi đau đã dần làm con thay đổi. Đau, khiến con không dễ dàng khóc. Con trầm tư hơn, lạnh lùng hơn, con không hay cười, con không hay nói.
Con chỉ ước ao sau mỗi lần con ngủ dậy, mọi thứ lại trở về như trước kia. Con mong lắm những giây phút gia đình ta ở cạnh nhau, yêu thương nhau, như ngày con còn bé. Thời gian đó làm con lớn hơn, thời gian ấy làm con hiểu hơn. Con ở đây vẫn khỏe, vẫn tốt. Bố và chị hãy sống tốt hơn con, đặc biệt là chị hai.
Ngày đầu tiên con bước chân tới trường, ngày đầu tiên con được tiếp xúc với trường lớp, bè bạn, là khi gia đình vẫn bên con. Con bây giờ đã lớn, đã thực sự trưởng thành, đã biết rung động trước tình cảm đầu đời…
Con sắp thành một tân sinh viên đại học, con sẵn sàng chuẩn bị ra trường và thực hiện những hoài bão của 12 năm con đi học. Bây giờ con sẽ tự đi trên chính đôi chân của con, sẽ không còn chị dìu dắt như lúc con còn nhỏ, bố mẹ chiều chuộng vỗ về như hồi bé.
Trải qua tất cả mọi việc, những vấp ngã..Con thực sự đã lớn. Mọi người là tất cả đối với con, là những người con yêu thương nhất. Con hi vọng sau này, con lại được bé thêm một lần nữa, để được sống như ngày ấy – khi con chưa lớn. Mọi thứ với con thật bé nhỏ.
Theo VNE
Tôi luôn tự hào khi có em gái là lesbian
Hãy cứ ngẩng cao đầu, cứ tự hào dù mình có là người đồng tính.
ảnh minh họa
Được biết đến câu chuyện của một bạn bị em gái người yêu bày tỏ tình yêu đồng giới, tôi rất đồng cảm với những gì mà bạn đang phải trải qua. Tuy nhiên, tôi không thể đồng tình với lời khuyên "hãy giữ kín chuyện này", rồi "hãy giữ khoảng cách với cô ấy", "tránh mặt cô ấy" của rất nhiều bạn đã bình luận ở bên dưới. Thật sự, nếu các bạn không phải người trong cuộc thì không thể hiểu hết được những gì mà họ phải trải qua đâu.
Em gái tôi là lesbian. Khi mới biết em gái mình như vậy, lại còn nghe từ chính miệng nó nói ra, tôi thật sự rất shock. Shock đến nỗi tôi cứ ngồi ngây người ra, không nói được câu nào mặc cho nó vừa khóc vừa giải thích. Thật sự là lúc ấy trong lòng tôi vô cùng sợ hãi. Tôi cảm thấy ghê sợ chính em gái của mình - người mà ngày nào tôi cũng ngủ chung giường từ nhỏ cho đến bây giờ. Tôi muốn tránh xa nó, càng xa càng tốt... Chính những phản ứng lúc đấy của tôi đã khiến nó bị trầm cảm. Tôi còn nhớ những ngày đen tối đấy, chị em tôi giống như kẻ thù, cứ nhìn thấy tôi là nó lại sợ hãi, quay lưng đi.
Nhưng rồi, có lẽ cũng bởi nó là đứa em gái ruột thịt của mình nên tôi không thể chối bỏ dù có sợ hãi đến mức nào. Chúng tôi mất gần nửa năm để tôi làm quen với việc có một đứa em là les và vứt bỏ các định kiến của mình. Nhìn em mình lo lắng, sợ hãi, đau khổ, lần đầu tiên bản năng làm chị khiến tôi trở nên mạnh mẽ và quyết bảo vệ em mình bằng mọi cách. Tôi lên mạng, vào các diễn đàn của les để tìm hiểu. Tôi lắng nghe những tâm sự của em mình. Tôi chơi với những người bạn đồng tính của nó. Và rồi, thế giới les mở ra trong tôi rất nhiều điều bất ngờ.
Hóa ra, từ trước đến nay, những gì tôi vẫn lầm tưởng về "trào lưu les", về "một đứa con gái ăn mặc và cư xử như một thằng con trai, ôm ấp tình cảm với một đứa con gái khác là sai hoàn toàn. Họ hoàn toàn bình thường như bao người khác, về mọi mặt. Ban đầu, lúc mới đi chơi với nhóm bạn les của đứa em gái, tôi cũng sợ lắm! Lúc có đứa quàng vai tôi, thậm chí có đứa còn ôm eo, tôi đã cảm thấy rùng mình và vô cùng sợ hãi. Thế nhưng, sau này, khi đã quen, tôi mới hiểu đó chỉ là những hành động bình thường, chẳng khác gì tôi với mấy con bạn hay thằng bạn thân ở trên lớp cả.
Chúng nó rất vui tính và hóm hỉnh. Chúng nó vẫn đi học, chơi hòa đồng với các bạn ở lớp một cách bình thường như bao người khác, cũng rất ghét những đứa con gái bình thường nhưng cứ đóng giả đồng tính để gây sự chú ý của mọi người... Chỉ có điều, em tôi và các bạn của nó luôn phải tìm cách che giấu giới tính thật với mọi người xung quanh, để tránh những cái nhìn coi thường, sự kỳ thị của mọi người. Lúc thấy ai đó có thái độ khinh miệt người đồng tính, chúng nó cũng buồn và tủi thân lắm, có những đứa còn nghĩ quẩn, nói là "muốn chết quách đi cho xong".
Cảm thấy cứ như thế này mãi thì cũng không ổn. Em tôi rồi cũng lớn, cũng phải đi làm và lập gia đình. Cứ nghĩ cách che giấu mãi cũng vô cùng mệt mỏi. Tôi và nó nghĩ mãi và rồi đi đến quyết định là phải nói thật tất cả với bố mẹ. Chúng tôi đã biết trước là bố mẹ sẽ rất shock, nhưng không ngờ họ lại phản ứng dữ dội như vậy. Lúc biết sự thật, bố tôi đã cầm gậy lao vào đánh em gái tôi tới tấp, miệng không ngớt chửi rủa nó là "đồ súc sinh", "chết đi cho rồi"... Bố tôi lúc đó đã nóng giận tới mức không thể kiềm chế, đòi đánh chết em gái tôi vì cảm thấy quá xấu hổ và nhục nhã khi sinh ra đứa con như thế. Thời gian sau đó, gia đình tôi không khác nào địa ngục. Bố mẹ tôi suốt ngày cãi nhau. Bố đổ lỗi cho mẹ không biết dạy con, mẹ thì oán trách bố. Không khí gia đình căng thẳng vô cùng khi bố mẹ tôi đòi ly dị. Tôi và em gái lúc đó đã quỳ xuống van xin, vừa khóc vừa nói trong nước mắt, giải thích với bố mẹ...
Mọi chuyện rồi cũng qua đi. Cũng may mà hai chị em tôi hiểu nhau nên mới có thể vượt qua hết chuyện này đến chuyện khác. Bây giờ gia đình tôi cũng tạm thời yên ổn. Bố mẹ đã chấp nhận giới tính thật của em gái tôi. Giờ hai chị em tôi chỉ cố gắng, nỗ lực làm việc để kiếm tiền để giúp nó thực hiện ước mơ phẫu thuật chuyển giới. Lúc đó em tôi sẽ có thể kết hôn và có một cuộc sống tốt hơn.
Thế nên, đứng ở vị trí một người chị gái có em là les, tôi khuyên bạn Hải Yến nên nói chuyện này với anh trai của cô bé kia và cũng chính là người yêu bạn. Có như vậy, anh trai mới có thể hiểu hơn về em gái mình và bảo vệ nó trước sức ép của xã hội. Bởi dù rằng xã hội bây giờ đã đón nhận hơn những người đồng tính, nhưng thật sự, vẫn còn rất nhiều người chưa thể chấp nhận, còn có thái độ kỳ thị. Có những người thì nói là ủng hộ nhưng trong lòng thì chưa hề chấp nhận họ... Hơn thế nữa, các bạn còn phải đối mặt với những người thân, mà nhất là bố mẹ. Chuyện này có thể sẽ rất khó khăn, vì thế hãy cùng nhau bảo vệ em gái mình.
Tôi cũng xin được gửi lời dành riêng cho những bạn đồng tính. Tôi đã chơi, đã hiểu rất nhiều về những người như các bạn. Tôi hiểu các bạn cũng như những người khác, cũng cần được tôn trọng, được sống vui vẻ, hạnh phúc. Vì thế, hãy cứ tự hào cho dù mình là người đồng tính, chỉ cần các bạn sống tốt là được. Tôi tin là các bạn có thể vượt qua mọi chuyện.
Theo VNE
Sốc khi anh thích 2 người cùng lúc Khi tôi hỏi anh thích cả hai người cùng một lúc à, anh đã trả lời là đúng như vậy. Điều đó giống như nhát dao đâm buốt trái tim tôi. ảnh minh họa Tôi là một cô gái bình thường, nếu thực sự mà nói thì tôi không xinh đẹp lắm, vậy nên suốt từ thời đi học cấp 3, cho đến...