Cơn lốc m.a tú.y “đá” – Kỳ 2: Một lần “đậ.p đá”
Chiếc taxi đi vào con ngõ nhỏ khu Mỹ Đình, huyện Từ Liêm (Hà Nội) rồi đỗ xịch trước một nhà nghỉ. Hai cặp nam nữ trẻ lẳng lặng bước vào. Thấy khách quen, quản lý nhà nghỉ như thường lệ dúi cho khách chìa khóa phòng. Trong phòng đã có một người chờ sẵn..
Cô gái rất trẻ trong nhóm đang “đậ.p đá” – Ảnh: Lâm Hoài
Chúng tôi đi cùng nhóm bạn trẻ trên nhờ có sự giới thiệu của Tr., một người quen là dân ghiền “đá” sành sỏi tại Q.Thanh Xuân. Trước đó, trong một cuộc lai rai lúc 9 giờ tối tại một quán nhậu nằm dọc đường mới bờ sông Tô Lịch (phường Khương Đình, Q.Thanh Xuân), Tr. móc điện thoại gọi. Ít phút sau, hai chiếc xe máy không biển số phóng vèo tới, trên xe là hai cặp nam nữ. Sau cuộc nhậu dạo đầu, cả nhóm gửi xe tại khu chung cư gần đó rồi vẫy chiếc taxi…
Nhập cuộc
Dễ nghiệ.n, khó bỏ Ông Trần Hữu Viễn – đội trưởng đội đấu tranh chống tội phạm tiề.n chất và m.a tú.y tổng hợp (Phòng cảnh sát điều tra tội phạm về m.a tú.y, Công an Hà Nội – PC47) – cho biết đến nay nhiều thanh niên vẫn có quan niệm sai lầm cho rằng chơi m.a tú.y “đá” chỉ gây hưng phấn tức thời nhằm giải trí cho vui, chứ hoàn toàn không gây nghiệ.n. Thế nhưng thực tế ngược lại, mặc dù âm thầm, không vật vã như heroi.n nhưng m.a tú.y “đá” gây nghiệ.n dai dẳng, khó bỏ và sức tàn phá ghê gớm.
Nhập phòng, D. “trệt” – một thành viên trong nhóm – thuần thục mồi nước bình, lắp “cóng”, xỏ ống hút, bơm “khò”, rót “đá”… Bình “đá” sau đó nhanh chóng được bày trên một chiếc kệ tạm bợ đặt lên nệm giường, D. bắt đầu dùng khò mồi lửa, bốn thanh niên lần lượt thay nhau ngậm ống hút, bắt đầu một chầu “đậ.p đá”.
Video đang HOT
Khoảng 40 phút sau, kết thúc tuần hút đầu tiên, cả nhóm trầm tư một lúc rồi đột nhiên quay sang trò chuyện râm ran. Câu chuyện lộn xộn, không đầu không cuối nhưng mỗi lúc một sôi nổi, không ai dứt ra được. “Khó diễn tả lắm anh ơi, cảm giác nó cứ… đi sâu vào lòng người”, quay qua chúng tôi Tr. lên giọng như một nhà “đá học”.
Gần hai giờ sau, tuần “đá” thứ hai bắt đầu. Lần này Tr. là người mồi lửa. Sau sáu lượt hút, căn phòng nhỏ ngập ngụa khói “đá” lẫn khói thuố.c l.á. Hết tuần thứ hai, D. kéo tay cô gái trẻ tên L. qua phòng kế bên. Còn Tr. lăn ra ôm gối, đôi mắt mơ màng trong khi cô gái tên T. hết hí hoáy chơi game trên điện thoại lại vớ lấy điều khiển tivi, cứ bật hết kênh này tới kênh khác như kẻ vô thức.
Mãi hơn hai giờ sau, khi đồng hồ chỉ hơn 3g sáng, D. và L. mới quay trở lại phòng. D. bắt đầu trổ tài “dồn cóng” – gom lượng “đá” sót lại từ chân lên phễu “cóng” để hút lần cuối. Theo D., đây là tuần hút dễ bị “ngáo” (say – PV) thuố.c nhất, dân mới tập chơi rất sợ, thường không dám thử. Tuy nhiên với giới “đậ.p đá” sành sỏi, đây là tuần “chất” nhất, “phê” nhất nếu biết mồi lửa đều tay. Chầu “đá” kết thúc khi trong “cóng” sạch trơn “đá”, lúc đó đồng hồ điểm 4g sáng. Trong căn phòng sáng nhờ nhờ, mấy cái bóng cứ vật vờ, tiếng trò chuyện rì rầm trộn lẫn âm thanh từ tivi đến lúc trời sáng hẳn.
Số má vô bổ
“Một chầu mà chỉ chơi một nửa đến một “gờ” bị cho là đồ nhà quê, ít ra cũng phải vài “gờ” một chầu đá mới không bị khinh”, Tr. liến thoắng khi nói về… đẳng cấp của những tay nghiệ.n “đá”. “Đá” hiện nay vẫn là loại m.a tú.y tổng hợp có giá đắt đỏ hàng đầu – xấp xỉ 2 triệu đồng một “gờ”. Tuy nhiên nhiều tay chơi sẵn sàng vung tiề.n chi cho mỗi “nồi” hẳn một “gờ”, mỗi đêm chơi hết bốn “nồi”. Nếu chơi dạng này, tính ra để phục vụ cho bốn người “đậ.p đá” trong một tối, người chủ trì phải bỏ ra cỡ 10 triệu đồng tiề.n “đá” và thuê phòng. Riêng với chầu “đá” chúng tôi mục sở thị nói trên, nhóm thanh niên đã “đốt” hết gần 5 triệu đồng.
Theo Tr., đẳng cấp dân chơi không chỉ đơn thuần là việc vung tiề.n cho mỗi chầu “đậ.p đá”, dân sành điệu còn chứng tỏ số má qua việc “độ” bình hoặc trộn các loại “hàng” với nhau khi chơi. Về “đẳng cấp” này, H. “trọc” – một tay “đậ.p đá” sừng sỏ ở Q.Thanh Xuân – là có “số má” vì đang sở hữu bộ bình rất công phu, tinh xảo: thân bình được mạ vàng lóng lánh, đáy bình và vòng quanh các điểm eo có hệ thống đèn led khi hút sẽ phát sáng lấp lánh. H. “đậ.p đá” thường xuyên nhưng chỉ khi nào tiếp “khách quý”, dạng đối tác làm ăn giang hồ H. mới mang bộ bình này theo. Tại trụ sở PC47, chúng tôi còn thấy một bộ “đậ.p đá” là tang vật trong một vụ án liên quan. Bộ này được làm bằng thủy tinh trong suốt, phía trong là bình “ục” được chế tác theo hình quả dứa mạ đồng, phía đế được gắn hình bốn con thiên nga cùng chầu phục về giữa. Theo các cán bộ đội 4 – PC47, đây là bộ dụng cụ được nhập từ nước ngoài về có giá khá đắt.
Với những tay chơi “đá” từ một đến hai năm, “đá” vẫn như là một loại “thần dược” đầy mê hoặc giúp thăng hoa, hưng phấn hơn. Đây cũng là điều mà con nghiệ.n “đá” Tr. thừa nhận – mặc dù có nhiều ngày mất ngủ, bỏ ăn nhưng “đá” giúp Tr. cảm thấy sống… hết mình hơn (!). Thế nhưng, khi tới những viện tâm thần, trung tâm cai nghiệ.n ma túy mới rõ sức tàn phá của “thần dược” đó kinh khủng như thế nào.
Biểu hiện khi ngấm “đá”
Theo lương y Kiều Bình Quang – phụ trách Trung tâm tư vấn cai nghiệ.n ma túy Hồng Phúc, khi sử dụng m.a tú.y “đá” liều lượng và cấp độ cao, người dùng sẽ bị mất ngủ, chán ăn từ 3-7 ngày liên tục, nhạy cảm với âm thanh, tiếng ồn, nói nhiều, khả năng tập trung kém, diễn đạt không logic, nặng hơn sẽ nôn ọe, chóng mặt, có cảm giác sâu bò dưới da…
Giai đoạn nghiêm trọng sẽ dẫn tới hoang tưởng, ảo giác, lo sợ, bị kích động. Những phản ứng này rất dễ dẫn tới các hành vi nguy hiểm như phóng xe nhanh gây ta.i nạ.n, cào rách mặt mũi, đán.h ché.m nhau, thậm chí phi người từ trên cao xuống đất. Ông Quang cho biết nhiều bệnh nhân nghiệ.n “đá” từng điều trị tại trung tâm còn có những hành vi vô thức như suốt đêm mang bật lửa ra tháo rồi lại lắp vào hay tháo cuộn giấy vệ sinh giăng mắc khắp phòng ngủ…
Theo Tuổ.i Trẻ
Thâm nhập thế giới đêm Đà thành (kỳ cuối): Quá dễ để lách luật "múa cột" trước mắt cơ quan chức năng?
Hoạt động múa cột trong Nghị định không nói cấm mà cũng chẳng nói cho phép. Nếu xử lý thì cũng chỉ xử lý ở mức độ ăn mặc không đúng thuần phong mỹ tục.
Nếu dùng khái niệm vũ trường thì tại Đà Nẵng hiện chỉ còn duy nhất New Phương Đông. Nghĩa là chỉ trên một vài tiêu chí cơ bản về quy mô, chứ thực tình nếu đem soi với những quy định khắt khe thì toàn thành phố không có một vũ trường nào. Nhưng na ná vũ trường thì rất nhiều. Chính cái na ná này đã khiến cơ quan chức năng không có chế tài để xử lý các vi phạm.
Thử lấy một vài điều kiện để kinh doanh vũ trường theo Nghị định của Chính phủ như: diện tích sàn tối thiểu phải 80m2, người dưới 18 tuổ.i không được vào, nằm tách biệt với khu dân cư, cách âm tốt... thì không có một tụ điểm ăn chơi nào mà nhiều người vẫn gọi là "vũ trường" đạt tiêu chuẩn. Chính vì những ràng buộc ngặt nghèo xuất phát từ chủ trương "không cấm nhưng không khuyến khích" này mà những người đầu tư đã dùng một khái niệm rất vô chừng là "bar". Từ này ở nước ngoài đã phổ biến, nhưng ở Việt Nam thì nó chưa có định nghĩa cụ thể, chưa trở thành đối tượng điều chỉnh của luật, chưa nằm trong diện quản lý của các ngành liên quan. Và đây là kẽ hở để sinh ra nhiều biến tướng, vì núp dưới vỏ bọc của "bar", nhiều nơi có đủ các trò của một vũ trường nhưng nộp thuế ít hơn, đầu tư ít hơn mà chế tài cũng không khắt khe, nếu không nói là bỏ trống.
Múa cột đã phổ biến tại các quán bar, vũ trường trong khi không có chế tài xử lý. Ảnh: C.K
Ông Lưu Văn Học - Phó Chánh thanh tra Sở VH-TT&DL TP Đà Nẵng cho biết, những tụ điểm mà họ tự nhận là bar ấy do Sở KH&ĐT cấp giấy phép đăng ký kinh doanh. Sở VH-TT&DL có một chức năng rất nhỏ trong này là cấp phép biểu diễn các chương trình nghệ thuật, kiểm tra danh mục các bài hát biểu diễn. Chế tài để xử lý các vi phạm bên lĩnh vực văn hóa đối với các tụ điểm này cũng còn gặp rất nhiều lúng túng. Cũng theo đại diện thanh tra Sở thì hoạt động múa cột trong Nghị định cũng không nói cấm mà cũng chẳng nói cho phép. Nếu xử lý thì Sở cũng chỉ xử lý ở mức độ ăn mặc không đúng thuần phong mỹ tục.
Trong số các tụ điểm ăn chơi ở Đà Nẵng, ông Học cho hay F.T.V là điểm đã bị cơ quan liên ngành xử phạt nhiều lần vì hoạt động quá giờ cho phép và nhắc nhở về cách ăn mặc của nhân viên múa cột. Còn S.V.T. thì từng bị xử phạt vì nhiều thành viên của ban nhạc người nước ngoài (Philippines) xin nhập cảnh vào TPHCM nhưng lại biểu diễn ở Đà Nẵng trong khi Visa đã quá hạn.
Ngoài ra, cách đây mấy tháng, tụ điểm Sao MTV cũng bị xử lý vì tiếng ồn quá mức cho phép, người dân sống xung quanh làm đơn kiến nghị liên tục. Theo quy định, nếu không phải là vũ trường thì không được tổ chức khiêu vũ, vậy nhưng quy định này đã bị xé rào ở một số tụ điểm ăn chơi có tiếng. Còn hành vi múa lửa của những người pha chế rượu, theo ngành Văn hóa thì rõ ràng là có nguy cơ cháy nổ rất nguy hiểm, nhưng nếu kiểm tra và xử lý thì chắc chắn lại thuộc về CSPCCC.
Các quán bar đã xé rào với màn múa lửa của nhân viên pha chế rượu. Ảnh: C.K
Còn theo ông Trần Văn Thôi - chuyên viên Phòng Nghiệp vụ văn hóa (Sở VH-TT&DL) thì hình thức hoạt động của các bar và vũ trường ở Đà Nẵng gần như giống nhau, nhưng bar lại không có chế tài xử lý trong khi vũ trường thì có quy định rất rõ. Các bar thì đăng ký kinh doanh tại Sở KH&ĐT nhưng gần như các mã ngành đều thuộc diện kinh doanh không điều kiện nên khó mà có cơ sở để kiểm tra, xử lý.
Hỏi về việc các nhân viên múa cột thường ăn mặc rất h.ở han.g, sử dụng nhiều động tác kích động, kíc.h dụ.c, ông Thôi cũng thẳng thắn trao đổi: "Đây rõ ràng không phải là hoạt động khiêu vũ cũng chẳng phải một vở kịch múa nào. Nhưng trong tất cả các văn bản liên quan cũng không có văn bản nào nói đến múa cột cả. Vì thế cũng chẳng có căn cứ nào mà xử lý".
Qua trao đổi với các đơn vị chức năng, các ý kiến đều cho rằng, nếu có chế tài cụ thể thì việc xử lý các sai phạm của những tụ điểm ăn chơi mà gần đây nhiều người gọi là bar thực sự không khó. Nhưng, nếu không có quy định cho loại hình này, không có căn cứ xử lý thì sẽ rất rối. Hành vi biến tướng lập lờ với rất nhiều hoạt động không được cho phép mấu chốt bắt nguồn từ những quy định ngặt nghèo về điều kiện kinh doanh vũ trường của Chính phủ cũng như lách thuế của các nhà kinh doanh. Theo thông tin mà chúng tôi có được thì ngành Văn hóa đang tham mưu cho UBND TP Đà Nẵng ra những quy định để quản lý, xử lý chặt chẽ các tụ điểm ăn chơi biến tướng này.
Các cơ quan quản lý nhìn nhận rằng, ở một thành phố lớn như Đà Nẵng, xuất hiện các quán bar, vũ trường cũng là một nhu cầu tất yếu về mặt tinh thần. Nếu hoạt động theo quy định, trong khuôn khổ pháp luật cho phép thì đây sẽ là nơi phục vụ nhu cầu của người dân địa phương, khách du lịch các nơi lưu trú tại Đà Nẵng và cả người nước ngoài nữa.
Theo chúng tôi, ở khía cạnh tích cực thì điều này đúng. Tuy vậy, hình thức kinh doanh này bao giờ cũng có mặt trái, và xử lý được điều này thì không phải là đơn giản. Đi liền với vũ trường, với bar là việc sử dụng m.a tú.y, là mại dâm cao cấp, là giang hồ, bảo kê, ô nhiễm tiếng ồn cùng nhiều hành vi vi phạm pháp luật và các tệ nạn xã hội khác nữa. Ta không thể cấm người khác đi chơi ở vũ trường, ở quán bar, nhưng nếu làm tốt công tác quản lý thì sẽ biết được họ đến đó để chơi gì. Loạt phóng sự của chúng tôi sau chuyến xâm nhập các vũ trường, quán bar cũng chỉ mong nói lên điều đó.
Theo ANTD
Thâm nhập thế giới đêm Đà thành (3): 1001 lý do để cậu ấm, cô chiêu "đốt" tiề.n như rác Kể cả ngày mới hết các kiểu chơi độc, chơi không đụng hàng ở vũ trường của các cậu ấm, cô chiêu. Vui cũng chơi, buồn cũng chơi. Đến lúc không vui không buồn thì chẳng lẽ lại không chơi? Thật tình cờ, trong chuyến "ăn chơi" này, khi vào F.T.V, tôi gặp lại Hoàng - cách đây mấy năm là học sinh...