Con gái riêng của chồng liên tục đưa bạn trai về nhà ngủ
Có lần, tôi xuống pha sữa, thấy con bé đang âu yếm bạn trai ngay trong phòng khách… tôi trở thành người chứng kiến bất đắc dĩ chuyện chướng tai, gai mắt này.
Khoảng hơn 1 tháng gần đây tôi cảm thấy sợ khi phải về nhà. Chồng tôi đi nước ngoài học thêm 6 tháng để chuẩn bị quản lý công trình khoa học mới. Ở nhà chỉ còn lại tôi và con riêng của chồng. Cô bé tên là Mai, kém tôi 10 tuổ.i và chưa bao giờ gọi tôi là mẹ, chỉ xưng chị – em mà thôi.
Năm nay tôi 30 tuổ.i, đang làm kỹ sư hóa thực phẩm ở một công ty chuyên về các sản phẩm sữa. Còn chồng tôi, anh ấy đã 45 tuổ.i, là tiến sĩ cùng ngành. Anh chính là thầy hướng dẫn tốt nghiệp cho tôi.
Mới đầu, tôi cũng chỉ dám kính trọng anh như thầy nhưng sau này, khi biết cảnh anh gà trống nuôi con hơn chục năm, tôi dần thấy mến anh như một người khác giới và chúng tôi quyết định tiến đến với nhau.
Khi công khai chuyện tình cảm và định tiến tới hôn nhân, cả hai chúng tôi đều gặp sự phản đối của gia đình. Về phía tôi, bố mẹ, anh chị em nhất quyết không cho lấy người đàn ông lớn hơn 15 tuổ.i, lại có hoàn cảnh phức tạp.
Hơn nữa, chị ba của tôi đi xem bói thấy người ta bảo anh có số sát vợ, trước sau gì cũng khiến tôi mấ.t mạn.g. Tất nhiên tôi chẳng bao giờ tin vào những lời phán bừa đó nên vẫn nhất quyết đến với người mình yêu.
Ảnh minh họa
Còn về phía anh, bố mẹ anh không phản đối, thậm chí còn mừng khi con lấy được vợ trẻ lại cùng ngành nghề, duy chỉ có Mai – lúc ấy mới 14 tuổ.i – là không đồng ý. Con dọa t.ự t.ử, dọa bỏ nhà đi và đã đi thật vài tuần. Vốn dĩ, anh là người thương con, chiều con nên mới đầu anh cũng phải cân nhắc rất nhiều. Cực chẳng đã, chúng tôi đành thống nhất dùng cách mưa dầm thấm lâu để cô bé chấp nhận người phụ nữ của bố.
Video đang HOT
Kết quả là phải đến 4 năm sau ngày chính thức yêu nhau, cả hai mới được về một nhà. Lúc ấy, tôi cứ tưởng những rắc rối của mình đã chấm dứt, ai ngờ…
Chồng tôi thì hay phải đi công tác, ở nhà chỉ có tôi và Mai, bố mẹ chồng sống cùng với anh cả, nên rất nhiều khúc mắc xảy ra. Con bé ngang bướng đến không chịu nổi, suốt ngày nghĩ cách gây khó dễ cho mẹ kế.
Dù tôi đã cố gắng rất nhiều để hòa hợp với con như nói chuyện, đi chơi, đi mua sắm cùng con nhưng có vẻ cháu vẫn nghĩ tôi cố giành vị trí của người mẹ đã mất nên rất hay hờn dỗi, nói hỗn. Khi ăn cơm cùng cả nhà, cháu không để ý đến công sức nấu nướng của tôi mà cứ dùng đũa gẩy hết món này đến món kia, chê ỏng chê eo rồi bỏ ra ngoài ăn hàng.
Hai năm trước, khi cháu còn đang học lớp 12, đúng dịp họp phụ huynh thì chồng tôi bận nên nhờ tôi đi thay. Khi ấy tôi cũng rất hồi hộp và cả mừng nữa vì được đến lớp họp cho con như một người mẹ thật sự.
Tôi chuẩn bị quần áo từ sớm rồi đến trường, nghĩ cháu sẽ mừng nhưng không ngờ cháu tỏ vẻ bực bội ra mặt, lúc đi về còn đẩy tôi ngã rồi hét váng lên giữa trường là không cần ‘mụ dì ghẻ’ quan tâm. Lần ấy, tôi chỉ khóc một mình mà chẳng dám nói với ai. Nói với chồng thì sợ anh mắng con rồi mọi chuyện càng xấu đi, còn kể với người nhà, bạn bè thì không thể vì trước đây đã không nghe mọi người khuyên mà một mực đòi lấy người đã có con riêng.
Ảnh minh họa
May là sau đó, khi thấy tôi không mách lại với bố về hành động của mình, Mai có vẻ hòa bình với mẹ kế hơn, không gây khó dễ nữa, bù lại, cháu ra vẻ ‘nước sông đừng phạm nước giếng’, nghĩa là chúng tôi chỉ sống cùng nhà thôi, còn tôi đừng lấy quyền mẹ kế mà áp đặt gì cho cháu.
Thời gian ấy tôi và chồng cũng vừa bận việc riêng, vừa lo chữa chạy để có thêm em bé nữa nên đành chấp nhận cách sống đó. Một thời gian sau, tôi có bầu, rồi thời gian thai nghén, sinh con, chăm con khiến tôi không còn nghĩ đến việc quản cô con gái riêng của chồng nữa.
Mãi đến gần đây, khi chồng tôi đi học thêm 6 tháng ở nước ngoài để tham gia công trình nghiên cứu mới, tôi mới giật mình bởi cách sống ‘hoang dã’ của Mai. Con bé không chú tâm mấy đến chuyện học hành, mặc dù vô cùng thông minh. Cháu chỉ vùi mình vào các cuộc chơi dài và yêu hết người này đến người khác, có người tuổ.i khá lớn, phải ngoài 30.
Tôi biết mọi chuyện không phải vì đi rình mò hay nghe ai kể, mà vì Mai ngang nhiên mang bạn trai về nhà ngủ qua đêm. Có lần, tôi xuống pha sữa cho con dưới bếp, thấy con bé đang âu yếm bạn trai ngay trong phòng khách. Hơn nữa, việc ‘ngủ chung’ của con với bạn trai không ‘yên ắng’ lắm nên tôi đành trở thành người chứng kiến bất đắc dĩ chuyện chướng tai, gai mắt này.
Tuần trước, không chịu đựng được việc con tuột dốc như thế, tôi đã cố gắng nói chuyện với con nhưng cháu gạt đi, nói tôi cứ sống cuộc sống của mình và đừng để ý đến người khác. Con cũng nói không ghét tôi như trước nữa và rất yêu em trai nên tôi đừng tỏ vẻ gì hơn thế. Con cần khoảng không riêng.
Tôi chẳng biết phải làm sao nữa, có nên nói với chồng hay là im đi để giữ hòa khí với con chồng. Lương tâm tôi không cho phép để con bé lao xuống vực. Tôi phải làm gì bây giờ?
Theo Tinngan
Khiếp sợ "đặc sản" nói bậy của mẹ chồng
Nói không ngoa, cứ mở miệng ra là mẹ chồng tôi chử.i bậy: "Đ.M mày, mày ăn đi, cháo bà nấu ngon thế mà chê, bà cho em Chip (con nhà hàng xóm) ăn hết bây giờ"; "Bố mẹ mày lười như c... thế này, sáng bảnh mắt ra vẫn chưa thấy dậy"...
ảnh minh họa
Trước khi kết hôn, ở cơ quan, tôi rất ghét những người hay nó.i xấ.u mẹ chồng và luôn nghĩ rằng cái gì cũng phải xuất phát từ hai phía, nếu con dâu đối xử tốt với mẹ chồng thì chẳng mẹ chồng nào lại đối xử bạc bẽo lại. Nhưng giờ đây, sau gần 3 năm kết hôn, tôi đã suy nghĩ khác. Thật sự hiện giờ tôi cảm thấy rất ức chế, bị stress với việc mẹ chồng hay nói tục, bậy.
Tôi là con gái Hải Phòng, lấy chồng quê Bắc Ninh, hiện hai vợ chồng sống ở Hà Nội. Chồng tôi là con trai thứ hai trong gia đình năm anh chị em. Bố chồng tôi đã mất cách đây 8 năm.
Trước khi tôi sinh, mẹ chồng tôi sống cùng với anh trai cả ở quê. Nhưng kể từ khi tôi sinh, mẹ chồng tôi từ quê lên chăm sóc hai mẹ con tôi. Có thể nói, mẹ chồng tôi là người phụ nữ sắc sảo, tháo vát. Có thế thì bà mới nuôi cả 5 con khôn lớn và trưởng thành, đều có nghề nghiệp ổn định. Chồng tôi hiện là Trưởng phòng quản lý chất lượng của một nhãn hàng nổi tiếng.
Con trai tôi hiện được 8 tháng, tôi đã đi làm trở lại được gần 2 tháng. Do cho con bú sữa mẹ hoàn toàn, công ty chỉ cách nhà 5km, nên trưa nào tôi cũng tranh thủ về nhà cho con bú. Vì vậy, mẹ chồng và tôi cũng hay va chạm, mâu thuẫn với nhau trong việc chăm sóc cháu.
Đôi khi dù cố gạt đi nhưng những câu nói của mẹ chồng vẫn khiến tôi bị "chế.t đứng": "Đ.M mày. Mẹ mày đi suốt, có biết gì đến mày đâu. Ben (tên gọi ở nhà của con tôi) chỉ biết bám lấy bà thôi. Bà đem Ben về quê nuôi nhé, cần gì ti mẹ mày". Hay lần khác bà lại văng trước mặt cả chồng tôi: "L... mẹ mày. Mẹ mày cứ lo bà không biết cho ăn. Bà nuôi bố mày giờ to cao thế này... Mẹ mày tài giỏi thì ở nhà mà chăm mày xem chứ 8 tháng gì được có 7kg thế này".
Nghe những lời nói của bà, thú thực dù đã làm dâu nhà họ Lê gần 3 năm mà tôi cảm thấy "chế.t đứng", không khóc nổi. Đấy chỉ là kể sơ qua, còn rất nhiều lần bà làm tôi "nóng mắt", "nóng tai" nhưng là con dâu nên tôi không dám phản ứng gì ra mặt. Buổi tối, tôi có nhẹ nhàng nói với chồng đại ý rằng, em và chồng quen với việc nói bậy của mẹ rồi nhưng Ben sắp đến tuổ.i học nói, con sẽ rất dễ bị ảnh hưởng nếu bà hay nói bậy, tục.
Chồng tôi sau đó có góp ý với bà là cu Ben đang tuổ.i tập ăn tập nói, cháu rất dễ học và bắt chước, mẹ nên hạn chế nói bậy. Bà nghe chưa xong xuôi, đã quay ra nói sa sả: "Tiên sư chúng mày, tao giờ gần 70 tuổ.i đời rồi mà bọn mày còn lên mặt dậy dỗ tao phải ăn nói thế nào cho đúng, cho hay à? Mả m...chúng mày, tao vì thương con thương cháu mới ra đây chứ, có cho tao ăn vàng ăn yến tao cũng đ... thèm". Tôi sau đó đành phải thay mặt chồng nói, thậm chí va.n xi.n bà: "Vợ chồng con xin lỗi mẹ. Mẹ đừng hiểu lầm chúng con. Mẹ ra đây trông Ben cho vợ chồng con là quý lắm rồi...." bà mới hạ hỏa, nhưng vẫn dọa tôi mau đi tìm người giúp việc để bà về quê sớm.
Thú thực, tôi rất muốn tìm một người giúp việc, có mất thêm 3-4 triệu một tháng nhưng tinh thần thoải mái cũng không sao. Có điều chồng tôi rất gia trưởng, anh bảo bà ở quê có việc gì đâu, lên đây ở trông cháu cho mẹ con, bà cháu thêm gần gũi, tình cảm. Mà ngay cả nếu tìm được người giúp việc, bà vẫn ở đây để giám sát và trông cháu, chứ giao con cho người ngoài không yên tâm.
Tôi giờ cảm thấy rất khó xử. Tôi không muốn mẹ chồng tôi tiếp tục ở đây soi mói con dâu, để ý từng bộ quần áo, đôi giầy tôi đi làm đến các khoản chi tiêu gia đình, cái gì bà cũng can thiệp. Quan trọng hơn nữa, tôi sợ nhất thói quen văng tục, nói bậy của bà sẽ ảnh hưởng đến con trai đang đến tuổ.i học ăn, học nói. Tôi phải hành xử sao để được chồng đồng thuận mà mẹ chồng không tự ái đây?
Theo Afamily
"Liệt sĩ" sau 50 năm bỗng dưng trở về Mấy ngày qua, cả thôn Đông Bắc xã Đại Trạch, Bố Trạch, Quảng Bình vui như ngày hội khi ông Hồ Xuân Hương, được công nhận liệt sĩ bỗng dưng trở về làng. Năm 1966, người thân của ông Hương nhận được giấy báo tử, sau đó nhà nước công nhận ông Hương là liệt sĩ... ... kể từ đó, hàng năm anh...