Con gái đã đi lấy chồng là hết trách nhiệm
Con gái đi lấy chồng rồi thì coi như nhà mẹ đẻ hết trách nhiệm. “Dâu là con, rể là khách”. Sau khi lấy chồng rồi thì phải theo nhà chồng, đâu còn là con mình nữa…
Tôi năm nay 45 t.uổi, có hai cô con gái đã tốt nghiệp trung cấp và đang đi làm. Cả hai đều đã có người yêu và cũng đang tính đến chuyện làm đám cưới. Sau khi đọc xong những dòng chia sẻ của chị Nguyệt, tôi cảm thấy thực sự bức xúc. Không thể ngồi yên, khi mà những con chữ chị viết cứ luẩn quẩn trong đầu tôi mãi khiến tôi khó chịu, bực dọc. Chính vì vậy mà tôi đã quyết định viết một đôi lời gửi tới chị.
Ảnh minh họa
Chị cho rằng con gái học trung cấp, sau khi lấy chồng rồi đi học liên thông lấy bằng đại học thì gia đình nhà mẹ đẻ phải chu cấp toàn bộ chi phí, ăn ở, đi lại. Nói cách khác là nhà mẹ đẻ phải có trách nhiệm nuôi con gái học xong đại học ư? Thật nực cười hết mức. Làm gì có cái chuyện vô lý như thế được.
Chúng tôi sinh ra con gái đã nuôi dưỡng, cho ăn học đến hết trung cấp là đã tròn trách nhiệm rồi. Thậm chí đẻ con gái nuôi chúng đến khi học xong PTTH đã là hoàn thành nhiệm vụ với các con rồi ấy chứ. Nói gì đến chuyện nuôi luôn cả đến khi ra trường trung học chuyên nghiệp, rồi tìm kiếm cho công việc để làm thế rồi còn gì.
Video đang HOT
Còn một khi con gái đi lấy chồng rồi thì coi như nhà mẹ đẻ hết trách nhiệm. “Dâu là con, rể là khách”. Sau khi lấy chồng rồi thì phải theo nhà chồng, đâu còn là con mình nữa, nó đã là con nhà chồng rồi còn đâu. Vậy thì việc sau khi cưới con gái đi học tiếp đó là việc của vợ chồng, cũng như gia đình nhà ông sui gia thôi, có liên quan gì đến nhà mẹ đẻ nữa đâu nào, mắc mớ gì đến nhà mẹ đẻ nữa mà đòi nhà mẹ đẻ phải có trách nhiệm nuôi dưỡng nữa đây.
Chị muốn nhà mẹ đẻ có trách nhiệm với con gái đến bao giờ thì mới là đủ? Mà con dâu chị học đại học ra trường sẽ kiếm được công việc tốt hơn khi đó con trai, cháu nội và gia đình nhà chồng hưởng hết, gia đình nhà mẹ đẻ có được tí lộc thừa nào đâu? Hà cớ gì mà cạn tình, cạn nghĩa, “tát cạn bắt lấy” với ông bà sui gia như thế.
Là một người phụ nữ chắc cũng đứng t.uổi như chị, tôi khuyên chân thành rằng chị hãy bỏ ngay ý định đó đi. Chọn dâu không phải là tìm một người con dâu học cao mà hãy tìm hiểu xem cô gái đó có một công việc ổn định không? Có tốt nết không, quan trọng hơn là đối nhân xử thế của cô gái đó với mọi người xung quanh, đối với mẹ chồng tương lai thùy mị, ngoan ngoãn, có hiếu là được rồi, chứ đừng có chăm chăm dựa vào bằng cấp mà đ.ánh giá sai bản chất một con người.
Chúc con trai chị sớm tìm được một người vợ ngoan, chị sớm có được một cô con dâu tốt, gia đình hạnh phúc đầm ấm.
Theo Nguoiduatin
Chồng giàu, tôi sống trong sự cô đơn
Vật chất thì đủ đầy chả thiếu một thứ gì như vậy nhưng bên trong tâm hồn tôi là một kẻ nghèo khổ về tinh thần. Nhiều khi tôi thèm cảm giác ấm cúng của một gia đình đúng nghĩa, thèm được quây quần bên gia đình...
Đọc báo, lướt web thấy được tâm sự, chia sẻ của một số người về chuyện lấy chồng giàu sang. Như bạn Thắm khi quyết định lấy người mình yên nhưng có điều anh này nghèo không đem lại cho bạn sự sung sướng về vật chất vì vậy mà cảm thấy ân hận.
Làm một con người thì nhu cầu giàu có, nhất là phụ nữ khi quyết định lấy chồng ai cũng muốn mình lấy được một đại gia để được hưởng thụ cuộc sống trong nhung lụa. Mong muốn đó cũng không ngoại lệ đối với tôi.
Nhiều khi tôi thèm cảm giác ấm cúng của một gia đình đúng nghĩa, thèm được quây quần bên gia đình chồng con trong bữa cơm chiều đầm ấm mà không được.
Con người ta ngay từ khi sinh ra đã mong muốn mình được sống trong một gia đình đầy đủ về vật chất, bố mẹ giàu có đủ đầy không phải ăn bữa nay, lo bữa mai. Nhưng không ai có quyền chọn gia đình, bố mẹ giàu có để sinh ra. Mà đó là sự sắp đặt của số phận rồi.
Tôi cũng thế, bố mẹ đều làm nông nghiệp nên cho dù làm quần quật quanh năm suốt tháng mà cái đói, cái nghèo cứ bám theo mãi. Nên ngay từ những ngày còn đi học tôi đã tự nhủ mình phải học thật giỏi để sau này lập nghiệp, để có thể tự đứng vững trên đôi chân của mình, thoát khỏi cảnh nghèo khó.
Những cố gắng của tôi rồi cũng được đền đáp, tôi đỗ một trường đại học danh giá ở thành phố. Sau mấy năm vất vả học tập cuối cùng tôi cũng tốt nghiệp ra trường. Do thân cô thế cô giữa Thủ đô, lại không quen biết nhiều, không có các mối quan hệ nên chật vật mãi tôi mới được vào làm cho một doanh nghiệp nhàng nhàng.
Bù lại tôi có một nước da trắng trẻo, một dáng người cân đối cao đẹp. Tôi là mục tiêu theo đuổi của nhiều người con trai. Có anh chân tình, tốt tính, có chí tiến thủ nhưng phải cái nghèo khó nên tôi còn lưỡng lự chưa nhận lời. Rồi sau đó tôi gặp anh là chồng tôi bây giờ. Anh giàu có, đẹp trai, thành đạt, còn trẻ t.uổi mà đã làm giám đốc một doanh nghiệp, tạo công ăn việc làm cho mấy trăm nhân viên.
Từ ngày lấy anh tôi như được lột xác. Không còn phải suy nghĩ về việc phải k.iếm t.iền, thích thì làm không thì thôi cũng không sao. Buổi sáng có thể ngủ đến trưa, lúc nào muốn dậy thì dậy. Công việc nhà, cơm nước, lau dọn nhà cửa cũng có ôsin làm không phải động tay. Việc của tôi hàng ngày chỉ là dậy ăn sáng, rồi đi dạo quanh khu biệt thự, ăn diện những bộ trang phục hàng hiệu đắt t.iền rồi đi shopping, tụ tập tán phét cùng với bạn bè...Khi đi có lái xe riêng đưa đi, đón về.
Cuộc sống chả khác gì một bà hoàng hết, nhưng chính những thứ đó dần lại khiến cho tôi cảm thấy nhàm chán. Cảm thấy mình là một người thừa trong gia đình, ngoài xã hội.
Vật chất thì đủ đầy chả thiếu một thứ gì như vậy nhưng bên trong tâm hồn tôi là một kẻ nghèo khổ về tinh thần. Chồng tôi là một người thành đạt, anh dành nhiều thời gian cho công việc, cứ hết tiếp khách này lại đến đi công tác nọ kia...Nhiều khi tôi thèm cảm giác ấm cúng của một gia đình đúng nghĩa, thèm được quây quần bên gia đình chồng con trong bữa cơm chiều đầm ấm mà không được.
Mặt khác do phải tiếp khách hàng, rồi những chuyến đi công tác xa vợ con. Chồng tôi lại có những biểu hiện lạ, tôi biết chồng mình thỉnh thoảng có đổi gió trong những chuyến đi xa đó, rồi tôi lại mệt mỏi tìm mọi cách để theo dõi, quản lý chồng mình. Nhưng làm sao có thể ngăn anh ấy không dính một tí nào đến gái bên ngoài được. Bên ngoài xã hội có biết bao nhiêu cám dỗ, có bao nhiêu cô gái trẻ đẹp hơn tôi mời gọi anh. Trong khi tôi ngày một gìa đi, lại thiếu sự nồng nhiệt trong chuyện ấy. Ai có thể theo anh ấy suốt 24/24 giờ được.
Chồng tôi là một người giàu có và đẹp trai không thiếu gì các cô gái xin được dâng hiến cho anh. Nhìn anh như vậy nhưng tôi lại không thể làm gì hơn để giữ được chồng. Nhiều đêm cô đơn nằm khóc một mình tôi lại thèm muốn chồng mình đừng quá giàu, sống thiếu thốn một chút nhưng bù lại vợ chồng luôn ở bên nhau. Tôi mong anh dành cho tôi một tình yêu lãng mạn, nông nàn, vợ chồng biết quan tâm chia sẻ với nhau như thế đã là hạnh phúc lắm rồi.
Theo Nguoiduatin
Bi kịch từ đêm thấy chồng đang ân ái với hàng xóm ở sau nhà Rồi bi kịch xảy ra trong một buổi tối tôi giả vờ ngủ say, anh ta lật đật bò dậy khẽ khàng mở cửa và chui sang bên nhà hàng xóm, tôi rình theo sau thì trời ơi, không còn dám tin vào mắt mình khi chứng kiến cảnh... ảnh minh họa Mọi chuyện bắt đầu khi tôi có cảm giác rằng chồng...