Con đường tù tội của Phượng “má mì”
Phượng có một chất giọng dịu dàng, thuyết phục người đối diện. Má mì của các chân dài 9X khóc nhiều, vì nghĩ mình đi tù thì con nhỏ không ai nuôi…
“Má mì” Nguyễn Thị Hồng Phượng, SN 1969, trú tại tổ 28 phường Đại Kim, quận Hoàng Mai, Hà Nội. Ở tuổi 43, nhìn Phượng vẫn rất hấp dẫn với nước da trắng mịn, vóc dáng mảnh mai và gương mặt ưa nhìn. Đặc biệt là giọng nói, Phượng có một chất giọng dịu dàng rất thuyết phục người đối diện. Thế nên, không ai nghĩ, một người phụ nữ dịu dàng như Phượng lại có thể làm má mì, điều hành một đường dây gồm toàn các cô chân dài gắn mác sinh viên 9X.
Sa chân vì… tiền!
Giá của các nữ sinh viên này được Phượng “áp” 2 triệu đồng cho một lần vui vẻ với khách, nhưng chị ta lại cắt tới 50%, nghĩa là chỉ trả cho gái bán dâm 1 triệu đồng.
Hằng ngày, Phượng lân la đến các quán cà phê hạng sang để tìm “hàng”. Thông thường, những cô gái tới đây đều rất chịu chơi, một là có tiền để chơi, hai là không có tiền nhưng thích chơi. Và Phượng đã nhắm vào những cô gái kiểu này, trong đó có khá nhiều cô sinh viên tỉnh lẻ, nhà nghèo nhưng lại thích ăn diện, thích tới những chốn ăn chơi sành điệu.
Chiều 22/5, có hai vị khách sộp từ Lạng Sơn xuống Hà Nội, nhờ Phượng tìm cho vài cô gái nhưng phải là sinh viên, giá cả không thành vấn đề. Phượng đã điều Nguyễn Thị A, cô sinh viên năm thứ ba một trường cao đẳng nghệ thuật tại Hà Nội và Trần Thị N, sinh viên năm thứ hai một trường đại học về công nghệ thông tin và một gái gọi 9X nữa đến khách sạn Vân Nam, ở 26 đường Láng, quận Đống Đa bán dâm cho khách. Trong khi khách làng chơi và 3 gái mại dâm đang vui vẻ thì bị Công an quận Đống Đa ập vào bắt quả tang.
Hai cô sinh viên đã khóc rất nhiều, họ luôn gục đầu xuống bàn tránh ống kính máy ảnh. A nói rằng, chỉ vì hoàn cảnh của gia đình cô quá nghèo, từ khi đi học đại học, bố mẹ cô không cho tiền ăn học nên cô phải tự xin vào làm cho một nhà hàng để lấy tiền trang trải cuộc sống.
Quen má mì Phượng qua một người bạn gái giới thiệu, A đã nhận lời “đi chơi” với khách qua sự môi giới của Phượng. Còn với N, cô sinh viên công nghệ thông tin, được Phượng tìm đến làm quen trong một quán cà phê trên đường Nguyễn Chí Thanh. Biết gia cảnh của N nghèo khó, Phượng đã gợi ý cho N biết về một công việc “nhàn hạ” nhưng lại kiếm được nhiều tiền, và cuối cùng N đã không thoát được khỏi cám dỗ, nhất là vào những ngày cuối tháng, khi bố mẹ cô chưa kịp gửi tiền lên.
Con đi tù, chồng chết vì AIDS
Má mì Phượng tâm sự về cuộc đời truân chuyên của mình. Chị ta đã trải qua hai lần đò và cả hai người chồng của Phượng đã chết vì bạo bệnh. Có ba đứa con với hai người chồng, trong đó đứa con lớn đang ở tù vì tội cố ý gây thương tích, Phượng quả là một người phụ nữ bất hạnh.
Video đang HOT
Giờ đây, bị bắt đi tù vì tội môi giới mại dâm, Phượng lo rằng sẽ không có ai đi tiếp tế cho cậu con trai và đứa con út không có người chăm sóc. Bản thân chị ta cũng không có anh em bà con gì ngoài Hà Nội, vì nhà Phượng ở tận Pleiku, khi bỏ người chồng đầu, chị ta mới ôm con ra ngoài Hà Nội làm nghề may kiếm sống.
“Quê gốc của em ở Thường Tín, nhưng gia đình em vào Pleiku sinh sống từ lâu rồi. Em khổ từ bé, mẹ em mất từ khi em mới 4 tuổi, bố em lấy vợ hai, bà dì cũng không tốt, đánh em suốt” – Phượng nói. Năm 20 tuổi, Phượng lập gia đình lần đầu tiên. “Anh ấy là bộ đội đóng quân ở gần nhà em. Suốt ngày anh ấy say rượu đánh đập, em ra chính quyền báo thì anh ấy nói: “Vợ tao tao đánh, tao dạy” chính quyền cũng ngại không dám dây. Em phải trốn ra Hà Nội, mang 2 đứa con theo, rồi mang một đứa gửi ông ngoại nuôi, sau này thằng con lớn của em về ở với bố nó nhưng em vẫn chu cấp đầy đủ. Anh ấy chết vì cảm. Thằng con trai em thi trượt đại học, rồi đàn đúm đánh nhau phải vào Trại Văn Hòa, bị xử 4 năm về tội cố ý gây thương tích”.
Bỏ Pleiku, ra Hà Nội, Phượng làm nghề thợ may thuê và lấy người chồng mới. “Em làm may thuê cho người ta. Quán làm may ở gần nhà chồng thứ hai của em bây giờ nên bọn em quen nhau, lúc đó anh ấy cũng vừa bỏ vợ. Anh ấy là con của đôi vợ chồng làm đạo diễn nổi tiếng lắm. Bọn em có với nhau một cháu sinh năm 1998. Nhà anh ấy ở đường Kim Giang, phường Đại Kim, quận Hoàng Mai”. Phượng cũng không ngớt lời khen người chồng thứ hai, nhưng không ngờ chồng Phượng lại dính vào căn bệnh thế kỷ. Phượng nói trong nước mắt: “Anh ấy tốt lắm. Anh ấy làm nghề sửa chữa xe máy, điện tử, cưu mang từ lúc em mới ra ngoài này nhưng anh ấy lại nhiễm HIV. Từ ngày em biết anh ấy nghiện ngập, em sống ly thân. Năm 2008 thì anh ấy chết. Bố mẹ anh ấy rất tốt với em, ông bà chỉ có một mình chồng em là con trai độc nhất. Em xét nghiệm thường xuyên nhưng rất may là không bị HIV. Ngoài việc thỉnh thoảng môi giới mại dâm thì em vẫn làm nghề may thuê. Ông nội vẫn giúp đỡ mẹ con em, cho tiền đong gạo, ông có lương hưu và có tiền thuê mấy gian phòng mà”.
Đến mẹ vào vòng lao lý
Vẫn biết má mì nào lúc nói chuyện thì cũng đầy thương cảm, nhưng nghe Phượng kể về hành trình sa ngã, sao vẫn thấy nhiều chua xót. “Em đi thuê nhà sau khi ly thân với người chồng thứ hai. Em thuê nhà bán cà phê ở Khương Đình. Khách đến uống cà phê cứ hay hỏi “có hàng không?”, nhiều đứa bạn em đến quán chơi cũng gợi ý cho em “sao không làm thêm khoản kia”. Nhiều cô gái đến quán, em thử hỏi thì thấy các cô ấy đồng ý luôn. Em cũng không nghĩ việc mình làm là phạm tội đâu vì em giới thiệu cho nhiều người, họ cho ít tiền trả công”. Mà sao chị biết các cô gái đó đồng ý bán dâm? – chúng tôi hỏi. Phượng đáp: “Thì họ là sinh viên tỉnh lẻ, có nhiều nhu cầu mua sắm, cần tiền để trang trải sinh hoạt nên họ cũng dễ chấp nhận công việc đó. Em mở quán cà phê một thời gian rồi đóng cửa vì vắng khách. Lúc đó bố chồng em gọi về ở cùng vì ông bà biết em phải đi thuê nhà cũng vất vả. Bố mẹ chồng em chỉ có chồng em là con trai độc nhất lại mất rồi nên em cũng muốn mang con về để cho ông bà vui”.
Phượng biện minh cho hành động của mình: “Thời gian này con em bị tai nạn gãy xương, không có tiền bó bột cho con nên em mới phải làm thế. Em chỉ mong cơ quan Công an xét hoàn cảnh gia đình để cho em về sớm chăm sóc con. Em ở trong tù thì em cũng chả có ai thăm nom tiếp tế gì đâu. Con trai em ở trại cũng thế, em bị bắt rồi thì cũng không có ai đi tiếp tế cho nó”.
Theo VNE
Chuyện má mì "tiểu thư" và đam mê thác loạn
L. phù phép biến những ả "giang hồ" thành "gái đồng trinh" khiến hàng loạt các đại gia phải ôm hận.
17 tuổi, đang là cô nữ sinh trường huyện, Liễu gác lại chuyện sách đèn để quăng mình vào những cơn phê, lắc bất tận trong các vũ trường, quán bar. Để có tiền trang trải cho niềm đam mê "thác loạn" của mình, Liễu tổ chức và cầm đầu một đường dây bán trinh rởm cho các đại gia...
Vết trượt đầu đời của nữ sinh trường huyện
Sinh ra trong một gia đình khá giả, Nguyễn Thị Hồng Liễu (SN 1991) từng nổi tiếng khắp phố núi Phong Châu (Phù Ninh, Phú Thọ) với danh xưng "kêu" như... tiểu thuyết: "Liễu tiểu thư", "Liễu cô nương". Sở dĩ Liễu được xưng tôn như thế, một phần nhờ nhan sắc trời ban, phần vì phong cách tiêu tiền như nước của cô.
Sống mãi trong sự tung hê của đám bạn "rừng cọ đồi chè", Liễu cũng cảm thấy nhàm chán. Để "thay đổi không khí" và cũng là "mở mang đầu óc", học hết lớp 10 trường huyện, Liễu xin phép bố mẹ "hạ sơn". Xuống trọ dưới thành phố Việt Trì, Liễu vào học tiếp lớp 11 ở một trường THPTDL. Không phải chịu sự quản thúc của gia đình, từ đây, "kiếp giang hồ" của "Liễu cô nương" mới thực sự bắt đầu.
Vốn có nhan sắc lại rủng rỉnh tiền bạc nên khi xuống thành phố, Liễu chỉ mất một khoảng thời gian rất ngắn để gia nhập vào đám "cậu ấm, cô chiêu" suốt ngày chơi bời, lêu lổng. Chả mấy chốc, bằng bản lĩnh "đốt tiền" và những chiêu trò tinh quái của mình, khi mới 17 tuổi, Liễu đã là một "đại ca" trong giới trẻ đi hoang, đi bụi, dạt nhà sống lang chạ theo kiểu bầy đàn.
Tiền bạc bố mẹ cho để ăn học, Liễu ném vào những cuộc chơi thác loạn với thuốc lắc, rượu mạnh trong vũ trường, quán bar. Đến khi "nguồn thu" đó không đủ trang trải cho những cuộc vui thâu đêm suốt sáng, Liễu bắt đầu "kinh doanh nhan sắc". Từ chỗ cặp kè với các thiếu gia, đại gia, dần dà cô bỏ học và chính thức trở thành "gái bao", "gái gọi".
Đến khi những người đàn ông lắm bạc nhiều tiền kia đã phát chán cái từng trải, thành thục "gối chăn" của "Liễu tiểu thư". Họ ngỏ ý nhờ cô kiếm hộ những "thiếu nữ đồng trinh", để họ "giải đen" và thỏa niềm đam mê hoan lạc. Bị cám dỗ bởi khoản hoa hồng kếch sù mà đám đại gia hứa hẹn, Liễu bắt đầu lao vào con đường môi giới mại dâm, trở thành "má mì" khi tuổi vừa tròn 17.
Nguyễn Thị Hồng Liễu: "Sau này, em sẽ làm việc trong lĩnh vực thời trang hoặc làm người mẫu, diễn viên điện ảnh..."
Chiêu bán trinh rởm bằng... tiết lợn
Ban đầu, Liễu thường tìm đối tượng là các cô gái thôn quê, gia cảnh nghèo khó muốn đổi đời, rủ rê họ bán đi "cái ngàn vàng" để lấy số tiền từ vài triệu đến vài chục triệu. Cùng tham gia công việc săn "gái đồng trinh" với Liễu còn có Hoàng Thị Thu Hằng ở Việt Trì, Phú Thọ.
Chỉ một thời gian ngắn, danh tiếng của "má mì" Liễu nổi như cồn. Giới ăn chơi từ Việt Trì đến Hà Nội thường truyền tai nhau về một đường dây chuyên cung cấp toàn gái quê, trẻ đẹp và đặc biệt là... còn "zin". Khách hàng của Liễu ngày càng đông. Tuy vật lộn khắp hang cùng ngõ hẻm, nhưng số lượng "gái đồng trinh" mà Liễu, Hằng kiếm được vẫn quá ít so với nhu cầu rất lớn từ các đại gia. Liễu liền quay sang dụ dỗ, thu nạp các đối tượng là nữ sinh ham ăn chơi, đua đòi, thậm chí cả gái mại dâm chuyên nghiệp vào đường dây của mình.
Học lỏm được "bí quyết" của một đàn chị nhiều năm lăn lộn trong nghề, Liễu bắt đầu phù phép biến những ả "giang hồ" thành "gái đồng trinh". Chẳng cần phải bỏ ra tiền triệu để phẫu thuật hay vá víu gì, Liễu mua cho mỗi cô ít tiết lợn và một cục bông. Trước khi "mây mưa" với khách, các cô chỉ cần lấy bông thấm máu lợn rồi nhét sâu vào "chỗ kín" của mình, cẩn thận hơn thì "tráng" thêm chút thuốc làm co thắt. Điều quan trọng nhất để lừa được các đại gia là trong khi "hành sự", các cô phải biết "diễn" sao cho khéo, phải biết đau đớn khóc than, biết vạ vật sụt sùi.
Chỉ bằng chiêu "thổi gái" đơn giản như thế, "cặp bài trùng" Liễu - Hằng đã lừa được khối đại gia phải bỏ ra hàng đống tiền để mua cái "trinh" rởm. Nhiều vị khách sau khi "hành sự" vẫn đinh ninh rằng mình vừa "dang tay mở khóa động đào", nào ngờ vừa gặp phải cô "nhụy đào đã bẻ", đã "thất thân" tự bao giờ.
Phải đến khi vụ án "Môi giới mại dâm" bị công an quận Ba Đình (Hà Nội) bóc gỡ, thì các đại gia mới té ngửa vì bấy lâu họ bỏ ra bạc triệu chỉ để mua "cái ngàn vàng" làm bằng tiết lợn. Chả biết các vị ấy sau khi "giải đen" thì "quan lộ hanh thông" đến nhường nào, chỉ biết, hai "má mì" tiếp tay cho thú vui bệnh hoạn ấy sa vào chốn đáo tụng đình. Nguyễn Thị Hồng Liễu bị tuyên phạt 36 tháng tù giam nhưng được cho tại ngoại vì đang ở tuổi vị thành niên Hoàng Thị Thu Hằng là người bị bắt quả tang môi giới mại dâm cho khách, nên phải lĩnh mức án 48 tháng tù.
Sám hối và nuôi giấc mơ điện ảnh
Khi bản án còn chưa ráo mực, trong khi chờ thi hành bản án 36 tháng tù giam, Hồng Liễu lại "ngựa quen đường cũ" tiếp tục hành nghề môi giới mại dâm. Và liều lĩnh hơn, cô còn tham gia vào đường dây chuyên cung cấp thuốc lắc cho các vũ trường, quán bar ở Hà Nội.
Sau đó, để trốn sự truy đuổi của công an, Liễu bỏ xuống Quảng Ninh mở một quán cà phê. Tại đây, Liễu cặp kè và sống như vợ chồng với một gã thanh niên mới lớn, đồng thời thuê một cô gái tên H. phụ bán hàng.
Chỉ được vài bữa, Liễu lại lộ rõ bản chất của một "má mì". "Nể" vị khách thường xuyên lui tới quán, Liễu đã ép H. phải bán dâm cho người đàn ông ấy để lấy 400.000 đồng. Sau đó, Liễu bán luôn H. cho hai đối tượng đưa về Hà Nội làm gái mại dâm.
Lưới trời lồng lộng, tháng 6/2008, Liễu bị Công an Phú Thọ bắt. Hầu tòa lần này, cô "ôm" bản án 12 năm tù cho ba tội danh: Mua bán trái phép chất ma túy, Mua bán phụ nữ và Môi giới mại dâm.
Phải đến khi ngồi trong Trại giam Tân Lập, Liễu mới thấy thấm thía và ân hận cho những lỗi lầm mình đã gây ra. Cô bảo, giá như biết dừng lại, biết tỉnh ngộ để không liên tiếp vi phạm pháp luật thì giờ đây, cô không phải nhìn đời thiếu nữ của mình trôi qua sau song sắt.
Nhưng, những ngày tháng lao động ở tổ sản xuất vàng mã trong trại giam, cộng với sự quan tâm, chia sẻ của các giám thị lại khiến Liễu có vẻ bình tĩnh hơn, đã nguôi ngoai phần nào cảm giác chán chường, dằn vặt. Cô không còn phải sống trong tâm trạng nơm nớp lo âu, không phải vật vã toan tính những mưu ma, chước quỷ như thời còn lang bạt ngoài đời, cô đã toàn tâm, toàn ý lo cải tạo chờ ngày mãn hạn.
Đối với cô, tất cả những phù phiếm xa hoa, những cám dỗ đời thường, và cả cái danh xưng "Liễu tiểu thư" cô cũng bỏ lại ngoài song sắt. Giờ đây, cô chỉ tâm niệm rằng, mình cố gắng cải tạo để một ngày được trở về hòa nhập cộng đồng. Và khi đó, cô sẽ biến ước mơ từ thời thơ bé của mình trở thành hiện thực, ước mơ làm người mẫu, diễn viên.
Theo VNN
Mại dâm trong phòng tắm Bà chủ điều gái bán dâm đến "tắm" nước khoáng nóng cho khách với giá 120.000 đồng trong 30 phút. Theo bản án sơ thẩm của TAND huyện Ba Vì, Hà Nội, đêm 21/2, nhà chức trách phát hiện cơ sở tắm nước khoáng nóng Tư Hiền do Vũ Thị Tư (37 tuổi) làm chủ có 3 đôi nam nữ mua bán dâm...