Con gái hay cười là người vô duyên, dễ dãi?
Chỉ vì tôi hay cười mà mẹ chồng tương lai cho rằng tôi là người dễ dãi và nhất quyết không cho cưới.
Mẹ chồng chưa cưới tuyên bố rất dị ứng với điệu cười hềnh hệch, ngây ngô của tôi (Ảnh minh họa)
Tôi biết yêu khá sớm, khi còn là học sinh lớp 9 tôi đã bắt đầu thích một anh bạn cùng trường. Nhưng tất cả chỉ là tình yêu đơn phương. Thời gian thấm thoắt trôi, tôi vẫn thích anh và không dám nói. Cho đến năm tôi học lớp 11 anh bất ngờ tỏ tình với tôi. Lúc ấy tôi hạnh phúc đến mức không thể đứng vững, nhận lời yêu anh còn lắp bắp không rõ từ. Tình yêu tuổi học trò của chúng tôi trong sáng và hồn nhiên lắm. Ban đầu chỉ là những cái nắm tay cũng ngượng ngùng, những cái thơm má vội vàng, hạnh phúc ngây ngất. Cho đến khi tôi thi xong tốt nghiệp, chúng tôi mới đi quá giới hạn.
Ban đầu, tôi cũng lo sợ anh sẽ như những câu chuyện tôi vẫn nghe kể, chàng trai sẽ rời bỏ cô gái sau khi chiếm được “cái nhàn vàng”. Nhưng rất may là anh vẫn bên cạnh tôi, quan tâm và yêu thương tôi rất nhiều.
Anh thường nói yêu nhất những lúc tôi cười và luôn thích trêu chọc cho tôi cười tươi hết cỡ vì “đó là nụ cười đẹp nhất anh từng thấy”. Chính nhờ những lời động viên, yêu thương của anh mà tôi không còn ngại ngần khi nở nụ cười híp cả mắt, rộng hết cả khoang miệng của tôi.
Video đang HOT
Tình yêu non trẻ của chúng tôi may mắn là không gặp phải thử thách gì quá lớn. Đến khi học đại học, dù không học chụng trường nhưng hai đứa vẫn ở gần, luôn yêu thương và chia sẻ cùng nhau.
Sau khi ra trường, xin được công việc ổn định, anh đã dẫn tôi về nhà gặp bố mẹ anh để xin cưới. Ngày đầu tiên đặt chân đến nhà anh tôi run tưởng chừng như không đứng vững. Cũng may là có anh ở gần động viên, lại đúng vào ngày dỗ, công việc bận rộn nên tôi bắt đầu thấy khá hơn.
Trong bữa ăn, không hiểu vì muốn tôi đỡ ngại hay làm cho không khí vui vẻ hơn mà anh liên tục kể chuyện cười và trêu chọc tôi. Vẫn hưởng ứng anh nhiệt tình như mọi khi, tôi tạm quên di ngại ngần cười sảng khoái và tươi hết cỡ để gây ấn tượng với cả nhà. Mọi chuyện suôn sẻ cho đến khi ra về nên tôi cảm thấy rất hài lòng vì ngày đầu ra mắt.
Thế nhưng đó chỉ là cảm giác của tôi, mẹ anh lại có suy nghĩ khác hoàn toàn. Không chỉ nói thẳng với con trai rằng không thích tôi, mẹ anh còn tuyên bố rất dị ứng với điệu cười hềnh hệch, ngây ngô của tôi.
“Con gái mà hay cười kiểu ấy chắc chắn là đứa dễ dãi, không ra gì. Không thể chấp nhận cái loại ấy về làm dâu được. Mày mà rước nó về thì chỉ có khổ cả đời, cả cái nhà này rồi cũng sẽ khổ theo” – mẹ anh tuyên bố trước cả nhà.
Khi nghe anh thông báo mọi chuyện tôi tưởng như có ai đó bóp nghẹt trái tim mình. Sao tôi có thể ngờ rằng nụ cười của tôi lại khiến mẹ anh có ác cảm lớn đến vậy? Mặc dù anh vẫn bên cạnh động viên tôi, hứa hẹn sẽ đấu tránh với gia đình để hai đứa bên nhau tôi nhưng tôi có cảm giác tình yêu ấy không thể vượt qua nổi ác cảm của mẹ anh.
Tôi lo sợ rằng nụ cười của tôi, thứ đã mang anh đến bên tôi cũng sẽ là cái cớ để mẹ anh chia rẽ hai đứa, bắt anh rời xa tôi mãi mãi.
Theo Phương Thùy/giaothong
Không dám lấy chồng vì... điệu cười ngây ngô
Em rất hay cười, hầu như ai kể chuyện gì em cũng có thể cười rất hồn nhiên, vô tư.
(Ảnh minh họa)
Ngay từ khi còn nhỏ, người lớn trong nhà đã dặn dò em rằng, là con gái phải biết thùy mị nết na, ăn trông nồi, ngồi trong hướng... Em lớn lên và luôn ghi nhớ sâu sắc những lời dặn ấy ở trong lòng, nhưng việc áp dụng trong cuộc sống hàng ngày lại không hề dễ dàng.
Có một vấn đề lớn đối là em rất hay cười. Hầu như ai kể chuyện gì em cũng có thể cười rất hồn nhiên, vô tư.
Nhiều người khi nghe những câu chuyện "thiếu muối" sẽ chỉ cười nhạt cho có, thậm chí không phản ứng gì. Nhưng em thì khác, em cười rất vui vẻ, sảng khoái. Đặc biệt, có những câu chuyện dù đã được nghe kể cả chục lần, em vẫn... cười tươi giòn giã như lần đầu tiên.
Ban đầu em chỉ nghĩ đơn giản rằng cười vì thấy câu chuyện thú vị, và nụ cười là một cách để ủng hộ, động viên người kể chuyện cho mình. Nhưng nhiều người lại chẳng nghĩ vậy.
Thậm chí có những người không ngại ngần nói em là ngớ ngẩn, không có não, nên mới dễ dàng ủng hộ những câu huyện nhạt nhẽo.
Sau những lời chê bai, đã có lúc em cố gắng kìm chế trước những câu chuyện mà em được nghe kể, hay cười nhẹ nhàng nhất có thể. Thậm chí, đã có lúc em cố nín cười, nghe ngóng xem mọi người có thấy thích câu chuyện không rồi mới phản ứng. Nhưng khó quá! Dường như nụ cười là bản năng nên em có cố gắng đến mấy cũng không thể ngăn nó lại.
Gần đây, những điệu cười ngây ngô của em khiến cha mẹ rất phiền lòng bởi em đã xin được một công việc tốt và có bạn trai. Mẹ bạn trai em vốn là người rất khó tính. Mẹ đã từng không ngần ngại dùng đũa đập văng đôi đũa của con dâu cả khi thấy chị ấy vừa cầm đũa, vừa múc canh, rồi mắng chị vô duyên. Mẹ em sợ những điệu cười ngây ngô của em sẽ khiến mẹ bạn trai ngứa mắt và không chấp nhận em...
Theo hangnga/Giaothong
Vừa quen một tuần, em đã ngủ với anh Em rất thích anh nên chỉ mới quen 1 tuần em đã về phòng anh ngủ. Em hối hận ghê lắm. Chị Thanh Bình thân mến! Em có môt chuyện rất khó nói, không biết kể cùng ai. Em gửi thư này mong nhận được lời khuyên của chuyên mục dành cho em. Em năm nay 23 tuổi. Người yêu em hơn em...