Con gái tâm thần, bị bố mẹ nhốt trong hầm tối không cho gặp ai mà vẫn mang thai
Bố mẹ cô sững sờ. Nhìn bộ dạng cô thế này bố mẹ cô sợ hãi nghĩ đến chuyện cô đã phát điên vì bị ngăn cấm yêu đương không? Hay cô đã gặp phải chuyện gì. Nhưng giờ hỏi cô cũng bất lực vì cô chỉ cười ngây dại.
Sinh con ra ai chẳng mong muốn con mình luôn khỏe mạnh, xinh xắn, thông minh. 9 tháng 10 ngày mang nặng đẻ đau, bà cũng như nhiều người mẹ khác háo hức được nhìn thấy con mình. Rồi con gái bà chào đời, niềm vui như vỡ òa vì không ai là không cất lời khen cô bé xinh xắn, nét đáng yêu hiện rõ trên khuôn mặt. Nhiều người còn nói tương lai cô nhất định sẽ trở thành một cô gái xinh đẹp. Ông bà đặt nhiều kì vọng vào cô lắm.
Chẳng phụ sự kì vọng của bố mẹ, cô càng lớn càng thông minh, xinh đẹp, là con gái nhưng tính cách quyết đoán vô cùng. Chẳng thiếu chàng trai theo đuổi dù cô mới chỉ 20. Bố mẹ cô cũng đã nhăm nhăm tìm cho cô vài chàng trai xứng đôi vừa lứa, mà toàn con nhà có điều kiện hết cả. Nhưng chẳng một ai khiến cô có tình cảm. Bố mẹ cô nghĩ cứ để một thời gian nữa rồi biết đâu cô lại động lòng, sẽ đồng ý thì…
Cái tin cô đem lòng yêu thương một anh làm nghề bốc vác khiến bố mẹ cô nổi giận.
- Mày có bị điên không hả? Xinh đẹp như thế mà lại đi yêu một thằng bốc vác. Mày định để bố mẹ mày không có chỗ chui à.
- Con chẳng cần lấy người giàu có. Con chỉ cần người ta yêu thương, thật lòng với con là được. Hơn nữa, anh ấy là người có tài, chỉ là chưa gặp thời mà thôi. Bố mẹ đừng nhìn vào những gì anh ấy có hiện tại mà ác cảm.
(Ảnh minh họa)
- Bố mẹ nuôi mày lớn để giờ mày cãi bố mẹ như thế hả? Cút ra khỏi nhà ngay.
Cô bật khóc, lao ra ngoài khóc. Đêm đó cô không về, bố mẹ cô nhớn nhác đi tìm. Hôm sau cô về, nhìn cô lạ lắm với đôi mắt sưng húp, bố mẹ cô cũng không dám hỏi.
Video đang HOT
Cô tắt kinh…
Thấy cô cười như điên dại trong phòng, bố mẹ cô đẩy cửa vào thì kinh hãi phát hiện ra cô đang cắt nát quần áo, phòng ốc bề bộn. Thấy bố mẹ, cô ngây ngô:
- Ông bà là ai vậy?
Bố mẹ cô sững sờ. Nhìn bộ dạng cô thế này bố mẹ cô sợ hãi nghĩ đến chuyện cô đã phát điên vì bị ngăn cấm yêu đương không? Hay cô đã gặp phải chuyện gì. Nhưng giờ hỏi cô cũng bất lực vì cô chỉ cười ngây dại. Bố mẹ cô lại cũng không dám đưa cô đi khám, chỉ dám mua thuốc bổ thần kinh về cho cô uống, một phần vì xấu hổ, phần nhiều hơn là lo không ai lấy cô nữa. Bố mẹ cô cũng không dám nhắc gì đến chuyện ép gả cô cho người khác.
Sợ cô cứ thế này mà không để ý được sẽ ra ngoài đi lạc hoặc bị người xấu làm hại, bố mẹ cô đành nuốt nước mắt nhốt cô trong hầm tối không cho gặp ai và nói dối với mọi người là cô đã đi du học.
(Ảnh minh họa)
Dù điên nhưng cô vẫn tự chăm sóc được cho bản thân mình, bố mẹ cô chỉ cần đưa thức ăn xuống nên bố mẹ cô mong lắm sẽ có ngày cô khỏi bệnh. Họ đâu ngờ…
Nghe tiếng cô gọi thảm thiết, bố mẹ cô vội vã chạy xuống hầm mở cửa thì cảnh tượng hãi hùng ấy khiến mẹ cô gần như ngất lịm. Cô đang lên cơn đau đẻ. Cô bị nhốt trong hầm cơ mà, tại sao lại mang thai được cơ chứ… Nhưng giờ chẳng phải lúc truy xét lý do. Cô được đưa vào viện sinh con trong sự ầm ĩ của cả khu phố.
Đ.ứa t.rẻ chào đời khỏe mạnh, kháu khỉnh vô cùng. Thần sắc cô cũng tươi tỉnh trở lại. Hình như, cô đã hết điên. Bố mẹ cô nhìn cô bằng ánh mắt thất vọng. Cô không rơi nước mắt mà mỉm cười nhìn bố mẹ:
- Con xin lỗi vì đã giả điên lừa bố mẹ. Nhưng con buộc phải làm thế để giữ đứa con này, giữ trọn tình yêu với anh ấy. Những tháng ngày qua, con biết bố mẹ đã lo lắng cho con, đã vất vả vì con như thế nào. Con đều hiểu cả nhưng thưa bố mẹ, con tin sự lựa chọn của mình là đúng đắn và con sẽ không phải nói lời hối hận với nó.
- Thế giờ bố nó đâu? – Mẹ cô sợ hãi
- Con chào hai bác! – Giọng nói lạ vang lên khiến ông bà phải quay lại ngay lập tức
Anh xuất hiện, đàng hoàng, lịch lãm cùng bố mẹ mình. Anh đã thành công nhờ vào sự cố gắng và niềm tin của cô. Anh tới để xin đón mẹ con cô. Anh cũng quỳ xuống xin lỗi bố mẹ cô vì đã khiến bố mẹ cô phải khổ cực suốt thời gian qua. Bố mẹ cô chẳng trách cô nữa, chỉ thương cô đã phải sống trong sự khổ cực, thiếu thốn và tự trách mình đã suy nghĩ quá nông nổi. Nhưng tất cả đã qua rồi. Tương lai tươi sáng đang đón chờ cả gia đình phía trước rồi.
Linh San/ Theo Thể thao xã hội
Tình cũ mời tới dự đám cưới, tôi biết làm sao đây
Tôi khao khát có gì đó mới mẻ hơn, bình dị hơn, không coi tôi là tiểu thư lá ngọc cành vàng mà theo đuổi, yêu tôi vì tôi là chính tôi chứ không phải vì tôi là con gái của một gia đình bề thế.
Chia tay anh đã 2 năm, nhưng với tôi những cảm giác bên anh vẫn còn như mới ngày nào. Cũng chỉ vì cha me nặng môn đăng hộ đối nên chuyện tình cảm của tôi với anh mới không đi đến được tới bến tới bờ. Vì không chịu nổi được sự l.ăng m.ạ của cha mẹ nên anh chấp nhận từ bỏ tôi..., người anh nói yêu hơn tất thảy mọi thứ trên đời.
Tôi sinh ra trong một gia đình khá giả, bố mẹ là người có địa vị xã hội. Vậy nên, quanh tôi có không ít những vệ tinh lý tưởng theo đuổi, đi đâu cũng có kẻ đón người đưa tìm mọi cách lấy lòng để khiến tôi vui. Song có lẽ, chính vì từ nhỏ sống trong môi trường như vậy nên tôi không màng quan tâm tới họ. Tôi khao khát có gì đó mới mẻ hơn, bình dị hơn, không coi tôi là tiểu thư lá ngọc cành vàng mà theo đuổi, yêu tôi vì tôi là chính tôi chứ không phải vì tôi là con gái của một gia đình bề thế.
Ảnh minh họa
Anh là chàng trai như thế. Ngày đầu gặp anh, một chàng trai tỉnh lẻ, cả tuần chỉ có 2 bộ quần áo đi làm khiến tôi ấn tượng. Ngày anh tới công ty gia đình tôi xin việc. Nhìn dáng vẻ lòng khòng, đôi giày rách mũi, đế cũng nát. Nhân viên công ty nhìn anh như nhìn người ngoài hành tinh, song chỉ trong vòng 1 tuần anh khiến cả công ty phải nể phục bởi chuyên môn vững vàng của mình. Bố mẹ tôi cũng bắt đầu quý mến anh.
Anh biết tôi là con gái của chủ tịch nên dường như ngại tiếp xúc. Nếu không có việc, anh không nói chuyện, cũng ít khi chào hỏi. Chính sự lạnh lùng của anh khiến tôi thích thú.
Tôi tìm cách nói chuyện với anh, dần dần chúng tôi là bạn. Rồi yêu nhau từ khi nào cũng không rõ. Bên ngoài anh lạnh lùng ít nói nhưng thật ra anh sống rất tình cảm. Bên anh tôi luôn cảm thấy bình yên ấm áp. Anh biết cách làm tôi vui từ những điều đơn giản. Anh nói, vì anh nghèo, mọi thứ từ anh cũng sẽ đơn giản như chính hoàn cảnh của anh vậy.
Bố mẹ anh làm nông, mẹ anh lại ốm suốt nên kinh tế gia đình dựa vào anh rất nhiều. Không những thế, dưới anh còn có 2 cô em gái đang t.uổi ăn học. Hàng tháng anh vẫn phải gửi t.iền học cho các em. Thấy anh vất vả, tôi càng thêm trân trọng, và hơn hết- tôi biết anh yêu tôi thật lòng. Như vậy là đủ.
Không ngờ, khi chuyện tình cảm của tôi và anh tới tai bố mẹ. Họ phản đối kịch liệt. Tất cả cũng chỉ vì anh nghèo. Lúc đầu cha mẹ cấm tôi không được qua lại với anh. Họ bắt tôi nghỉ làm ở công ty. Song khi biết tôi vẫn chủ động liên lạc với anh. Bố tôi gọi anh tới yêu cầu anh phải chấm dứt hoàn toàn với tôi.
Cũng sau buổi nói chuyện với cha tôi, anh nhắn tin chia tay mà không giải thích bất cứ một lý do nào. Tôi đến công ty tìm anh, nhân viên công ty nói rằng anh đã xin thôi việc. Họ kể lại, bố tôi đã gọi anh nói chuyện. Tuy không biết nội dung câu chuyện như thế nào. Song với tính cách của anh, tôi hiểu cha mẹ mình đã động chạm tới lòng tự trọng của anh nên anh mới quyết tâm rời xa tôi như vậy.
Đến nay đã 2 năm sau khi chia tay anh, tình yêu tôi dành cho anh dường như vẫn còn đó. Hình bóng anh vẫn hiện hữu trong trái tim tôi, thật lòng tôi vẫn mong có một ngày được tái hợp cùng anh.
Song đến ngày hôm qua, tôi biết ước mong của mình sẽ vĩnh viễn không bao giờ trở thành hiện thực được, bởi anh sắp cưới vợ. Qua facebook của một người bạn, tôi tìm được trang cá nhân của anh. Tim tôi loạn nhịp khi nhìn thấy nụ cười ấy trên ảnh đại diện, nụ cười tỏa nắng choán ngợp tâm trí khiến tôi sống như người mất hồn suốt những ngày tháng qua.
Tôi gửi lời kết bạn, và ngồi đợi. Rất lâu sau anh mới chấp nhận lời mời của tôi. Chúng tôi nói chuyện. Anh hỏi han tôi một cách xã giao, trong từng câu chữ của anh tôi nhận thấy sự e ngại. Và đau đớn thay, khi anh nhẹ nhàng khoe với tôi rằng anh sắp cưới, anh mời tôi nếu có rảnh thì cùng tới chung vui với anh kèm theo đó là một gương mặt cười anh gửi cho tôi.
Đọc dòng tin anh nhắn, 2 hàng nước mắt tôi lăn dài trên má. Có lẽ anh không biết 2 năm qua tôi vẫn âm thầm đợi anh, 2 năm qua tôi sống được là vì hi vọng có ngày được cùng anh yêu lại. Vậy mà giờ đây anh lại báo với tôi rằng anh sắp cưới. Đã vậy còn mời tôi tới chung vui. Hỏi rằng tôi vui sao được, tôi lấy tư cách gì để đến đám cưới của anh? Và nếu đến thì sao đây? Tôi có đứng vững được khi nhìn anh tay trong tay với người con gái khác được anh gọi là vợ không?
LA
Vội cưới khi quen chưa đầy một tháng, tôi đã tự đưa mình vào địa ngục Thấy điều kiện gia đình, công việc đều ổn cả, nên tôi đã gật đầu đồng ý lấy người đàn ông đó, nào ngờ lại tự đưa mình vào địa ngục. Đến khi bạn bè đều đã có gia đình, tôi mới thấy mình thực sự cô đơn. (Ảnh minh họa) Năm 22 t.uổi, hai chữ "gái ế" với tôi lúc ấy chỉ...