Con gái có thực dụng khi đặt các chàng lên “bàn cân”?
Đôi khi để lựa chọn “vệ tinh” nào sẽ làm một nửa của mình các nàng thường bắt đầu từ những chỉ tiêu của riêng mình và đặt các chàng lên bàn cân để “soi” đấy!
Chàng nào “chịu chi” hơn?
Khi yêu, các nàng thường tự đưa ra những chỉ tiêu để “cân đo đong đếm” xem anh chàng nào sẽ có lợi cho mình nhất. Chịu chi chính là một trong những chỉ tiêu hàng đầu của các nàng. Đó chính là khi các chàng ngoan ngoãn móc hầu bao để trả cho những cuộc hẹn hò, vui chơi, shopping, ăn uống của nàng.
T. Mai (19t): “Cuộc sống ngày càng hiện đại nhu cầu của con người càng cao, không biết bao nhiêu là đủ. Giờ cứ suy nghĩ “một mái nhà tranh với hai trái tim vàng” thì người phải chịu thiệt là con gái chúng mình chứ chẳng phải ai khác. Có một cuộc sống thoải mái về tài chính không phải là sướng hơn sao?”.
Và với suy nghĩ như thế, không ít con gái đặt các chàng lên “bàn cân” để tính toán xem chàng nào có nhiều tiền, đi xe đẹp, dùng điện thoại đắt tiền, “nhà mặt phố, bố làm to” hay chịu móc hầu bao trong những cuộc vui mà không hề quan tâm tính cách của chàng có phù hợp với mình hay không, đúng như lời của một nàng: “Yêu thì phải biết tính toán sao cho có lời nếu không sẽ bị thiệt thòi”.
Chàng nào “biết chiều” hơn?
Chiều ở đây có nghĩa là nghe lời các nàng một cách “vô điều kiện”, chỉ cần người yêu gọi là lập tức có mặt. sẵn sàng làm tất tần tật những gì có thể khiến nàng cười và thỏa mãn những sở thích của mình.
Chàng giống như một “thiên thần” lúc nào cũng ngay bên cạnh nàng quan tâm và chăm sóc nàng. Và chính điều đó cũng khiến các nàng đặt các chàng lên bàn cân xem ai chiều mình hơn, chăm sóc, quan tâm, yêu thương mình hơn mà không hề nghĩ họ làm như vậy là có mục đích gì?
Video đang HOT
Hương (19t) là một cô gái xinh đẹp có rất nhiều chàng trai theo đuổi, sau một thời gian tìm hiểu đặt các chàng lên bàn cân nàng quyết định chọn Phong một anh chàng ăn chơi có tiếng, xe đẹp, điện thoại đắt tiền, quần áo hàng hiệu, sành điệu và cực kì chịu chi chiều chuộng nàng.
Nhưng hẹn hò với chàng một thời gian Hương mới ngớ người ra là anh chàng này không chỉ “chịu chi và chịu chiều” một mình nàng mà còn rất nhiều cô gái khác đang trong “vòng tay” của Phong mà cũng không hề hay biết như Hương.
Hay Hải Linh (18t) thê thảm hơn khi bị người yêu “xù nợ”, Linh không hề mảy may nghi ngờ người yêu vì “người ta giàu thế cơ mà, lo gì mấy khoản tiền nhỏ ấy”. Tích tiểu thành đại chả mấy chốc số tiền Linh cho người yêu vay lên đến 7 chữ số 0, nàng mới giật mình.
Đến lúc biết xe đẹp, điện thoại đắt tiền đều là đồ chàng đi mượn thì chàng đã “cao chạy xa bay”. Và thật dễ dàng khi chàng ta chỉ cần dùng những lời mật ngọt hay những hành động lãng mạn lấy lòng nàng để lừa những cô gái tưởng “tính toán” nhưng lại ngây thơ như Linh.
Lẽ dĩ nhiên khi yêu, các cô gái thường mong người mình yêu là hoàn hảo nhất, và thường đặt họ lên bàn cân nhằm tìm được một kết quả thỏa mãn sự tính toán và lựa chọn của mình nhưng chính điều đó làm bạn mất đi giá trị đích thực của tình cảm, tình yêu không phải là một món đồ để các bạn sở hữu hay điều khiển nó.
Tạm kết
Khi đặt tình yêu lên bàn cân bạn, chính bạn đã tự làm mất đi giá trị đích thực của nó. Yêu là cho đi và không bao giờ đòi hỏi, vì thế mà nó luôn phải xuất phát từ hai phía. Nếu hai người đều tự nhận ra điều đó bạn sẽ không bao giờ cảm thấy mình là người thiệt thòi. Hãy yêu thật lòng và hết mình cho ngày hôm nay để không phải tính toán mình sẽ được gì và mất gì. Vì khi yêu, được cho là một điều hạnh phúc.
Theo VNE
Em muốn "trao thân" nhưng bạn trai... không cần
Nó muốn trao cho anh tất cả. Người nó đã sẵn sàng dâng hiến lắm rồi. Nó nhắm mắt và đợi chờ anh tiến tới...
Vậy mà anh đã dừng lại đúng lúc nó đang cao trào.
Lần đầu tiên đón nhận nụ hôn của anh, nó thấy mình ngây ngô, chính xác là ngây thơ. Nó không biết hôn thế nào, để kệ anh thực hiện. Nó run như cầy sấy, như đang làm việc gì đó có tội và sợ bị người khác biết. Nó cố giấu cái cảm giác run rẩy, sợ sệt đó.
Mà đâu chỉ lần này nó run, nó giật mình từ khi anh chạm vào tay nó. Trước đây nó từng yêu một cậu bạn thời còn đi học. Nhưng thời đó, trẻ con biết gì đâu, còn chẳng dám cầm tay nữa. Mang tiếng yêu mà chỉ biết nhìn nhau. Mối tình đó nhanh chóng đi qua.
Anh đến với nó, cho nó biết cảm giác giật mình khi cầm tay, run rẩy khi hôn rồi sau đó lại đưa nó vào cảm giác say đắm của nụ hôn. Anh vẫn biết nhiều hơn nó. Phải rồi, anh nhiều hơn nó vài tuổi cơ mà, phải có kinh nghiệm hơn chứ. Vả lại nó cũng yêu anh nên mới có nhiều cảm giác như thế.
Nó thích và nhớ nụ hôn của anh. Vài ngày mới gặp, nó lại muốn nhận được nụ hôn của anh và hình như anh cảm nhận được điều đó. Không buổi nào anh không hôn nó. Ở nhà nó, bố mẹ thường đi ngủ sớm, chỉ có hai đứa ở cái phòng khách biệt lập, lại ngồi chỗ kín đáo nên việc hôn môi thật dễ dàng.
Anh của nó tham lắm, sau nụ hôn là những biểu hiện khác. Mỗi lần đưa nó vào những nụ hôn đắm say, đôi tay ma thuật của anh lại làm ảo thuật ở nhiều chỗ trên cơ thể nó. Và lần ảo thuật đầu tiên anh làm, nó có tâm lý sợ, sợ lắm. Nó muốn đẩy anh ra và thét lên nhưng không dám. Nó sợ bố mẹ biết và hơn hết nó yêu anh. Nó không muốn làm thế.
Nó chịu đựng, nó quen dần và nó cũng bớt phòng thủ mỗi khi gần anh. Vì nó biết có phòng thủ, nó cũng không cưỡng lại được ham muốn và sức mạnh của anh cũng như cách "dẫn dắt" đầy cuốn hút và thành thạo. Nó đã thử bảo vệ bằng nhiều cách như chặn tay anh lại, đẩy anh ra, mặc đồ chật và kín. Vậy nhưng không ăn thua. Và thật xấu hổ khi phải nói sự thực, nhiều lúc nó cũng muốn anh làm như thế.
Anh dần dần khám phá được những chỗ nó muốn giấu song chỉ nửa kín, nửa hở vì điều kiện không cho phép bởi nhỡ đâu... bố mẹ dậy thì sao? Nó đe anh.
Mấy lần anh đòi vào nhà nghỉ nhưng nó lườm anh và nói không quả quyết. Anh đành đánh trống lảng sang chuyện khác.
Anh càng ngày càng mạnh dạn hơn, hình như lời đe "bố mẹ dậy" của nó không còn đủ sức nặng làm anh sợ. Thỉnh thoảng anh đòi xem hoặc cố xem những chỗ nhạy cảm trên cơ thể nó một cách công khai. Bàn tay, ánh mắt và bờ môi của anh trở nên tham lam hơn.
Một ngày anh đến nhà nó và bố mẹ nó đã đi lên bác chơi từ chiều chưa về. Anh ngồi cạnh nó mà không thể yên được. Một chốc anh cởi bỏ được mọi thứ đồ bảo vệ nó mặc và ôm lấy nó.
Sau một lúc vày vò những gì mình thích, anh rủ rỉ vào tai nó "cho anh nhé". Nó lắc đầu, nói không quả quyết. Anh mặc kệ, quyết định thoát y phục. Nó không chịu, kéo ghì anh xuống hôn, không cho làm việc đó. Anh miễn cưỡng dừng lại. Sau nụ hôn ấy, anh nhìn nó âu yếm, bớt ham muốn hẳn. Anh để nó mặc lại trang phục vào.
Nó mới yêu anh được hơn nửa năm. Lúc mới yêu, nó đã nói rõ quan điểm của nó là "chuyện ấy" chỉ diễn ra trong đêm tân hôn. Nó chỉ trao "cái ấy" cho chồng nó mà thôi. Anh đã gật đầu đồng ý.
Sau buổi ở nhà nó, dù hơi ngạc nhiên, song nó yêu anh nhiều hơn. Nó ngầm hiểu anh muốn giữ cho nó và tự hào về điều đó. Nhưng nó cũng hiểu rằng, hôm đó, anh cứ quyết tâm, chắc nó cũng không chống lại được.
Nó tự nhủ sẽ không để xảy ra điều đó. Nhưng hôm rồi đi chơi cùng anh, về nhà anh ăn cơm, lên phòng anh chơi, mọi thứ lại diễn đúng theo trình tự hôm trước, nó bất khả kháng và thật sự hôm đó, nó cũng ham muốn vô cùng. Nó muốn trao cho anh tất cả. Tuy vẫn nói không, vẫn cố chặn anh lại song nó biết người nó sẵn sàng dâng hiến lắm rồi. Nó nhắm mắt và đợi chờ anh tiến tới. Vậy mà chuyện đó không xảy ra, anh lại dừng lại đúng lúc nó đang cao trào.
Lần này nó không biết nên mừng hay thất vọng, thêm yêu anh hay ghét anh, ca ngợi hay trách anh nữa?
Nó có cảm giác, anh giống bạn trai của mấy đứa bạn gái thân nó, đều mãnh liệt ở giai đoạn đầu. Nhưng mấy cậu kia luôn đi đến cùng của cơ hội. Còn anh toàn dừng lại đúng lúc nó khao khát.
Tự dưng, nó băn khoăn anh có vấn đề "sinh lý" hay không?
Theo VNE
Nữ sinh viên tắm, thầy giáo gõ cửa "xin vào" Khi tôi đang trần truồng như nhộng trong nhà tắm thì nghe thấy tiếng gõ cửa của kèm theo lời gợi ý "trao đổi" của thầy giáo... "Em mở cửa cho thầy vào đi! Thầy lên đây chỉ muốn giúp em đỡ vất vả trong đợt thực tế này và sẽ cho em có được kết quả cao nhất trong đợt báo cáo...