Con khóc mà vợ không cho bú, tôi đã tát và đuổi cô ấy ra khỏi nhà để rồi lúc biết hối hận thì đã muộn
Điên quá tôi thẳng tay tát cho cô ta một cái tát in rõ 5 ngón tay trên mặt rồi đuổi: “Loại đàn bà mất dạy chồng nói mà không thèm nghe, con khát sữa mà không cho bú. Cút ngay, cút ngay về với bố mẹ mày”.
Ngày tôi về nhà người yêu ra mắt bố em không ưa vì lúc đó công việc của tôi bấp bênh, thu nhập không đáng là bao trong khi công việc của em khá ổn định, em lại có nhan sắc và nhiều người theo đuổi.
Tôi đã nản, biết thân phận mình nhưng em lại động viên tôi đừng buồn, em sẽ thuyết phục được bố mẹ. Chỉ cần hai đứa yêu thương nhau thật lòng, khó khăn mấy rồi cũng vượt qua. Nghe em nói thế tôi cũng có động lực hơn, tôi quyết tâm nộp đơn để tìm một công việc khá hơn hiện tại.
May mắn 2 tháng sau tôi đã có giấy gọi đi làm ở công ty tư nhân khác, mức lương gấp đôi công ty cũ. Nhưng cũng đúng thời gian này em có bầu. Tôi nghe mà giật b.ắn mình, không biết phải xử trí ra sao nữa nhưng em thì bình thản bảo: “Về xin bố mẹ hai bên cưới thôi anh”. Vậy là mọi chuyện do em lo liệu hết tôi chỉ còn biết làm theo sự sắp đặt của em. Bố mẹ tôi thì ưng em rồi, chỉ còn bố mẹ em thôi.
Tôi hỏi em có hối hận khi lấy tôi không, em lắc đầu rồi ôm chặt lấy tôi: “Chưa bao giờ em hối hận cả”. (Ảnh minh họa)
Biết tin con gái có thai bố em giận em cả tuần, nhưng sau đó thì đồng ý cho cưới nhưng ông bà vẫn giận. Bố mẹ để em tự lo liệu chứ không giúp gì hết, ông bà bảo để nó khổ cho nó biết thân. Tôi hỏi em có hối hận khi lấy tôi không, em lắc đầu rồi ôm chặt lấy tôi: “Chưa bao giờ em hối hận cả”.
Hai vợ chồng sau khi cưới xong thì thuê một căn nhà trọ để ở rồi cùng nhau đi làm. Công việc hai đứa có thu nhập khá nên cũng không khó khăn là mấy. Cứ đà này vợ sinh đẻ cũng không phải lo gì về kinh tế. Sau mỗi ngày làm việc tôi lại nhanh nhanh chóng chóng về nhà giúp vợ vào bếp nấu cơm, tối tối lại cùng nhau đi bộ cho cả nhà cùng khỏe.
Mẹ em thương con gái nhưng phải giấu chồng mua đồ tẩm bổ gửi sang cho con. Bố mẹ tôi ở xa nên không giúp gì được. Nhiều đêm nằm bên nhau vợ cứ ôm bụng rồi xuýt xoa con: “Sau này con trai phải thương vợ như bố thương mẹ bây giờ nhé, đừng có để vợ con một mình lúc sinh nở là khổ lắm đấy”. Tôi biết vợ lúc đó mãn nguyện bên chồng và đứa con sắp chào đời lắm.
Mọi chuyện tưởng cứ thế xuôi chèo mát mái ai ngờ khi vợ cận kề ngày sinh thì tôi đã có một cuộc cãi nhau to với trưởng phòng ở công ty mới. Tôi không chịu được cái kiểu hách dịch coi thường cấp dưới của anh ta. Tôi xin nghỉ việc đúng ngày vợ lên bàn mổ.
Mấy ngày đầu thì mẹ vợ tôi sang chăm con và cháu giúp nhưng khi bố vợ biết tôi đã cãi nhau bỏ việc thì ông bắt bà về. Ông bảo: “Thằng chồng nó nghỉ rồi thì để nó ở nhà chăm vợ, bà không phải sang làm gì nữa. Cho con Thảo nó sáng mắt ra”.
Tôi chán nản bỏ đi uống rượu tối ngày để vợ một mình với con. Ngày nào tôi cũng về nhà trong tình trạng say khướt:
Video đang HOT
- Anh nhìn lại mình đi, vợ đẻ mà không giúp gì vợ lại còn rượu chè suốt ngày. Như thế có xứng làm cha không. Đã không đi làm lại còn không biết phụ vợ.
- À, cô khinh thằng này không làm ra t.iền à. Thằng này không thiếu t.iền đâu nhá.
Sĩ diện trong người dâng lên cao, tôi gọi điện hỏi vay bạn bè và anh trai mình t.iền để mang về cho vợ. Ngày hôm sau trên tay tôi đã cầm 80 triệu, tôi muốn để cô ấy biết rằng tôi không phải là thằng ăn bám, là thằng đàn ông không biết k.iếm t.iền. Tôi sẽ để lại cho cô ấy số t.iền này rồi đi kiếm việc làm khác trả nợ.
Tối hôm sau tôi mang t.iền về nhà cho vợ. Vừa bước vào sân đã nghe tiếng con khóc ré lên, tiếng khóc ngày một to, không biết vợ đâu để con khóc thế. Tôi vội vàng chạy vào thì thấy con đang nằm trên giường khóc vì đói còn vợ lại đang hí húi pha sữa công thức:
- Cô làm gì mà không cho con bú để thằng bé khóc khẳn cổ thế kia. Pha sữa đó làm gì.
- Hôm nay anh lại quan tâm tới con anh thế cơ à. Hàng ngày anh say sỉn tối ngày chẳng ngó mặt con lấy một lần mà giờ lại lên giọng.
“Loại đàn bà mất dạy chồng nói mà không thèm nghe, con khát sữa mà không cho bú. Cút ngay, cút ngay về với bố mẹ mày”. (Ảnh minh họa)
Lúc đó m.áu trong người tôi sôi lên khi mà con vẫn khóc còn vợ thì vẫn bình tĩnh pha sữa công thức. Cái loại đàn bà không muốn cho con bú vì sợ hỏng ngực thế này thì không xứng đáng làm vợ. “Cô cho con bú ngay”, tôi quát lên nhưng vợ vẫn không nói gì. Điên quá tôi thẳng tay tát cho cô ta một cái tát in rõ 5 ngón tay trên mặt rồi đuổi: “Loại đàn bà mất dạy chồng nói mà không thèm nghe, con khát sữa mà không cho bú. Cút ngay, cút ngay về với bố mẹ mày”.
Tôi vừa c.hửi vừa cầm tay vợ dắt ra khỏi cửa. Vợ lao vào định bế con nhưng tôi không cho, tôi đẩy cô ta ra ngoài rồi đóng sầm cửa lại. Cô ta cứ đứng ngoài gào khóc tôi vẫn mặc kệ, tôi lấy bình sữa cô ta đã pha cho con bú. Bú no thằng bé nín, tôi nói vọng ra. “Cô cút đi, thích nuôi con sữa bình thì thằng này cũng nuôi được. Còn cô giữ da, giữ ngực thì cút đi với thằng khác”.
Vợ vẫn đòi vào nhưng tôi không cho. Biết không lay được ý tôi nên có lẽ cô ấy đành bỏ đi. Được chừng 1 tiếng, khi tôi đang ôm con thiu thiu ngủ thì có chuông điện thoại của mẹ vợ, biết chắc vợ sang đấy nói gì đó nên tôi không nghe. Nhưng tới cuộc gọi thứ 5 thì tôi bắt máy: “Thằng khốn nạn, mày hại c.hết con tao rồi. Sao mày lại đuổi con tao đi để nó bị ô tô quệt phải. Thằng khốn nạn”.
Tôi sững sờ không tin vào những gì mình nghe được. Tôi hỏi lại mẹ vợ bệnh viện vợ đang ở nhưng bà không nói. Tôi phải gọi điện hỏi họ hàng nhà vợ mới biết được. Tôi đành gọi cho người chị gái gần đó sang trông con giúp còn mình lao đến bệnh viện. Nhìn thấy tôi bố vợ lao ra nhưng mấy người giữ lại.
“Vợ ơi, anh xin lỗi, anh sai rồi. Em mở mắt ra đi, về với anh và con đi em”. (Ảnh minh họa)
Trời ơi sao vợ tôi lại thế này?
- Con xin lỗi tại con ức cô ấy không cho con bú khi mà cô ấy sữa thừa chảy ướt áo nên con tức con mới làm thế.
- Thằng khốn nạn, mày say tối ngày mày để nó ở nhà một mình. Mày có biết vết mổ của nó bị tấy nó phải uống kháng sinh nên đã không dám cho con bú trong mấy hôm nó uống thuốc vì sợ ảnh hưởng tới con. Vậy mà mày khốn nạn vậy, đóng cửa không cho nó gặp con, đuổi nó đi để rồi thế này đây…
Tôi thẫn thờ ngã quỵ, thì ra là như thế sao? Tôi đã quá hồ đồ trách lầm vợ rồi. Tôi lao tới bên giường vợ, toàn thân cô ấy quấn băng trắng toát kêu lên thảm thiết: “Vợ ơi, anh xin lỗi, anh sai rồi. Em mở mắt ra đi, về với anh và con đi em”.
Theo Một thế giới
Chồng bước khỏi nhà tắm với cây kéo dính m.áu, con khóc ré kinh hoàng
Vừa vào đến nhà, tôi đã thấy chồng từ nhà tắm đi ra với cây kéo dính m.áu trên tay...
Tôi đã qua một đời chồng và có một đứa con gái riêng 2 t.uổi. Chồng cũ của tôi chạy theo một người phụ nữ khác ở trời Tây và chúng tôi tiến hành ly hôn sau đó không lâu để anh có thể tự do đến với người phụ nữ đó. Thực ra, không có chồng tôi cũng nuôi con được vì tôi rất giàu. Tôi có hai công ty lớn chuyên kinh doanh về nông sản và một chuỗi các cửa hàng cà phê. Công việc kinh doanh thuận lợi nên tôi không phải lo lắng gì về kinh tế.
Người chồng trước của tôi cũng rất giỏi và giàu. Thế nhưng chúng tôi lại không có một cuộc hôn nhân hạnh phúc. Tôi tự nhủ rằng, nếu như tôi tái hôn, tôi sẽ tìm một người đàn ông vừa phải, không giàu quá cũng không nghèo quá, tôi sẽ bớt thời gian làm việc lại, ở nhà với chồng con để vun đắp hạnh phúc gia đình.
Rồi tôi cũng gặp Minh, anh cho tôi cảm giác ấm áp của một người đàn ông từng trải. Minh chỉ là kiến trúc sư bình thường, không giàu có. Tôi đi ô tô nhưng anh vẫn trung thành với chiếc xe tay ga cũ kỹ. Tôi nói với Minh rằng, tôi đã trải qua một cuộc hôn nhân bất hạnh nên bây giờ tôi muốn được hạnh phúc. Nếu như Minh không vượt qua được mặc cảm cao thấp thì chia tay.
Nào ngờ, Minh bảo với tôi rằng anh luôn tự hào về tôi, rằng tôi không nên lo lắng những chuyện như vậy. Hôn nhân là việc của hai tâm hồn, vật chất chỉ là yếu tố phụ. Cả hai chúng tôi đều lao động được, không ai phụ thuộc ai nên đừng nghĩ nhiều đến việc đó.
Tôi cứ nghĩ Minh tốt bụng nên đã đi bước nữa với anh (Ảnh minh họa)
Nghe những lời nói đó của Minh mà lòng tôi rạo rực. Vì quả thực Minh luôn cư xử đúng mực và tốt bụng. Tôi có thời gian 6 tháng tìm hiểu anh và thấy anh rất ổn. Chính vì thế, tôi đã quyết định đến với anh.
Sau đám cưới, Minh dọn đến căn hộ của chúng tôi sống. Nhưng không hiểu sao con gái của tôi không thân thiện với Minh được, nó luôn khóc thét mỗi lần Minh đến gần. Nhà tôi có thuê một cô giúp việc, nếu tôi không có nhà thì con gái tôi chơi với cô ấy.
Cưới nhau được khoảng 6 tháng thì tôi mang bầu. Cả Minh và tôi đều rất hạnh phúc chờ đón đứa con đầu lòng. Hạnh phúc hơn vì đó là một b.é t.rai.
Nhưng vào một ngày nọ, khi tôi về nhà thì thấy con gái tôi m.áu m.e be bét ở tay. Tôi sợ quá, hỏi cô giúp việc thì cô ấy bảo không biết, con gái tôi thì chỉ khóc, nó vẫn chưa nói được nhiều từ nên tôi không biết nguyên nhân vì sao. Nó vốn không thích chồng tôi từ trước nên khi thấy con chỉ vào chồng, tôi đã không để ý.
Chồng tôi thì khăng khăng do cô giúp việc làm. Tôi không có bằng chứng, lại thấy cô ấy chối bay chối biến nên không dám kết tội. Nhưng rồi những vết thương trên người con gái tôi cứ nhiều lên, tôi đuổi giúp việc cũ, tuyển giúp việc mới và mọi việc có vẻ đỡ hơn.
Hôm đó tôi quên tài liệu và về nhà đột xuất. Tôi không thấy ai trong nhà thì tự mở khóa đi vào. Vừa vào đến nhà, tôi đã thấy chồng từ nhà tắm đi ra với cây kéo dính m.áu trên tay, trong nhà tắm là tiếng con gái tôi khóc ré lên.
Lúc này, bộ mặt thật của chồng tôi mới lộ rõ. Anh run rẩy buông kéo rồi bảo tôi đừng hiểu lầm, anh chỉ cố gắng cắt tóc cho con bé nhưng lỡ tay nên làm c.hảy m.áu.
Tôi tát chồng rồi nhảy vào ôm con. Thì ra chồng tôi muốn h.ành h.ạ con gái tôi và muốn nó c.hết đi để cho con trai anh được độc quyền thừa hưởng gia sản của tôi. Tôi kinh tởm ông chồng khi nào cũng tỏ ra tốt bụng ấy. Tôi ôm con gái vào lòng, xin lỗi con rối rít. Chỉ vì tôi vô tâm mà đã suýt hại c.hết con mình.
Tôi ly hôn với Minh ngay lập tức. Có lẽ sau cú sốc này, tôi sẽ không có can đảm để lập gia đình thêm lần nào nữa.
Theo Một Thế Giới
“Chồng ơi! Dừng lại đi… con khóc rồi kìa” Bao nhiêu cảm xúc bị dồn nén trong hơn nửa năm nay bị gói gọn lại để bung tỏa trong 5 phút thì làm sao mà Trường làm được cơ chứ. Nhưng làm được hay không đó là việc của Trường. Trường không nhanh, con mà dậy khóc thì 1 phút cũng không có mà dùng. Loan mới sinh con tới nay đã...