Con nghỉ hè ở quê, mẹ về thăm bất ngờ và phát hiện sự thật
Sang nhà bác Thủy, tôi sững người thấy cháu Duy đang dạy con trai tôi cách hút thuốc lá, con gái thì đang cắm đầu vào điện thoại chơi game say sưa.
Trong mắt nhiều người ở quê chồng, gia đình tôi được coi là cơ bản: Vợ giáo viên, chồng công nhân nhà máy cơ khí. Ít ai hiểu rằng, chúng tôi phải sống cảnh giật gấu vá vai, vay mượn khắp nơi để mua được gian nhà.
Tôi làm giáo viên hợp đồng, lương ba cọc ba đồng. Chồng tôi là chủ lực kinh tế, hết việc nhà máy anh lại tích cực đi làm thêm ở xưởng cơ khí tư nhân.
Đầu năm nay, hai vợ chồng tôi bàn nhau tiết kiệm để cuối năm sửa nhà, lợp tôn lạnh chống nóng, làm lại công trình phụ. Chi phí khoảng 40 triệu.
Khi các con chuẩn bị được nghỉ hè, vợ chồng tôi lên kế hoạch gửi con (một đứa lớp 4, một đứa lớp 2) về ông bà nội 2 tháng. Tôi xin làm nhân viên bán hàng quần áo cho một shop thời trang ở trung tâm thị trấn, buổi tối tranh thủ làm trà sữa bán online.
Chồng tôi sẽ yên tâm làm thêm ở xưởng cơ khí tới 8 giờ tối mới về.
Ảnh: Shutterstock
Bố mẹ chồng tôi sinh được 3 người con. Chồng tôi và cô em gái lập nghiệp xa nhà, chị Thủy – chị gái chồng tôi sống cùng làng, gần bố mẹ.
Cuộc hôn nhân của chị không êm đềm nên chị mới ly dị năm ngoái. Hiện tại, chị sống cùng con trai. Người con trai này tên Duy, năm nay 22 tuổi là lao động tự do ở Hà Nội. Gần đây, cậu ta bị ngã xe gãy chân nên phải ở nhà.
Video đang HOT
Tôi đưa hai con về quê, nhìn thấy thằng cháu đầu tóc dựng ngược, nhuộm xanh đỏ, lưng xăm trổ vằn vện hình chó sói hoang dại mà phát sợ. Nhưng chồng tôi bảo, nhà chị Thủy ở riêng, con mình ở với ông bà nên không phải lo nghĩ.
Trước khi đi tôi đã dặn dò ông bà hạn chế cho cháu xem ti vi mà tích cực dạy cháu làm việc nhà. Ông rảnh rỗi thì cho chúng nó đi thả diều ở đồng bãi. Sau đó, vợ chồng tôi biếu ông bà 3 triệu để mua đồ ăn cho các cháu rồi lên xe trở lại thành phố…
Tối đến, tôi gọi điện về quê thì ông bà bảo các cháu đều ngoan. Nhưng bất thình lình một ngày, tôi gọi điện về quê vào buổi sáng thì không gặp các cháu ở nhà. Ông nội của cháu bảo, các cháu đang chơi bên bác Thủy.
Nghĩ hai con tự do đi chơi như thế nguy hiểm nên tôi vội đi xe về quê chứ không đợi đến chủ nhật.
Sang nhà bác Thủy, tôi sững người thấy cháu Duy đang dạy con trai tôi cách hút thuốc lá, con gái thì đang cắm đầu vào điện thoại chơi game say sưa. Tôi hét toáng lên, mắng cháu té tát, sao lại dạy các em toàn thứ độc hại.
Cháu tôi phì phèo nhả khói và trả lời tỉnh bơ: “Mợ cứ lo hão, hút vài điếu có chết ai?”
Tôi lôi 2 con về nhà ông bà nội, tra hỏi suốt buổi sáng. Con gái tôi sợ quá, khai báo hết: “Ông bà bận đi làm, chúng con toàn chơi với anh Duy, anh cho con chơi điện thoại cả ngày, anh còn bảo mấy hôm nữa cho anh Nam nhà mình chơi game bạo lực. Anh Duy bảo anh Nam rằng, con trai phải hút thuốc mới là sành điệu”.
Tôi nghe con nói mà choáng váng tột độ. Trưa hôm ấy, tôi kể hết chuyện cho ông bà nội nghe và có ý trách ông bà bỏ mặc cháu. Ông bà đỏ mặt tía tai, mắng tôi nhiều chuyện, từ giờ đừng gửi con về quê nữa. Tôi nhẫn nhịn xin lỗi bố mẹ chồng, cố ở nhà đến chiều mát rồi mới đưa con về thị trấn.
Vậy là, kế hoạch làm thêm của tôi tan tành mây khói. Tôi sẽ không đi bán hàng quần áo nữa mà chỉ chuyên làm trà sữa, sữa chua nếp cẩm và bán đồ ở chợ công nhân mấy tiếng buổi chiều.
Tôi nghĩ, gửi con về quê, quan trọng nhất là phải đảm bảo con được mạnh khỏe, an toàn chứ gửi về quê mà con hư hỏng lêu lổng thì tôi không bao giờ đánh đổi. Tôi thấy mình quá may mắn khi kịp thời về thăm con trước nguy cơ từ đứa cháu bất hảo…
Theo Vietnamnet
Con nghỉ hè ở nhà, mẹ rụng rời khi nghe cuộc gọi của hàng xóm
Nhìn thấy các con, tôi òa lên khóc. Tôi thấy mình thật dại khi nghĩ ra phương án này...
Nhắc đến chuyện nghỉ hè của con, tôi lại thấy rùng mình. Vợ chồng tôi sinh được hai người con, một cháu trai và một cháu gái.
Năm ngoái, tôi cũng rơi vào cảnh đau đầu như các bậc cha mẹ ở đây. Hai vợ chồng là công nhân, không đi làm thì không có tiền chi tiêu mà đi làm thì không biết phải gửi con ở đâu.
Hai vợ chồng tôi thuê trọ ở một huyện ngoại thành Hà Nội. Quanh khu vực đó, chúng tôi không tìm được chỗ nào nhận trông các con trong kỳ nghỉ hè. Ngay cả lớp mầm non tư thục, các cô cũng xin đóng cửa trường 1 tuần để giáo viên đi nghỉ mát.
Trong một tuần đó, tôi bàn với chồng thay nhau xin nghỉ để ở nhà với các con. Tuy nhiên khi hai vợ chồng định xin nghỉ thì lãnh đạo công ty lại thông báo phải làm tăng ca để đẩy nhanh tiến độ. Thành ra kế khoạch của chúng tôi không thể thực hiện được.
Ảnh: Shutterstock
Chồng tôi bảo, tôi đưa các con về quê gửi bố mẹ chồng. Nhưng bố mẹ chồng tôi từ chối. Ông bà vốn mâu thuẫn với con dâu nên từ lâu đã không ngó ngàng đến gia đình chúng tôi. Quê bố mẹ đẻ của tôi thì ở xa, cách Hà Nội gần 1.000km nên tôi cũng không thể cho các con về. Cuối cùng, tôi đánh liều nghe lời hàng xóm, để các con ở nhà trông nhau.
Thằng con lớn năm đó 8 tuổi nhưng bình thường hay phụ giúp bố mẹ nên cũng biết cắm nồi cơm, rán quả trứng hay pha cho em gói mỳ tôm. Cô em gái lúc đó 4 tuổi khá ngoan ngoãn, biết tự ăn, tự ngủ nên không quá phiền anh.
Nghe tin bố mẹ để 2 anh em được ở nhà trông nhau và thoải mái xem ti vi, cả hai đứa đều hò reo thích thú.
Sáng đến, chúng chỉ cần tôi mua chút đồ ăn để vào tủ rồi khóa cửa đi làm đến tối. Hai anh em sẽ ngủ dậy muộn hơn. Khi dậy, các con sẽ tự lục đồ ăn và bật ti vi hoặc chơi đồ chơi trong nhà.
Tuy nhiên chúng chỉ chơi ngoan như vậy được 3, 4 ngày. Đến ngày thứ 5, tôi rụng rời chân tay khi thấy cuộc điện thoại gọi đến từ một người hàng xóm.
Hóa ra, anh con trai tôi bật bếp rán trứng cho em nhưng rán xong lại quên tắt bếp. Bà hàng xóm ngửi thấy mùi khét, lại biết tôi đang "giam" hai đứa trẻ ở nhà nên đập cửa gọi các con. Tuy nhiên hai đứa trẻ ăn xong đã lăn ra ngủ nên không trả lời bà.
Bà ấy đành phải điện cho tôi rồi gọi người phá khóa. Tôi hốt hoảng phóng xe về nhà nhưng đi hết quãng đường 5km thì hàng xóm đã phá cửa và đón các con tôi ra ngoài.
Nhìn thấy các con, tôi òa lên khóc. Tôi thấy mình thật dại khi nghĩ ra phương án này...
Nếu hôm ấy, bà hàng xóm không phát hiện kịp thời và nếu ngọn lửa bén vào những đồ vật gây cháy nổ khác thì có lẽ tôi đã ân hận cả cuộc đời...
Năm nay, tôi không dám liều nữa. Ngay từ đầu tháng 5, tôi đã đón mẹ đẻ của mình lên chơi rồi nhờ bà ở lại với các cháu trong kỳ nghỉ hè. Mẹ tôi nghe chuyện tôi nhốt các cháu và suýt xảy ra hỏa hoạn năm ngoái nên cũng không nỡ chối từ.
Bà quyết định ở lại với vợ chồng chúng tôi. Bà cũng khuyên tôi phải hòa hợp với mẹ chồng để cuộc sống đỡ vất vả, các cháu có nội có ngoại. Khi cần, tôi cũng có thể gửi các cháu về quê hoặc nhờ ông bà lên đỡ đần ít ngày.
Tôi nghe lời mẹ nên kỳ nghỉ hè năm nay của các con, tôi thấy thật thoải mái.
Hy vọng, nghe câu chuyện của tôi mọi người sẽ rút ra được kinh nghiệm cho bản thân mình. Tuyệt đối đừng để các cháu nhỏ ở nhà một mình. Nếu các cháu ở nhà thì phải có sự giám sát từ xa (có thể qua camera) và phải tắt hết công tắc điện, khóa bình ga cũng như phải cất giấu tất cả những vậy dụng có thể gây nguy hiểm cho các cháu.
Theo Vietnamnet
Bố con hàng xóm vô tư vào phòng ngủ của vợ chồng tôi chơi đùa Thấy cửa nhà tôi mở, cậu bé hàng xóm chạy vào. Bố nó theo sau, thản nhiên nô đùa với con ngay trong phòng ngủ của hai vợ chồng tôi không chút ngượng ngùng. Tôi kết hôn đã 6 năm, chúng tôi ở trong căn hộ cấp 4 nhỏ hẹp do bố mẹ chồng cho, xây cách đây 20 năm. Nhà bé nên...