Cơn gió vĩnh hằng

Theo dõi VGT trên

“Thế nào là một tình yêu định mệnh?” “Là bạn sẽ vĩnh viễn không thể trả lời: Vì sao anh yêu em, vì sao em yêu anh, vì sao chúng ta yêu nhau? Có lẽ chỉ đơn giản là hai người nếu gặp thì sẽ yêu, nếu yêu thì sẽ ghi tạc trong tim đến suốt đời suốt kiếp…”

Thời gian để tôi gặp gỡ rồi yêu anh chỉ kéo dài có ba tháng mà người ta sẽ thường cho là ngắn ngủi. Vậy nhưng, chính cái con người có phần tàn nhẫn đã khiến tôi cả đời này cũng không sao có thể quên đi được.

Cơn gió vĩnh hằng - Hình 1

Tôi gặp anh bốn năm trước, khi bản thân đang là một sinh viên năm hai trong ngày đầu tiên chuyển tới ngôi trường ở thành phố X mà tôi vẫn thường cho là bình lặng này. Đó cũng là một buổi đêm cuối hạ nhẹ dịu và êm ái. Trải qua một ngày tàu xe mệt mỏi, tôi kéo chiếc vali nặng nề đứng dựa vào thành lan can của bờ hồ nghỉ chân, tận hưởng cơn gió đêm mát mẻ. Theo làn gió thổi xuôi về một quãng xa xa, tôi đã thấy bóng dáng một chàng trai – anh ngồi nơi đèn đường chiếu rực rỡ nhất, nhưng cả thân hình như vẫn chìm sâu vào trong màn đêm sâu thẳm. Có lẽ… ngay từ khoảnh khắc đầu tiên ấy, trái tim tôi đã vô tình bị cuốn theo cái hình bóng cô độc đó rồi…

Chẳng biết như thế nào, đôi chân tôi bất giác cứ chậm rãi men theo bờ hồ tiến dần về hướng người kia, cũng chẳng biết từ lúc nào, anh đột nhiên đã không còn ở vị trí đó. Tôi ngẩng đầu, mới sực nhớ trời thật sự đã về đêm, cò tôi thì phải tiếp tục mang hành lí trở về kí túc xá. Nhưng… vừa quay người, phía sau tôi lại chính là chàng trai mang vẻ cô độc kì lạ, anh giơ ra trước mặt tôi một chiếc điện thoại và một ví đựng tiền vô cùng quen thuộc. Theo phản xạ tự nhiên, tôi luống cuống lục lại túi xách trên vai mình – quả thật có vài thứ gì đó đã biến mất.

Anh cất giọng thật lãnh đạm, nói một câu có phần gì đó khó hiểu mà tôi đã nghĩ nó giống như không phải dành cho mình:

“Của cô, cầm lấy. Nếu đã không tự lo được cho bản thân của mình thì sao còn ra ngoài vào giờ này chứ? Các người… làm ơn trân trọng cái quyền được sống của mình đi.”

Thế rồi anh cứ vậy lướt qua tôi bước đi, trước đó còn để lại một nụ cười nghe có vài phần chua chát. Tôi với lấy chiếc va li của mình, lôi xềnh xệch nó chạy theo sau người đó. Chưa để tôi kịp nói gì, anh liền quay đầu trở lại:

“Tôi vốn chẳng tốt đẹp gì đâu, vì vậy không cần cảm ơn, cũng đừng đi theo tôi.”

“Nhưng… tôi cũng đi hướng đó.”

Anh ấy nghe vậy, hơi khựng lại nhìn bộ dạng của tôi, rồi nhếch môi nở nụ cười nhàn nhạt:

“À… đại học Thành Dương, lại thêm một người điên lao đầu tới.”

“Phải rồi! Tôi là học sinh mới, anh cũng học ở đó sao?”

Anh không trả lời, chỉ lặng lẽ quay bước đi, nhưng hướng đến thì đúng là ngôi trường Thành Dương kia.

“Dù sao thì… vẫn phải cảm ơn anh!” – Đi theo phía sau một hồi, tôi quyết định lên tiếng. Anh ấy dừng bước, nhưng không phải vì nghe câu nói ấy, mà là vì cảnh tượng trước mắt chúng tôi lúc này.

Trước đó là một cửa hàng bán chim cảnh, ông chủ vừa vứt một con chim nhỏ ra đường, có vẻ nó đã bị thương. Không hiểu sao anh ấy lập tức lao tới xấn cổ áo người chủ cửa hàng đó:

“Ông bị điên hả? Nó vẫ còn sống, tại sao lại vứt bỏ nó? Sự sống đáng bị vứt bỏ vậy sao hả?”

Ông chủ kia bị xách cổ hơi hoảng hốt, miệng nói lắp bắp:

“Con chim đó bị bệnh, sớm muộn gì cũng chết, trông nó thiếu sức sống như vậy sẽ ảnh hưởng tới sự chú ý của khách tới những con chim khác…”

“Bị bệnh…Sắp chết… ” – Anh ấy nghe vậy lại cười nhạt, lặp lại những từ đó rồi từ từ buông lỏng hai tay.

Tôi thì đã tiến đến nhặt lấy con chim tội nghiệp, đặt nó vào giữa lòng bàn tay mình:

“Dù là bị bệnh thì cũng không thể vứt bỏ nó như vậy. Nó vẫn còn hi vọng sống, mà cuối cùng có chết thì đã sao? Không phải vẫn có thể sống ít nhất thêm mấy ngày sao? Còn có thể sống được ngày nào thì phải sống cho tốt ngày đó…”

Sau khi nói câu này, tôi thấy ánh mắt anh ấy nhìn mình, dường như có gì đó thẳm thẳm sâu hút như nước biển mênh mang.

Cơn gió vĩnh hằng - Hình 2

Hai tay tôi vẫn chụm lại nâng con chim nhỏ yếu ớt, mắt lại nhìn về phía chiếc vali của mình. Tôi cảm nhận thấy ánh mắt của anh ấy cũng đưa theo ánh nhìn đó của tôi. Anh tiến tới kéo túi hành lí, rồi không nói lời nào lững thững bước đi, tôi cũng lại lặng lẽ theo bước.

Lại thêm một quãng yên lặng… anh chợt lên tiếng:

“Tại sao lại cứu nó?”

“Nó đáng được trân trọng mà – nhìn xem, nó đang cố gắng đấu tranh cho sự sống của mình. Khi nó còn chưa từ bỏ thì chẳng ai có quyền tước đoạt đi cuộc sống của nó – dù chỉ còn là những ngày tháng cuối cùng!”

“…”

Video đang HOT

Chúng tôi cuối cùng cũng tới được trước cổng trường Đại học Thành Dương, ngôi trường này quả rộng lớn như tôi vẫn nghĩ tới, đang là buổi đêm nhưng dường như vẫn có một góc nào đó ồn ào náo nhiệt.

Tôi nhìn con chim nhỏ trên tay mình, hơi băn khoăn:

“Tôi hôm nay mới chuyển tới, còn chưa biết phòng mình ở đâu, không thể mang theo nó được…”

“Mang ra sân sau đi, đi theo tôi…”

Tôi theo anh ấy tiến qua một dãy nhà lớn, bước hết đoạn hành lang dài, qua mảnh sân đất rộng tới một góc vườn có thoảng hương thơm nhè nhẹ của một loài hoa lạ. Nơi đó có một gian phòng nhỏ. Anh ấy với tay bật bóng điện như đã rất quen thuộc với nơi đây, trong căn phòng lụp xụp có lỉnh kỉnh các đồ đạc, chính xác là các bức tranh rách nát và đồ vẽ ngổn ngang.

Anh lôi từ góc phòng ra một chiếc hộp nhỏ đặt lên mặt bàn, để vải rồi nhìn sang tôi, tôi liền hiểu ý cẩn thận đặt con chim vào đó. Có lẽ nó đã mệt nên lim dim đôi mắt rồi rụt cổ ngủ.

Tôi nhìn vào đồng hồ đeo tay – đã gần 10 giờ, còn phải đi tìm phòng nữa.

“Cô sẽ tới thăm nó chứ?” – Anh ấy hỏi bằng một giọng mà tôi có thể cảm nhận thấy đâu đó chút mong đợi.

“Tất nhiên rồi!” – tôi đáp chắc nịch rồi tạm biệt anh, theo con đường vừa rồi trở ra, hình như tôi lúc đó đã quên hỏi điều gì đấy.

Ngày hôm sau đó bận làm các loại thủ tục, nhưng tôi vẫn nhớ tới mà ghé qua thăm con chim nhỏ. Bên cạnh chiếc hộp có nước và đồ ăn, nhưng anh ấy không ở đó, những ngày tiếp theo tôi vẫn thường xuyên tới, nhưng cũng thường không gặp được anh.

Nhưng cũng giống như bao sinh viên khác ở ngôi trường này, thật khó để mỗi ngày không nhìn thấy Lâm Vĩnh Phong – vì anh ấy luôn nổi tiếng thích gây chuyện ồn ào giống như một cơn gió lộng, một cơn vũ bão. Mọi người nhìn vào đều thấy Vĩnh Phong sống buông thả bản thân. Lúc đó tôi đã cho rằng những công tử nhà giàu thiếu thốn sự quan tâm từ gia đình đều như vậy, vì họ chẳng cần phải lo nghĩ gì cho cuộc sống của mình. Nhưng sao có lúc tôi lại thấy anh như một chàng trai đơn độc ngồi tựa lưng vào tường, tay ân cần nâng niu một con chim nhỏ yếu ớt?

***

Tôi thật sự gặp lại Lâm Vĩnh Phong sau một tuần, khi bản thân vô tình bị biến thành đồ chơi cho một trò mang tên “cá cược” vốn đã trở nên quen thuộc với anh và những bạn học có gia thế. Đơn giản, tôi trước đó luôn cố giữ mình trầm lặng, không kết giao hay để ý đến những lời trọc ghẹo kiểu đùa cợt chăng hoa kia nên bị coi là “nữ sinh mới luôn làm ra vẻ ngây thơ, thanh cao giả tạo.” Họ chơi cá cược xem rốt cuộc có thể “gỡ bộ mặt” đã gán cho tôi đó trong bao lâu, xem rốt cục trong bao lâu tôi sẽ bị dụ dỗ và cho đi nụ hôn một cách dễ dàng. Tôi thật sự thấy mình đơn độc và lẻ loi… Nhưng chính anh – Lâm Vĩnh Phong đã kéo tôi ra khỏi không gian ngột ngạt đến khó thở đó. Anh nói anh biết tôi không phải loại người dễ dãi, anh nói tôi là cô gái khiến anh thật sự trân trọng. Người cao ngạo như anh thậm chí vì tôi mà chịu một cái tát do phá luật trước mặt rất nhiều người…

Từ hôm đó tôi gặp anh nhiều, thường là vào những khoảng lặng. Sống giữa một nơi ngột ngạt với đầy rẫy những ánh mắt bỡn cợt cùng nụ cười mỉa mai, nơi miệng lưỡi con người sắc nhọn như lưỡi dao dễ dàng rướm máu, nơi vốn không tồn tại hai chữ “lòng tin” hay “tình bạn”, tôi chỉ có thể tìm thấy một khoảng yên bình nhỏ bé của mình bay theo cơn gió khẽ thoảng kia. Đó là lúc tôi lặng lẽ tìm ra sân sau chăm sóc cho chú chim nhỏ đáng thương, hay mỗi buổi đêm lang thang bước theo bóng anh trên con đường thẳng tắp.

Nhưng giống như đang bị lạc giữa một mê cung mà xung quanh là những âm thanh ù ù mờ mịt, tôi thật sự đã mệt mỏi, thật sự đã gục ngã, đặc biệt là khi bị người bạn cùng phòng mà tôi vốn cho là thân thiết lừa gạt và vu oan – khi nhận ra cái tình bạn mà tôi vẫn luôn trân trọng lại rẻ mạt và đáng khinh đến thế. Và… lại là anh một lần nữa đưa về phía tôi một cánh tay…

Cơn gió vĩnh hằng - Hình 3

Anh xuất hiện trong lúc tôi yếu đuối và đơn độc nhất, và không hiểu sao giọng nói anh khi ấy lại có gì đó thật mỏng manh:

“Cô… vừa yếu đuối vừa ngốc ngếch, sao có thể tồn tại ở đây được hả?”

Tôi thấy khóe mắt mình hơi cay cay, rồi bỗng nhiên một giọt nước không kiểm soát được cứ bất giác mà rơi xuống. Tôi không rõ lí do thật sự khiến mình khóc, là nghĩ tới người “bạn thân” kia, nghĩ tới những ấm ức của mình suốt thời gian qua hay chính lúc này đang thấy được nét cô đơn đau khổ khó lí giải sâu trong đáy mắt đang hướng về hư vô của người ấy?

“Cô khóc gì chứ?”

Tôi không muốn khóc, cũng không muốn mình yếu đuối, nhưng nước mắt lại cứ thế nối đuôi nhau tuôn ra ngày càng nhiều.

“Làm ơn đừng khóc trước mặt tôi…”

Trong ánh nhìn bị nước mắt làm cho mập mờ, tôi thấy chân mày anh khẽ nhíu, nét đau khổ phảng phất ngày càng đậm, có gì đó dằn vặt đấu tranh.

“Đã nói đừng khóc, cô cứ khóc như vậy… tôi… có thể làm gì được chứ?”

Như vậy, anh với tay ôm lấy tôi vào lòng – cái ôm ấm áp nhất mà tôi có thể cảm nhận thấy. Về sau, mỗi lần anh mở ra vòng tay của mình để ôm tôi, dường như luôn có đôi chút đắn đo khó hiểu.

***

Từ sau ngày hôm đó, tôi thường thấy một Lâm Vĩnh Phong đơn độc ngồi lặng lẽ trong làn gió, một Lâm Vĩnh Phong ân cần chăm sóc cho một chú chim nhỏ bị thương. Anh ấy nói tôi đã giúp anh ấy hiểu “con người còn sống được ngày nào thì nên sống thật ý nghĩa ngày ấy” . Vậy mà lúc đó tôi thật ngốc nghếch khi đã không hiểu.

Con chim nhỏ kia giờ trông đã khỏe mạnh và có sức sống hơn, chúng tôi đã rất vui vẻ mà quên đi một điều – nó có bệnh- cái bệnh mà người chủ cửa hàng kia đã nói là “sớm muộn gì cũng chết”.

Cho đến một buổi sáng, tôi đi tới nhà kho như thói quen, bắt gặp anh đang đứng lặng cười ngây ngốc nhìn con chim đã chết cứng trong cái hộp. Ánh mắt anh lúc này trông mơ hồ mà mờ mịt như màn đêm bao la.

“Có lẽ thời gian vừa qua anh đã quên mất một điều gì đó…”

Anh ấy vẫn thường nói ra những câu khó hiểu như vậy, giống như lúc này. Rồi anh ngẩn ngơ quay sang tôi:

“Nó chết rồi, rốt cục thì cũng chết rồi, vậy từ giờ em cũng không cần phài tới nơi này nữa.”

Câu nói này của anh là sao? Có phải anh muốn bảo tôi hãy rời khỏi anh? Nhưng tôi, và có lẽ anh cũng biết là tôi không thể.

“Em… giờ không thể rời khỏi nơi này nữa…”

“Tại sao? Nơi đây vốn chẳng hề tốt đẹp gì cả.” – Ánh mắt anh nhìn tôi, tôi thật sự muốn hỏi tại sao nó lại luôn cứ dâng đầy đau khổ dằn vặt như vậy?

Còn… về câu hỏi đó của anh… tôi thực sự đã biết dược câu trả lời…

“Vì, em đã quen với sự ấm áp của nơi này mất rồi. Em… thật sự đã yêu anh mất rồi!”

Nói ra điều này, tôi thấy anh quay mặt sang phía ngoài cửa sổ, không còn nhìn vào tôi. Tôi tiến tới chủ động hôn lên cánh môi ấm nóng của anh. Không biết điều gì khiến anh đau khổ như vậy, nhưng chỉ biết là giờ tôi không thể buông tay được nữa rồi.

Khi đôi môi của tôi định rời khỏi, anh bỗng nhiên giữ chặt đầu tôi, giữ chặt nụ hôn đã khắc sâu trong tôi đến mãi tận sau này.

Rất lâu… anh lại ôm tôi thật chặt, ghì cằm lên một bên vai tôi như níu giữ một thứ mà chỉ sợ buông tay sẽ tan biến.

“Hãy cho anh ích kỉ một ngày, chỉ một ngày thôi!”

Ngày hôm đó đã trở thành ngày hạnh phúc nhất, cũng là đáng nhớ nhất trong cuộc đời tôi – ngày mà tay của chúng tôi đan chặt vào nhau ở mọi nơi đi tới – ngày tôi đã thấy anh thật sự mỉm cười.

Nhưng …tất cả cũng chỉ trong một ngày- một ngày cho mãi mãi.

Từ hôm sau đó tôi đã không thấy anh, anh không đến trường, cũng không sao liên lạc.

Ba hôm nữa như thế…

Đến hôm thứ năm, tôi lại đột ngột biết tin anh ấy sẽ sang Ý, sẽ rời khỏi đây, sẽ rời khỏi tôi – sáng mai là khởi hành rồi. Trong đầu tôi lúc đó hiện ra một câu hỏi lớn :”Tại sao anh không nói gì với tôi?”

Tối hôm đó tôi đã tới con đường ven hồ, quả nhiên anh ấy ở đây. Vẫn là mái tóc bồng bềnh trong gió lộng như tôi đã thấy trong lần gặp đầu.

“Tại sao không nói gì với em?”

Tôi đã hỏi anh điều muốn hỏi, nhưng lời đáp nhận được là:

“Giữa chúng ta vốn chẳng hề có gì.”

Và rồi anh ấy quay bước thật nhanh, lại thật nhanh khuất bóng sau bức tường lớn – Đó là lần cuối cùng tôi nhìn thấy anh, lần cuối cùng trong cả quãng đời còn lại.

Anh trước đó nói tôi ngốc nghếch. Phải, tôi quả thật quá ngu ngốc – ngốc đến mức phải hơn một năm sau đó tôi mới biết được anh đã lừa dối mình. Ngốc đến mức suốt một năm đó tôi đã hận anh, đã cố gắng để quên anh. Ngốc đến mức không nhìn kĩ để khắc sâu cái khoảnh khắc cuối cùng được nhìn thấy anh tối hôm đó. Ngốc đến mức không biết được rằng, vì yêu tôi mà anh đã phải tự đau khổ và dằn vặt như thế nào, vì yêu tôi mà anh thậm chí phải nhắm mắt lên đường ở một nơi xa lạ, một mình chịu đựng những ngày tháng đau đớn cuối cùng của căn bệnh hiểm nghèo.

Lâm Vĩnh Phong… chính là kẻ tàn nhẫn nhất trên đời, còn Triệu Vy tôi lại là kẻ ngu ngốc nhất trên đời…

***

Hơn một năm sau cái ngày anh đột nhiên rời khỏi, tôi khi đó tất nhiên chưa hề quên anh, đúng hơn là chưa hề quên đi một chút kí ức gì về anh. Hôm đó, một người bác sĩ, cũng là người bạn của anh đến tìm gặp và rồi dội vào trái tim tôi một khối đá lạnh, rất lạnh…khiến nó tê dại và đau buốt…

“Cậu ấy đã mất một năm trước vì căn bệnh ung thư máu…”

“Phong đã bảo tôi đừng cho cô biết điều gì, nhưng ánh mắt của cậu ấy trước lúc ra đi cứ khiến tôi dằn vặt mình mãi. Trong lúc đau đớn nhất, cô có biết cậu ấy đã nói gì không? Cậu ấy nằm lặng lẽ trên giường bệnh chịu đựng cơn đau hành hạ, ánh mắt mơ hồ nhìn vô định lên tấm trần màu trắng, lại cất giọng trầm khàn nói với tôi:

“Thiên, tớ dã lừa dối cô ấy mà ra đi, đó là tội lỗi rất lớn phải không? Có khi nào ông trời sẽ vì vậy mà trừng phạt tớ kiếp sau không thể nào gặp lại được cô ấy nữa…”

Nghe những lời đau đớn đến cào xé tâm can này, nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi, rơi mãi… rơi thành một màn trắng xóa đến không sao có thể xóa mờ…

Tôi cuối cùng có thể hiểu được, chỉ là đã quá muộn:

Vì sao sau khi tôi nói tôi yêu anh, anh lại bất chợt quay mặt về phía kia – có lẽ là để che dấu đi đau khổ.

Vì sao trong nụ hôn rất sâu ấy, tôi lại cảm giác được có vị gì đó mằn mặn – có lẽ là vị của những giọt nước mắt hiếm hoi từ anh.

Vì sao lúc đó anh lại ôm tôi chặt đến khó thở như vậy – có lẽ vì đó là cái ôm quyến luyến cuối cùng.

Vì sao buổi tối hôm đó anh ấy lại vội vàng quay bước đến vậy – có lẽ… có khi nào anh ấy đã khuỵu ngã ngay khi khuất bóng sau bức tường cao lớn kia…

Cho tới tận bây giờ -sau bốn năm, mà có lẽ là sẽ rất lâu, rất lâu nữa, tôi vẫn sẽ luôn tự mang trong mình một câu hỏi: “Nếu tôi yêu anh ấy hơn một chút, nếu lúc đó tôi không đành lòng mà chạy theo anh ấy, có phải tới giờ tôi sẽ không phải dằn vặt mỗi khi nghĩ tới cái bóng dáng của anh trong khoảnh khắc cuối cùng?…”

Người bác sĩ kia khi tới gặp còn mang cho tôi một bức tranh, bức tranh mang tâm tư chôn giấu của anh trong những ngày tháng cuối cùng, bức tranh vẽ một cô gái đứng yên bình trong ánh đèn nhàn nhạt của đêm, thả mình trôi theo tiếng thở dịu êm của làn gió…

Theo Guu

Vẫn mong trái đất tròn, và ta còn gặp lại...

Người ta nói, khi chia tay cũng là lúc tự mình kết thúc một mối quan hệ, tất cả phải trở về đúng nghĩa của vĩnh hằng, người dưng, người quen, người đã từng nhưng đừng là người cũ, đừng để tất cả gói gọn trong hai tự cũ kỹ.

Mình gọi nhau là gì sau phút chia ly

Em này, có bao giờ em nghĩ rằng chia tay là một sự bắt đầu mới, có bao giờ em nghĩ sẽ đi tiếp một đoạn nữa để tới ngày xưa. Cái lạnh trong một đêm mưa, đủ làm cho lòng xốn sang ít nhiều về những điều tưởng chừng như vụn vặt.

Phía ngoài kia sau ô cửa sổ ngã màu nhòe đi vì mưa, thành phố vẫn chưa hề chết, vậy mà bên trong cánh cửa ấy có một người đã mất hết lòng tin. Chúng ta đến bên nhau quá muộn trong đời vậy nên chỉ một lần dời đi là đã chia ly mãi mãi.

Vẫn mong trái đất tròn, và ta còn gặp lại... - Hình 1

Em đang ở bên ai, vẫn còn là người con trai ấy, hay đang nồng cháy bên một người mới rồi. Những câu hỏi dồn dập và mỗi lần như thế lại va đập thêm nỗi buồn, va - đập - thêm - niềm - đau. Chắc mình chẳng thể quay về được bên nhau, bởi phía trước chúng ta là hai chân trời rất khác, em đi về huyên náo, anh đi về bình yên. Biết là chẳng thể quay về lại với nhau khi hai đứa rẽ trình về hai hướng nơi ngã ba. Vậy mà vẫn mong trái đất sẽ tròn, người ta sẽ còn gặp lại khi đi hết một vòng như bao kẻ lỡ yêu vẫn thầm hi vọng.

Mùa đi ngang phố, hay phố không mùa nữa, tiếng hát của người ca sĩ chèn kín màng mưa, và đâu đó trong anh tiếng của ngày xưa vẫn hiện về khe khẽ. Ngày đó, anh mạnh mẽ và tự tin còn em vẫn giữ thói quen nép mình vào người anh mỗi lần mưa đến. Chắc là ngày xưa ấy giờ em cũng chẳng thể quên, bởi hình như em chưa bao giờ xếp điều đó vào nỗi nhớ.

Em này, có bao giờ em nghĩ chia tay là một sự bắt đầu mới, chắc là không em nhỉ, điều đó duy chỉ anh hảo vọng riêng mình. Chúng ta đến bên nhau trong một sự tình cờ và kết thúc trong bất ngờ mà cả hai đã tiên liệu trước.

Ngày - em - bước - đi, là ngày anh gói hết thẩy kỉ niệm đẩy vào ký ức, nơi duy nhất chỉ có em bước vào mà cho đến tận bây giờ khi anh bên cạnh một người con gái khác cố tỏ vẻ dại khờ như đang yêu lần đầu, vậy mà có được đâu.

Đi là chia ly, hai đứa giữ đúng lời đã hứa, nhưng em này, nếu sau này lỡ mình có gặp nhau, cũng đừng gọi nhau là người yêu cũ nhé, anh không muốn phải đậy che cảm xúc, trong giây phút vô tình lỡ có gặp nhau ấy.

Vẫn mong trái đất tròn, và ta còn gặp lại... - Hình 2

Gọi nhau là gì cũng được duy chỉ có ba từ ấy, xin hãy buông tha, bởi dù sao chúng ta cũng từng là tất cả, từng nghĩ sẽ không chia rời, chỉ tại duyên không đủ nên mới tự rũ bỏ nhau. Vậy nên em nhớ nhé, trong cuộc đời đã quá đơn lẻ, em cũng chẳng còn của ngày xưa, nhưng những thứ cũ xưa ấy chắc gì đã cũ. Ít - nhất - là - với - riêng - một - ai - đó.

Người ta nói, khi chia tay cũng là lúc tự mình kết thúc một mối quan hệ, tất cả phải trở về đúng nghĩa của vĩnh hằng, người dưng, người quen, người đã từng nhưng đừng là người cũ, đừng để tất cả gói gọn trong hai tự cũ kỹ. Không phải anh muốn yêu thêm một lần nữa, cũng chẳng phải về nguyên trạng của ngày xưa, tàu đã rời ga thì ở vị trí đó sẽ có một con tàu khác cập bến vậy nên tất cả vẫn mới toanh, chỉ có sân ga hanh hao đưa đón, chỉ có người ở lại vẫy tay chào trước khi rón rén bỏ đi.

Mình gọi nhau là gì trong phút chia ly cũng được nhưng thời gian không bao giờ qua ngược chẳng trở về ngày xưa để gọi nhau là cũ, hãy gọi nhau là kỉ niệm. Bởi kỉ niệm chưa bao giờ cũ đâu một người à.

Theo Guu

Bạn thấy bài viết này có hữu ích không?
Có;
Không

Tin liên quan

Tiêu điểm

Đến nhà chị dâu cũ chúc Tết, tôi sửng sốt khi thấy anh trai đang lúi húi nướng mực dưới bếp, còn gọi tiếng "Vợ ơi"Đến nhà chị dâu cũ chúc Tết, tôi sửng sốt khi thấy anh trai đang lúi húi nướng mực dưới bếp, còn gọi tiếng "Vợ ơi"
09:09:22 01/02/2025
Cô gái nhiều năm không đi chúc Tết họ hàng, lý do khiến bố mẹ bức xúcCô gái nhiều năm không đi chúc Tết họ hàng, lý do khiến bố mẹ bức xúc
09:25:53 31/01/2025
Sáng Mùng 2 về nhà nội, tôi không ngờ chờ đợi mình lại là món quà vô giá khiến tôi rơi nước mắt ngay đầu năm mớiSáng Mùng 2 về nhà nội, tôi không ngờ chờ đợi mình lại là món quà vô giá khiến tôi rơi nước mắt ngay đầu năm mới
09:39:38 31/01/2025
Về nhà vợ chúc Tết thì bất ngờ khi ông bà chia tài sản, vợ con tôi được thừa kế những thứ khiến tôi kinh ngạc khó tinVề nhà vợ chúc Tết thì bất ngờ khi ông bà chia tài sản, vợ con tôi được thừa kế những thứ khiến tôi kinh ngạc khó tin
09:42:10 31/01/2025
Chồng cản vợ biếu ông bà ngoại 5 triệu ăn Tết, đến khi nhìn túi quà anh biếu 2 người thì tôi giật mình ngã ngửaChồng cản vợ biếu ông bà ngoại 5 triệu ăn Tết, đến khi nhìn túi quà anh biếu 2 người thì tôi giật mình ngã ngửa
08:56:47 01/02/2025
Nhìn anh nhân viên của chị dâu mặc tạp dề chặt thịt gà thoăn thoắt, tôi nói một câu làm anh ấy kinh ngạcNhìn anh nhân viên của chị dâu mặc tạp dề chặt thịt gà thoăn thoắt, tôi nói một câu làm anh ấy kinh ngạc
09:55:02 31/01/2025
Thấy chị gái mặc cái váy nhàu nhĩ, tôi kéo vào phòng hỏi thì sững người khi chị tiết lộ bí mật động trờiThấy chị gái mặc cái váy nhàu nhĩ, tôi kéo vào phòng hỏi thì sững người khi chị tiết lộ bí mật động trời
09:50:39 31/01/2025
Sáng Mùng Một, chồng đã đến nhà đồng nghiệp chúc Tết, bỏ qua cả nhà nội ngoại, biết sự thật mà tôi thương anhSáng Mùng Một, chồng đã đến nhà đồng nghiệp chúc Tết, bỏ qua cả nhà nội ngoại, biết sự thật mà tôi thương anh
09:32:32 31/01/2025

Tin đang nóng

Tình trạng đáng lo của Khả Ngân ngày đầu năm mớiTình trạng đáng lo của Khả Ngân ngày đầu năm mới
20:54:50 01/02/2025
Ảnh cực hiếm: Vợ giám đốc của Xuân Trường về Tuyên Quang ăn Tết, khoảnh khắc tương tác với gia đình chồng gây sốtẢnh cực hiếm: Vợ giám đốc của Xuân Trường về Tuyên Quang ăn Tết, khoảnh khắc tương tác với gia đình chồng gây sốt
19:57:49 01/02/2025
Hoa hậu hạng A Vbiz công bố 7 bức ảnh chưa từng thấy sau khi quay lại với bạn trai cũHoa hậu hạng A Vbiz công bố 7 bức ảnh chưa từng thấy sau khi quay lại với bạn trai cũ
22:37:04 01/02/2025
Lê Giang đáp trả cực căng 1 nam diễn viên nghi chê phim Trấn Thành nhạt nhẽo, hẹn gặp mặt giải quyết trực tiếpLê Giang đáp trả cực căng 1 nam diễn viên nghi chê phim Trấn Thành nhạt nhẽo, hẹn gặp mặt giải quyết trực tiếp
19:59:35 01/02/2025
Mỹ nam Việt đẹp tới mức không một ai chê nổi: Nhìn tưởng siêu sao xứ Hàn lại hao hao Hứa Quang Hán mới tàiMỹ nam Việt đẹp tới mức không một ai chê nổi: Nhìn tưởng siêu sao xứ Hàn lại hao hao Hứa Quang Hán mới tài
21:33:42 01/02/2025
Xuất hiện phim Việt được netizen "kêu gào" đòi giải cứu, Trấn Thành cũng bị vạ lâyXuất hiện phim Việt được netizen "kêu gào" đòi giải cứu, Trấn Thành cũng bị vạ lây
23:22:25 01/02/2025
Cặp đôi diễn viên hot nhất showbiz toang giữa Tết Nguyên đán, nhà gái cạch mặt không thèm về quê chồng?Cặp đôi diễn viên hot nhất showbiz toang giữa Tết Nguyên đán, nhà gái cạch mặt không thèm về quê chồng?
20:51:04 01/02/2025
Phim Tết dở đến mức bị nhà rạp thẳng tay cắt suất chiếu, mang tiếng "kiếp nạn đầu tiên của 2025" cũng chẳng oanPhim Tết dở đến mức bị nhà rạp thẳng tay cắt suất chiếu, mang tiếng "kiếp nạn đầu tiên của 2025" cũng chẳng oan
22:06:34 01/02/2025

Tin mới nhất

Mùng 3 Tết, đang đi du lịch, nhìn camera mà vợ chồng tôi xót xa, đành hủy chuyến, về quê chồng ngay lập tức

Mùng 3 Tết, đang đi du lịch, nhìn camera mà vợ chồng tôi xót xa, đành hủy chuyến, về quê chồng ngay lập tức

09:13:36 01/02/2025
Tôi rơi nước mắt khi thấy hành động của mẹ chồng qua camera. Sau khi bố chồng mất, vợ chồng tôi nhiều lần đề cập chuyện đưa mẹ chồng đến sống cùng.
Sáng Mùng 2 Tết, chồng dẫn về một đứa bé, con lên tiếng gọi "mẹ ơi" mà tôi vỡ òa trong hạnh phúc

Sáng Mùng 2 Tết, chồng dẫn về một đứa bé, con lên tiếng gọi "mẹ ơi" mà tôi vỡ òa trong hạnh phúc

09:06:14 01/02/2025
Mùng 2 Tết, chồng đã đem lại cho tôi một hạnh phúc quá lớn lao. Tôi từng ly hôn chồng vào 3 năm trước. Lúc đó, con gái tôi mới tròn 2 tuổi, vẫn còn rất bé bỏng.
Lì xì cháu 200 nghìn đồng, tôi choáng nặng với câu nói "phũ" của chị dâu

Lì xì cháu 200 nghìn đồng, tôi choáng nặng với câu nói "phũ" của chị dâu

09:02:41 01/02/2025
Tôi nghĩ rằng tiền lì xì là do tấm lòng, là lời chúc năm mới thôi. Nhưng chị dâu tôi lại nghĩ khác. Vợ chồng tôi được xem là khá giả nhất trong nhà chồng.
Bố mẹ tôi hủy hôn ngay mùng 2 Tết vì con gái bị thông gia tương lai "thử thách"

Bố mẹ tôi hủy hôn ngay mùng 2 Tết vì con gái bị thông gia tương lai "thử thách"

08:59:46 01/02/2025
Bữa cơm họp mặt đầu năm giữa 2 gia đình kết cục lại biến thành thảm họa. Chưa có năm nào Tết với tôi lại buồn như năm nay.
Trốn đi chúc Tết vì chán chuyện so đo lì xì nhiều ít

Trốn đi chúc Tết vì chán chuyện so đo lì xì nhiều ít

08:53:40 01/02/2025
Có lần, một đứa trẻ trong họ sau khi nhận được lì xì, ra khỏi cửa đã nói nhà này chỉ 20 nghìn thôi . Nhiều người bảo Tết bây giờ nhạt nhẽo, không còn được như ngày xưa.
Lên Hà Nội chúc Tết, tôi 'cắn răng' ăn bát bún riêu 120 nghìn đồng

Lên Hà Nội chúc Tết, tôi 'cắn răng' ăn bát bún riêu 120 nghìn đồng

08:48:44 01/02/2025
Vợ chồng tôi dành thời gian du xuân tại Hà Nội, tìm ăn quán bún riêu nổi tiếng và phải chấp nhận chi đắt gấp đôi ngày thường vì đang trong dịp Tết.
Vị khách lạ đến chúc Tết nhà chồng ngày đầu năm mới khiến tôi đứng ngồi không yên

Vị khách lạ đến chúc Tết nhà chồng ngày đầu năm mới khiến tôi đứng ngồi không yên

08:43:47 01/02/2025
Nhìn ánh mắt người phụ nữ, tôi cảm nhận được, có lẽ cô ta đã làm gì có lỗi với chồng tôi trong quá khứ. 8 năm 2 tháng, đó là khoảng thời gian tôi và chồng yêu nhau và về chung một nhà cho đến bây giờ.
Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, gia đình làm 40 mâm cỗ mời họ hàng

Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, gia đình làm 40 mâm cỗ mời họ hàng

08:40:06 01/02/2025
Mừng thọ bố chồng 70 tuổi, nhà chồng tôi quyết định làm 40 mâm cỗ. Tôi can ngăn thì bị cả nhà khó chịu. Bố chồng tôi năm nay tròn 70 tuổi.
Tôi muối mặt khi trẻ con bĩu môi: 'Lì xì gì mà chỉ có 50 nghìn'

Tôi muối mặt khi trẻ con bĩu môi: 'Lì xì gì mà chỉ có 50 nghìn'

08:36:21 01/02/2025
Buổi ra mắt gia đình bạn gái của tôi đáng lẽ hoàn hảo nếu không có sự cố trong màn lì xì, lũ trẻ bóc phong bao và nhăn mặt, con cô ấy bĩu môi: Có 50 nghìn bọ ...
Chồng đáng lẽ phải về quê thăm Tết bố mẹ nhưng lại bất ngờ xuất hiện ở tiệm nail đông đúc khiến tôi bỗng chốc tỉnh ngộ

Chồng đáng lẽ phải về quê thăm Tết bố mẹ nhưng lại bất ngờ xuất hiện ở tiệm nail đông đúc khiến tôi bỗng chốc tỉnh ngộ

09:46:02 31/01/2025
Cuộc sống hôn nhân đôi khi mang đến những bất ngờ còn kịch tính hơn cả trên phim hay trong truyện ngôn tình. Những chuyện bất ngờ đó có thể khiến chúng ta phải đối diện với những cảm xúc hỗn độn
Mới sinh đôi được 2 tháng, chăm con quấy khóc cả đêm rét căm căm mà mẹ chồng vẫn trách: "Không đón giao thừa với cả nhà!"

Mới sinh đôi được 2 tháng, chăm con quấy khóc cả đêm rét căm căm mà mẹ chồng vẫn trách: "Không đón giao thừa với cả nhà!"

09:35:56 31/01/2025
Chẳng lẽ đầu năm mới tôi đã bật mẹ chồng, mà không bật thì ức phát khóc. Tôi mới sinh đôi được 2 tháng, đang ở cữ trên Hà Nội thì mẹ chồng ra chỉ thị Tết là phải về quê
Mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng, tôi ấm ức rơi nước mắt trước câu nói của bà

Mừng tuổi mẹ chồng 500 nghìn đồng, tôi ấm ức rơi nước mắt trước câu nói của bà

09:21:41 31/01/2025
Câu nói của mẹ chồng khiến tôi ấm ức vô cùng, không chỉ nghĩ thương bản thân mình mà còn thương thay cho mẹ tôi, lúc nào cũng bị thông gia khinh rẻ.

Có thể bạn quan tâm

Cựu Tổng thống Đức Horst Koehler qua đời ở tuổi 81

Cựu Tổng thống Đức Horst Koehler qua đời ở tuổi 81

Thế giới

05:12:43 02/02/2025
Trong thư chia buồn gửi tới gia đình nhà lãnh đạo quá cố, Tổng thống Frank-Walter Steinmeier nhấn mạnh sự ra đi của cựu Tổng thống Horst Koehler là mất mát lớn bởi ông là người đã làm nên nhiều điều tuyệt vời cho nước Đức và cho thế giớ...
8 ngày nghỉ Tết, có 481 người phải cấp cứu do pháo nổ

8 ngày nghỉ Tết, có 481 người phải cấp cứu do pháo nổ

Tin nổi bật

03:00:38 02/02/2025
Tổng cộng trong 8 ngày nghỉ Tết có 481 trường hợp khám, cấp cứu do pháo nổ, pháo hoa; 47 trường hợp khám, cấp cứu tai nạn do vũ khí, vật liệu nổ tự chế, chưa ghi nhận ca tử vong.
Hoa hậu Tiểu Vy gây bất ngờ trong "Bộ tứ báo thủ"

Hoa hậu Tiểu Vy gây bất ngờ trong "Bộ tứ báo thủ"

Hậu trường phim

23:33:30 01/02/2025
Bộ tứ báo thủ của đạo diễn Trấn Thành đang dẫn đầu phòng vé dịp Tết Nguyên đán. Trong đó, Hoa hậu Việt Nam 2018 Tiểu Vy gây nhiều bất ngờ về diễn xuất.
Tình trạng sức khỏe tinh thần của Justin Bieber khiến người hâm mộ lo lắng

Tình trạng sức khỏe tinh thần của Justin Bieber khiến người hâm mộ lo lắng

Sao âu mỹ

23:30:54 01/02/2025
Nam ca sĩ Justin Bieber tiếp tục khiến nhiều người lo lắng khi xuất hiện với vẻ ngoài tiều tụy. Anh cũng liên tục có những hành động gây chú ý trên mạng xã hội.
Hoa hậu Vbiz đóng phim trăm tỷ của Trấn Thành mỉa mai gây sốc về phát ngôn chê phim nhạt nhẽo của MC Quốc Thuận

Hoa hậu Vbiz đóng phim trăm tỷ của Trấn Thành mỉa mai gây sốc về phát ngôn chê phim nhạt nhẽo của MC Quốc Thuận

Sao việt

23:27:48 01/02/2025
Sau Lê Giang thì người đẹp này có bài đăng dài nhắc thẳng tên MC Quốc Thuận về status ám chỉ phim Trấn Thành vô tri, nhạt nhẽo .
Jennie (BLACKPINK) cảm thấy khó theo kịp xu hướng của giới trẻ

Jennie (BLACKPINK) cảm thấy khó theo kịp xu hướng của giới trẻ

Nhạc quốc tế

23:14:59 01/02/2025
Vào cuối tháng 1, một video có sự góp mặt của Jennie với tư cách là khách mời đã được tải lên kênh YouTube SsookSsook .
Một nam ca sĩ Vbiz trừng mắt quát fan mà không ai tranh cãi

Một nam ca sĩ Vbiz trừng mắt quát fan mà không ai tranh cãi

Nhạc việt

23:11:03 01/02/2025
Nhiều người thừa nhận, chỉ có đu idol quốc nội mới cảm nhận được sự mắng mỏ đầy đanh đá nhưng lại ngập tràn yêu thương đến từ thần tượng như vậy.
Bộ Tứ Báo Thủ: Bước lùi đáng tiếc của Trấn Thành

Bộ Tứ Báo Thủ: Bước lùi đáng tiếc của Trấn Thành

Phim việt

21:30:23 01/02/2025
Trấn Thành dường như không còn giữ được phong độ làm phim hoặc không còn ý tưởng nào mới lạ do phải chạy deadline cho kịp Tết mỗi năm.
Rodrygo từ chối 300 triệu euro của Al Hilal, hẹn Mbappe tạo kỷ lục

Rodrygo từ chối 300 triệu euro của Al Hilal, hẹn Mbappe tạo kỷ lục

Sao thể thao

21:23:17 01/02/2025
Rodrygo từ chối lời đề nghị 300 triệu euro từ Al Hilal đến thay Neymar, quyết ở lại Real Madrid cùng Mbappe, Vinicius và Jude Bellingham tạo bộ tứ siêu đẳng.
Sinh 8 con gái, ông bố ở Đà Nẵng nhận 'món quà' quý giá dịp tết Nguyên đán

Sinh 8 con gái, ông bố ở Đà Nẵng nhận 'món quà' quý giá dịp tết Nguyên đán

Netizen

20:27:40 01/02/2025
Mỗi dịp Tết đến, các con gái lại thay phiên nhau về đón Tết cùng bố mẹ. Vào mùng 2 Tết, cả gia đình ông Thương tề tựu đông đủ bên mâm cơm đoàn viên.
Lisa (BLACKPINK) đăng ảnh hẹn hò bạn trai CEO ở Anh, động thái "nửa kín nửa hở" khiến MXH bùng nổ

Lisa (BLACKPINK) đăng ảnh hẹn hò bạn trai CEO ở Anh, động thái "nửa kín nửa hở" khiến MXH bùng nổ

Sao châu á

19:04:25 01/02/2025
Sáng 1/2, cộng đồng mạng châu Á dậy sóng khi Lisa (BLACKPINK) bất ngờ chia sẻ lên story Instagram hình ảnh vào hôm hẹn hò bạn trai - CEO Frédéric Arnault