Con gái à, hãy tự biến mình thành công chúa rồi một ngày không xa hoàng tử sẽ đến
Điều tốt đẹp sẽ đến cho những ai biết chờ đợi. Đừng vội vã em ơi, người nên đến sẽ đến, người nên đi sẽ đi, rồi sẽ có người chỉ dành cho riêng em mà thôi, lúc đó sẽ không còn đau khổ hay buồn bã nữa.
Đừng lo sợ, hay buồn bã khi xung quanh mình, chị em, bạn bè lần lượt lấy chồng. Cũng đừng chán ghét cuộc sống hay nghĩ tiêu cực rằng mình không gặp đàn ông tốt hay chuyện tình mình luôn trắc trở. Hãy loại bỏ những suy nghĩ đó ra khỏi đầu đi nào cô gái, bởi vì thứ gì cũng cần phải chờ tới lượt và bạn biết chắc mình đang chờ điều gì. Thế nên không việc gì chạy theo ai cả.
Cứ đến một độ tuổi nhất định các cô gái lại bị hỏi “ khi nào lấy chồng”. Nên nhớ, cuộc đời này phải do bạn quyết định, bạn sướng hay khổ cũng là do sự lựa chọn của bạn. Vậy thì cớ gì phải trông chờ vào hạnh phúc mà người khác mang lại để rồi lo sợ? Lấy chồng không sợ muộn chỉ sợ lầm.
Hãy nghĩ thử đi, nếu bạn lấy phải một kẻ vũ phu hay một kẻ lười biếng thậm chí tệ hơn là kẻ lăng nhăng thế nào, lúc đó ai sẽ chịu trách nhiệm cho cuộc đời của bạn? Chi bằng sống một cuộc sống một mình đầy thoải mái, an yên không vướng bận ai thì lại càng khỏe hơn.
Kết hôn là chuyện trong đại cả đời phải tra cho rõ lại còn phải lựa chọn đúng người thì không việc gì phải nghe ai khác hay nhắm mắt đưa chân chọn đại nàng ơi. Mặc kệ ngoài kia ai vội còn ta cứ bình tĩnh chờ đợi bởi thứ gì là của ta sẽ là của ta và hãy tin rằng bản thân được nhận điều xứng đáng nhất.
Bạn thấy đấy, lấy sớm hay trễ không quan trọng đâu, rất nhiều cặp đôi quen nhau sớm rồi lấy nhau cũng có nhiều người quen rất lâu rôi mới đi tới hôn nhân, quan trọng là đúng người, đúng lúc. Không phải chuyện đúng lúc do thời điểm hay hoàn cảnh mà là do bạn quyết định.
Video đang HOT
Có thể hoàng tử của bạn là người hơn bạn nhiều tuổi, là người bằng tuổi bạn, hay biết đâu người ấy ra đời sau bạn nhưng nhất định đó là mảnh ghép hoàn hảo của cuộc đời bạn. Vậy nên cứ bình thản mà chờ đợi vì trước sau người ấy cũng sẽ xuất hiện, việc của bạn là gì bạn có biết không?
Thay vì ngồi đó chờ đợi hoàng tử đến, hãy biến mình thành một cô công chúa kiêu sa, lộng lẫy, hãy nhớ rằng công chúa thì cuối cùng cũng sẽ gặp hoàng tử mà thôi. Vì vậy nhân thời gian người ấy chưa đến, hãy làm cho mình trở nên hoàn thiện hơn, độc thân cách kiêu hãnh bởi biết rằng hoàng tử của bạn đang chuẩn bị nhiều thứ trước khi gặp bạn. Những con người tốt đẹp là để dành cho nhau và họ cũng cần thời gian, bạn cũng như vậy nhé!
Bạn biết đấy, cuộc sống của mỗi người là khác nhau, không ai giống ai, tình yêu cũng vậy nó sẽ đến vào lúc bạn không ngờ nhất nhưng nhất định sẽ đến nên hãy cứ yên tâm. Người ta không sợ chờ đợi chỉ sợ không biết chờ điều gì, vậy nếu bạn biết bạn cần chờ hoàng tử của đời mình thì sao phải lo lắng.
Nhân lúc còn một mình thì cứ theo đuổi những mục tiêu mình muốn, làm những điều mình thích và đi đến nơi nào đó để trải nghiệm độc thân là một sự lựa chọn khôn ngoan khi chưa gặp đúng người và đúng lúc. Như chờ tình yêu đến rồi hãy yêu…
Theo bestie.vn
Đến viện chăm mẹ, vợ tôi đã nói những câu mà ai cũng phải nổi giận
Có thể nhiều người khi đọc xong bài tâm sự sẽ cho rằng tôi là một kẻ vũ phu, bản tính đàn bà. Nhưng nếu có đặt vào trường hợp của tôi mới thấy rằng, hành động của tôi là đúng đắn.
Ngay từ nhỏ, tôi đã bị ám ảnh bởi những trận đòn bố đánh mẹ. Có đêm, ông còn châm đèn dầu đòi đốt cả căn nhà rơm trong cơn say xỉn. Sau khi tôi lên cấp 2, bố mẹ tôi chính thức ly hôn. Tôi cũng tâm niệm rằng sau này có vợ, chắc chắn sẽ không bao giờ đánh cô ấy.
Một mình mẹ nuôi tôi ăn học thành tài. Nhiều khi đi học xa về, thấy mẹ lủi thủi ra vô một mình trong nhà, tôi lại bảo mẹ tìm một người đàn ông khác dựa dẫm. Tôi biết, khi đó có một người đàn ông cùng xóm thương mẹ nhưng mẹ không chịu. Sau những lần tôi nói thế, mẹ chỉ nói mẹ muốn sống bình yên với tôi cả đời.
Sau những lần tôi nói thế, mẹ chỉ nói mẹ muốn sống bình yên với tôi cả đời. (Ảnh minh họa)
Nhưng rồi chính tôi lại rước về cho mẹ một cô con dâu là đảo lộn cả cuộc sống bình yên ấy.
Vợ tôi có ngoại hình rất xinh đẹp, lại là thiên kim tiểu thư nên chẳng thiếu thốn thứ gì. Hiện tại cô ấy đang là trưởng phòng kinh doanh, còn tôi là trưởng phòng nhân sự của công ty. Xét về lương, cả hai chúng tôi đều có mức lương cao nên cuộc sống cũng thoải mái. Trước khi lấy vợ, tôi còn sửa sang nhà cửa khang trang, rộng rãi để cô ấy không thấy tủi thân khi về làm dâu.
Thế mà từ lúc về làm dâu, vợ tôi chưa từng cầm đến cây chổi. Sáng nào cô ấy cũng ngủ tới sáng bảnh mắt mới dậy. Mẹ tôi hiền lành, không những không trách móc mà còn bảo tôi phải thương vợ. Mẹ còn đích thân đi mua đồ ăn sáng về cho cô ấy ăn. Mà có hôm cô ấy ăn, có hôm cô ấy chê mẹ mua không hợp khẩu vị nên không thèm ăn.
Nhiều khi nhìn cảnh mẹ cặm cụi quét khoảng sân rộng, vợ lại nằm phòng máy lạnh ngủ ngon lành, tôi tức lắm. Tôi cũng góp ý với vợ nhưng cô ấy nghe tai trái lại lọt tai phải, không chịu làm theo.
Hay chuyện nấu nướng. Tôi nhắc vợ đi làm về sớm thì phụ mẹ nấu ăn, hai mẹ con thủ thỉ trò chuyện cho tình cảm bền chặt. Ấy thế mà cô ấy không về. Cứ tan làm lại đi dạo shopping, đi siêu thị... Ngày nhận lương cô ấy cũng không hề mua một cái áo tặng mẹ tôi mà chỉ chăm chăm mua sắm cho mình. Lắm lúc tôi không hiểu mình lấy vợ để làm gì nữa?
Tuần trước, mẹ tôi nhập viện mổ ruột thừa. Nghe tin, tôi đang trúng đợt tuyển nhân sự mới nên bảo vợ xin nghỉ chạy qua viện ở với mẹ. Trưa tôi ghé qua và nghe những câu nói hỗn hào của vợ với mẹ mình.
Vì quá tức giận trước sự hỗn hào của cô ấy, tôi đã tát vợ một cái rồi đuổi về. (Ảnh minh họa)
Cô ấy vừa bón cơm cho mẹ tôi ăn vừa nói những câu thế này: "Mẹ từng này tuổi rồi mà không biết tự chăm sóc mình gì cả. Đấy, giờ con phải nghỉ làm để chăm mẹ đấy thấy chưa? À, mà sao mẹ không kiếm chồng mới nhỉ? Có chồng rồi, con mua cho mẹ căn nhà mới mẹ ở. Đau bệnh cũng có người lo. Chứ vợ chồng con còn công việc nữa, sao lo cho mẹ hoài thế này được?".
Vì quá tức giận trước sự hỗn hào của cô ấy, tôi đã tát vợ một cái rồi đuổi về. Khi cô ấy dậm chân bỏ về, mấy người nằm cùng phòng mới kể lại cho tôi. Khi mẹ tôi đi vệ sinh trong bô, cô ấy không thèm đổ mà để ngay dưới chân giường. Họ nhắc cô ấy mới đeo khẩu trang, mặt nhăn nhó, mắng mẹ tôi mấy câu mới chịu đi. Rồi khi lau mặt mẹ, cô ấy còn chà thật mạnh cho hả giận.
Tôi hỏi mẹ, mẹ im lặng không nói gì. Tôi giận quá. Mẹ tôi mới đau bệnh thế này mà cô ấy đã tỏ thái độ như vậy rồi. sau này chắc chắn sẽ chẳng xem mẹ tôi ra gì. Đợi mẹ xuất viện, chắc chắn tôi sẽ ly hôn. Mọi người đừng nói rằng tôi lấy vợ chỉ để chăm mẹ. Nếu đặt vào vị trí của tôi, mọi người mới cảm thấy đắng lòng, xót xa. Tôi tin chắc tôi đã quyết định đúng rồi. Dù đã làm trái lại điều tâm niệm của chính mình nhưng tôi không hối hận.
Theo Afamily
"Tại sao phụ nữ cứ phải hơn nhau ở tấm chồng?" Đúng là yêu và cưới được một người đàn ông tốt, cuộc sống của người phụ nữ sẽ hạnh phúc hơn rất nhiều nhưng liệu có đúng hay không khi chúng ta cứ phó mặc hoàn toàn hạnh phúc của mình cho một người đàn ông? Trong những cuộc 'buôn dưa' bất tận của phái đẹp, rất dễ nghe thấy câu cửa miệng...