Còn lâu em mới lấy chồng!
Đừng có hỏi em sắp lấy chồng chưa nữa. Ai thích thì cứ lấy đi, em thì còn lâu nhé. Lấy chồng chứ có phải đi chợ mua thịt, mua rau đâu mà vội. Em chưa lấy chồng được đâu…Mặc kệ bạn bè, người thân cứ thay nhau đón người về chung một nhà; em vẫn muốn về với ba má thôi. Đã bao lần người ta hỏi em sao chưa lấy chồng. Mỗi lần được hỏi như vậy em lại trả lời khác nhau.
Đừng có hỏi em sắp lấy chồng chưa nữa. Ai thích thì cứ lấy đi, em thì còn lâu nhé. Lấy chồng chứ có phải đi chợ mua thịt, mua rau đâu mà vội. Em chưa lấy chồng được đâu…Mặc kệ bạn bè, người thân cứ thay nhau đón người về chung một nhà; em vẫn muốn về với ba má thôi. Đã bao lần người ta hỏi em sao chưa lấy chồng. Mỗi lần được hỏi như vậy em lại trả lời khác nhau.
Em tin rằng em vẫn chưa sẵn sàng rời ngôi nhà và những người thân yêu đã gắn với em từ lúc sinh ra để tới nhà anh đâu, chồng tương lai của e ạ. Thật khủng khiếp khi mình rời nơi mà em cho là dù bất cứ đâu có xua đuổi em, chán ghét em thì nơi ấy vẫn mở rộng vòng tay chào đón em trở về. Nơi đó có ba em, người ba nghiêm khắc nhưng luôn dành cho em những thứ ngon nhất.
Có má em, người sinh em ra, hay mắng em nhưng những lời mắng yêu đó đã dạy dỗ em nên người. Quan trọng là có anh trai nữa, người bạn đồng hành luôn chăm sóc, yêu thương và bảo vệ em. Em vẫn còn muốn ở bên cạnh để chăm sóc, nấu những bữa cơm ngon cho những người thân yêu đó. Liệu như thế có đúng hay không, em chưa đủ can đảm để bước ra khỏi ngôi nhà đó, nơi bình yên nhất thế gian này.
Sao mà lấy chồng được khi mà em sợ mối quan hệ mẹ chồng với con dâu, mối quan hệ của dâu với nhà chồng.Dù biết rằng bây giờ mọi thứ đã khác xưa, đa số mẹ chồng đã thôi khắt khe với con dâu, nhà chồng đã thôi làm khó con dâu. Nhưng sao mà em thấy sợ đến thế, sợ bàn tán, sợ cãi cọ, sợ không vừa lòng, sợ những lời nói xấu ác ý.
Có thể mẹ chồng, gia đình nhà chồng yêu thương em, nhưng thử hỏi làm sao họ có thể yêu thương một người lạ nhiều hơn con cháu họ được. Nếu một ngày em không thể nhẹ nhàng, hiền dịu mà buông lời to tiếng với anh hay ai đó trong nhà anh.Thì em có đúng thì cũng là sai thôi, làm sao mọi người có thể phân xử công bằng được.
Video đang HOT
Dường như ai cũng có thể phân biệt đúng sai nhưng còn xen vào đó là tình cảm, là ruột thịt – Một giọt máu đào hơn ao nước lã. Em bây giờ mới chỉ biết là không thể công bằng chứ chưa đủ lớn để hiểu và thông cảm hay chấp nhận điều đó.
Em còn trẻ con lắm, ham chơi lắm chưa lấy chồng được đâu. Mọi người hay hỏi má em:
-Con bé nó cũng lớn rồi, sắp lấy chồng chưa chị?
Má em liền đáp:
- Ai mà lấy nó, nhà trẻ may ra nhận nó, chứ nhà người ta rước nó về làm chi. Họ có rảnh đâu mà muốn trông trẻ.
Vâng, tuổi em thì nhiều nhưng tâm hồn trẻ thơ thì sao mà lấy chồng, sao mà đảm nhận được việc này việc nọ nhà người ta. Giờ mà còn nũng nĩu ba má mua kẹo cho thì tạm miễn cái khoản lấy chồng. Em vẫn còn muốn thực hiện ước mơ này, dự định khác. Về nhà chồng rồi bao nhiêu việc phải lo, đâu tự do tự tại như lúc này. Lúc đó phải công dung ngôn hạnh thì lấy đâu ra thời gian mà làm theo ý mình. Em vẫn còn muốn làm hoa cỏ dại giữa đồng hoang hơn một đóa hoa quý nơi vườn nhà sang trọng.
Quan trọng là em đã có người yêu đâu mà cưới với chả xin. Nhiều lúc nhìn người ta mặc váy cưới em cũng muốn, nhưng lại buồn vì đã có ai đâu mà đòi như họ. Đôi khi em cũng mơ mình là cô dâu rồi mỉm cười hạnh phúc. Nhưng kể cả trong mơ em cũng chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt chú rể. Thôi thì cứ độc thân đã vậy, vội vàng có được chi.
Chẳng lẽ em lại ra đường túm lấy một chàng trai rồi đòi yêu, hai ba ngày sau lại đòi cưới. Chuyện đó kể ra cũng hay và độc lắm, nhưng nắm vội một bàn tay thì chẳng hạnh phúc được đâu. Khác gì khi đánh bạc, ta cược thêm tiền mà chưa lật lá bài đã nhận. Ít nhất cũng phải biết trong tay có lá bài gì mới đặt cược hạnh phúc của tương lai chứ.
Em chưa vội kiếm người yêu, kiếm chồng đâu vì em chưa đủ trưởng thành, em vẫn còn xanh lắm. Làm sao mà sống cho đúng là vợ hiền, dâu thảo nhà người ta đây. Thôi thì em tạm thời độc thân rồi từ từ hoàn thiện bản thân đã. Chớ vội vàng quả xanh ép chín, quả mà chín ép không hỏng cũng chỉ là đồ bỏ đi.
Đợi khi trưởng thành em sẽ tìm anh, chàng hoàng tử của em. Chúng ta sẽ lấy nhau và em sẽ là cô dâu xinh đẹp nhất.
Theo iBlog
Đàn ông vắng đàn bà... như chim gãy cánh
Đàn bà có thể ế chồng, có thể không lấy chồng nhưng chúng tôi, nếu không vì quá bất đắc dĩ sẽ không bao giờ từ bỏ ý định lấy vợ.
Thay mặt các đấng mày râu, tôi tỏ sự thương cảm và lòng kính trọng với chị em phụ nữ. Phải nói, đàn bà thật quá là cao thượng, chịu thương chịu khó, thật là những người đảm đang, chung hậu. Tạo hóa ban cho các bà những thiên chức và hình hài khác hẳn chúng tôi và tôi tin, chị em sẽ tận dụng thiên chức ấy, làm một người vợ hiền, dâu thảo, mẹ tốt.
Ông trời ban cho tôi được làm đàn ông, tạo hóa nặn cho tôi nhiều thứ khác đàn bà, tôi thích thế. Tôi hài lòng với thân thể này, hài lòng với thiên chức làm chồng, làm cha, làm đàn ông của xã hội, không có gì phải phàn nàn cả. Nếu hỏi tôi, kiếp sau thích làm đàn ông hay đàn bà, tôi đương nhiên vẫn kiên quyết giữ quan điểm, tôi chỉ thích làm đàn ông.
Đàn ông như chúng tôi, lợi nhiều hơn hại. Chúng tôi là trụ cột gia đình, là người gánh trách nhiệm kiếm tiền nuôi vợ con. Tuy vậy, nếu chúng tôi thất nghiệp, đàn bà vẫn chấp nhận và không một lời than vãn. Họ vẫn đi kiếm tiền, cũng làm việc nhà, cũng lo mọi thứ cho chúng tôi và khiến các đức ông chồng của mình được vui.
Ảnh minh họa
Tôi luôn nghĩ, đời chúng tôi nhất định phải có chị em bên cạnh, không thể vì lý do nào đó mà không lấy vợ. Tạo hóa sinh ra đàn ông, đàn bà để chúng ta thành đôi thành cặp, thành người một nhà. Một người vợ hiền, chu đáo, chăm lo cho chồng con, ngày ngày bên nhau thủ thỉ câu chuyện, cùng nhau vun đắp gia đình, làm đàn ông, chẳng tội gì tôi không lấy vợ.
Có nhiều anh phán xanh rờn rằng 'vợ con là cái nợ nần, lấy về mấy bả quản suốt ngày, không được nhậu, không được tự do, không được chơi bời, đàn đúm'. Trong quán nhậu, các anh thường nói xấu vợ mình, kể tội mấy bà. Nhưng thử hỏi, các ông lấy vợ về, đã bao giờ mất tự do? Nói là các bà quản nhưng các anh có chịu ở nhà nếu các bà bảo không được đi? Các ông có chịu uống ít rượu khi vợ dặn 'đừng uống nhiều nhé'. Có ai cấm được các ông. Chỉ khổ các bà, ở nhà lại đợi chồng, phục vụ chồng, chăm sóc chồng.
Thân làm đàn ông, dù cũng phóng khoáng như ai, chơi bời như ai nhưng tôi xin khẳng định, những bà vợ thật đáng tôn kính. Không có vợ, đàn ông chúng tôi chẳng thể nào tự xoay sở được việc gì. Chỉ biết kiếm tiền thôi, chưa đủ. Đàn bà cũng có thể kiếm tiền, cũng có thể làm tất tần tật các việc khác. Nhưng đàn ông, họ có làm được mấy việc như phụ nữ? Nấu nướng, giặt giũ, cho con ăn, chăm con... liệu các anh có làm được không.
Phải công nhận sự hy sinh của phụ nữ và tầm quan trọng của họ trong gia đình. Không có vợ, chúng ta thật khó sống một mình, thật khó làm bố đơn thân, thật khó tự lo cho bản thân mình nếu không dựa vào cha, vào mẹ. Xin chị em, hãy cho đàn ông chúng tôi được tự do một chút, được thảnh thơi một chút, được sĩ diện một chút. Chúng tôi xin hứa, vợ là số một, yêu vợ, thương vợ hết lòng. Có lúc chúng tôi nói này, nói nọ khó nghe nhưng thật tâm, chúng tôi yêu quý và nể phục các bà vợ lắm lắm.
Đàn bà có thể ế chồng, có thể không lấy chồng, làm mẹ đơn thân nhưng chúng tôi, nếu không vì quá bất đắc dĩ, không còn sự lựa chọn nào khác, nhất định chúng tôi không bao giờ từ bỏ ý định lấy vợ.
Dù là đã 40 - 50 tuổi, chúng tôi cũng sẽ kiên quyết tìm cho ra người bạn đời của mình. Vì chúng tôi biết, vai trò quan trọng của mấy bà vợ là thế nào. Đàn ông không thể thiếu đàn bà, vắng vợ.
Đàn ông không có đàn bà bên cạnh như chim gẫy cánh. Mà chim gãy cánh thì còn cái lý gì?
Nên các bà vợ cứ yên tâm nhé, có đi có lại. Chúng tôi sẽ làm những đức ông chồng tốt, ít nhất là sống với các bà đến già, hứa đấy!
Theo Tinngan
Bức tâm thư nhòe chữ của vợ quê gửi chồng giàu ai cũng nên đọc Lá thư trên tay chạm sàn, mặt gã trắng bệch. Hắn không thể ngờ người vợ quê mà hắn vẫn coi thường lại có thể khiến hắn đau đớn đến như vậy. Hắn nổi tiếng là một tay sát gái có hạng. Đẹp trai, lãng tử, nhà lại lắm tiền, đủ cho hắn phá tới mấy đời nên con gái chạy theo hắn...