Con gái lấy chồng là mất bố mẹ, mất người thân thế nên thà ế chứ đừng nhắm mắt lấy bừa lấy vội
Con gái muốn đời sống hôn nhân của mình được hạnh phúc trọn vẹn, lấy chồng rồi vẫn có thể báo hiếu cha mẹ thì hãy tìm hiểu đối phương thật kỹ. Đừng lấy bừa để rồi phải buông câu: “Biết lấy chồng khổ thế này thà ở vậy cho xong!”.
Trong mắt bố mẹ và tất cả mọi người thì “Trai lớn dựng vợ, gái lớn gả chồng” đó là nguyên tắc bất di bất dịch bao đời nay. Thế nhưng chọn cưới 1 người làm chồng đâu phải là mớ rau mà cứ ra chợ mua cái là xong. Chồng là bạn đời, người đi cùng mình đến hết cuộc đời, chia sẻ ngọt sẻ bùi. Nếu cưới không tình yêu liệu cuộc hôn đó có hạnh phúc hay là sự bất hạnh, hối hận cho 1 sự lựa chọn sai lầm?
Không ít các cô gái gần 30 tuổi chưa yêu đương, chồng con gì bị gia đình hối ác quá, họ tặc lưỡi lấy đại ai đó cho vừa lòng ba mẹ, hoặc lấy gấp vì sợ không đẻ được hay thua kém bạn bè. Và họ phải trả một cái giá cực đắt cho sự lựa chọn bừa đó. Và Thư, cô bạn thân của tôi cũng vậy.
(ảnh minh họa)
Thư cưới khi mới gặp chồng mình 3 lần, lần thứ 4 thì cả 2 đưa nhau về xin phép gia đình cưới. Cả 2 chưa hề yêu, chưa có tình cảm gì với nhau. Họ đến với nhau chỉ vì cả 2 đã đứng tuổi, Thư cần 1 anh chồng có sự nghiệp, hình thức ưa nhìn, có nhà riêng; còn Tuấn muốn 1 cô vợ đảm đang, hiền dịu, về đẻ con cho anh. Và cả 2 đều đáp ứng đủ yêu cầu của nhau nên cưới luôn.
Đám cưới không tình yêu ấy, yên ấm chừng được 3 tháng thì vợ chồng Thư thường xuyên cãi vã, mâu thuẫn lẫn nhau. Nhiều lần, Tuấn đánh Thư bầm dập cả người, chửi rủa cô không khác gì con ở. Thư khóc vì lấy phải kẻ vũ phu, tồi tệ. Cô muốn chạy về ôm bố mẹ khóc, thủ thỉ với gia đình thế nhưng cô không được về ngoại vì nhà chồng cách nhà ngoại 200km. Tuấn giao hẹn, 1 năm về duy nhất 1 lần là Tết, ngoài ra phải ở nhà chồng, phụng dưỡng bố mẹ anh ta.
Nhuốt nước mắt cay đắng, Thư muốn được tự do giải thoát chính mình sau hơn 3 tháng kết hôn với Tuấn thì anh ta nổi điên, tát Thư cháy má mà quát cô.
- Tao bỏ tiền ra mua mày, cưới mày về để mày hầu hạ gia đình tao, đẻ con cho tao chứ nhà này không phải cái chợ, thích đi thì đi, thích về thì về. Mày chết cũng phải chết ở đây, đừng có nghĩ tới chuyện rời khỏi nhà này nữa bước.
- Em trai tôi đêm qua đi viện cấp cứu, tôi về thăm nó mà anh không cho. Thử hỏi anh có coi tôi là vợ, nhà vợ nữa không? Tôi chịu hết nổi rồi, anh buông tha ly hôn cho tôi được giải thoát đi.
- Em cô sống chết đã có bố mẹ cô lo, không phải việc của cô. Lấy chồng rồi, nhà bên ngoại chỉ là người dưng mà thôi. Đừng nghĩ mang tiền hay trốn về bên đó, đừng trách tôi ác đấy.
Video đang HOT
- Anh… anh quá đáng vừa thôi chứ? Nếu tôi đối xử với gia đình anh như cách anh đối xử với nhà tôi thì sao đây?
- Con đ* này, mày dám so sánh nhà tao với thứ hạ đẳng nhà mày á.
Tiếp tục lại một trận đòi thừa sống thiếu chết giáng lên người Thư. Thư khóc tủi thân vì cô đơn, sự tệ bạc của nhà chồng. Giờ Thư chỉ ước được quay về 3 tháng trước độc thân, nó sẽ quyết định cẩn trọng hơn việc lấy chồng đại để giờ không phải đau khổ, mất bố mẹ, người thân thế này.
Chứng kiến tình cảnh của Thư tôi chỉ biết thở dài tiếc cho 1 đời gái, vậy là hết. Nó như bông hoa đẹp bị người ta dẫm nát không thương tiếc vì đã lỡ rơi vào tay kẻ không yêu hoa. Nhưng với 1 số người yêu nghiêm túc, họ tìm hiểu đối phương thật kỹ càng mới tiến tới hôn nhân thì khác. Và đó là trường hợp của Miền.
(ảnh minh họa)
Miền và Hùng kết hôn sau 3 năm yêu nhau, tuy 2 đứa lấy nhau còn túng thiếu nhưng ngược lại Hùng rất yêu và coi nhà vợ như nhà mình. Hùng thường xuyên động viên vợ về thăm bố mẹ đẻ, vì anh nghĩ đỡ lấy mất đứa con gái họ nâng như nâng trứng, anh muốn Miền cảm thấy được chồng tôn trọng và yêu thương, Quan trọng hơn cả là Hùng muốn vợ không bao giờ phải thốt ra 2 từ hối hận khi đã cưới Hùng làm chồng.
Đấy, nhìn vào 2 cặp vợ chồng đó ta biết được cưới bừa và cưới nghiêm túc, tìm hiểu kỹ càng sẽ hạnh phúc thế nào. Người ta thường nói, đẻ con gái nuôi nó lớn đi lấy chồng là mất con. Liệu bạn có đánh mất mình, người thân của mình vì 1 cuộc hôn nhân sai lầm không?
Thế nhưng các cô gái ạ, Lấy chồng thì cứ lấy, hãy yêu 1 cách nghiêm túc, chọn người đàn ông thương bạn, thương cả gia đình bạn thì mới hạnh phúc. Bởi con gái sau khi lấy chồng vẫn phải có trách nhiệm báo hiếu, lo cho bố mẹ mình. Đừng nghĩ lấy chồng thì phải lo hết cho nhà chồng, còn bố mẹ đẻ mình thì không là bạn đã sai lầm rồi đấy.
Theo Khoevadep
Tháng nào cũng tiêu hết sạch tiền, mẹ chồng mắng tiêu hoang khiến tôi ức chế nói ra sự thật khiến bà lặng thinh
Thu nhập cũng được trên dưới 30 triệu, vì thế tôi và Quân thường xuyên đi ăn ngoài, mua sắm khiến mẹ chồng chướng mắt. Nhiều lần bà tỏ ý không hài lòng và mắng 2 vợ chồng "vung tay quá trán".
Tôi học đại học xong xuôi, cũng cố gắng xin đi làm công ty cho bố mẹ vừa lòng. Ấy nhưng mà tính tôi ưa bay nhảy, bỗng dưng bị "cùm" 1 chỗ, ăn mặc kiểu công sở, rồi phải ngọt nhạt với người này, người kia nên không quen. Cứ dăm, bảy hôm tôi lại nghỉ việc rồi xin chỗ khác. Suốt nửa năm trời ấy, tôi gần như thất nghiệp vì không làm đâu quá 7 ngày.
Cũng may, dạo ấy công việc kinh doanh online của tôi lại càng thuận lợi. Thế nhưng, dù chẳng có 1 đồng lương nào, tôi vẫn không cần ăn bám bố mẹ. Và sau khi nhảy gần 10 công ty, lúc này tôi mới dám dõng dạc đứng trước mặt cả nhà, tuyên bố:
- Bố mẹ ơi, con thật sự không hợp đi làm văn phòng. Con xác định rồi, con cũng có 1 ít vốn do kinh doanh từ thời đi học, giờ con muốn mở cửa hàng. Con thấy đó là hướng đi phù hợp với mình.
- Con ơi là con, thế 4 năm cho con đi học đại học là vứt đi à?
- Vứt là vứt thế nào mẹ, kiến thức ấy mình không bán đi kiếm tiền, mà tự phục vụ cho mình để kiếm tiền đấy thôi. Tóm lại, mẹ đừng lo, con sẽ cố gắng sống được bằng nghề con chọn.
Nói thì mạnh miệng vậy cho mẹ đồng ý, chứ thực ra tôi cũng nào có kế hoạch gì cụ thể. Tôi lo lắng lắm, quẳng tất cả tài sản tích cóp thời sinh viên của mình ra để đầu tư vào cửa hàng. Rồi cả tháng ấy, tôi vừa lo tìm mặt bằng, vừa lo tìm người thiết kế, rồi một mặt vẫn tiếp tục kinh doanh online nên gầy rộc đi. Đúng là kiếm được đồng tiền rất vất vả.
Và cũng chính từ khi tôi bắt đầu mở cửa hàng, tôi quen Quân - chồng hiện tại. Anh là hàng xóm bên cạnh cửa hàng thời trang của tôi.
Sau hơn 1 năm gây dựng đầy khó khăn, cửa hàng của tôi đi vào hoạt động ổn định. Khách offline lẫn online vẫn cứ đều đều, tới mức tôi phải thuê thêm 2 nhân viên trông và trả lời khách.
Cũng chính lúc ấy, tôi mới yên tâm đi lấy chồng vì đã có 1 chút vốn liếng trong tay. Nhưng lấy về, tôi mới phát hiện ra ông chồng của mình đúng là chỉ được cái vẻ ngoài. Trước kia yêu đương ông ấy hào phóng bao nhiêu, đưa tôi đi ăn uống sang chảnh thế nào thì giờ chẳng có gì. Chưa kể, để tán tỉnh được tôi, Quân còn chẳng ngại đi vay nợ...
Tôi khá thất vọng, nhưng anh lại được cái dẻo mồm, cứ nịnh đôi câu thế là tôi lại nguôi ngoai. Cuối cùng, tôi lại trở thành trụ cột của gia đình nhỏ.
(Ảnh minh họa)
Mỗi tháng tiền lời cũng khá nhưng tôi phải giữ lại để quay vòng vốn cho cửa hàng. Tôi giữ 1 khoản khoảng trên dưới 30 triệu. Trong đó, tôi bỏ ra khoảng 10 triệu tiết kiệm, 5 triệu cho bố mẹ chồng, 3 triệu cho bố mẹ đẻ, còn đâu để 2 vợ chồng ăn tiêu, mua sắm.
Thế nhưng, đúng là lối sống khá thoáng và thường xuyên đi ăn ngoài, mua sắm của tôi khiến mẹ chồng chướng mắt. Nhiều lần bà tỏ ý không hài lòng khi 2 vợ chồng tôi "vung tay quá trán".
Tôi thì không giỏi lấy lòng mẹ chồng, chỉ bảo Quân giải thích với bà sao cho mọi chuyện êm xuôi. Bởi dù sao thì tôi cũng còn buôn bán online dài dài, tôi phải đầu tư về mặt hình ảnh nữa. Bản thân tôi có đẹp thì mọi người mới mua đồ của tôi nhiều. Chưa kể, tôi làm ra tiền, tôi cũng có quyền hưởng thụ chứ.
Nhưng anh đúng là chẳng được tích sự gì, lương 3 cọc 3 đồng, lại cứ ỡm ờ. Thành ra, mẹ chồng tôi lại trút hết lên đầu tôi. Hôm ấy, sau khi tôi xách túi to túi bé quần áo, giày dép về nhà, mẹ chồng đã đứng hắng giọng từ cửa, bảo:
- Trang, mẹ thấy con kinh doanh, thu nhập cũng không thấp. Mà tháng nào con cũng tiêu hết veo số tiền con có. Giờ chưa có con cái gì, lo mà tiết kiệm đi. Ăn uống bên ngoài rồi mua sắm ít thôi.
Tôi cũng có giải thích qua, nhưng bà lại tiếp tục mắng:
- Thế mẹ nói thẳng đây, Quân nó bảo con mỗi tháng giữ lại 30 triệu ăn tiêu, thế mà vẫn cứ hết veo. Ở quê như thế là hoang phí lắm biết không? Mẹ nói cũng để tốt cho 2 đứa, chứ nào phải là để mẹ đòi hỏi gì thêm.
Lúc này, tôi nhịn không được, liền thành thật trả lời:
- Mẹ ơi, mẹ biết mức lương của anh Quân chứ? Mẹ cũng biết anh ấy đang nợ bạn bè 1 khoản không nhỏ chứ? Thế nên, mọi chi tiêu chung đều do 1 mình con chi trả, anh ấy làm chỉ để trả nợ thôi. Tốn kém hơn bình thường. Con cũng khẳng định, bản thân có tiết kiệm mỗi tháng, con cũng phải biết lo nghĩ, mới tự mình mở được cửa hàng chứ. Nên mẹ cứ yên tâm nhé.
Nghe tới đây, mẹ chồng tôi im re. Nhìn vẻ mặt này, có lẽ bà rất bất ngờ khi biết Quân còn nợ nần bên ngoài. Nhưng tôi kệ anh, chuyện này nên nói ra sớm cho bà biết tôi đang là trụ cột của gia đình nhỏ khỏi mất công bị mắng về sau.
Theo Afamily
Ngày dạm ngõ chị gái hét lên câu này rồi ngất lịm, tôi khóc nghẹn khi biết lý do Bị chị gái phản đối chuyện hôn sự với Quân, tôi rất buồn. Tôi nghĩ chắc chắn chị có lý do gì đó nên mới cư xử như vậy nhưng hỏi thì chị nhất quyết không nói. 2 năm sau khi tốt nghiệp đại học, tôi xin được việc làm ở một công ty nước ngoài. Tôi may mắn sở hữu ngoại hình...