Còn hơn cả một lời xin lỗi
Có lẽ những vấp ngã trong cuộc sống hôn nhân đã dạy cho em cách đứng lên và cách giữ gìn hạnh phúc. Ngày ngày tôi vẫn dõi theo sự thay đổi của em để gia đình được hạnh phúc hơn. Chính sự thay đổi này còn hơn cả một lời xin lỗi.
Chỉ có những ai kết hôn rồi mới hiểu được cuộc sống hôn nhân phức tạp đến nhường nào; và con người ta đã thay đổi ra sao kể từ khi kết hôn. Ngày ngày, tôi vẫn chứng kiến sự thay đổi của vợ và hạnh phúc gia đình mình. Tôi với cô ấy là thanh mai trúc mã, gia đình hai bên vốn là hàng xóm tốt. Chúng tôi hơn kém nhau một tuổi, nhưng vì muốn có bạn học cùng nên bố mẹ để tôi học muộn một năm. Cứ thế tôi và em cùng trải qua những tháng ngày thơ ấu bên nhau nên tính xấu của nhau đều hiểu rõ.
Em vốn bướng bỉnh, ngang ngạnh lại lười học nên thường xuyên bị phê bình, mỗi lần như vậy thầy cô lại lấy tôi ra làm tấm gương cho em soi vào. Nhưng tính em không để bụng bao giờ, sau mỗi lần bị phê bình trước lớp em lại cười đùa vui vẻ. Thời gian trôi đi, tôi dần nhận ra em đã trưởng thành và xinh đẹp hơn rất nhiều. Năm đó tôi thi đỗ vào trường đại học có tiếng ở Hà Nội, tuy em không đỗ đại học nhưng vẫn nhất quyết theo tôi lên Hà Nội bằng cách thuyết phục bố mẹ cho học một trường trung cấp gần trường tôi. Vậy là, dù năm tháng có đổi thay thế nào thì tôi và em vẫn không xa được nhau.
Có lẽ những vấp ngã trong cuôc sống hôn nhân đã dạy cho em cách đứng lên và cách giữ gìn hạnh phúc
Ngày em tốt nghiệp, tôi vẫn còn là cậu sinh viên năm 2. Hơn 20 năm qua, tôi và em lớn lên với nhau như anh trai và em gái… điều này ai cũng biết, không một ai nghĩ tôi có thể thích em – một cô gái ngang ngược, bướng bỉnh và lười học… Thế nhưng có lẽ chỉ mình tôi hiểu vì sao tôi lại thích em. Giá như tôi nói ra những tình cảm trong lòng mình sớm hơn có lẽ tình thế đã không như bây giờ. Tôi đã định học hết 4 năm đại học sẽ nói cho em biết, nhưng cô bé ngây thơ, ngang bướng ấy ngày nào giờ đã sắp lên xe hoa với một người con trai mà tôi chưa từng gặp.
Video đang HOT
Trước ngày quyết định sẽ kết hôn với người con trai ấy, em có đến gặp tôi và nói: “Em biết anh chỉ luôn coi em là em gái. Anh tài giỏi như vậy sẽ chẳng đời nào thích em đâu, em không chờ anh được nữa, em quyết định sẽ lấy chồng…”. Nghe đến đây lòng tôi như quặn lại. Hai tiềng “lấy chồng” của em sao nghe mà chua xót. Lúc đó, tôi chỉ biết chấp nhận nhìn em lên xe hoa. Vậy là sau hơn 20 năm, cuối cùng cũng có ngày chúng tôi phải nói lời tạm biệt.
Em lấy chồng khá xa nhà nên ít khi về thăm ngoài những dịp lễ tết. Cuối cùng tôi cũng tốt nghiệp đại học và tìm được một công việc lý tưởng. Hơn một năm sau, tôi nghe nói cuộc sống của em không hạnh phúc, chồng em là một gã cờ bạc, thường xuyên đánh đập em… Lần này, em trở về quê là vì không chịu được nữa. Em quyết định ly hôn cũng nhanh chóng như khi quyết định kết hôn.
Mỗi lần tôi có ý định gặp em thì em đều tránh mặt. Tôi biết có lẽ vì em sợ tôi thương hại em… Thế nhưng, làm sao tôi có thể vui khi nhìn em sống trong đau khổ. Vài tháng sau em mới nói chuyện lại với tôi, dường như những kỷ niệm hơn 20 năm qua luôn gợi nhắc cho tôi về một người con gái ngang bướng là em. Sau bao nhiêu ngày suy nghĩ, đắn đo tôi quyết định ngỏ lời cưới em mặc những ngăn cấm của gia đình vì em đã từng kết hôn và có một đứa con. Hôn lễ của chúng tôi tổ chức đơn giản trong sự tiếc nuối của nhiều người.
Và có lẽ tôi đã quyết định đúng, cho đến bây giờ sau 3 năm kết hôn, tôi và vợ luôn sống trong hạnh phúc. Tôi sẽ yêu thương em và cả con trai của em nữa. Điều khiến tôi ngạc nhiên nhất là sau khi trở thành vợ, thành mẹ, em không còn ngang bướng như trước kia. Trái lại, em là người phụ nữ hiền dịu và đảm đang. Có lẽ những vấp ngã trong cuôc sống hôn nhân đã dạy cho em cách đứng lên và cách giữ gìn hạnh phúc. Ngày ngày tôi vẫn dõi theo sự thay đổi của em để gia đình càng hạnh phúc hơn. Chính sự thay đổi này còn hơn cả một lời xin lỗi. Cả hai chúng tôi đều đi qua nỗi đau của quá khứ mà không cần câu xin lỗi, chỉ cần cuộc sống hiện tại hạnh phúc là đủ rồi.
Theo Blogtamsu
Lá thư cuối em gửi anh- người đã cũ...
Em đã từng yêu anh, từng ngưỡng mộ anh, từng hết lòng hết dạ vì anh. Cũng từng nghĩ, cả đời này nếu như không phải là anh thì em sẽ không bao giờ lấy ai
Nhưng, đâu phải chuyện gì em tính cũng được nhất là chuyện tình cảm. Khi một người không còn yêu nữa, không còn dành tình cảm cho mình nữa thì đến một ngày, họ cũng sẽ ra đi. Mọi sự níu kéo chỉ là vô nghĩa. Tình yêu không còn, &'cố đấm ăn xôi' bằng một đám cưới thật chẳng có tác dụng gì. Vậy nên, khi anh thờ ơ, anh bàng quan, anh có người mới, em đã đau khổ vô cùng nhưng sẵn sàng dứt áo ra đi.
Chia tay anh trong im lặng, em chấp nhận là kẻ thua cuộc, là người thất bại trong cuộc chơi tình ái này. Anh yêu người con gái mới, đó là người anh cho rằng sẽ phù hợp với anh hơn. Anh nói, từ khi yêu em, anh chưa từng cảm nhận đươc những điều mà anh có được khi bên cạnh cô ấy. Vậy thì đích thực là tình yêu rồi anh, có thể, đó mới là tình yêu của anh. Nhưng em muốn nói với anh rằng, những thứ mới thì bao giờ cũng vậy. Thứ gì mới mẻ thì bao giờ cũng tuyệt vời hơn những thứ mà anh cho là cũ kĩ.
Anh đi lấy vợ. Cái ngày anh lấy vợ, em đã nghĩ, có lẽ là do em với anh không có duyên với nhau. Thế nên, em không thể nào giữ được anh. Anh là người đàn ông của người ta dù em đã dày công chăm sóc anh suốt thời gian dài. Còn bây giờ, em trở thành kẻ cô đơn, nhìn anh hạnh phúc. Em đau khổ vô cùng nhưng biết làm sao, phải chứng kiến người em yêu làm chú rể chứ, phải không anh?
Hơn 2 năm rồi, anh đã có vợ, có con, còn em, vẫn mãi là người con gái cô đơn. Một phần vì yêu anh, hận anh đã phản bội em, phần vì em không thể nào tìm được người đàn ông khiến em tin tưởng. Không phải không có ai tốt hơn anh, chỉ vì, chính anh đã cướp mất niềm tin của em, chính anh đã biến em thành người con gái cô đơn thế này. Em không dám mở lòng với người đàn ông nào nữa...
Hơn 2 năm, anh có con với người con gái đó. Con gái anh cũng khá lớn rồi. Anh có cuộc sống sung sướng, giàu sang với người đàn bà ấy nhưng tiền bạc là của nhà chị ta. Còn em, em cũng đã lấy chồng. Chồng em không giàu, chồng em là một người đàn ông rất bình thường nhưng anh ấy đã sưởi ấm trai tim em, đã khiến em có được cuộc sống ấm no, hạnh phúc, có được niềm tin trở lại. Em cảm thấy thật may mắn vì đã gặp anh ấy trên cuộc đời này...
Em đang có một gia đình hạnh phúc thì anh gọi điện. Em ngạc nhiên vì một ngày người cũ lại tìm gặp em, lại muốn được thủ thỉ tâm tình với em. Anh bảo, anh đã nhận ra sai lầm vì đã bỏ rơi em, anh đã sai khi chạy theo đồng tiền. Người vợ hiện tại của anh không cho anh quyền làm chồng. Cậy có tiền, cô ấy làm càn, cô ấy coi anh như người ở trong nhà. Bố mẹ cô ấy giàu có, nên cô ấy càng chèn ép anh. Chỉ cần anh làm việc gì trái ý là cô ấy nổi khùng lên rồi mách bố mẹ. Chính căn nhà anh đang sống, cũng là nhà của gia đình cô ấy. Vậy nên anh chỉ như người ở nhờ trong gia đình này.
Anh nói với em rằng, ngày trước anh đã tham vàng bỏ ngãi, bỏ tình yêu của em đến với người con gái này. Những tưởng, cô ấy yêu anh nhiều như thế thì anh sẽ có được nhiều thứ, nào ngờ, bây giờ cô ấy bành trướng, coi anh không ra gì. Anh không có một tiếng nói nào trong gia đình này. Họ coi anh như người để họ sai khiến. Anh làm gì có được chính kiến nào của đàn ông?
Anh bảo, em buồn lắm, thà là lấy vợ bình thường, có một gia đình hạnh phúc thì hơn. Anh bảo, anh muốn tâm sự với em, muốn được gặp mặt em này kia...
Xin lỗi anh, em đã tìm được người đàn ông tốt. Em cũng không thể phản bội người em yêu, em phải biết ơn chồng em, phải sống hạnh phúc và chăm sóc anh ấy cả đời này.
Đừng làm phiền em nữa, hãy đi con đường của anh, sống cuộc sống của riêng anh. Tạm biệt!
Theo Yume
Mới cưới mà em đã 2 lần ngượng "đỏ mặt" với nhà chồng Khi bước vào phòng ăn sáng, trời ơi, chồng em mặc chiếc áo ba lỗ của anh nhưng lại mặc cái quần ngủ cộc màu hồng của em. Vì nghĩ chẳng ai có nhà nên em cũng chiều chồng luôn tại phòng bếp (Ảnh minh họa) Không biết các chị em có gặp tình trạng khó nói này như em không? Em thì...