Con gái à, sau này lấy chồng rồi, dù thế nào vẫn phải tự kiếm tiền nhé!
Con nên nhớ là khi con kết hôn rồi thì người đàn ông của con sẽ là ” chồng con ” chứ không còn là “anh người yêu” nữa nên con sẽ hụt hẫng về sự chiều chuộng và tình cảm. Con đừng suốt ngày nhốt mình vào cái bếp mà quên xem những bộ sưu tập túi xách mới, con đừng cứ suốt ngày đi chợ mua thực phẩm mà quên đi lướt qua cửa hàng thời trang con ưa thích…
Gửi Con gái,
Con gái của mẹ, khi con lớn lên, không biết lúc đó mẹ có may mắn vẫn ở bên con không, vì mẹ luôn có suy nghĩ ” Con người không từ chối được lời mời của ông trời, hay một biến cố nào đó sẽ làm mẹ con mình xa cách nên mẹ luôn sống và làm những việc để khi bất chợt mẹ có phải qua 1 thế giới khác thì mẹ vẫn không tiếc nuối.
Khi Con bắt đầu học cấp 1, Mẹ sẽ để Con học môn năng năng khiếu nào Con thích như đàn, hát, múa…
Khi Con học cấp 2, Mẹ sẽ dạy Con biết về những thay đổi trong cơ thể khi bắt đầu dậy thì và cách bảo vệ bản thân mình khỏi những kẻ xấu.
Khi Con học cấp 3, Mẹ sẽ cùng Con chia sẻ về người bạn trai con ” say nắng ” hay những bộ phim hàn quốc toàn mỹ nam nhé.
Khi Con bước chuẩn bị bước đến kì thi đại học, thì con cứ chọn ngành con thích nhé, vì Con chỉ có thể làm tốt khi Con làm việc Con đam mê.
Mẹ sẽ không bắt con học văn và toán thay vì học đàn, học múa khi con học cấp 1
Mẹ sẽ không giữ kè kè con và không cho con tiếp xúc với mạng internet khi con học cấp 2
Mẹ sẽ luôn theo dõi và chia sẻ cùng con khi con bắt đầu có bạn trai lúc con học cấp 3.
Mẹ muốn cùng con đi làm tóc, đi shopping, đi ăn kem cùng bạn trai con…
Video đang HOT
Khi mẹ còn bé, bà ngoại hay bắt mẹ thế này thế kia, theo ý Bà, lúc đó mẹ vô cùng uất ức và đôi khi ghét bà vì không được làm những việc mình thích, Nhưng sau này mẹ hiểu ra tất cả là vì bà muốn mẹ tốt lên. Nên giờ mẹ không muốn con trải qua những cảm xúc không tốt như vậy nữa. Con hãy cứ là con.
Khi còn trẻ, con cứ sống hết mình vì tuổi trẻ , con cứ đi uống bia với đám bạn thân khi buồn, vừa uống vừa nói xấu ai đó và cười ha hả, con cứ khóc thật nhiều và to khi con bị anh chàng nào đó phụ tình, con cứ đi phượt khi con muốn khám phá 1 mảnh đất nào đó….
Con có thể trải qua vô số mối tình, để sống với tình cảm và trải nghiệm tất cả cung bậc cảm xúc của mình nhé.
Nhưng mẹ muốn con thực sự nghiêm túc khi con lập gia đình , đừng tìm người đàn ông quá hào nhoáng vẻ bề ngoài, vì con không thể đẹp mãi được. Con hãy tìm người có thể cùng con rửa bát, cùng con nhặt rau,…
Sau khi kết hôn, con đừng nhìn vào túi tiền của chồng con và mức lương của con mà nghỉ việc nhé, vì tiền trong túi con mới là của con, con không thể cứ chìa tay xin tiền chồng con mua từng miếng băng vệ sinh, từng cái đồ lót mãi được, ít hay nhiều thì con hãy cứ ra xã hội kiếm tiền.
Mẹ đã từng muốn tặng quà sinh nhật cho bà ngoại con mà lấy tiền của bố con giấu, lúc đó mẹ thấy mẹ hèn lắm. Mẹ đã lui về làm hậu phương nhưng xã hội người ta xem đó là điều đương nhiên và không công nhận vị trí của mẹ, vì khi con làm ra tiền thì vị trí của con mới có giá trị thôi.
Con nên nhớ là khi con kết hôn rồi thì người đàn ông của con sẽ là ” chồng con ” chứ không còn là ” anh người yêu ” nữa nên con sẽ hụt hẫng về sự chiều chuộng và tình cảm. Con cứ hiểu là người ta chỉ khao khát và cảm thấy quý giá với những thứ chưa thuộc về họ thôi.
Con đừng suốt ngày nhốt mình vào cái bếp mà quên xem những bộ sưu tập túi xách mới, con đừng cứ suốt ngày đi chợ mua thực phẩm mà quên đi lướt qua cửa hàng thời trang con ưa thích. Dù gì thì con cũng đối xử tốt với bản thân.
Có những lúc con sẽ cảm thấy buồn và thất vọng về chồng con thì con cũng không được tìm 1 bờ vai khác hay gọi cách khác là ” ngoại tình ” để tìm sự chia sẻ vì nếu con làm như vậy thì con sẽ không đủ tư cách dạy dỗ con của con nữa và cũng không ai đủ tốt tình nguyện làm cái sọt rác vứt một mớ hỗn độn của con ngay lúc này cả.
Khi con không thể nắm giữ một người nữa thì con hãy tập sống cho bản thân cho con trước, tập sống không nghĩ đến nữa, nặng quá thì hãy buông, đừng cố gắng nắm nếu không người bị thương sẽ là con.
Mẹ đang muốn con có thể khác mẹ và tốt hơn mẹ.
Thật ra bây giờ mẹ vẫn chưa làm được những gì mẹ kì vọng ở con. Mẹ thương con và không muốn vì sự ích kỉ của cá nhân mà làm con mất đi 1 gia đình .
Mẹ cảm thấy rất tệ, mẹ cảm giác thấy mẹ không còn yêu bố con nữa sau tất cả những lỗi lầm và tổn thương mẹ nhận từ bố con. Nhưng…. mẹ xin lỗi, mẹ không đủ dũng cảm để buông bỏ. Mẹ tự nhủ có phải ” phụ nữ luôn phải chịu tổn thương ?”
Mẹ luôn dành rất nhiều cơ hội cho người đàn ông đời mẹ -” Bố Con ” nhưng Bố Con luôn đánh mất nó.
Mẹ sợ con cảm thấy tủi thân khi không có bố cùng mẹ đưa con đi công viên, đi họp phụ huynh,….. Mẹ sợ con cảm thấy hụt hẫng….
Nhưng mẹ chưa bao giờ hối hận về tất cả vì bố con là cả thanh xuân của mẹ.
Một lúc nào đó, khi Mẹ đủ dũng cảm để vứt bỏ 1 phần của mình thì Mẹ mong Con hiểu và cùng Mẹ vượt qua sóng gió của cuộc đời. Nặng quá nên Mẹ buông rồi Con à….
Theo Emdep
Tôi tiết kiệm nhờ học cách dùng 'hàng hiệu' của mẹ chồng
Hai vợ chồng thu nhập chưa đầy 20 triệu mỗi tháng nhưng trong nhà tôi các vật dụng đều là hàng xịn, từ cái bát tới máy giặt, tủ lạnh.
Bài viết dưới đây là chia sẻ của chị Kim Huệ, bà mẹ hai con đang sống cùng chồng trong một căn hộ tại quận 10, TP HCM, về cách chị mua sắm đồ dùng gia đình và tiết kiệm chi phí:
Tôi kết hôn được 8 năm, cuộc sống gọi là tạm đủ, đã có ngôi nhà nhỏ, bình yên bên chồng con. Vợ chồng tôi đều làm công ăn lương, thu nhập trung bình gần 20 triệu đồng, với khoản thưởng mỗi năm cũng chỉ vài chục triệu. Mọi người thấy tôi thảnh thơi, lo cho hai con ăn học, mua được nhà, thì cũng hay hỏi kinh nghiệm chi tiêu. Tôi hay nửa đùa nửa thật nói rằng bí quyết của tôi là chỉ dùng "hàng hiệu".
Thực chất, tôi học được điều này từ mẹ chồng. Hồi mới lập gia đình, ảnh hưởng từ mẹ đẻ, tôi rất tiết kiệm, chi ly, mua gì thường chọn đồ rẻ. Nhớ có lần đi nghỉ mát ở biển, thấy người ta bán cá, tôm khô rẻ quá, tôi vội vàng mua, về nhà mới biết loại đó là đồ ôi, họ ướp rồi làm khô, rất hôi, mặn, không ăn nổi, phải đem bỏ hết.
Ảnh minh họa: Money Crashers.
Mấy năm đầu sau cưới ở chung với nhà chồng, tôi thấy mẹ anh tiêu "hoang" quá. Bà mua đồ gì cũng phải xịn, từ thức ăn tới vật dụng. Chẳng hạn, khi mua trái cây, bà thường chọn loại ngon nhất, từ chôm chôm, sầu riêng, thanh long... còn mẹ đẻ tôi chỉ chọn loại ế hay kém hơn để được giá rẻ. Bộ bát ăn hàng ngày của bà cũng tiền triệu, trong khi nhà bố mẹ tôi, chỉ vài chục nghìn đã sắm được bộ bát. Bếp ga bà dùng bếp âm của Nhật, đắt gấp 5 lần chiếc bếp mẹ tôi đã mua. Vòi nước, bồn rửa... cũng đều là hàng cao cấp.
Thế nhưng, ở vài năm, tôi nhận ra, chính cách tiêu dùng mua sắm của mẹ chồng tôi mới thực sự là tiết kiệm. Bộ bát ăn bà mua qua vài năm vẫn sáng bóng, sạch sẽ, chẳng bù cho những chiếc bát nhà tôi men xỉn màu, một năm là vỡ gần hết, phải sắm mới. Vì bếp xịn và biết cách dùng nên nhà chồng tôi rất ít tốn gas, ngược lại với ở nhà bố mẹ đẻ. Trái cây mẹ mua về thực sự đắt xắt ra miếng vì không phải bỏ đi phần nào... Những chiếc vòi và bồn sau bao năm dùng vẫn sáng, đẹp, không bị rò nước hay hoen ố.
Sau này khi có điều kiện ra ở riêng, tôi áp dụng những gì đã học được từ mẹ chồng. Tất cả các vật dụng trong nhà tôi đều chọn đồ tốt nhất trong khả năng. Máy giặt, tủ lạnh, TV hay cả bóng đèn... vợ chồng tôi đều chọn lựa cẩn thận, mua hàng có thương hiệu uy tín, dùng tiết kiệm điện và 6 năm nay vẫn chạy êm ru, không hỏng hóc. Những đồ này chúng tôi tuyệt đối không ham hàng khuyến mãi. Khoản tiền bỏ ra ban đầu có thể hơi cao một chút nhưng bù lại, các món đồ đều bền, không gây bực bội khi sử dụng và không tốn tiền sửa chữa.
Với các vật dụng sử dụng hàng ngày tôi cũng mua đồ tốt nhất có thể. Nhiều đồng nghiệp cơ quan lè lưỡi khi thấy tôi mua bộ bát thủy tinh 10 chiếc giá hơn một triệu nhưng nó thực sự đáng đồng tiền vì luôn sáng đẹp, an toàn, và dù vài lần rơi vẫn chẳng sứt, vỡ cái nào. Ngược lại, tôi thấy vài hôm các chị lại rủ nhau mua bộ bát này, bộ hộp đựng nọ được khuyến mãi nửa giá trên các trang mua bán trên mạng. Dao, thớt, nồi... của tôi cũng toàn đồ dùng mãi vẫn đẹp dù ban đầu mua có thể hơi xót. Đó thực sự là khoản đầu tư xứng đáng với những thứ ngày nào bạn cũng cần tới.
Quần áo, giày dép của cả gia đình tôi cũng chọn kỹ lưỡng. Tôi không có nhiều tiền để chọn các thương hiệu đắt tiền nước ngoài nhưng cũng chẳng bao giờ mua đồ vài chục ở chợ hay các hàng không rõ xuất xứ. Hàng Việt Nam có rất nhiều đồ tốt và đẹp... Đôi giày chưa tới một triệu chồng tôi đi vài năm vẫn tốt. Dép con tôi dùng chị đi chật em lại dùng tiếp còn chưa hỏng. Váy áo của tôi đều là hàng chất liệu tốt, đường kim mũi chỉ chắc chắn, tuy ít nhưng không bị lỗi mốt và mặc lâu mà chẳng hề nhăn nhúm hay bạc màu.
Điều quan trọng nhất trong tiêu dùng, theo tôi là phải biết cái gì mình cần, cần bao nhiêu và nên mua đồ đắt tiền (trong khả năng). Tôi thấy lạ khi nhiều cô bạn lần nào gặp cũng kêu than rằng hết tiền trong khi lương bằng hoặc cao hơn tôi. Hỏi ra thì mới biết, có bao nhiêu, các chị ném vào các cửa hàng, hết quần áo tới son phấn, rồi hàng gia dụng... nhưng vẫn cảm thấy thiếu. Vấn đề là họ mua theo cảm tính, không xác định rõ nhu cầu của mình và nhiều khi mua phải đồ ôi vì ham rẻ, ham thanh lý, giảm giá.
Tôi mua đồ theo nhu cầu của bản thân chứ không vì nó nằm trong cửa hàng khuyến mãi 50 - 70%. Tất nhiên, có nhiều món thấy mình hay gia đình cần, thuộc thương hiệu cao cấp và biết nó có các đợt giảm giá, tôi cũng đợi để canh sắm được vào những dịp đó.
Hiện tại, thỉnh thoảng về nhà mẹ đẻ, tôi vẫn hay phải nói bà, thậm chí có khi lén mẹ, đem bỏ đi những thứ không dùng nữa. Tính tiếc của và ham rẻ khiến mẹ tôi có vô số thứ đồ hỏng vẫn tích trữ ở nhà. Ngược lại, trong nhà mẹ chồng hay nhà tôi không có thứ gì như vậy cả. Bởi mua đồ đắt thì không thể ham mà mua nhiều và tôi sẽ kỹ lưỡng hơn khi lựa chọn vì xót ruột số tiền mình bỏ ra.
Theo Emdep
Tình cảnh trớ trêu: Sở thích kỳ quặc của chồng khiến vợ luôn có cảm giác chỉ đang là khách trong gia đình Mình thèm cái cảm giác được lao vào bếp nấu những món ăn ngon cho chồng con thưởng thức, thèm cảm giác được xách đồ từ chợ về và dọn dẹp tổ ấm của mình. Mỗi khi các chị đồng nghiệp than thở chuyện bếp núc, mình chỉ ước được 1 lần làm bà nội trợ như các chị ấy. Nói ra thì...