Con người có 3 tầng khẩu nghiệp, cần cẩn trọng lời ăn tiếng nói để tránh rước họa sát thân
Từ trước đến nay, bao cuộc ly tán, tai ương đều xuất phát từ miệng mà ra. Cố nhân dạy con người có 3 tầng khẩu nghiệp, nên cẩn trọng để tránh gây họa cho người khác và chính bản thân mình.
1. Nói dối
Nói dối, tức nói điều không thật, nhằm che đậy khuyết điểm, hoặc đổ lỗi cho người khác. Nói dối, dù bị phát hiện hay không, đều tự tạo nghiệp cho chính mình. Người biết bạn nói dối, sẽ mất đi sự tin tưởng, thay vào đó là sự đề phòng. Trong sự nghiệp, sẽ mất lòng tin của cấp trên và đồng nghiệp. Trong kết giao, sẽ khó tìm được tri kỷ. Và trong gia đình sẽ mang đến nhiều lo âu, phiền muộn.
Ảnh minh họa.
Tuy nhiên, trong cuộc sống, không phải ai cũng đều nói thật. Nhưng hãy để lời nói dối của bạn mang ý thiện tâm, giúp đỡ người khác. Giống như người họa sĩ già trong câu chuyện Chiếc lá cuối cùng, đã nói dối cô gái bị bệnh hiểm nghèo rằng chiếc lá trường xuân ở bức tường đối diện không bao giờ rụng. Thực ra đó chỉ là bức tranh do ông vẽ. Nhờ vậy, cô gái mới có thêm động đấu tranh giành lại sự sống.
2. Nói xấu sau lưng
Cuộc sống có nhiều kẻ tỏ ra bất mãn khi thấy người khác hơn mình, hoặc không hài lòng vừa ý. Thay vì góp ý thẳng thắn, họ lại nói xấu sau lưng, không dám đương đầu, đối thoại, tranh luận công bằng. Cố nhân dạy rằng, chỉ kẻ yếu mới đâm lén sau lưng, bởi trong lòng có lo sợ nên mới dở trò tiểu nhân để bôi bẩn nhân cách người khác.
Video đang HOT
Con người vốn là một sinh linh mang nhiều nhược điểm, và dễ mắc phải những sai lầm nhỏ nhặt. Người thông tuệ, sẽ không dễ dàng đánh giá hay coi thường người khác. Thay vào đó, họ sẽ khoan dung và góp ý chân tình. Con người nên nhớ rằng, hôm nay mình nói xấu người ta, mai này hành vi đó của ta có thể sẽ bị mang ra nói xấu. Buông bỏ lời ác nghiệp, nói lời đẹp ý hay, cũng có nghĩa tự trân trọng chính mình.
3. Chửi mắng
Khi tức giận, ta buông lời chửi mắng, tình hình chẳng thể khá hơn, ngược lại còn khiến mọi chuyện trở nên nghiêm trọng. Khi nóng giận mắng chửi, con người sẽ sinh lời tà ngôn, tiêu hao phúc khí, làm tan vỡ nhiều mối quan hệ, đồng thời hạ thấp nhân phẩm bản thân. Vì vậy, “uổn lưỡi bảy lần trước khi nói” cũng là một đạo lý đáng suy ngẫm, giúp ta tồn tại giữa thế gian này.
Xuân Quỳnh
Theo Khỏe & Đẹp
Nhất quyết ly hôn sau khi bị chồng bắt dọn toilet, thế nhưng uẩn khúc đằng sau mới thật sự đáng sợ
Ánh cho hay, giây phút ấy trong lòng cô đã hạ quyết tâm. Cô không đáp lời chồng, lẳng lặng lên phòng thu dọn thêm đồ của mình, chẳng nhiều nhặn gì.
Có rất nhiều lý do dẫn đến sự tan vỡ của một cuộc hôn nhân. Song chỉ vì một cái toilet bẩn mà vợ chồng dẫn nhau ra tòa có lẽ là chuyện hy hữu. Sau khi Ánh đưa đơn ly hôn cho chồng, cả nhà chồng cô đi rêu rao làng trên xóm dưới rằng "sai nó cọ cái toilet bẩn nó liền khăng khăng bỏ chồng". Nhưng sự thật đâu hoàn toàn như thế, những giọt nước mắt đắng cay Ánh từng rơi có mấy ai hiểu thấu.
Ánh kể, bao nhiêu mơ mộng trong cô về "ngôi nhà và những đứa trẻ" phút chốc vỡ nát tan tành khi về chung sống với nhà chồng. Chồng và nhà chồng cô mặc định mọi việc trong nhà là của Ánh hết. Dù bố mẹ chồng cô đã nghỉ hưu rảnh rỗi, nhưng việc nhà từ lớn tới nhỏ không ai động tay giúp cô bất cứ việc gì.
Chồng cô đi làm về là nghỉ ngơi, bố mẹ chồng chỉ chờ cơm bưng nước rót và phục vụ tận tình, còn Ánh ngày đi làm trên công ty, tối về hùng hục nấu nướng, dọn dẹp. Chưa nói còn bị chê bai, bắt bẻ, xét nét và mắng mỏ.
Ảnh minh họa
Hễ cô mở lời nhờ chồng giúp là y như rằng anh ta trừng mắt: "Đó là việc của đàn bà, của người làm vợ!". Họa hoằn cô bận quá nhờ mẹ chồng chút việc thì bà cao giọng: "Đó là việc của con dâu. Cô đi lấy chồng mẹ cô không dạy cô phận làm dâu phải thế nào sao?".
Ánh bảo, kể cả cô ốm mệt cũng chẳng ai giúp đỡ gọi là có. Đến giờ cơm mẹ chồng sẽ gọi Ánh dậy nấu cơm, dù cô đầu váng mắt hoa đứng còn chả vững. Sốt cao đùng đùng vẫn phải lau dọn nhà cửa, vì "nhà này không ai chịu được bẩn, cô làm dâu thì phải làm".
Ánh khổ não bày tỏ, chồng cô lấy vợ về để cho có người làm việc, phục vụ, hầu hạ cả gia đình nhà anh ta thì phải. Bố mẹ chồng Ánh cũng thế, con dâu gọi ông bà một tiếng "bố mẹ" nhưng ông bà coi khác gì nô lệ. Bởi chỉ có nô lệ mới mất mọi quyền tự do, quyền phản kháng và làm việc theo sai bảo vô điều kiện như thế. Chứ ôsin còn được nghỉ nếu ốm, được trả lương, được tôn trọng nhé.
Ánh giãi bày, nhà chồng cô đã vin vào cái cớ cô phải "làm vợ, làm dâu" để đặt lên vai cô những gánh nặng quá sức, khiến cô héo úa dần trong ngôi nhà xa lạ ấy. Từ bao giờ mà làm vợ, làm dâu lại khủng khiếp đến nhường ấy? Về nhà chồng chả khác đi bán mình? Như vậy còn ai dám kết hôn nữa đây?
Ánh nói tiếp, thế rồi cô phát hiện mình mang bầu. Cô vừa vui vừa buồn, vui vì sắp được làm mẹ, nhưng lại buồn lòng khi nghĩ đến cuộc sống ngột ngạt ở nhà chồng, sinh con vào lúc này có thích hợp chăng? Khi bầu được 2 tháng cô bị động thai, phải nằm viện mất 2 tuần, nghỉ làm một mình tự lo trong bệnh viện.
Sau 2 tuần xuất viện về nhà, cô sững sờ khi thấy cảnh tượng bừa bộn, bẩn thỉu trong nhà chồng như thể từ hôm cô đi chưa ai mó tay vào dọn. Cô đã ngờ ngợ, nhưng vẫn hỏi chồng để nhận được câu trả lời chính xác: "Về rồi thì dọn dẹp đi còn gì. Đấy đâu phải việc của bố mẹ. 2 tuần cô nằm viện mẹ phải chợ búa, cơm nước rồi kia kìa".
Ánh bước vào toilet thấy toilet vàng ố mất vệ sinh vô cùng. Vừa hay tiếng chồng cô vọng đến: "Cọ luôn cái toilet đi cái, bốc mùi không chịu nổi, rồi ra nấu cơm đi. Nhà cửa để ăn cơm xong dọn cũng được". Đồ đạc mang ở viện về Ánh còn chưa kịp sắp xếp lại, bản thân thậm chí chưa ngồi nghỉ nổi 5 phút.
Trong lòng Ánh trào dâng sự chán chường tới tột độ. Cô muốn sống cuộc sống thế này tới bao giờ? Nơi những con người mang tiếng người một nhà nhưng đối xử với nhau vô cảm tới tàn nhẫn, chẳng có mảy may chút tình cảm nào với cô, chỉ coi cô là công cụ làm việc. Và họ sẽ chẳng bao giờ thay đổi đâu mà.
Ảnh minh họa
Ánh cho hay, giây phút ấy trong lòng cô đã hạ quyết tâm. Cô không đáp lời chồng, lẳng lặng lên phòng thu dọn thêm đồ của mình, chẳng nhiều nhặn gì. Rồi chậm rãi viết đơn ly hôn, xuống đưa cho chồng, sau đó xách hành lý quay người đi thẳng. Mặc kệ những lời gào thét, chửi mắng của chồng ở sau lưng.
Ánh bảo, chồng cô nhùng nhằng mãi chưa chịu ly hôn, song cô không vội. Khi nào anh ta có người khác, chắc chắn anh ta sẽ là người đầu tiên muốn giải quyết thật nhanh thủ tục ly hôn. Ánh chiêm nghiệm, rằng cuộc đời đâu dài gì, phụ nữ nên sống cho bản thân mình trước tiên. Mình có sống tốt mới chăm sóc được cho bố mẹ và đứa con mình dứt ruột sinh ra. Hi sinh vì những kẻ không thương mình, thật chẳng gì ngu dại hơn.
Thược Dược
Theo toquoc.vn
Mời chủ cửa hàng tát nữ sinh viên vì đòi tiền lương lên công an Sau khi đoạn clip nữ sinh bị chủ cửa hàng giày dép ở Hà Nội chửi mắng, tát vào mặt lúc đến đòi tiền lương được chia sẻ trên mạng xã hội, cơ quan công an đã mời những người này lên để làm việc. Hình ảnh cắt từ clip. Công an xác minh thiếu nữ bị chủ cửa hàng tát vì đòi...