Con gái yêu thực dụng hay đàn ông tốt đã tuyệt chủng ?
Không phải đàn ông tốt bị tuyệt chủng hay không còn nữa. Các bạn nữ cứ than thở, trách móc nhưng thử xem lại lối sống và cách yêu đi.
Chiều nay đi làm về, nó ghé quán cà phê quen thuộc tìm cho mình một chỗ ngồi có thể nhìn ra được bên ngoài, vừa nhâm nhi ly cà phê vừa ngắm dòng người qua lại. Những lúc như thế này nó thấy thảnh thơi và thoải mái hơn rất nhiều. Nó mở máy tính và lướt Facebook như một thói quen đã có từ lâu. Cũng chẳng để làm gì, nó cứ vào Facebook như vậy. Có lẽ nó cũng muốn xem cuộc sống trênthế giới Facebook như thế nào. Nó chợt nhận ra một điều trên bảng tin của nó, chẳng phải riêng gì Facebook mà cả Zalo, đàn ông thật là xấu xa.
Phải chăng họ đều là những kẻ lừa tình và sở khanh? Trên tường Facebook và Zalo của nó ngập tràn những status yêu, ghét, oán trách, giận hờn đàn ông. Đại loại như “Nỗi đau em giấu anh thấu được bao nhiêu”, “Từ giờ không còn tin tưởng vào đàn ông nữa”, “Anh cứ cười đi…”, “Đàn ông tất cả đều như nhau” hay “Mất niềm tin vào đàn ông”…
Có lẽ nào lại là như vậy? Nó là đứa con trai đã trải qua hai mối tình và tan vỡ nhưng lỗi đâu phải do nó. Người nó yêu thương buông tay vì thân phận nó nghèo hèn. Cuộc sống của nó là những tháng ngày đi thuê trọ. Rõ ràng không phải do nó phụ bạc. Phải chăng cả cái thế giới này chỉ còn mình nó là đàn ông tử tế, khi yêu không toan tính thực dụng? Không phải.
Nó trầm ngâm suy nghĩ. Tự dưng nó lại muốn đặt câu hỏi về vấn đề này. Vì sao vậy? Thế giới này chẳng riêng gì mình nó. Những người bạn của nó cũng đàng hoàng tử tế mà.
Các bạn gái cứ kêu gào than thở đàn ông tốt bây giờ hiếm lắm. Tuyệt chủng mất rồi… Thực ra, nó vẫn ngồi đây mà. Biết bao người đàn ông khác vẫn hiện diện trong cái cuộc sống ngày. Họ vẫn đang muốn được yêu thương, được quan tâm ai đó và được ai đó quan tâm cơ mà.
Nó chợt nhận ra rằng không phải đàn ông tốt bị tuyệt chủng hết rồi hay đàn ông tốt không còn xuất hiện trên trong cái xã hội này. Nó thấy các bạn nữ cứ than thở, trách móc, nhưng thử xem lại lối sống và cách yêu của các bạn đi.
Video đang HOT
Một bộ phận, không phải tất cả các bạn, cứ thích yêu mấy anh chàng đẹp trai, có xe này xe kia, các bạn mải mê chạy theo những phù du trong cuộc sống… Tiêu chí chọn bạn trai của các bạn là “không giàu cũng phải đẹp trai”. Xưa kia trai gái đến với nhau yêu thương nhau bằng những tình cảm, cảm xúc thật sự trong lòng. Từ quý mến, tôn trọng mà đến với nhau. “Miếng trầu nên nghĩa phu thê” rồi “Lấy nhau từ thủa tay không”… Còn bây giờ tình yêu hình như không có điểm bắt đầu mà chỉ có điểm kết thúc. Cái kết thúc đó là những đau khổ, những oán hận do chính mình tạo ra.
Nói không có điểm bắt đầu là vì các bạn đâu có những rung cảm từ con tim, từ khối óc. Nhìn thấy một anh chàng đẹp trai đi xe đẹp, ăn mặc bảnh bao là các bạn mải mê chạy theo. Mà những anh chàng đó thì chẳng cần nói ra các bạn cũng hiểu được phần nào. Dùng cái mã của mình để đi cưa cẩm, yêu đương. Các anh chàng đó có rất nhiều cô gái khác như các bạn chạy theo thì tội gì các anh chàng không yêu nhanh, sống thoáng. Họ yêu bạn nhanh chóng để còn kịp yêu những cô gái khác đang chạy theo họ mà.
Trong suy nghĩ của các anh chàng đó không có chỗ cho từ yêu thương. Trái ngược lại với những anh chàng bảnh bao đó là các người đàn ông hiền lành tử tế. Họ khoác lên người bộ quần áo bình thường. Họ cắt mái tóc bình thường, không xanh không đỏ cũng không vuốt keo, tạo kiểu. Họ đi một chiếc xe với suy nghĩ chỉ là phương tiện để đi lại. Họ dùng chiếc điện thoại bình thường với những chức năng cần có để sử dụng. Thế nhưng khi bạn ốm đau hay có chuyện gì buồn, họ không ngần ngại đến bên bạn xem tình trạng sức khỏe của bạn thế nào, có ai mua thuốc, mua đồ ăn cho bạn chưa…
Vậy đấy, có thể có nhiều tiền nhưng họ không đến bar đến sàn… Nơi họ lui tới là những quán cà phê, những điểm đến không ồn ào xô bồ… Cái nhìn đầu tiên của các bạn dành cho họ là “anh hai lúa”, “là không phong cách, là nhìn quê quê… Bạn nghĩ rằng đi bên họ bạn sẽ không “sang chảnh”, sẽ không ra oai, không sĩ diện được với bạn bè. Những người đàn ông đó được các bạn gắn cho cái mác là anh trai tốt, anh trai kết nghĩa và bạn thân… Rồi các bạn lại mải mê kiếm tìm.
Yêu thương, nếu nghĩ tới tình cảm và cảm xúc rung động từ con tim, sẽ khác. Đừng chạy theo và ham hố cái mã sang chảnh, chỉ để người khác coi thường mà thôi, rồi nhận lại cái kết thúc trong oán hận.
Mải mê với dòng suy nghĩ, nó không biết ly cà phê đã lạnh từ khi nào. Nó nhìn ra đường, trong dòng người vội vã ấy, nó bất chợt nhận ra một hình ảnh quen. Mái tóc đó, chiếc xe SH nhập khẩu đắt tiền đó, phong cách ăn mặc đó… đích thị là cậu ấm con nhà bên cạnh nơi nó sống. Trên xe là một cô gái đang ôm chặt cậu ấm tình tứ.
Nó thở dài, chợt nghĩ cuối tuần này sẽ lại có thêm một người con gái treo status hận đàn ông lên Facebook nữa rồi.
Theo VNE
3 năm chờ đợi 1 mối tình đơn phương
Em biết, đó là những tháng này em hạnh phúc nhất, nhưng lại không được như ý, thế nên em khổ tâm vô cùng.
Anh à, từ ngày anh gặp em, em đã ấn tượng với anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Khuôn mặt anh cười rạng rỡ, nụ cười của anh tỏa sáng, còn cả những cử chỉ gần gũi, cách nói chuyện hài hước. Em biết, người đàn ông như anh không thiếu gì người con gái để ý nhưng cuối cùng, em lại khôn thể nào kìm được lòng mình. Em vẫn chọn thích anh.
Tình cảm của em từ lúc ấy như vậy, và sau này vẫn thế. Khi anh nói muốn làm bạn với em và xin số điện thoại của em, em cảm thấy vui và hạnh phúc lắm. Những ngày đó, anh thường hay rủ bạn bè xuống chơi với em và đám bạn của em. Họ cũng quý mến anh, thích thú đi chơi với anh vì anh vui vẻ, lúc nào cũng cởi mở hòa đồng. Em quen anh qua một người bạn cùng lớp lại là người quen thân của em, thế nên em không ngại ngần bắt chuyện anh, chẳng ngại tâm sự với anh những điều khó nói. Tình cảm dần tiến triển, chúng ta trở thành đôi bạn thân thiết vô cùng.
Anh biết không, cảm giác hạnh phúc ngập tràn, em thấy tự hào về anh, tự hào vì có một người luôn bên cạnh và quan tâm em như anh. (ảnh minh họa)
Có những chuyện vui hay không vui anh đều kể cho em nghe. Anh nói em là cô gái tốt, hiền lành, sau này nhất định kiếm được người yêu tốt, giàu có. Em cười nói không cần giàu có, chỉ cần người như anh là được. Không biết anh có hiểu dụng ý câu nói của em không nhưng em cũng thấy yên lòng, vì đã nói ra được điều muốn nói. Chúng ta dần quen với việc phải nói chuyện với nhau mỗi tối, và cả tuần phải gặp nhau ít nhất 3 lần. Anh không nói thích em, không nói yêu em nhưng từng cử chỉ quan tâm anh dành cho em giống như người yêu vậy. Ngày lễ tình nhân, anh không xuống chơi nhưng lại gọi điện cả tối, em biết, anh đang kiểm tra xem em có người yêu chưa và cũng có ý với em dù chưa dám chủ động.
Tất cả những ngày lễ khác, anh đều chủ động tặng hoa cho em. Còn nhớ hôm sinh nhật em, anh đã tới và đưa cả đám bạn của em đi ăn, đi hát. Bó hoa hồng đỏ thắm anh tặng em khiến em ngỡ ngàng. Đó là bó hoa lớn nhất từ trước tới giờ mà em từng được nhận. Anh biết không, cảm giác hạnh phúc ngập tràn, em thấy tự hào về anh, tự hào vì có một người luôn bên cạnh và quan tâm em như anh.
Có thể anh đã biết tình cảm của em nhưng anh còn che đậy, hoặc chưa tới cơ hội để anh thổ lộ tình cảm của mình. Em nhớ anh, nhớ ngay cả khi ngồi bên cạnh anh. Một ngày không được nói chuyện với anh, em buồn lắm. Anh thường xuyên nhắc nhở em phải dậy sớm ăn cơm, phải đi làm đúng giờ và lúc nào cũng hỏi han em ăn gì, ngủ chưa, đang làm gì. Em cảm thấy không có một tin nhắn của anh một ngày chắc em nhớ cồn cào và thấy thiếu thốn vô cùng. Dường như nó đã trở thành thói quen và gia vị trong chuyện tình cảm của chúng mình.
Anh biết không, em đã yêu anh từ những cử chỉ ân cần đó. Em cảm thấy có anh cuộc sống này thật hạnh phúc. Nếu như không có anh, em sẽ trống vắng và cô đơn biết bao. Em không phải là người theo đạo mà lại luôn cầu nguyện trước chúa cho anh được suôn sẻ và bình an trong mọi việc. Em vốn cảm thấy như cây tầm gửi, đã sống dựa vào tình cảm của anh quá nhiều. Em nhớ anh, nhớ cả nụ cười, ánh mắt, nhớ tất cả những gì thuộc về anh. Tại sao lại cồn cào và da diết như thế.
Em ngỡ tưởng anh đã yêu em, chỉ là anh chưa tiện nói ra. Em cũng đang chờ đợi một ngày tình yêu đến, có lẽ giây phút ấy em sẽ hạnh phúc vô cùng. Nhưng em cứ chờ mãi, đợi mãi, cho tới ngày anh báo với em cái tin, anh đi lấy vợ. Hôm ấy là ngày anh đi chụp ảnh cưới về. Đúng thật, có lẽ anh không giấu em, anh còn mặc nguyên bộ quần đen áo trắng, thứ mà trước giờ anh chưa bao giờ khoác lên người. Em đỏ hoe đôi mắt, cố quay đi để giấu lệ đang rơi, rồi lại cố ngượng cười bắt tay, chúc anh hạnh phúc. Hôm ấy anh nói chúng em đi chơi, đi hát, nhưng em đã từ chối, bởi em không thể nào vui được. Em còn tâm trí nào hả anh?
Em ngỡ tưởng anh đã yêu em, chỉ là anh chưa tiện nói ra. Em cũng đang chờ đợi một ngày tình yêu đến, có lẽ giây phút ấy em sẽ hạnh phúc vô cùng. (Ảnh minh họa)
Em về nhà, nằm úp mặt vào gối mà khóc. Em khóc như chưa bao giờ được khóc. Tối ấy, em gọi cho anh. Em thẳng thắn thổ lộ với anh tình cảm của em, vì em sợ không còn cơ hội nói ra nữa. Nếu như em che giấu, đời này em sẽ phải hối hận. Anh biết tình cảm của em nhưng anh không phản ứng gì, chỉ nói em khờ khạo và bảo chỉ coi em như em gái. Em thật sự thất vọng. Với ai anh cũng dành cho sự quan tâm ân cần như vậy ư? Tới người yêu còn không thể dành cho nhau thứ tình cảm như thế. Thật ra anh đang trêu đùa em hay anh vì lý do gì đó không thể đến bên em? Em đau khổ tột cùng, trái tim em mệt mỏi quá, như có ai bóp nghẹt cổ, em không thể thở anh biết không?
Và từ cái ngày đó cho tới giờ đã là 3 năm rồi. 3 năm qua, anh đã có vợ, có con, còn em vẫn không thể nào mở lòng với ai, không thể nào yêu được ai nữa. Tại sao vậy anh, có phải vì em đã quá yêu anh, quá tin tưởng vào tình cảm anh dành cho em. Em đang không hiểu tại sao anh lại gieo cho em nhiều hi vọng như vậy, để rồi dập tắt nó một cách phũ phàng. Em hận anh, hận bản thân mình đã quá nông nổi, tin vào cái gọi là tình yêu mù quáng. Em thật sự không biết tương lai có thể yêu ai nhiều hơn anh và có ai có thể làm cho trái tim em ấm lại, hay là sẽ chẳng bao giờ tìm được nữa hả anh?
Theo VNE
Ê chề vì vợ dùng thân xác giúp chồng tiến thân Với Thành, anh luôn nghĩ vợ chính là hậu phương vững chắc giữ cho gia đình được êm ấm để chồng chú tâm vào công việc. Đó là cách một người vợ giúp chồng. Và dù thế nào, đàn ông cũng là trụ cột, một người phụ nữ không biết gì về kinh doanh, về chiến lược kinh tế thì làm gì có...