Còn gì đau đớn hơn khi tôi phải bỏ con mà ra đi
Chồng tôi sử dụng ma túy đá, có nhân tình bên ngoài, anh còn liên tục đánh vợ không tiếc tay. Tôi chấp nhận ra đi trắng tay cùng với nỗi nhớ con khôn xiết.
Tôi lấy chồng từ năm 21 tuổi, với một mối tình cũng chẳng phải là sâu sắc gì, như theo các cụ nói thì là do số phận sắp đặt có nợ phải nên duyên với nhau. Trải qua 5 năm đầu với một bé gái ra đời, cuộc hôn nhân của tôi được coi là hạnh phúc khi cả hai vợ chồng đều có công ăn việc làm, tuy thu nhập không cao nhưng cuộc sống cũng không hề khó khăn.
Cuộc sống trở thành niềm ao ước của nhiều gia đình khi tôi sinh thêm một bé trai, hai vợ chồng có nhà cao cửa rộng, thu nhập ổn định, con thì đủ cả trai cả gái. Nhưng ngay sau đó là chuỗi ngày tôi sống trong mòn mỏi, sinh con trai được một tháng thì số đêm chồng ngủ ở nhà chỉ còn đếm được trên đầu ngón tay. Cũng vật vã cũng đau khổ, cũng làm mọi cách, kể cả tạo nên căng thẳng nhưng chồng tôi vẫn đâu vào đấy, vẫn là những cuộc vui chơi thâu đêm, tiền tiêu không cần biết đến ngày mai, không cần biết vợ con cần gì và muốn gì. Tôi từ giận dỗi, vật vã, dọa nạt cuối cùng chấp nhận điều đó như một điều đương nhiên, sống trầm lặng ngày đi làm, tối về với con, không còn những cuộc gọi điện hỏi chồng đi đâu, làm gì, và khi nào về nữa. Chấp nhận sống vậy vì con và vì cái gì đến bản thân tôi cũng không hiểu nổi.
Ảnh minh họa.
Thời gian cứ thế trôi được hai năm, vào một ngày đẹp trời chồng tôi trở về nhà đem theo một khoản nợ không giấy tờ nhưng không trả không được. Căn nhà phải bán đi để trả nợ, ngày chuyển đi chồng tôi khóc hứa sẽ thay đổi, sẽ làm lại. Tôi tự nhủ trong lòng rằng sẽ cố gắng cùng chồng để xây dựng lại từ đầu. Đêm đầu tiên chuyển sang căn nhà thuê cũng là ngày tôi chuyển sang một giai đoạn khác.
Video đang HOT
Chồng tôi có dấu hiệu của người sử dụng ma túy đá, có nhân tình bên ngoài, mà có lẽ họ cũng đã ở với nhau lâu rồi, còn xưng vợ chồng ngọt ngào với nhau, chồng tôi gọi mẹ của cô ấy là mẹ. Tôi đón tin đấy với một sự dửng đưng đến tôi cũng không ngờ nổi và cứ vậy mà sống tiếp. Nhưng sự chấp nhận đấy của tôi có lẽ nằm ở một cái khuôn khổ nào đấy khiến người khác cảm thấy không thoải mái. Chồng tôi liên tục về căn nhà thuê đòi tiền vợ, gây sự đánh đập với bất kể lý do nào. Không ít lần tôi phải nhờ đến sự can thiệp của pháp luật và cũng không ít lần tôi rời khỏi căn nhà đó với thương tích đầy mình. Nhưng rồi vẫn là tha thứ, vẫn là cho cơ hội và bao biện cho mình vì thương con.
Rồi giọt nước tràn ly, tôi bị bóp cổ, bị đạp đá không thương tiếc vì lý do từ trên trời rơi xuống là đi với giai. Lần này tôi phải nhờ đến công an phường. Đêm đó tôi ra đi với đôi bàn tay trắng và trái tim tan nát, con thì không mang được theo.
Từng đêm đối với tôi là nỗi khắc khoải nhớ con nhưng không dám về thăm. Lúc nào cũng trong tình trạng bị rình rập dọa nạt, không ít lần bị chặn đánh ngoài đường. Ngay tại tòa án tôi cũng bị hành hung, nhưng rồi rút cục vẫn là nỗi sợ của mọi người. Giờ tôi như con thuyền vô định, chẳng biết ngày mai mình sẽ ra sao. Tôi dời khỏi căn nhà đó tháng 7/2014 và giờ mọi chuyện vẫn tưởng xảy ra ngày hôm qua.
Theo Ngoisao
Kinh hãi vì người chồng cuồng ghen
Khi chị còn chưa thôi khóc, vết tát trên má còn nguyên vết đỏ ran rát, và cơn bàng hoàng còn chưa lắng xuống... thì anh lôi chị quẳng lên giường rồi lao vào chị như một con thú dày vò con mồi...
Ngày chị đồng ý lấy anh, chị cứ tưởng mình đã tìm được bến bờ bình yên nhất. Anh yêu chị, có lẽ chẳng có một người đàn ông thứ hai nào yêu chị bằng anh. Cho nên những ngày đầu về sống cùng nhau dưới một mái nhà, chị ngập tràn trong hạnh phúc.
Anh chăm chút cho chị mọi thứ, mua cho chị mọi thứ chị thích và mặc dù là người đàn ông thành đạt nhưng anh không ngại làm việc nhà cho chị, kể cả là rửa bát hay giặt rồi phơi quần áo...
Hơn nữa, trong cái thời mà đàn ông ngoại tình như chuyện cơm bữa thì anh lại vô cùng chỉn chu. Anh nói: Anh ghét nhất là chuyện đàn ông đàn bà lăng nhăng.
Và đúng là anh nhất nhất chỉ biết có chị, anh đi làm đúng giờ, hết giờ tới cơ quan đón chị về nhà, rồi lại cùng nhau làm mọi thứ, cùng nhau tận hưởng những buổi tối chỉ có hai người. Nhưng men say nào cũng có lúc tỉnh, chị dần dần nhận ra rằng: Anh ở bên chị mọi nơi mọi lúc, chị không còn thời gian dành cho bạn bè hay đi đâu đó một mình nữa... Nhưng rồi chị nghĩ: là vợ chồng mới cưới, và cũng vì anh yêu chị quá nên mới vậy?!
Mọi thứ vẫn cứ như thế cho tới một hôm chị cùng mấy anh em trong cơ quan rủ nhau đi ăn liên hoan cuối tuần, vì chị không đi xe nên mọi người bảo một đồng nghiệp nam cùng phòng đèo chị. Chị cũng mải vui mà quên mất không gọi điện báo anh biết. Khi vừa ngồi trên xe của anh đồng nghiệp đi ra cửa cơ quan thì từ đâu anh xông tới đấm một cái khiến đồng nghiệp của chị tối tăm mặt mũi. Xe đổ và chị cũng bị ngã. Mọi người xúm lại đỡ anh bạn dậy còn chị thì bị anh lôi xềnh xệch ra xe của anh.
Vừa về tới nhà, anh tát chị tối tăm mặt mũi, chửi chị những lời mà có mơ chị cũng không thể nào nghĩ nó có thể tuột ra từ miệng anh. Chị bỗng từ một người vợ ngoan hiền biến thành con đàn bà lăng loàn đĩ thõa, hẹn hò, đú đởn với đồng nghiệp nơi công sở trong từng lời nhiếc móc của anh...
Ảnh minh họa.
Khi chị còn chưa thôi khóc, vết tát trên má còn nguyên vết đỏ ran rát, và cơn bàng hoàng còn chưa lắng xuống... thì anh lôi chị quẳng lên giường rồi lao vào chị như một con thú dày vò con mồi của mình cho thỏa cơn thú tính hết lần này tới lần khác chứ không phải là một người chồng đang yêu vợ nữa. Chị kinh hãi co rúm người trong một góc giường sau khi cơ thể bị anh hành hạ đau đớn. Đôi mắt chị dại đi hoang hoải nhìn anh khiếp sợ. Hình ảnh người chồng hiền lành, dịu dàng... biến đi đâu mất, chỉ còn lại một người đàn ông xa lạ tàn nhẫn, mù quáng và lạnh lùng...
Sáng hôm sau chị thức dậy đi làm, tìm trong tủ quần áo của chị, những chiếc váy biến đi đâu mất sạch không còn chiếc nào. Son phấn, nước hoa cũng không thấy. Chị lờ mờ đoán ra nguyên nhân chính là anh?
Trong khi chị đờ đẫn đứng trước chiếc tủ cá nhân thì anh từ đâu bước vào cửa, không nói không rằng lôi chị lên giường. Vừa hành hạ chị vừa nghiến răng: Với tôi cô còn chưa đủ mà phải lén lút hẹn hò với thằng khác à? Tôi sẽ khiến cho cô đủ, khiến cô thỏa mãn mà không cần nghĩ tới thằng nào nữa... Nước mắt ứa ra trên khuôn mặt vẫn còn hơi tím tái rơi xuống miệng mặn chát. Từ hôm đó, anh hành hạ chị khi chị vừa bước vào nhà, khi đêm xuống và cả sáng trước khi đi làm. Anh vắt kiệt mọi sức lực của chị khiến chị mỗi lần soi vào gương lại tự hỏi mình: không hiểu vì sao cuộc hôn nhân của chị lại ra nông nỗi này? Tại sao cuộc sống của chị bỗng dưng rơi xuống địa ngục chỉ sau có một đêm? Thứ ghen tuông đã như một tia lửa nhỏ châm ngòi cho cái bản tính dã thú của anh trỗi dậy tự khi nào? Mặc cho chị van xin giải thích anh đều không tin.
Chị sợ mỗi khi bước chân về nhà, chị sợ mỗi khi đêm xuống và cả sợ mỗi khi mở mắt ra. Không chỉ có thế, anh quản lí mọi mối quan hệ chị có, gạt hết nam giới ra khỏi danh sách bạn bè mà chị được gặp, anh kiểm tra tin nhắn, nhật kí cuộc gọi và tra khảo chị về những số lạ trong danh bạ hay nhật ký cuộc gọi... Mỗi khi tan sở thấy anh đứng đợi bên ngoài cũng những cái nhìn ái ngại của bạn bè đồng nghiệp khiến chị chỉ muốn mình có thể biến mất được ngay lúc ấy! Cuộc sống vừa đau đớn, vừa ngột ngạt... Nhưng nếu như chị nói muốn chia tay với anh có lẽ anh sẽ chẳng ngại ngần mà bóp chết chị, mà tra khảo chị vì thằng nào mà dám về bỏ anh?
Rồi một hôm khi đang làm việc thì chị thấy bụng mình đau dữ dội. Ban sáng khi tỉnh dậy sau một đêm đau đớn và mệt mỏi vì bị anh dày vò chị thấy mình có ra chút máu. Chị nghĩ mình đã chậm kinh nửa tháng, có lẽ là báo lại. Vì dạo này tâm trạng và sức khỏe không tốt nên kinh nguyệt không đều. Nhưng rồi cơn đau dữ dội hơn và máu ra ngày càng nhiều. Chị được đưa tới bệnh viện thì ngất đi. Sau khi tỉnh lại, chị được thông báo sảy thai. Trái tim chị như vỡ ra. Thế là chị đã mất đứa con đầu tiên của mình chỉ vì sự ngu dại của bản thân và chỉ vì sự ghen tuông của chồng. Chị đã có quyết định của riêng mình, sự hối hận và những lời van xin của anh cũng đã quá muộn màng rồi!
Theo VNE
Vì không mắc màn cho chồng ngủ mà tôi đã bị "ăn" tát Câu nói của tôi vừa dứt thì anh đùng đùng nhổm dậy giáng cho tôi 6 cái tát liền. Anh vừa tát vợ vừa bảo: "Tôi lấy cô về đã bắt cô làm công to việc lớn gì đâu. Chỉ nhờ cô mắc màn trong 1 phút là xong mà cô không mắc. Có loại vợ nào lại như thế không?". Trong khi...