“Con lấy gái về làm vợ còn hơn nhiều người lấy vợ về làm gái!”
“Tất cả với cô ấy đã là quá khứ. Cô ấy đang làm lại cuộc đời mình và con sẽ ở bên giúp đỡ cô ấy. Con lấy gái về làm vợ còn hơn nhiều người lấy vợ về làm gái. Con sẽ không bao giờ bỏ cô ấy đâu”.
Chị đã từng là gái bán hoa. Vì gia đình quá nghèo, mẹ đau ốm liên tục bố thì đã bỏ đi từ khi mẹ sinh đôi 2 đứa em dưới chị, chị là chỗ dựa chính của gia đình khi mới 16 tuổ.i. Khi đó chị theo người ta đi rửa bạn, rồi dọn dẹp thuê, chẳng việc gì là chị từ chối, kể cả là phụ hồ, miễn là có tiề.n gửi về cho mẹ nuôi em.
Năm 18 tuổ.i chị được nhận vào làm nhân viên cho một quán karaoke, số tiề.n chị gửi về nhà cho mẹ được nhiều hơn, các em chị có cơ hội học cao lên theo ước mơ của chúng… nhưng đây cũng là chính là chỗ đã đẩy chị tới cái nghề mà cả xã hội này khin.h r.ẻ. Và suốt những năm làm cái nghề nhơ nhớp ấy chị giấu mẹ, giấu các em.
Mỗi ngày trôi qua với chị là sự lo âu nặng trĩu, chị biết đời chị coi như đã hết. Chẳng bao giờ có thể mơ tới một mái ấm hạnh phúc mà bao cô gái bình thường khác có thể dễ dàng có được. Những cô gái bước vào nghề như chị yêu chẳng dám chứ nói gì tới chuyện lấy chồng, mà làm gì có ai chịu lấy đĩ về làm vợ cơ chứ.
Thế nhưng cái điều mà chị tưởng như trong mơ lại ấy lại xảy ra với chính chị. Làm nghề gần 4 năm chị gặp anh. Anh cũng chính là khách hàng của chị. Bình thường sau cái việc mua bán trao đổi ấy, những gã đàn ông khác sẽ ném lại cho chị số tiề.n thỏa thuận trước đó rồi kéo khóa quần đứng dậy đi luôn. Anh thì khác, lần đầu tiên chị gặp một người đàn ông nằm lại bên chị sau khi đã được thỏa mãn và nói chuyện với chị rất lâu.
Chị đã kể cho anh nghe về hoàn cảnh của mình. Khi kể, chị đã khóc rất nhiều. Anh chẳng nói gì, chỉ lặng lẽ ôm chị vào lòng. Lần đầu tiên, chị cảm nhận được cái ôm đó đầy ấm áp và chia sẻ. Sau đó anh tìm đến chị nhiều hơn, vẫn để được chị đáp ứng nhu cầu, nhưng sau những lần ấy anh đưa chị đi chơi, đi ăn. Rồi một ngày anh hỏi chị có muốn từ bỏ cái nghề này để làm lại cuộc đời không, anh sẽ giúp. Chị bất ngờ nghĩ anh chỉ nói chơi thôi.
Nhưng không anh đã giữ lời, chính chị cũng không biết bằng khả năng nào mà anh chuộc được chị ra khỏi đó và còn tìm cho chị một công việc tử tế. Đúng năm ấy 2 đứa em sinh đôi của chị đỗ đại học và chị vẫn có tiề.n nuôi em, chị không còn phải lo em mình sẽ xấu hổ, sẽ khin.h r.ẻ chị nó nữa.
Rồi một bất ngờ lớn hơn khi anh ngỏ lời yêu với chị. Chị vừa mừng, vừa lo lắng. Anh bảo chị cứ suy nghĩ thật kỹ. Chị đắn đo rất nhiều, chị biết anh yêu chị và chị cũng yêu anh. Nhưng quá khứ của chị… mấy ai chấp nhận, còn gia đình anh nữa chứ. Vậy là chị từ chối, chị dần dần lảng tránh anh. Nhưng không ngờ anh vẫn đợi, vẫn tìm mọi cách được ở bên chăm sóc cho chị…
Video đang HOT
Nhưng không ngờ anh vẫn đợi, vẫn tìm mọi cách được ở bên chăm sóc cho chị… (Ảnh minh họa)
1 năm sau chị thì chị nhận lời yêu anh. Anh vừa là ân nhân, vừa là người đầu tiên trân trọng chị. Nửa năm sau anh đưa chị về ra mắt bố mẹ, lần đầu tiên ông bà tiếp đón chị rất nhiệt tình nhưng khi biết rõ thân phận của người yêu con trai mình thì không bà một mực phản đối. Ông bà đuổi chị, mắng chử.i anh thậm tệ. Thậm chí họ còn thuê cả người đến nhà trọ cảnh cáo chị và bảo phải buông tha cho con trai ông bà.
Chị đã muốn bỏ cuộc, nhưng anh thì kiên quyết không. Chị mệt mỏi, bảo anh hãy đi tìm người con gái khác nhưng anh lắc đầu. Rồi một lần anh lại bảo chị đến nhà. Chỉ nghĩ đến căn nhà đó thôi chị đã thấy rùng mình, chị sợ đã muốn bỏ chạy ngay khi xe đỗ trước cánh cổng cao nhưng anh nắm chặ.t ta.y chị dắt vào.
Thấy bóng dáng hai người bố mẹ anh đã không tiếc lời mắn.g nhiế.c nhưng hôm ấy có lẽ không một ai ngờ rằng anh đã có hành động đó: “Tất cả với cô ấy đã là quá khứ. Cô ấy đang làm lại cuộc đời mình và con sẽ ở bên giúp đỡ cô ấy. Con lấy gái về làm vợ còn hơn nhiều người lấy vợ về làm gái. Con sẽ không bao giờ bỏ cô ấy đâu”.
Chị đã khóc, khóc rất nhiều khi nghe những lời nói đó của anh. Bố mẹ anh cuối cùng cũng chịu chấp nhận chị sau lần đó. Về làm dâu đến nay cũng hơn 5 năm, anh chị đã có một cậu con trai kháu khỉnh. Bố mẹ chồng đối với chị không vồn vã nhưng cũng chẳng lạnh nhạt nhưng với cháu thì thương yêu hết mực. Chị luôn luôn cố gắng sống tốt để báo đáp cái ơn nghĩ mà chồng mà cả gia đình chồng đã dành cho chị.
Theo Một Thế Giới
Qua tay nhiều người, tôi vẫn trong trắng trong mắt anh
Dù đã trải qua bao nhiêu mối tình lên xuống, dang dở, tôi vẫn là một bông hoa tinh khiết và trong trắng trong mắt mọi người.
Tôi vốn là xuất trong một gia đình tử tế, gia giáo, truyền thống. Thế nên, với bề ngoài luôn khuôn phép và đúng mực cùng với gia cảnh và nề nếp gia phong sẵn có nên tôi luôn được đán.h giá là cô gái đáng mơ ước của nhiều gã trai quê.
Thế nhưng, đó chỉ là vỏ bọc. Tôi thừa nhận mình là cô gái có lối sống mới hiện đại đầy rẫy những bất chắc. Tôi sống xa gia đình từ hồi lớp 10, sống 1 mình đến nay cũng được tầm chục năm nên va vấp và nhìn nhận đời có phần sành sỏi.
Ảnh minh họa
Năm đó, tôi quyết định thi vào một trường đại học cách nhà hàng nghìn cây số với mong ước được sống cuộc sống của mình. Ước mơ nhỏ nhoi đã thành hiện thực. Cha mẹ tôi là người Hà Nội gốc, sống tại Hà Nội, còn tôi học đại học TP.HCM mở đầu cho những tháng ngày phóng thoáng của đời mình.
Tôi thuê một căn nhà nhỏ nằm cuối phố và ngẫu nhiên sống một cuộc sống đầy đủ những tự do. Tôi có người yêu ngay từ năm thứ nhất đại học và bắt đầu sống thử vào năm thứ 2.
Anh hơn tôi 2 tuổ.i là người Đà Nẵng, chúng tôi từng có khoảng yêu thương hạnh phúc bất tận những tháng ngày... trong khi bố mẹ, họ hàng 2 bên quê nhà cũng chẳng hề hay biết. Tình yêu mà, sao có thể trách móc phải không, tôi tự nhủ.
Hàng năm tôi chỉ về thăm Hà Nội 2 dịp nghỉ hè và nghỉ tết. Vẫn mang cái mác gái Hà Nội đi học xa và lối ăn mặc có phần thanh lịch của mình tôi luôn được hàng xóm, thầy cô, bạn bè quê nhà đán.h giá là ngoan ngoãn, trong sáng.
Cuộc tình hơn 1 năm chóng tan vỡ khi anh ra trường và bố mẹ anh quyết đinh để anh về tỉnh nhà công tác. Tôi đã rất đau khổ trong thời gian đó... Đến giờ tôi vẫn chưa thể quên anh.
Bước qua anh như điều không thể làm lại được nữa, Những năm sau đó, một mình sống tại Sài Thành tôi bắt đầu có những mối quan hệ với những ngườu bạn trai khác. Tôi yêu Huy, Hùng, Phương... và chẳng mấy quan trọng vấn đề trinh tiết hay điều tiếng như những cô gái khác hay những vị phụ huynh thường để tâm.
Những mối tình này cũng chóng vánh qua đi sau nhiều ngày hò hẹn. Lỗi là tôi chẳng tha thiết, chẳng phấn đấu để gây dựng với họ. Vì ít nhiều tôi xác định sẽ về về mảnh đất quê hương mình khi đã thỏa chí tang bồng, chơi bời đủ loại rượu, bar... nơi đất khách.
Tôi quyết định chuyển về Hà Nội khi vừa tròn 27 tuổ.i. Ở tuổ.i chín muồi này tôi muốn tìm một trạm dừng chân cuối cùng... chôn vùi đi tất cả quá khứ sau lưng không một ai biết.
Tôi tôi gặp Tuấn (anh hơn tôi 5 tuổ.i) người hàng xóm bao nhiêu năm của gia đình nhưng ít có dịp trò chuyện. Tuấn tìm hiểu về tôi và bày tỏ tình yêu tha thiết sau 2 tháng tôi chuyển về nhà.
- Anh ấn tượng với vẻ ngoài tử tế, nghiêm túc, trong sáng của em, gia đình em gia giáo nề nếp... Chúng mình hẹn hò nhé.
Rồi lần lượt những chàng trai khác cũng đổ dồn về tôi Toàn, Đức... vì vẻ ngoài đầy trong sáng, học thức và sành sỏi của tôi. Không chỉ các chàng trai trẻ mà bạn bè bố mẹ cũng ra sức gán ghép con cái họ với tôi.
Tôi nhanh chóng nhận lời lấy một người đàn ông có đầy đủ các yếu tố tốt cho một ông chồng, anh là chàng trai cuối phố mà mẹ cha anh luôn yêu mến và nghĩ tôi ngoan. Chúng tôi tổ chức đám cưới vào tháng 1 năm nay trong sự ngưỡng mộ của bà con họ hàng "chồng giỏi vợ ngoan".
Nhìn đời hoang diệu bằng đôi mắt khác, tôi bỗng nhận ra một nghịch lý trong xã hội này không cần mình phải ngoan thực sự. Mà cái cần những tai mắt không ở quanh mình và cần có một gia đình gia giáo thì những cô gái hoàn toàn có thể sống tự do như tôi mà không hề sợ những điều tiếng, hư hỏng.
Tôi hư... những vẫn ngoan trong mắt những người quanh tôi.
Theo Phunuonline
Chỉ một lần trả món nợ ân tình cho mẹ chồng, tôi đã vô tình bước vào con đường làm gái Được khoảng 4 tháng sau, hôm đó là ngày nghỉ nhưng chồng tôi bận đi đán.h golf, tôi đang nằm trong phòng đọc sách thì mẹ chồng tôi đi vào rồi thủng thẳng bảo: "Chiều nay con có bận gì không hả Mai? Nếu không bận gì thì mẹ có chuyện muốn nhờ con làm". Mẹ chồng tôi là người phụ nữ tốt...