Con gái tôi 15 tuổi đã biết yêu
Tôi lo sợ tụi trẻ đi quá giới hạn, lỡ có bầu thì tương lai con tôi sẽ ra sao?
Con gái tôi năm nay 15 tuổi, rất xinh xắn và lực học khá. Vợ chồng tôi cũng biết rằng, con trẻ bây giờ yêu đương sớm hơn ngày xưa, nhưng vẫn bị giật mình khi vô tình đọc được một bức thư tình mà bạn trai gửi cho con gái mình.
Theo nội dung trong thư, hai đứa đã thích nhau và chính thức công bố với bạn bè được hơn một tháng, trong khi vợ chồng tôi lại chẳng hề hay biết gì. Hàng ngày, cháu vẫn về nhà đúng giờ, tối đến học bài chứ không đi chơi đâu. Nhưng tôi rất lo sự tương tư hoặc giận hờn trong tình yêu sẽ khiến con tôi xao nhãng học hành.
Nguy hiểm hơn, nếu tụi trẻ đi quá giới hạn, lỡ có bầu thì tương lai con tôi sẽ ra sao? Nhưng cấm đoán thì tôi sợ sẽ phản tác dụng, làm sứt mẻ tình cảm gia đình. Tôi nên làm thế nào mới tốt cho con?
Hai đứa đã thích nhau và chính thức công bố với bạn bè được hơn một tháng(Ảnh minh họa)
Thật may là sau khi phát hiện lá thư tình kia, vợ chồng bạn đã bình tĩnh suy nghĩ, chứ không nổi đóa, tra khảo hay trách phạt con. Đây là cách ứng xử đúng đắn, vì đúng như bạn nói, sự cấm đoán gay gắt sẽ chỉ phản tác dụng mà thôi.
Video đang HOT
Đã có nhiều trường hợp bố mẹ nhiếc móc con cái vì “tội” yêu sớm, khiến con cảm thấy thất vọng, chán nản, phẫn uất. Một số em có suy nghĩ, bố mẹ đã không còn yêu thương mình nữa, chỉ còn cậu bạn trai hoặc cô bạn gái kia là người duy nhất tốt với mình. Và như thế, tình cảm ấy lại càng trỗi dậy mãnh liệt hơn, và các em bắt đầu có những hành động cực đoan, tiêu cực đối với gia đình.
Đối với con gái, người có thể thủ thỉ tâm tình không ai phù hợp hơn mẹ cả. Bạn hãy gần gũi, trò chuyện nhiều hơn với con gái để tìm hiểu xem mối quan hệ của cô bé với cậu bạn trai kia đã tới mức nào. Hãy giữ một thái độ cởi mở, thoải mái để con gái dễ mở lòng, tâm sự hơn.
Tình yêu học trò nếu giữ được sự trong sáng, hồn nhiên thì sẽ là một kỷ niệm đẹp, một thứ tình cảm đáng trân trọng trong cuộc đời mỗi người. Vì thế, thay vì ngăn cấm, bạn nên định hướng cho con, tránh làm ảnh hưởng tới học hành và tương lai sau này.
Nhân một dịp nào đó, bạn có thể đề nghị con gái mời cậu bạn trai đến nhà chơi để tìm hiểu chút ít về tính cách, nhân phẩm của cậu bé. Trong trường hợp, bạn thực sự không chút hài lòng về cậu nhóc, cũng đừng gay gắt ngay lập tức. Hãy nhẹ nhàng bày tỏ thái độ của mình như một sự góp ý chân thành dành cho con. Mưa dầm thấm lâu, chỉ cần con gái có niềm tin vào bạn, cô bé sẽ chấm dứt mối quan hệ “không đáng có” của mình.
Còn nếu đó là cậu bé nề nếp, ngoan ngoãn, bạn có thể yên tâm ít nhiều rồi. Nhưng nói vậy, không có nghĩa là phụ huynh được chủ quan. Vợ chồng bạn cần theo sát diễn biến học lực, sự thay đổi tâm lý và cả khung giờ giấc của con để có những can thiệp, uốn nắn kịp thời. Lưu ý rằng, sự quản lý của phụ huynh phải thực sự tế nhị để con cái không cảm thấy ngột ngạt.
Theo 24h
Người ta bận yêu, còn em bận cô đơn...
Những lúc ngồi một mình, chân bó gối, đôi mắt vẫn nhìn chăm chăm ra ngoài khung cửa sổ có giàn hoa dây leo rồi tự hỏi rằng "cô đơn lâu thế em có thấy buồn không?"
Những ngày đông, mưa nhiều hơn và gió thốc mãnh liệt, em ngồi co ro bên xó cửa để mặc cho nỗi cô đơn ủ mầm bén rễ chẳng chịu buông.
Những ngày cuối đông, người ta bận thương, bận nhớ, bận yêu và bận đi tìm vô vàn mảnh ghép cho trái tim; còn em vô cảm với yêu thương, bởi em đã bận tìm an yên cùng cô đơn và buồn nỗi buồn của mùa đông.
Những ngày này, chẳng thể chợp mắt trước 0h, vì càng nhắm mắt có những điều buồn nhất cứ mon men ùa về như hẹn trước. Người ta bảo đó là khoảng thời gian nhạy cảm nhất dễ khiến cảm xúc vỡ vụn và cô đơn vây kín không lối thoát. Có những điều chẳng còn da diết nữa và yêu thương cạn khô nhưng sao vẫn cứ vương hoài nhung nhớ? Đó là lúc em thấy mình bất lực với cô đơn nhưng không cần một ai ở bên cạnh!
Có những khi đi giữa một chiều đông lạnh, ngước mắt nhìn lên bầu trời đặc quánh màu đen xám xịt mà buồn đến tê lòng, thèm ước ao có một tia nắng mỏng khẽ vén màn mây rủ xuống con phố đang ủ rũ nằm im. Rồi có những lúc bất giác thấy bàn tay lạnh ngắt, buốt giá đang trơ trọi, chới với, vội lặng lẽ siết chặt lấy hai bàn tay vào nhau, xoa xoa như một đứa trẻ thèm được dỗ dành.
Những lúc tự vỗ về bản thân mới nhận ra rằng không phải lúc nào trái tim cũng có thể mạnh mẽ đơn độc, đó là khi nó cần một hơi ấm của một người nào đó, dù là người lạ. Trái tim luôn có những lý lẽ chẳng thể giải thích nổi, như vậy.
Người ta kể cho em nghe rất nhiều câu chuyện của mùa đông, là chuyện những ngón tay đan, chuyện yêu thương đi lạc tìm thấy một chuyến tàu hạnh phúc, chuyện tim yêu với vô vàn nhung nhớ nhưng sao em vẫn thấy mình không khát thèm những thứ đó. Có lẽ rằng em bận với cảm xúc khác, là thứ vũ khí dành cho riêng em, ôm nó suốt mùa đông buồn lặng lẽ, là em ôm cô đơn vào lòng vỗ về an yên.
Người ta bận yêu, còn em bận cô đơn...
Lang thang quanh những quán café quen, vẫn lặng lẽ chọn một chỗ ngồi kín mà dường như chẳng ai tranh giành, đối diện vẫn chỉ là khoảng trống chưa ai có thể lấp đầy. Chợt thấy mình lạc lõng, nhỏ bé và lay lắt như giọt café sắp rơi xuống đáy cốc, chẳng thể bấu víu vào điều gì mà ở lại.
Mùa đông thật lạ đến nao lòng, người ta cứ tay nắm tay bước đi trên phố, chàng trai nhẹ nhàng quàng lại chiếc khăn trên cổ cô gái; em nhận ra niềm hạnh phúc và an yên trong đôi mắt cô ấy. Đó là yêu thương rất đỗi bình dị nhưng không phải người nào cũng có được. Lúc đó bất giác nhận ra rằng đã rất lâu rồi mình mất đi cảm giác thấy lạnh, thấy buồn, vì tất thảy những điều đó đã thành một thói quen ăn sâu bén rễ rất khó bỏ. Nhưng chính lúc đó cũng nhận ra đôi lúc hạnh phúc của người khác lại khiến một trái tim khác thấy đơn độc hơn là vì thế.
Những lúc ngồi một mình, chân bó gối, đôi mắt vẫn nhìn chăm chăm ra ngoài khung cửa sổ có giàn hoa dây leo rồi tự hỏi rằng "cô đơn lâu thế em có thấy buồn không?".
Thực tâm chẳng ai muốn mình đơn độc suốt một quãng đời rất dài, chỉ là bản thân chưa thoát khỏi cảm giác bận với điều gì đó quá lâu nên khó dứt bỏ được. Cô đơn cũng vậy, em bận nghĩ về nó nên em không còn thời gian nghĩ đến yêu thương cho ai kia.
Là vì em đợi người nào đó kéo em ra khỏi cô đơn để em có thể bận bịu những thứ khác tốt đẹp hơn.
Những ngày cuối đông, mưa vẫn chưa ngớt, gió vẫn thốc mạnh ướt hết vai ai... một mình!
Theo Blogtamsu
Độc thân hạnh phúc Lúc 28 tuôi, tôi tưng khung hoảng tinh thân vi chiu sưc ep lấy chông từ cha me, ngươi thân, hang xom ơ quê. Nhưng giơ đây, khi bươc sang tuôi 30, tôi lai thây binh yên, hanh phuc vơi cuôc sông đôc thân va không bao giơ đê chuyên lây chông trơ thanh nôi am anh. Me tôi lây chông tư năm...