‘Con ly hôn đi, đừng sống cảnh tủi nhục thế này nữa’
Nhiều đồng nghiệp khuyên tôi nên đơn phương ly hôn, có pháp luật can thiệp anh ta cũng không dám làm gì cả. 5 năm kết hôn là những ngày tháng tủi nhục, là những trận đánh không ngơi tay của chồng.
Tôi là giáo viên mầm non, tôi vào nghề cũng được hơn 7 năm rồi. Công việc của tôi luôn phải đi sớm về muộn chẳng có mấy thời gian để dành cho gia đình. Vất vả là vậy đấy nhưng đồng lương chẳng được bao nhiêu.
Tôi yêu nghề của mình, hàng ngày đến lớp chỉ cần nghe tiếng trẻ em bi bô cười nói, vui đùa. Chỉ cần các con ăn hết phần cơm của mình là tôi vui lắm rồi. Những ngày lễ như ngày 20/10, ngày nhà giáo Việt Nam được nghe những lời chúc từ các con tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc.
Tôi cũng đã kết hôn và có một đứa con nhỏ được 2 tuổi. Vì có bà trông cháu nên tôi vẫn có thể đi làm được bình thường. Gia đình tôi nghèo, vì chồng tôi cũng chỉ làm công nhân, lương thấp. Thu nhập của cả hai vợ chồng góp lại cũng vừa vặn để trang trải cuộc sống chứ không dư ra được đồng nào.
Chồng chẳng thông cảm được cho những vất vả của vợ.
Đi làm vất vả là thế, nhưng chồng chẳng chịu hiểu cho vợ. Sau những giờ làm việc anh hay cùng bạn bè nhậu đến khuya mới về. Anh cục tính, chẳng dịu dàng với vợ được một câu bao giờ. Anh lấy lý do con suốt ngày khóc khiến anh đau đầu nên anh phải ra ngoài cho khuây khỏa. Cả ngày vợ chồng chỉ nhìn mặt nhau được mấy tiếng đồng hồ buổi tối.
Nếu anh chỉ đi nhậu nhẹt không thì tôi cũng không muốn làm lớn chuyện, đằng này tôi phát hiện ra anh mang tiền đi chơi cá độ trong những trận bóng. Vì anh muốn được đổi đời như bạn anh nhờ vào tiền cá độ nên anh lao mình vào những trò đỏ đen, đánh cược với cái gọi là vận may.
Chỉ cần tôi lên tiếng trách anh một câu anh cũng giơ được nắm đấm lên với vợ. Những ngày anh thua bạc về, anh cay cú, tức giận cũng lôi vợ ra mà đánh mà rủa. Anh chửi từ khi lấy tôi khiến cuộc đời anh xuống dốc không phanh, anh chửi tôi nghèo cha mẹ chẳng có đồng nào làm của hồi môn cho con. Anh chửi tôi không biết chăm con, không biết lo cho gia đình, đi làm mà vẫn ngửa tay xin tiền của chồng.
Video đang HOT
Tôi bất lực, mặc kệ cho anh đánh, tôi im lặng và cam chịu cho êm cửa êm nhà. Mẹ chồng có ngăn cản cũng chẳng thấm vào đâu. Anh còn quay ra chửi mẹ ăn bám anh, cả gia đình chỉ biết trông chờ vào anh khiến cuộc đời anh khổ sở.
Chẳng hiểu từ bao giờ anh thay đổi tâm tính, hay vì cuộc sống quá nghèo quá khốn khó nên anh mới như vậy.
Cứ về đến nhà là chồng đay nghiến chửi rủa vợ vô dụng.
Những trận đòn của chồng ngày một dày đặc khiến cho tôi cứ phải mặc quần áo kín mít đi làm. Nhưng vết bầm tím mà không che đi được tôi cũng đành mặc kệ. Các con trong lớp hỏi cô bị làm sao mà khiến tôi ứa nước mắt chẳng nói nên lời.
Nhiều đồng nghiệp khuyên tôi nên đơn phương ly hôn, có pháp luật can thiệp anh ta cũng không dám làm gì cả. 5 năm kết hôn là những ngày tháng tủi nhục, là những trận đánh không ngơi tay của chồng. Tâm trạng anh vui thì chẳng nói, cứ chản nản, có rượu vào là anh bắt đầu lôi tôi ra đánh như một trò chơi của anh.
Mẹ chồng tôi cũng bảo: “Con ạ! Không thể chịu đựng được nữa thì hãy ly hôn đi, con đừng sống cảnh tủi nhục thế này nữa”. Tôi òa khóc ôm lấy mẹ. Biết đâu tôi ly hôn rồi chồng cũ cũng chẳng tha cho tôi thì sao. Tôi cũng thương cho mẹ chồng già, tôi đi rồi mẹ sẽ bấu víu vào ai khi con trai mình như vậy. Tôi phân vân, chẳng tìm ra cách để giải thoát cho cuộc sống của mình.
Theo Afamily
Cuộc sống viên mãn về già của nghệ sĩ Ngọc Thoa
Trong khi nhiều nghệ sĩ gạo cội thường có cuộc sống neo đơn, chật vật khi về già thì NSƯT Ngọc Thoa tự thấy mình thật hạnh phúc khi được sống trong tình yêu thương của con cháu.
Sợ nhất trở thành người thừa
Trong các bộ phim NSƯT Ngọc Thoa tham gia, bà thường đảm nhận vai diễn người mẹ. Mọi người hay đùa bà rằng: "Ngoài đời chỉ được làm mẹ vợ, làm bà ngoại, mà lên phim bà toàn được nhận vai mẹ chồng thôi". Bà cười hiền: "Ông trời cũng công bằng với tôi mà! Nhưng mẹ chồng hay mẹ vợ thì cũng đều là mẹ, mẹ nào cũng thương con và hết lòng vì con".
Nghệ sĩ ưu tú Ngọc Thoa.
Xem phim, khán giả không còn thấy trước mắt mình một Ngọc Thoa diễn viên, mà bà đã hóa thân vào nhân vật hoàn hảo, đem tới cho người xem những cảm xúc trọn vẹn nhất. Bà khoác lên mình hình ảnh của một người mẹ nông thôn chân chất, chịu thương chịu khó, lo cho chồng cho con, vun vén cho gia đình. Những hành động, cử chỉ của bà diễn mà như không diễn nên các vai của bà luôn mang lại sự gần gũi, dung dị. "Lâu không thấy bà xuất hiện trên phim ảnh, khán giả lại thấy nhớ", bà bảo vậy.
Dù bà còn rất yêu nghề và muốn cống hiến cho khán giả, dạo gần đây, sức khỏe của NSƯT Ngọc Thoa không được tốt. Hàng ngày, bà có ôtô đưa đón đi về giữa hai ngôi nhà: nhà của bà ở Nguyễn Bỉnh Khiêm và nhà của cô con gái thứ hai ở Long Biên. Bà bảo: "Buổi chiều, con gái tôi nhờ chú lái xe đón tôi sang, một là để chăm sóc mẹ tốt hơn, hai là tôi có thể đón cháu, chăm cháu giúp vợ chồng con gái. Sáng hôm sau, chú lái xe lại đưa tôi về nhà ở Nguyễn Bỉnh Khiêm".
Tuổi già, người nào cũng mong được ở gần bên con cháu, gia đình sum vầy, quây quần. Một điều nữa, người già thường muốn được quan tâm nhiều hơn và hay tự ái, hay dỗi. Nếu ai không hiểu và thông cảm cho con cháu thường sẽ hay xét nét, khó tính rồi tự làm mình buồn nên NSƯT Ngọc Thoa chọn cách sống của người già: đó là được tự lập.
Còn đi lại được, còn có thể nấu cơm, dọn nhà, làm nhiều việc vặt, bà thấy vui vì điều ấy. Đối với người già nói chung và với NSƯT Ngọc Thoa nói riêng, bà sợ nhất trở thành người vô dụng, người thừa với con cháu. Chồng mất đã lâu, giờ thời gian và tình yêu, NSƯT Ngọc Thoa dành hết cho con cháu.
Bà tâm sự: "Con tôi đi làm cũng vất vả lắm, áp lực công việc lớn, về tới nhà lại thấy mở máy tính ra làm việc. Ngày xưa, cuộc sống nhàn nhã hơn, tốc độ sống chậm hơn, chứ bây giờ tôi thấy cuộc sống nhanh, gấp gáp quá. Nếu ai không đuổi kịp cuộc sống ngày hôm nay thì sẽ rất khó chịu. Tôi giờ mong mỏi duy nhất, sống ngày nào khỏe ngày ấy, mình đã không giúp gì được con thì đừng có gây phiền hà cho chúng. Tôi được cái may mắn là trời vẫn còn cho sức khỏe để túc tắc đi đóng phim được. Thỉnh thoảng cũng khổ vì căn bệnh đau nhức chân tay. Có khán giả mang thuốc đến tận nhà tặng tôi, khiến tôi cảm động vô cùng".
Sao phải buồn, phải cô đơn?
Hỏi NSƯT Ngọc Thoa "tuổi già sống một mình, bà có thấy cô đơn không?", diễn viên Mẹ chồng tôi chia sẻ: "Tôi ở đây là nhà tập thể của cơ quan, chủ yếu là bạn bè cùng công tác trước kia nên luôn có người để chia sẻ, tâm sự. Nhiều hôm tôi đi về, buổi trưa các cháu quanh đây lại mời ăn món nọ món kia, tôi không xuống ăn thì các cháu mang lên tận nhà, tình cảm vô cùng. Nhàn nhã nhưng tuyệt đối không được để cho mình phải buồn, phải cô đơn. Phải tận hưởng tuổi già chứ".
Chính vì vậy mà giờ ai nhìn vào cũng nói, NSƯT Ngọc Thoa quá hạnh phúc khi có một gia đình yên ấm, con cái thành đạt, các cháu ngoan ngoãn. Nhưng liệu có con đường nào dẫn tới vinh quang mà trải đầy hoa hồng?
Để có được cuộc sống viên mãn như hiện tại, bà đã có những khoảng thời gian vô cùng khó khăn. Ngày trẻ, vợ chồng bà đi công việc liên miên, không có nhiều thời gian lo cho con cái. Bà tự nhận mình là người mẹ "vô trách nhiệm" khi chưa thể toàn tâm lo cho gia đình, con cái. May mắn là các con bà đều biết tự lập và tự thân vươn lên.
Khoảng thời gian chồng ốm, mẹ chồng ốm, một vai bà lo toan tất cả nhưng chưa bao giờ bà than phiền. Quan điểm của bà rất rõ ràng, không phiền hà tới con nếu mình có thể tự lo được, không kêu ca, than thở vì chẳng ai gánh hộ mình hết!
Với NSƯT Ngọc Thoa, sau một đời làm nghệ thuật và chăm sóc tổ ấm, bà thấy mình được nhiều hơn mất. Bà bảo: "Con cái thành đạt, yêu thương mẹ và tôi giờ này vẫn còn sức khỏe để lo cho bản thân, không phiền đến con cái. Với tuổi già thì còn hạnh phúc nào hơn".
NSƯT Ngọc Thoa ghi dấu ấn ở cả ba lĩnh vực: Sân khấu, phim truyện nhựa và phim truyền hình. Bà đã từng chinh phục trái tim khán giả qua các bộ phim: Mẹ chồng tôi,Canh bạc, Thương nhớ đồng quê, Chơi vơi, Tết này ai đến xông nhà, Người cầu may, Mây trắng bay về, Chỉ là giấc mơ, Người đàn bà tóc trắng, Hai phía chân trời...
Theo Bích Liên/Báo Gia đình & Xã hội
NSƯT Chiều Xuân từng bị kỷ luật vì lấy chồng Với NSƯT Chiều Xuân, thành công trong sự nghiệp phim ảnh và hạnh phúc hôn nhân đều đến sớm. Hãy cùng chị nhìn lại những dấu son cuộc đời! Một ngày tạm gọi là rảnh rỗi của nghệ sĩ ưu tú Chiều Xuân khi không phải ra phim trường là xem xét kịch bản, tham gia talkshow, đưa con gái nhỏ đi tập...