Con để gặm xương
Ngày nhỏ bạn đã có khi nào không được mẹ chở đi ăn cỗ nên đã giậm chân khóc lên ầm ĩ? Bạn chắc cũng đã không ít lần thất vọng và bực bội vì một người bạn, một người thân những lần lỗi hẹn. Thầy đã làm cho bọn nhỏ chúng tôi muốn giậm chân khóc ầm lên, thầy đã khiến cho cả lớp 8C chúng tôi buồn và thất vọng.
Đến tiết học Lý, cả lớp nín thở hồi hộp chờ dáng thầy vào lớp rồi bừng bừng khí thế học tập hoặc thở dài buồn bã cho tới tận chiều, tận tối, tận những ngày hôm sau. Thầy dạy Lý, thầy hát, thầy kể chuyện, thầy nói tiếng Anh, thầy sửa tivi, radio, thầy có vợ và 2 con đẹp như tranh. Thầy có một bàn tay sáu ngón (mà sau này khi phát hiện ra ai có một ngón tay dư tôi cũng nghĩ rằng họ tài ba!). Giọng thầy ấm và hùng hồn, mạch lạc, khúc chiết mà 18 năm nay tôi đã cố công bắt chước chưa thành.
Trong mỗi giờ học, chúng tôi ngồi nuốt từng lời thầy giảng, căng đầu suy nghĩ những vấn đề thầy đưa ra rồi ồ lên sung sướng như thể nhà khoa học vừa phát minh, sáng chế ra điều gì to tát lắm để rồi về đến nhà thế nào cũng rôm rả kể lại với mẹ ba, với anh chị em trong bữa cơm chiều, rồi không hài lòng bởi mình kể, mình giảng giải chưa hay và ước gì cả nhà mình có thể đến dự học lớp của thầy.
Tuổi học trò hồn nhiên vô tư, những giờ nào nghe thông báo thầy cô vắng cả lớp hò reo vì lâu lâu được xả hơi, được thảnh thơi và thỏa sức “hoành hành”. Nhưng khi thầy Lý chưa đến, cả lớp buồn xo. Cả lớp cứ hy vọng thầy trễ chứ không nghỉ.
Không được gặp thầy, tôi đã làm được bài thơ đầu tiên và được đăng lên báo nhà trường. Bài thơ có tựa đề Khi Thầy đến.
Khi Thầy đến
Hoa ngát hương
Khi Thầy đến
Bao tình thương
Ập đến
Khi Thầy đến
Trò nên người
Khi Thầy đến
Dù bạn lười
Cũng hóa chăm.
Video đang HOT
Không được gặp thầy, cả lớp không được nhìn thấy thầy viết bảng chữ đẹp nhanh và điệu nghệ. Thầy không đến, cả lớp không được thấy dáng thầy đĩnh đạc mà thong dong, nghiêm trang mà gần gũi. Không có thầy làm sao chúng tôi được nghe giọng giảng bài sang sảng, nồng ấm. Vắng một tiết học thầy, cả lớp thấy trống vắng biết bao.
Có lần, trong một tiết học tôi đưa tay mãi mà thầy không mời. Tôi mong được thầy gọi đến biết bao. Đọc được ý nghĩ của tôi, thầy dừng lại 5 giây nhìn tôi trìu mến và bảo nhỏ: “Con để gặm xương” (ý là thầy sẽ dành cho tôi câu hỏi khó hơn, thuộc loại “khó gặm”). Tim tôi đập mạnh, tôi đỏ mặt vì xấu hổ nhiều hơn vui. Còn thầy kiên nhẫn chờ thêm những cánh tay mới đưa lên.
Hơn 20 năm đã trôi qua nhưng mỗi lần đứng trước lớp, trước những em học trò quá mong muốn được trả lời câu hỏi của cô, mong muốn được thể hiện mình giỏi, “con để gặm xương” lại ùa về trong tôi, tôi lại khẽ mỉm cười. Học trò lại thêm một lần thắc mắc: “Sao cô cười vậy cô?”
Lời nói “gặm xương” của thầy đã đang và sẽ theo tôi suốt cuộc đời, suốt cuộc hành trình làm người học. Lời thầy làm tôi tự hào mình là một trong những học sinh tiên tiến của lớp. Kỷ niệm đó với thầy làm tôi khiêm tốn hơn càng hăng hái hơn trong học tập. Thầy đã dạy cho tôi biết bình tĩnh và say mê, quyết tâm tìm giải cho bằng được những bài văn, bài toán khó trong nhà trường và ngoài cuộc sống.
Tôi thấy mình thật may mắn được làm học trò thầy dạy. Tôi tiếc vì được biết sau lứa chúng tôi thầy phải nghỉ dạy, bán nhà rời quê đi thành phố để chữa bệnh dạ dày và chữa bệnh tim cho con trai của thầy.
Thầy ơi, chúng con nhớ thầy nhiều lắm. Tận đáy lòng mình chúng con xin gửi đến thầy lời biết ơn sâu sắc nhất.
Theo người lao động
Bất chợt nhìn về kẽ nứt màu xuân xanh
Một ngày nắng cháy, những mặt người lầm lũi trong bóng râm. Người ta chạy trốn ánh nắng để tìm về với bóng râm đơn giản chỉ là một cuộc chạy đua với sự cô độc bám đuổi cuộc đời mình trong những ngày nắng gắt xóa nhòa dấu vết chính mình. Chợt nhớ cô, một bóng râm nhỏ thó kéo con khỏi những mặc cảm xám xịt.
Vốn dĩ là một đứa thích vọc máy tính, thích toán hơn văn, không hiểu tại sao từ khi vào cấp 3, con lại quyết định đi học thêm môn Văn. Có lẽ do quyết định chọn lựa ban D, quyết tâm theo đuổi tiếng Anh mà quyết định thiên hướng sẽ theo cho tới khi học Đại học. Và con hạ quyết tâm học Văn luôn từ đó.
Học cô rồi, xa cô rồi, giấu giếm những kí ức nhuốm màu sắc tình cảm ấy vào tờ lịch cũ mới thấy tự bao giờ cái môn văn vẻ ấy đã chẳng còn mắc kẹt nơi kẽ nứt tư tưởng thời nào. Cô, hay chính con mạnh dạn đập vỡ những mảnh vỡ chây ỳ để cứu lấy một góc con người, con cũng không rõ. Con chỉ nhớ những bài thơ thấm đượm một tấm chân tình của người cô, không phải là kẻ cả mà là người đi tiên phong đầy nhiệt tâm cho một thế hệ nối tiếp.Ngoảnh mặt lại ngày xưa, con thấy cô rõ nét từng hình dong dẫu bụi thời gian nhạt nhòa phai dấu. Cô dắt những tâm hồn ngơ ngẩn thẩn thơ nơi sa mạc về một ốc đảo xanh mát. Không bằng lạc đà, không ngồi xe hay máy bay. Chính cô đi cùng với chúng con bằng đôi chân của mình. Bão cát sa mạc vô định hoàn toàn có thể cuốn phăng cô khỏi ốc đảo niềm tin. Vì thế cô tìm một người bạn đường, và cô chọn chúng con, những hậu sinh non nớt. Xoay vần trong cơn giông tố cuộc đời thực, cô bấu víu lấy tuổi học trò, như một người làm vườn quay về thăm những chậu cây đầu tiên mình tự tay ươm mầm.
Và thanh thản. Và bình yên.
Và hồi phục năng lượng niềm tin.
Cô à, cô dạy văn cho con. Có thể đôi lúc xen vài câu chuyện nhân tình thế thái, điểm chút mẩu chuyện chính trị thời cuộc, thêm thắt một vài câu chuyện giáo dục đời sống. Mà học sinh hồi đó làm gì cần quan tâm những thứ tưởng-như-không-dành-cho-chúng ấy cơ chứ! Cái kết quả là nhớ quay quắt những thời điểm ấy, những bài học ấy khi bước vào đời.
Lấy cái cớ cô dạy văn để nói thực sự cũng không phải là dụng ý của con. Con chỉ chợt nhớ về cô, thế thôi! Tựa như một tiếng nấc bỗng nghẹn ứ trong họng, muốn bật ra thành tiếng nhưng không đủ lực. Hay là một trang nhật ký úa màu nhàu nhĩ bay lật phật trong một chiều nhiều gió và đầy nỗi nhớ.
Cô nhỏ nhắn, cô hay cười dẫu nụ cười ấy con biết là một cách khóc cho niềm riêng. Ai cũng có một niềm riêng của mình, mà niềm riêng tức là chôn giấu, mà chôn giấu thì chắc chắn không thể hằn những vệt sáng hạnh phúc rồi. Có thể cô không biết hoặc biết mà không nói, nhưng những tình cảm của tụi học trò như con dành cho cô là để bù đắp cho một sự khuyết thiếu, dẫu là một sự bù đắp khập khiễng.
Mỗi lần nói về tình yêu, cô hay cười rồi kể lể về hạnh phúc của những người bạn cô. Hình như một tình yêu thực sự khó có thể kết thúc dễ dàng mặc cho người yêu mình đang hít thở ở một phương trời mới. Cô xẻ những mảnh cảm xúc của mình ban phát cho mọi người, giống như một niềm tin về thứ chất cảm xúc kỳ diệu sẽ lấp đầy cái lỗ trống kia trong tim vậy. Càng thiếu vắng sự yêu thương, con người lại muốn yêu thương nhiều hơn.
Có nhiều người đi qua đời ta, dù vô tình hay hữu ý. Nhưng như vậy là quá đủ. Cảm ơn đời vì đã cho ta cơ hội có trái tim loài người, trái tim yêu thương.
Theo người lao động
Bó hoa muộn (Kính tặng thầy Hồ Lai Hải - giáo viên Trường THPT Long Khánh) Dòng đời cứ lặng lẽ trôi qua, cho đến một ngày kia, khi cơn gió vô tình lướt nhẹ qua mái tóc điểm sương, ta chợt thấy ngỡ ngàng, hụt hẫng, chợt nhớ, chợt thương một cái gì đó mà dường như mình quên mất tự lâu rồi. Một giọng...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Con dâu vừa về nhà vào đêm muộn, bố chồng U80 liền gõ cửa phòng và nói một điều khó tin

Chồng mất việc nhưng vẫn không chịu bán ô tô trả nợ

Em chồng mua thêm nhà hỏi vay tiền tôi trong khi nợ mua căn nhà trước chưa trả

Bị mẹ chồng rêu rao lười chảy thây, nàng dâu cao tay đáp trả khiến bà tức điên

Món quà lúc nửa đêm từ mẹ chồng cũ khiến tôi bật khóc

Mẹ chồng đã làm điều không thể tin nổi và tôi buộc phải quay về nhà mẹ đẻ trong sự cay đắng vô cùng dù mới vừa sinh con

Mẹ chồng bệnh, tôi đến thăm thì chứng kiến cảnh bà ân cần cho tiền con dâu cũ, còn nhắc một chuyện khiến tôi tức nghẹn họng

Xem phim "Sex Education", người đàn ông cứng rắn như tôi đã rơi nước mắt, nhận ra mình là một ông bố THẤT BẠI chỉ vì sai lầm này

Con trai đòi cưới bạn gái bị trọng bệnh, tôi có nên ngăn cản?

Bố chồng đòi mua riêng điều hòa để lắp trong cái bếp bé xíu, tôi phản đối liền bị "dằn mặt" theo cách không ngờ

Thấy con rể vào nhà nghỉ với người phụ nữ lạ, tôi mừng rỡ cho ngay 50 triệu nhưng câu nói của con khiến ý định của tôi sụp đổ

Dâu trưởng chăm sóc bố chồng ròng rã cả tháng, ngày ông xuất viện liền sang sổ đỏ nhà cửa cho con út: Sự thật bất ngờ
Có thể bạn quan tâm

Mỹ quyết áp thuế với hàng hóa Canada và Mexico đúng kế hoạch
Thế giới
11:10:31 04/03/2025
Sir Alex Ferguson bị chỉ trích
Sao thể thao
11:07:03 04/03/2025
Cuộc sống của nữ tiếp viên hàng không 26 tuổi: Một mình trong ngôi nhà rộng 56m2 thật tuyệt vời!
Sáng tạo
11:01:20 04/03/2025
Cô gái ăn lẩu trong chiếc nồi bằng vàng 2,4 tỷ đồng gây xôn xao
Lạ vui
11:00:54 04/03/2025
Khi thanh lịch gặp gỡ sự đẳng cấp trên những bộ suit cách điệu
Thời trang
10:28:47 04/03/2025
Nộp bao nhiêu tiền được gỡ kê biên, phong tỏa tài sản theo luật mới?
Pháp luật
10:27:45 04/03/2025
Chuẩn bị sẵn sàng cho APEC 2027 tại Phú Quốc
Tin nổi bật
10:24:22 04/03/2025
Sao Hàn 4/3: Song Hye Kyo khoe vòng eo con kiến, Lisa bị nghi hát nhép ở Oscar
Sao châu á
10:08:33 04/03/2025
Đồ uống giúp xương khớp chắc khỏe trong mùa đông
Sức khỏe
10:08:28 04/03/2025
Thần tài dẫn lối, trong 3 ngày đầu tuần (3, 4, 5/3), 3 con giáp đỉnh cao sự nghiệp, phú quý nhân đôi
Trắc nghiệm
10:06:43 04/03/2025