Con mới 2 tháng chồng cũ đã mời cưới, cô vợ đăng đàn hỏi có nên bế con đi không
Nhận thiệp cưới từ chồng cũ, bà mẹ trẻ đăng đàn hỏi cư dân mạng có nên đưa con tới dự hay không. Và câu trả lời nhận được, khiến ai cũng bất ngờ…
Đi dự đám cưới của người yêu cũ vốn chẳng vui vẻ gì. Thế nhưng người phụ nữ trong câu chuyện dưới đây còn rơi vào tình cảnh ngang trái hơn khi nhận được lời mời đi đám cưới chồng cũ. Chưa kể, họ mới ly dị cách đây không lâu và con còn rất nhỏ.
Đăng tải trên mạng xã hội, bà mẹ trẻ cho hay “chồng cũ mời đi đám cưới có nên bế con đi cùng không các mom?”. Giải thích thêm về câu hỏi này, chị cũng cho hay bản thân mới ly dị chồng và con chung của họ mới được hơn 2 tháng tuổi.
Có nên bế con tới đám cưới chồng cũ? Ảnh minh họa
“Nhớ hồi mang bầu mấy tháng, mặc bộ đồ của má chồng ngồi bán sầu riêng ngoài nắng mưa mặc dù có ăn có học đoàng hoàng mà chịu nghèo cùng chồng. Vậy mà chồng vẫn đánh, vẫn bỏ vợ con đi. Giờ thì cuộc sống thật tươi đẹp, tất cả chỉ lo cho con, không phải cơm nước, giặt đồ, nhà cửa cho chồng, không phải đợi chồng đi chơi đến đêm mới về, không phải lo họ hàng nhà chồng, ba má chồng”. Và câu kết luận khiến không ít người tâm đắc với phát ngôn “bởi vậy là phụ nữ hãy hơn nhau ở chính mình các mẹ nhỉ?”.
Ngay khi được đăng tải, câu chuyện này đã trở thành đề tài bàn tán sôi nổi của cộng đồng mạng. Đa phần các ý kiến đều cho rằng, bà mẹ trẻ nên chuẩn bị thật xinh đẹp và lộng lẫy đến đám cưới của chồng để chứng minh rằng không có anh ta, cuộc sống của chị vẫn tốt đẹp.
Thành viên có nick Nguyệt Minh bày tỏ: “Nhận được thiệp cưới khi con chung mới hơn 2 tháng tuổi cũng bất ngờ thật đó. Nhưng dù sao cũng hết tình cảm rồi, mối liên hệ chỉ là đứa con mà thôi. Nên đi chị ạ, để cho chồng và nhà chồng thấy rằng không có anh ta, chị và con vẫn ổn”.
Không ít người khi nghe câu chuyện này vẫn “không dám tin” là thực. Bởi cặp đôi chỉ vừa mới ly dị thôi nhưng ngay lập tức anh chồng đã có vợ mới. Giải thích cho điều này, nhiều thành viên khẳng định: “Đó cũng là chuyện bình thường, khi chị ấy chia sẻ chồng đi chơi tối ngày, chắc chắn anh ta đã có tình mới trước khi họ ly dị. Chúc mừng mom vì đã thoát khỏi cuộc sống vốn chẳng bình yên gì với người chồng như vậy”.
Trái ngược với quan điểm nên trang điểm, diện đồ thật xinh đến đám cưới, một số ý kiến khác lại cho rằng “chẳng việc gì phải tới” hay “chuyện gì đã qua thì quên hết, nhắc lại làm gì thêm đau lòng”.
Thành viên có nick Yến Chíp khẳng định: “Là người dưng rồi đi làm gì mất tiền, mất công. Chị để tiền ấy mua đồ cho con hoặc mua sắm cho mình là hơn”.
Bên cạnh đó, không ít phụ nữ cho hay họ đã nhận ra… câu nói “phụ nữ hơn nhau ở tấm chồng” vốn chẳng đúng chút nào. Bởi lấy người chồng chẳng ra gì, cuộc đời còn khổ hơn rất nhiều. Vậy nên “phụ nữ hơn nhau ở chính mình” mới chính là chân lí mới.
Hiện, câu chuyện mới ly dị, con hơn 2 tháng tuổi bỗng nhận được thiệp cưới từ chồng cũ vẫn gây xôn xao dân mạng. Với hàng loạt bình luận bày tỏ quan điểm, trả lời cho câu hỏi trên, hy vọng rằng bà mẹ trẻ sẽ có quyết định đúng đắn nhất cho bản thân mình.
Theo Eva
Đường cùng phải đi Tiếp rượu, bị đại gia sàm sỡ, cô không chống cự còn bảo "Anh làm tới đi" để rồi...
- Con bé nó nhớ con lắm đấy, mấy hôm nay ốm cứ khóc đòi mẹ suốt, chẳng chịu ăn uống gì cả.
Video đang HOT
- Mẹ chăm cháu giúp con, vài ngày nữa có lương con sẽ về.
Tắt điện thoại, Liên chỉ biết ngồi thừ ra một chỗ, thương con rồi thương chính bản thân mình.
Ảnh minh họa
Cách đây 3 năm khi mới chỉ là cô bé 18 ngây thơ, Liên bị một gã đàn ông lừa, khi cô mang bầu thì hắn ta lại chạy làng, lặn mất tăm mất tích. Không nỡ bỏ con, cô đành bỏ dở dang việc học của mình mà tập cách làm một người mẹ đơn thân ở độ tuổi còn quá trẻ.
Gia đình nghèo khó, không có bằng cấp nhưng cần tiền nuôi con, Liên chân ướt chân ráo lên thành phố kiếm việc làm khi con gái vừa tròn 1 tuổi. Cô sẵn sàng xin làm rửa bát thuê cho nhà hàng 10 tiếng 1 ngày nhưng lương cũng chỉ được 5 triệu bạc, chi tiêu các khoản chỉ còn 3 triệu gửi về cho con.
Hai tháng nay con bé bị viêm phổi, đi viện triền miên nên bố mẹ Liên ở nhà phải chạy vạy khắp nơi vay tiền chữa bệnh cho cháu. Đang không biết phải xoay tiền ở đâu ra thì Liên nghe chị hàng xóm rỉ tai:
- Em có muốn đi làm ở quán rượu với chị không? Nếu may thì có khi mỗi tháng còn được cả chục triệu mà không cần ngồi mòn mông rửa bát, không vất vả, mình khéo thì không sợ bị đại gia sàm sỡ đâu.
- Nhưng... em sợ...
- Sợ bị mang tiếng chứ gì? Có con rồi chứ có phải gái trinh gì đâu mà còn quan trọng cái đó, không có tiền thì chữa bệnh cho con em sao được? Hơn nữa mình có bán thân đâu mà sợ, lỡ người ta có sờ mó chút thì cũng chẳng mất mát gì.
Sau 2 ngày suy nghĩ đến nát óc, cực chẳng đã Liên phải theo chị đó tới làm ở quán rượu. Nói gái một con trông mòn con mắt quả không sai, dù phải làm việc vất vả nhưng nét xinh đẹp, mặn mà trên khuôn mặt Liên vẫn còn giữ được, dáng người đầy đặn chỗ nào ra chỗ đấy, có khi mấy cô gái chưa chồng còn chẳng sánh bằng. Bà chủ vừa nhìn thấy Liên liền ưng ý, nhận cô vào làm ngay.
Hai ngày đầu tiên vào làm, Liên toàn gặp những vị khách tử tế, họ chỉ nhờ cô rót rượu rồi phóng khoáng bo cho hẳn 300 nghìn. Cầm tiền trong tay mà không tốn chút mồ hôi công sức nào, Liên bắt đầu thấy công việc này quá dễ dàng nên đầu tư son phấn, quần áo để khiến cho mình đẹp hơn.
Nhưng mọi chuyển chẳng bao giờ suôn sẻ được mãi như thế bởi chẳng ai cho không ai thứ gì. Vào làm được 1 tháng, hôm ấy là 10h đêm, Liên đang định về nhà thì bà chủ kéo tay cô lại bảo:
- Hôm nay quán đông khách quá mà lại có mấy đứa xin nghỉ, em chịu khó ở lại làm thêm giúp chị 2 tiếng được không? Chị trả cho 1 triệu. Nhưng em nhớ ăn mặc, trang điểm cho xinh vào đấy nhé, khách này Vip lắm, phải phục vụ cho chu đáo.
Thấy chỉ 2 tiếng mà được số tiền ấy, Liên không suy nghĩ gì liền gật đầu đồng ý ngay.
Vào đó phục vụ được một lúc, Liên thấy có gì đó khác thường khi vị khách kia cứ nhìn chằm chằm vào cái váy ngắn của mình. Chợt, anh ta kéo cô ngồi lên đùi mình cười gian xảo:
- Ngồi đây phục vụ anh đi, muốn bao nhiêu cũng có.
Liên vội đứng dậy đi ra ngoài nhưng vừa ra tới cửa thì đã bị bà chủ ngăn lại:
- Em làm gì thế? Khách người ta về mất thì em có đền được thiệt hại cho quán không? Vào làm nốt đi, họ chỉ kéo mình ngồi vào lòng chứ có làm gì quá quắt đâu mà em phải căng thẳng thế, có khi họ vui còn bo cho cả triệu bạc ấy chứ.
Vào đi không chị cho nghỉ việc, trừ hết lương luôn bây giờ.
Sợ bị bà chủ đuổi việc lại không lấy được lương nên Liên đành ngập ngừng bước vào. Đột nhiên vị khách ấy ra hiệu cho những người trong phòng đi ra ngoài hết rồi khóa cửa ngoài. Cô lo sợ, run run bảo:
- Anh... định làm gì?
- Chiều anh đêm nay đi, anh sẽ cho em 20 triệu, hời quá còn gì nữa.
- Không... tôi chỉ đi rót rượu thôi chứ không làm cái việc kia.
- Bà chủ nói em có con gái rồi và đang cần tiền chữa bệnh cho nó, sao cứ phải làm giá mãi vậy? Em chê tiền chắc?
- Tôi... tôi...
Chẳng để cho Liên kịp trả lời, ông ta đã lao vào đè ngửa cô ra ghế sofa hôn tới tấp. Nhanh như chớp, chiếc váy ngắn trên người Liên bị xé toang ra. Cô càng chống cự thì càng bị ông ta ra tay mạnh bạo hơn, chút sức lực yếu ớt của Liên chẳng thể làm gì nổi.
Đến khi tưởng chừng chẳng thoát được nữa thì trong đầu Liên chợt lóe lên một suy nghĩ, cô vòng tay ôm chặt lấy ông ta, ra vẻ hưởng ứng nồng nhiệt lắm rồi thủ thỉ:
- May quá, mấy năm nay chẳng người đàn ông nào dám động vào em.
Vừa mải miết lần mò khắp cơ thể Liên, vị khách kia vừa nói mỉa mai:
- Sao vừa nãy còn giãy nảy lên chống cự cơ mà?
Như sực nhớ ra gì đó, ông ta vội hỏi:
- Em vừa nói cái gì cơ? Sao lại không có người đàn ông nào dám động vào em?
- Vì em mắc bệnh truyền nhiễm, họ sợ lây nên phải tránh xa.
Vừa nghe thấy từ "bệnh truyền nhiễm", ông ta vội buông cô ta, đứng phắt dậy:
- Cái gì cơ? Cô bị mắc bệnh gì?
- Sao anh phải hoảng sợ như thế? Vừa khi nãy anh còn nói muốn ngủ với em cơ mà? Chỉ cần anh dùng đồ bảo hộ kỹ càng thì sẽ không sao đâu, lại đây với em đi.
- Cô bị bệnh gì?
- Em bị HIV, em cũng lây từ một vị khách ở đây.
- Giời ạ, thế này mà bà ta nói là gái quê, sạch sẽ lắm, tí nữa thì chết.
- Chính bà chủ là người sắp xếp để ông ngủ với tôi ư?
- Chứ còn gì nữa, tí thì bị mất oan vài chục triệu bạc cho mụ ta còn rước bệnh về người.
Ông ta vội mặc lại quần áo rồi chuồn luôn. Thừa cơ hội, Liên cũng chạy ra ngoài để thoát thân. Về tới phòng trọ cô vẫn chưa hoàn hồn, may sao khi nãy cô đủ bình tĩnh để nghĩ ra lý do ấy nếu không thì đã bị đại gia làm nhục mất rồi. Còn vài triệu trong tay, Liên bắt ngay chuyến xe đêm đó về quê với con để chạy trốn khỏi bà chủ và tự hứa với lòng sẽ không bao giờ làm cái công việc nhơ nhớp ấy nữa.
Theo webtretho
Cho đến ngày tôi "Tái giá" Mẹ chồng cũ vẫn làm thôi "Rơi Nước Mắt" Mẹ chồng đã để sẵn bát gà hầm trên bàn trang điểm của Thảo, đủ để khi cô tắm xong là vừa ấm và ăn luôn cho ngon miệng. Phải nói thật rằng cứ tiếp diễn như thế này thì vài tháng nữa, nhìn thấy gà ở đằng xa thôi, Thảo cũng sởn hết cả gai ốc. Về đến nhà, nhìn vợ chiến...