Con gái phải biết hư, hư là hư đúng cách, chỉ ngoan thôi nhạt nhẽo lắm!
Tất cả những cô thông minh đều hiểu rằng con gái phải ngoan. Tất cả những cô cực kỳ thông minh đều hiểu phải nâng ngoan lên một tầm cao mới, đó là hư một cách ngoan.
Nghe có vẻ mâu thuẫn vì nếu ngoan là khung trời, hư là mặt đất, chỉ những ai đi tới tận đường chân trời mới hiểu nơi đó trời và đất hợp nhất vào nhau.
Rất nhiều bà bầu đã thất bại trong cuộc sống vì không biết hư đúng cách. Chả có gì lạ vì từ bé tới lớn, từ nhà tới trường, các cô chỉ được dạy ngoan, chẳng ở chỗ nào dạy hư chân chính cả.
Thật ra, nếu thiếu nữ biết sử dụng, hư là một vũ khí sắc bén vô cùng. Nhờ hư, con gái đôi lúc dám trèo qua hàng rào, dám ăn diện hấp dẫn, dám cãi lời cha mẹ, dám ném ly qua cửa sổ hoặc dám bạt tai một gã trai hư chứ không bỏ chạy.
Theo đạo diễn Lê Hoàng, các cô cực kỳ thông minh đều nâng ngoan lên một tầm cao mới, đó là hư một cách ngoan.
Viện Hàn Lâm Điện Ảnh Mỹ đã thống kê và nhận ra số nữ diễn viên đoạt giải Oscar do đóng vai gái hư vượt trội so với các vai khác. Điều đó rõ ràng phản ánh một hiện thực là nhân vật hư luôn luôn nhiều xúc cảm của BGK.
Nếu ta hỏi một ngàn chàng trai trên tivi thì có lẽ cả nghìn anh đều thề sẽ lấy gái ngoan làm vợ. Nhưng nếu để một ngàn anh đó tự do trò chuyện với nhau ở chốn vỉa hè, gần như anh nào cũng muốn làm quen với gái hư một chút. Vì thế các thiếu nữ đừng dại dột chỉ ngoan, mà phải biết ngoan một cách hư!
Ngoan một cách hư là thứ nghệ thuật phức tạp, tinh tế vô cùng. Nó đòi hỏi con gái phải liều lĩnh, phải phá cách, phải nổi loạn mà sự nổi loạn ấy lại khiến thiên hạ thèm muốn, sợ hãi và… khâm phục.
Con trai có thể tham lam hoặc thực dụng nhưng nhìn chung không ngốc. Chúng thích gái dám hư một chút chắc chắn là phải có lý do. Đó là chỉ những cô có đậm chất cá tính, có bản lĩnh, có văn hóa đầy đủ mới biết hư đúng cách và đưa hư trở thành đỉnh cao.
Biết hút thuốc lá để trang điểm chứ không hề nghiện, biết uống để má ửng hồng nhưng không lúc nào say, biết khiêu vũ cuồng nhiệt nhưng không lúc nào ngã, dám đi khuya, dám trèo vào cửa sổ nhưng cũng dám trèo ra ngay lập tức, luôn luôn là những phẩm chất “Hội các thiếu nữ được ngưỡng mộ khuyên dùng”.
Cuộc sống đã cho biết, không được giáo dục để hư đúng đắn, rất nhiều thiếu nữ mới gặp chút cám dỗ đã hư , hư quá đà hoặc hư hỏng hoàn toàn. Làm chủ được hư còn quan trọng hơn làm chủ được ngoan rất nhiều lần chính vì ngoan đến đâu có khả năng đơn thuần bẩm sinh khi sinh ra, còn hư đến đâu hoàn toàn do nhận thức.
Video đang HOT
Tại sao rất đông thiếu nữ con nhà lành, trong vắt như giọt mưa khi lên thành phố vài năm lại trở nên hư kinh khủng? Vì có ai chỉ cho họ hư ra sao là vừa phải đâu. Ai chưa bao giờ xã hội châu Âu rất phóng túng nhiều cơ hội hư hỏng đầy rẫy nhưng các cô gái đã từng du học bên kia khi trở về nước lại khó hư hơn rất nhiều, dù có vẻ tự do hơn rất nhiều.
Con gái cần phải có cá tính, bản lĩnh, văn hóa đầy đủ mới biết hư đúng cách và đưa hư trở thành đỉnh cao.
Chính vì họ đã được giáo dục hư sao cho hợp lý. Chúng ta có thói quen cứ nói tới vũ trường, nói tới quán Bar, nói tới đi chơi xa nhà hoặc chơi thâu đêm là giẫy nẩy lên, cứ như đấy là các “ổ tệ nạn” trăm phần trăm vậy. Chắc chắn là không phải thế. Những nơi ấy, những việc ấy phải có một chút gì thú vị cho cuộc sống thì mới tồn tại mãi được chứ.
Thử hỏi đã có mấy ông bố dám đưa con gái vào Bar? Thử hỏi có mấy người mẹ cùng con vô vũ trường? Mới sinh ra, trẻ con đã được chích đủ thứ vi trùng vào người để lớn lên cơ thể không nhiễm bệnh, thế tâm hồn không cần chích hay sao?
Chỉ những ai hiểu rõ bản sắc của hư mới có khả năng ở trong môi trường nào cũng không hư được. Muốn thế phải được giáo dục, không có giáo dục toàn diện nếu dựa trên quán triệt và né tránh.
Đàn ông đã tự tạo cho chính bản thân rất nhiều cái quyền, trong đó có quyền hư hơn phụ nữ, và quyền ấy luôn luôn được nhiều anh sử dụng hết công suất ở các quán bia, các quán Karaoke và Mát xa. Vì thế nói đồng đẳng nam nữ thì đừng nói chung chung, mà phải nói cụ thể, con gái cũng có quyền hư ngang với con trai thậm chí hư hơn một chút cũng được vì tuổi trẻ của nữ quá ngắn.
Tội nghiệp làm sao khi cơ hội hư của con gái quá nghèo nàn và đơn giản: Chỉ có không chải tóc ra đường, ngồi xổm ăn bún riêu trên phố hoặc cãi mẹ chồng, thậm chí ngủ dậy muộn cũng là hư rồi. Những cô gái có kiến thức đầy đủ mới dám hư cấp cao hơn, ví dụ như đi du lịch một mình, uống trong tiệc tùng hoặc rủ chúng ta đến nhà quậy phá.
Nước ta đều khoái nhà văn Vương Hồng Sển, phong ông làm học giả dù ông có tác phẩm “Hơn nửa đời hư”. Nếu độc giả kỹ sách ấy, sẽ thấy nhiều khi trong đó ông hư thật chứ không đùa. Nhưng ông vẫn đáng ca tụng. Thế có nhà văn nữ nào dám hô lên mình hư dù có một tháng trong đời không?
Không! Chả lẽ đàn ông mới dám tự hào là mình hư thôi nhỉ? Các cô hư phải dấu kỹ à? Con gái không phải cá nhưng dư luận đôi khi cứ như ông đánh cá, hễ cô nào hơi vùng vẫy là chụp ngay cho cái mũ hư lên đầu như chụp cái nơm rồi tóm lấy, cho vào nồi có ác không?
Nếu tin mồm thiên hạ, thì hình như bà bầu chỉ có hư một chút là xã hội loạn ngay. Theo tôi không chừng ngược lại, phụ nữ dám hư hơn thì đàn ông sẽ cảnh giác hơn, giữ gìn hơn và sợ sệt hơn. Trong tình yêu, phải có một chút sợ mới vững bền!
Theo guu.vn
Chồng đột ngột bỏ đi theo nhân tình, sau 10 năm người phụ nữ này mới hiểu lý do...
Không phải anh không có dấu hiệu ngoại tình, mà vì tôi quá bận, không quan tâm đến anh đủ để có thể nhận ra. Tôi dằn vặt đau khổ là một chuyện nhưng 10 năm sau tôi mới hiểu lý do.
Sự thật đau lòng
Tôi vẫn nhớ buổi sáng hôm đó, mọi thứ bình thường như bao ngày, tôi đang chuẩn bị bữa sáng và suy nghĩ về công việc ở cửa hàng tạp hóa. Tất cả đều không có gì bất ổn, cho đến khi Jack - chồng tôi vào bếp và nói rằng anh ấy chuẩn bị rời đi. Tôi hơi bất ngờ. Tôi hỏi anh đi đâu, và nói rằng tôi cần anh giúp tính toán sổ sách cho cửa hàng.
"Không đâu Mina, anh sẽ rời bỏ em và ngôi nhà này", Jack nói câu tiếp theo khiến tôi đứng hình. Sau đó, tôi bắt đầu cười như thể hùa theo trò đùa của anh. Tôi nói anh muốn đi đâu thì đi nhưng phải đợi tôi hoàn thành sổ sách cửa hàng đã. Jack nhìn tôi với ánh mắt tuyệt vọng, và nói lời cuối cùng: "Anh sẽ không ở đây nữa kể từ hôm nay. Anh đã thu xếp hành lý và dọn đến nhà Jeda. Anh sẽ cưới cô ấy!".
Tôi cảm tưởng như có một quả bom nguyên tử vừa phát nổ.
Những ngày xưa tươi đẹp
Trước khi "quả bom" kia rơi xuống, tôi và chồng đã có những tháng ngày hạnh phúc về tinh thần dù cuộc sống vật chất nhiều khó khăn. Khi tôi sinh con gái đầu lòng thì Jack cũng vừa mất việc. Sau khi thất nghiệp một thời gian, anh được đề nghị một vị trí mới nhưng chỗ làm đó cách nơi chúng tôi ở 5 giờ chạy xe về phía bắc. Chúng tôi đều đồng ý rằng không biết đến bao giờ một cơ hội khác lại đến. Vì vậy, hai vợ chồng quyết định chuyển nhà.
Ảnh minh họa
Tôi nghỉ việc và rao bán căn nhà. Chúng tôi giống như bước vào một cuộc phiêu lưu. Là một cô gái thành thị quen ăn sung mặc sướng, tôi sau đó phải cùng chồng con sống trong một căn hộ một phòng ngủ, hàng tháng đau đầu vì tiền thuê nhà. Chúng tôi vừa phải làm quen với công việc mới, việc chăm sóc con gái mới chào đời và hòa nhập với cộng đồng mới.
Nhưng rồi mọi thứ cũng dần đi vào quỹ đạo. Chúng tôi sau cùng cũng chuyển đến một ngôi nhà mới rộng hơn với 3 phòng ngủ. Cuối cùng vợ chồng tôi cũng làm được. Cả gia đình dần thích nghi với cuộc sống ngoại ô và những người bạn mới.
Học cách chấp nhận
Trở lại với thực tại nghiệt ngã, vậy là sau 1 đêm, tôi trở thành mẹ đơn thân với hàng tá khoản chi phí đổ lên đầu, sống trơ trọi ở một nơi xa gia đình, xa bạn bè thân thiết. Tôi không có chỗ dựa, nhưng vẫn phải cố làm bờ vai cho con gái nhỏ. Sau khi chồng rời đi, tôi cố gắng hướng sự tập trung vào con gái suốt những tuần đầu tiên. Bài hát từ thập niên 80 "I'm Not Your Superwoman" trở đi trở lại trong playlist của tôi. Bài hát ánh lên sự tự hào về tất cả những gì một người phụ nữ độc thân có thể làm. Tôi đi làm, chăm sóc cho con gái, nấu ăn, giặt quần áo,...
Tôi có khóc trong đêm không? Tôi có khi nào cảm thấy tổn thương, hay phát điên, hay tuyệt vọng? Tôi có nhớ người đàn ông đã bỏ mình đi? Chắc chắn rồi! Nhưng tôi cũng dành thời gian lắng nghe chính mình, đối diện với thực tại. Dần dần, tôi chấp nhận sự thật rằng Jack đã bỏ rơi tôi, và chúng tôi đã ly hôn.
Đi qua đổ vỡ
Thời gian trôi qua, vết thương lòng tôi dần hồi phục. Tôi cũng nhận ra xung quanh mình luôn có sự giúp đỡ, nên tôi không hề cô đơn. Chính những người bạn mới ở ngoại ô đã giúp tôi trông con, có người giúp tôi tìm nhà mới,...
Ảnh minh họa
Việc ly hôn giữa tôi và Jack được hoàn tất khoảng gần 1 năm sau khi anh ra đi. Khi đó, tôi và con gái đều đang hạnh phúc với cuộc sống mới. Đến nay, 10 năm đã qua rồi, và con gái xinh đẹp của tôi đã là nữ sinh trung học. Tôi nhận ra rằng trong cuộc sống không bao giờ thiếu đường để đi, miễn là bản thân mỗi người còn hy vọng, còn động lực. Và động lực, hy vọng của tôi chính là cô con gái bé bỏng.
Hiểu ra thì đã muộn
Có một điều tôi vẫn lăn tăn suốt nhiều năm, đó là lí do khiến Jack bỏ đi theo người phụ nữ khác. Trước đó, anh không hề bộc lộc bất kỳ dấu hiệu lạ lùng nào, cũng không thèm cho tôi cơ hội thỏa hiệp. Jeda là đồng nghiệp của anh. Cô nàng xinh đẹp, là bông hồng gai ở nơi anh làm. Nhưng vì cớ gì Jack lại bỏ tôi để cưới cô ấy? Chúng tôi đã có với nhau 8 năm gắn bó. Jack là bạn thân của tôi trong nhiều năm trước khi chúng tôi quyết định thành vợ chồng kia mà!
Thời gian đầu, tôi vẫn cho rằng lỗi là do Jack, và tôi vẫn là một người vợ - người mẹ tuyệt vời từ trước tới nay. Nhưng sau này, tôi hiểu ra rằng mình đã mắc sai lầm khi coi thường "chuyện ấy" giữa hai vợ chồng. Đời sống tình dục giữa tôi và Jack ngày càng nhàm chán, tần suất giảm nhưng tôi không lo lắng, cho rằng đó là chuyện bình thường. Tôi chỉ tập trung chăm sóc con và nghĩ cách kiếm tiền thôi. Tình cảm của cả hai cũng nhạt dần qua từng ngày nhưng tôi không để ý. Không phải Jack không có dấu hiệu ngoại tình, mà vì tôi quá bận, không quan tâm đến anh đủ để nhận ra.
Tôi mong câu chuyện của mình sẽ giúp những người phụ nữ đang trong hoàn cảnh khốn cùng, bế tắc có thêm niềm tin. Còn nữa, tôi cũng mong những người đang làm vợ hãy biết trân trọng, giữ gìn, vun đắp cho hạnh phúc của mình. Đừng để đến khi mất rồi mới hiểu ra như tôi thì đã quá muộn.
Theo Afamily
Giá mà có thận phù hợp để cấy ghép, giá mà số phận chờ chúng tôi thêm một chút, thì con đã không ra đi Chúng tôi muốn giữ con lại đến lúc nào không thể nữa mới thôi, bởi biết đâu mai, ngày kia, ngày kìa tỉnh dậy, người ta lại tìm thấy một ai đó có thận tương thích để cấy ghép cho con. 3 năm trước, vợ chồng tôi hạnh phúc vỡ òa đón con gái chào đời. Nhưng niềm vui chưa được bao lâu,...