Con gái tôi đi công tác 2 tuần, con rể liền có biểu hiện bất thường, tôi lén theo dõi và hốt hoảng khi biết đầu đuôi sự việc
Con rể ra hiệu cho người đàn ông lạ mặt kia đi trước, sau khi phòng khách im ắng trở lại, con mới bắt đầu kể lại mọi chuyện cho tôi nghe.
Tôi năm nay 56 tuổi, chồng tôi mất năm ngoái. Con gái sợ tôi buồn nên đón tôi lên thành phố ở cùng. Con rể là một cậu thanh niên khá ưu tú, công việc, diện mạo tính cách đều rất ổn. Ai tiếp xúc với con rể tôi đều rất khó tìm ra điểm gì để bắt lỗi thằng bé. Thế nhưng tôi để ý thấy con gái và con rể tiếp xúc với nhau không tình cảm như các cặp vợ chồng son khác. Hai đứa giữ khoảng cách với nhau và thường tranh luận về công việc trên bàn ăn. Có vẻ như 2 đứa luôn bất đồng ý kiến trong việc xử lý các vấn đề liên quan tới chuyên môn. Kết thúc lúc nào cũng là con rể im lặng, còn con gái tôi đắc thắng đứng dậy dọn dẹp.
Hai tuần trước, con gái tôi phải đi công tác, trong nhà chỉ còn tôi và con rể. Chúng tôi vẫn sống như bình thường, ban ngày con rể đi làm, tôi ở nhà dọn dẹp qua nhà cửa, chiều thì nấu cơm đợi con rể về ăn tối, xong rồi ai làm việc người nấy. Một đêm nọ, tôi tỉnh dậy uống nước thì thấy con rể ngồi trong phòng làm việc, đèn thắp sáng trưng. Tôi nghĩ chắc do công việc bận rộn quá nên thằng bé phải thức khuya giải quyết. Nhưng mấy đêm liền, đêm nào tôi cũng thấy con rể trong phòng làm việc, có khi tận mấy tiếng đồng hồ đến 3-4 giờ sáng. Tôi hỏi thăm thì con rể chỉ nói: “Mẹ cứ ngủ đi ạ, con bận chút việc thôi, xong việc con ngủ ngay”.
Tôi gật đầu, nhưng trông thái độ giấu giấu giếm giếm của con rể, trong lòng tôi bắt đầu nảy sinh nghi ngờ. Kể từ khi con gái tôi lấy chồng, tôi coi con rể như con trai ruột mà đối đãi, thế nhưng giờ đây, tôi bắt đầu thắc mắc liệu phía sau vỏ bọc hoàn hảo của con rể ẩn chứa bí mật gì? Sáng hôm sau, tôi dậy sớm chuẩn bị đồ ăn sáng, thế nhưng con rể tôi đã ngồi uống cà phê ở bàn ăn. Tôi thắc mắc đêm trước thức khuya mà hôm nay lại dậy sớm, con rể chỉ bảo có việc gấp ở công ty cần xử lý nên phải đi sớm. Thấy con rể vẫn cố tình giấu giếm, tôi càng khó chịu trong lòng, quyết tâm tìm hiểu xem chuyện gì đang xảy ra.
Tôi bắt đầu chú ý đến hành vi hàng ngày của con rể và cố gắng tìm ra nguyên nhân dẫn đến biểu hiện bất thường của thằng bé. Một đêm nọ, tôi giả vờ ngủ, khi con rể vào phòng làm việc, tôi lặng lẽ đứng ngoài cánh cửa. Qua khe cửa khép hờ, tôi nhìn thấy con rể đang hồi hộp gõ bàn phím trên màn hình máy tính, thỉnh thoảng nhấc điện thoại lên, thấp giọng trò chuyện. Tuy rằng không nghe được thằng bé đang nói cái gì, nhưng nhìn vẻ mặt của nó thì có vẻ như con rể đang giải quyết chuyện gì đó rất quan trọng.
Những ngày tiếp theo, tôi bắt đầu tìm cơ hội để tiếp cận phòng làm việc của con rể. Một ngày nọ, tôi giả vờ dọn dẹp, mở cửa phòng làm việc thì phát hiện con rể đang chỉnh sửa một số tập tin trên máy tính của con gái tôi. Nhìn thấy mẹ vợ đi vào, con rể giật bắn mình, gương mặt đầy sự hoảng hốt.
“Con đang bận việc gì à?”, tôi giả vờ thản nhiên hỏi.
“Ồ, không có gì, con sắp xếp lại một số thông tin thôi”, con rể nhanh chóng đóng laptop lại.
Video đang HOT
Tôi cảm thấy càng thêm bối rối, nhưng tôi cũng không tỏ ra quá nghi ngờ, chỉ mỉm cười rời khỏi phòng làm việc.
Ảnh minh họa
Vài ngày sau, một buổi tối, tôi đi chợ về muộn, nghĩ chắc giờ này con rể đã về nên vội vàng lên nhà để nấu cơm.Thế nhưng, khi vừa mở cửa ra, cảnh tượng trong nhà khiến tôi hốt hoảng: Con rể đang cãi nhau kịch liệt với một người đàn ông lạ mặt trong phòng khách, người đàn ông đó trên tay đang cầm một tập tài liệu, hình như là một loại hợp đồng nào đó. Tôi đứng ngơ ngác ở cửa, không biết phải nói gì. Con rể thấy tôi như vậy thì rối rít giải thích:
“Mẹ, mẹ đừng lo, không có chuyện gì to tát đâu!”.
Con rể ra hiệu cho người đàn ông lạ mặt kia đi trước, sau khi phòng khách im ắng trở lại, con mới bắt đầu kể lại mọi chuyện cho tôi nghe. Thì ra dự án của công ty con gái tôi đang xảy ra vấn đề, rất có khả năng dẫn đến kiện cáo mà người chịu trách nhiệm lớn nhất là con gái tôi, cũng chính vì lý do đó mà con gái tôi phải vội đi công tác để khắc phục hậu quả.
Con rể làm cùng ngành nên đang ra sức giúp đỡ tìm cách giải quyết, vậy nên thời gian gần đây mới có hành động mờ ám như vậy. Tôi hỏi tại sao không nói cho tôi biết, con rể lại nói do không muốn làm tôi lo lắng nên mới giấu đi, nào ngờ lại khiến tôi càng bất an hơn. Chuyện con rể giúp đỡ này đến cả con gái tôi cũng không biết, thằng bé nói tính vợ nó ương bướng, hiếu thắng, muốn tự mình giải quyết nên chắc chắn sẽ không chịu nhận sự giúp đỡ của chồng. Tôi nói với con rể:
“Dù sao chúng ta cũng là một gia đình, mẹ coi con như con trai mẹ, có gì thì con phải nói ra, gia đình mình cùng nhau vượt qua khó khăn, con không nên giấu một mình như thế!”.
“Vâng ạ, con biết lỗi rồi”, con rể cúi mặt đáp.
Vài ngày sau, con gái tôi đi công tác về. Người gầy rộc đi và trông hốc hác vô cùng. Tôi hỏi chuyện thì con ngỡ ngàng và thú nhận là muốn giấu tôi, sợ tôi biết sẽ lo lắng. Giờ con đã khắc phục được một phần rồi, phần còn lại thì phải chờ thêm một thời gian nữa mới biết kết quả.
Tôi tạm gác lại nỗi lo, kể lại câu chuyện con rể cho con gái tôi nghe, rồi dặn nó đi cảm ơn chồng. Con gái tôi nghe xong khá kinh ngạc, nhưng cũng mau chóng hiểu ra, vội vàng lao đến công ty tìm chồng.
Kể từ đó, gia đình chúng tôi nhận ra, dù là người thân, có hiểu nhau đến mấy thì giao tiếp vẫn là chìa khóa quan trọng để kéo gần khoảng cách giữa các thành viên trong gia đình. Nhà tôi hòa thuận hơn, con rể cũng dần trở nên thoải mái bộc lộ con người mình, hoà nhập vào cuộc sống. Tôi tin chắc chỉ cần trò chuyện với nhau, gia đình mãi mãi là nơi trú ẩn ấm áp nhất của mỗi người.
Đến thăm con gái mới đẻ, hành động của con rể khiến bố vợ tức giận bỏ về, muốn con gái ly hôn
Tôi buồn rầu ra về khi chứng kiến hành động đáng trách của con rể với con gái mình.
Tôi có duy nhất một cô con gái, kết hôn cách đây 2 năm. Tôi chăm chút con từ nhỏ, coi như là báu vật của cuộc đời mình. Vậy nên, ngoài chuyện làm sao để con học giỏi, tôi cũng giáo dục con trở thành người biết chia sẻ, yêu thương người khác. Khi con đến tuổi lấy chồng, tôi mong lắm có một chàng rể hiền lành, giỏi giang, yêu con gái tôi hết lòng...
Ngày con báo tin có bạn trai, tôi hồi hộp nhưng cũng xen chút lo lắng. Vui vì con có người bạn để sẻ chia mọi vui buồn, lo lắng ở chỗ nếu con gặp người không tử tế, chắc sẽ bị cú sốc đầu đời. Gặp con rể vài lần, tôi cũng ưng lòng, nhưng thực ra tôi vì chiều con mà không làm khó cho hai đứa. Cho đến ngày hai đứa nghiêm túc xin tổ chức đám cưới, tôi đồng ý ngay, tôn trọng sự lựa chọn của con.
Con lấy chồng ở xa, tôi dù không muốn nhưng cũng phải chấp nhận. Đó là hạnh phúc của cuộc đời con gái, tôi làm sao mà ngăn cản được, mặc dù vợ tôi trong lòng ngổn ngang không muốn. Con gái có bầu, tôi và vợ mừng rỡ, chờ từng ngày để có cháu ngoại. Hàng ngày chỉ biết gọi điện hỏi han, dặn dò con phải chú ý giữ gìn sức khỏe cho hai mẹ con.
Biết tin cháu ngoại ra đời, tôi nhanh chóng lên để thăm cong gái và cháu ngoại. Háo hức là thế, tôi dự định sẽ chụp nhiều ảnh, quay cả video cháu để bà ngoại ở nhà vì đang ốm có thể xem bất cứ khi nào... Nhưng lên tới bệnh viện, tôi lại hụt hẫng muốn quay về khi chứng kiến việc làm đáng trách của con rể.
Bố vợ hụt hẫng khi nghe những lời mắng mỏ của con rể với con gái mình. Ảnh minh họa
Lúc tôi có mặt ở bệnh viện, không thấy con rể đâu, chỉ có con gái và cháu ngoại. Con gái tôi nói rằng đã gọi điện, nhắn tin cho chồng, anh ấy xong việc sẽ qua. Khi thấy bố nhắc tới con rể, con gái tôi dù mệt nhưng vẫn cố lấy điện thoại ra để báo tin cho chồng. Một tiếng sau, con rể tôi có mặt, chào hỏi bố vợ qua loa rồi ngó con một chút, tỏ vẻ yên tâm vì con ra đời lành lặn, khỏe mạnh.
Tôi có cuộc điện thoại của vợ nên ra ngoài nghe, lúc trở lại cửa phòng, từ ngoài đã nghe thấy con rể mắng vợ: "Tôi đã đặt cho cô dịch vụ ở đây rồi, cô còn lo lắng, kêu than cái nỗi gì nữa. Cô cứ làm như mỗi mình cô đi đẻ chắc mà hở ra là đòi hỏi. Các cô cứ đua đòi nào là phải chồng bên cạnh, tặng hoa khi vợ sinh con... Tôi còn giải quyết công việc, chứ đâu rảnh mà phục vụ cô sống ảo, khoe lên mạng. Tôi đi làm kiếm tiền, chứ ở lỳ đây có mà cả nhà ăn cám. Nay tôi đi nhậu với bạn khuya mới về, bao giờ bác sỹ cho phép về thì cô gọi cái xe taxi rồi đưa con, mời bố cùng về nhà nhé".
Nghe con rể mắng con gái mà lòng tôi đau nhói, tôi thương con gái, từ bé tới giờ chưa làm gì có lỗi và bị ai la mắng bao giờ đâu. Vậy mà con rể đã lấy lý do để trốn tránh trách nhiệm ở bên vợ khi cần thiết, lại còn trách móc mắng mỏ. Đã vậy, còn đi ăn nhậu tới nửa đêm mới về, mặc cho vợ vừa sinh con, bố vợ tới thăm. Đúng là không nể nang, tôn trọng vợ và bố vợ chút nào.
Thương con gái, thương cháu ngoại, tôi về nhà mình chứ không về nhà con rể và con gái. Tôi rất bất bình, liệu tôi có nên gặp riêng để chỉnh đốn con rể? Dù con gái mới sinh, chẳng lẽ tôi lại khuyên con ly hôn?
Nhà liên tục mất trộm, con rể âm thầm lắp camera thì choáng váng phát hiện sự thật về mẹ vợ Từ hôm đó đến giờ, nhìn thấy mẹ vợ, tôi lại thấy rùng mình. Tôi phải nói thế nào để bà đi khỏi nhà tôi, trả lại sự bình yên cho cuộc sống của tôi đây. Tôi kết hôn muộn, hơn 30 tuổi mới tìm được người ưng ý. Nhưng thời điểm đó, cuộc hôn nhân của tôi cũng vấp phải sự phản...