Con dâu xem bố mẹ chồng như osin ở trong nhà
Tôi mệt mỏi vì con dâu xinh xắn mà lười. Đàn bà trong nhà đến lọ muối, nước mắm hay kem đánh răng hết cháu cũng không ngó ngàng đến. Nhà chồng nói nặng lời là cháu lại đùng đùng ôm con bỏ đi.
Con dâu tôi quê ở Nam Định ra Hà Nội học đại học. Dù ở quê nhưng điều kiện nhà thông gia cũng khá giả, khi con dâu tôi còn là sinh viên đã được bố mẹ đẻ mua cho một căn nhà 3 tầng ở Mỹ Đình, Hà Nội.
Lúc con trai dẫn cháu về ra mắt mặc dù cháu xinh xắn, xởi lởi nhưng thật tình tôi cũng không ưng bụng. Do con trai là con một tôi chỉ muốn cháu yêu và cưới một cô gái ở Hà Nội để gia đình thông gia gần nhau có điều kiện thăm hỏi và mỗi dịp lễ, Tết về quê vợ các cháu cũng không vất vả. Tuy nhiên vì 2 đứa có bầu trước nên đám cưới vẫn diễn ra rất vui vẻ.
Ảnh minh họa
Về con dâu, công bằng mà nói cháu là phụ nữ độc lập, xinh xắn và rất khéo ăn nói. Sau khi ra trường nhờ quan hệ của bố mẹ đẻ cháu làm trong một cơ quan nhà nước, công việc cũng rất nhàn rỗi. Nhưng điều khiến tôi phiền lòng là con dâu có tính… lười.
Do mang thai trước nên sau khi cưới việc nhà 2 vợ chồng tôi đều cố gắng đỡ đần cháu. Đặc biệt là chồng tôi dù đã ngoài 60 tuổi vẫn hào hứng làm việc nhà để con dâu có thời gian nghỉ ngơi.
Sáng 7 giờ hơn con dâu mới dậy, sau đó 2 vợ chồng đèo nhau đi ăn sáng rồi đi làm. Chiều 5 giờ 30, hai vợ chồng mới về. Lúc đó, vợ chồng tôi cũng đã lo cơm chiều. Sau khi ăn cơm con dâu nhận trách nhiệm rửa bát rồi lên phòng riêng để nghỉ ngơi.
Ngoài việc rửa bát buổi tối còn mọi việc trong nhà từ đi chợ, nấu cơm, dọn dẹp đều do 2 vợ chồng tôi làm. Thậm chí, đồ con dâu thay ra tôi cũng phải đi thu gom cho vào máy giặt.
Video đang HOT
Nếu hôm nào tôi chưa kịp dọn đồ khô xuống để cất thì cháu cũng để mặc đấy. Chỉ đến khi nào hết đồ, con dâu mới lên sân thượng lấy đúng quần áo cháu cần mặc xuống để mặc đi làm, còn đồ đạc cả nhà có phơi mấy ngày cháu cũng không quan tâm.
Từ khi cháu mang bầu sang tháng thứ 7, con trai tôi thương vợ rửa bát mệt lại đảm nhận luôn việc rửa bát buổi tối. Nhiều hôm chồng về muộn, bát đũa ăn xong con dâu vẫn cứ để đấy. Sáng mai tôi lại phải lọ mọ dậy rửa.
Sau khi sinh con đến thời gian đi làm con dâu vẫn giữ nếp sống cũ. Đi làm về viện lý do phải chơi với con, con dâu ôm con lên phòng riêng, khi nào bố mẹ chồng gọi xuống ăn cơm mới chịu xuống.
Nhiều lúc bực mình tôi góp ý nhưng con dâu lại phàn nàn trong bữa cơm là “Con quấy khóc đòi mẹ quá nên con không thả cháu nó ra được để làm việc gì được”.
Vợ chồng tôi rất mệt mỏi vì sáng sớm đi chợ, dọn dẹp nhà cửa, 2 ông bà già cả ngày vật lộn chăm cháu, đến chiều khi các con về lại phải lọ mọ nấu cơm, đến tận tối tôi mới được nghỉ tay.
Cũng vì chuyện này gia đình tôi đã xảy ra tranh cãi kịch liệt. Mẹ chồng hơi nặng lời, con dâu đã đùng đùng ôm con bắt taxi bỏ về nhà riêng của cháu (do bố mẹ đẻ mua).
Vì thương vợ, nhớ con con trai tôi suốt mấy tháng phải ăn ở 2 nơi. Cứ đi làm về là cháu qua nhà vợ chơi với con, đến khuya lại chạy 12 cây số để về nhà chúng tôi ngủ.
Chỉ mấy tháng mà cháu gầy rộc đi, nhìn con tôi xót hết cả ruột. Mặc dù vậy, con dâu kiên quyết không đưa cháu về nhà.
Nhiều lúc thương cháu tôi lại mua hộp sữa, đồ chơi…gửi con trai mang sang cho cháu nhưng con dâu cự tuyệt hết. Sau vì thương con nhớ cháu vợ chồng tôi đành phải xuống nước đến đón cả dâu cả cháu về. Đến nước này, nhà thông gia còn đánh tiếng là chúng tôi “khó ăn khó ở” nên cháu nó mới phải bỏ đi.
Từ khi được đón về lại nhà chồng con dâu lại được thể làm mình làm mẩy. Con trai lớn hơn một chút con dâu càng đi làm về muộn hơn. Sau giờ làm cháu còn đi mua sắm, gặp gỡ bạn bè như gái chưa chồng. Việc nhà, con cái cháu hoàn toàn giao cho bố mẹ chồng.
Ngày cuối tuần cháu dậy rất muộn, 2 vợ chồng đèo nhau đi ăn sáng sau đó đi chơi. Ngày lễ, Tết cháu đều đưa con về nhà mẹ đẻ mặc cho mẹ chồng muốn làm gì thì làm.
Hàng tháng cháu đưa cho tôi 5 triệu tiền sinh hoạt phí. Số tiền này thực sự tôi cũng không quan tâm vì ngoài lương hưu của 2 vợ chồng chúng tôi còn có 2 căn nhà cho thuê. Tuy nhiên, sau khi đưa tiền cho mẹ chồng cháu nghĩ “như thế đã là tròn trách nhiệm”.
Đàn bà trong nhà đến lọ muối, nước mắm hay kem đánh răng hết cháu cũng không ngó ngàng đến. Có hôm thèm ăn trứng rán ngải cứu, con dâu xuống bếp tự làm, khi thấy hết bột canh cháu bỏ luôn ý định ăn trứng chứ tuyệt nhiên không chịu chạy ra hàng tạp hóa để mua.
Tôi thực sự rất mệt mỏi khi nhìn thấy cảnh vợ chồng tôi đã cao tuổi vẫn phải gồng gánh trên mình việc nuôi thêm một gia đình trẻ.
Tôi định bàn với chồng sau khi cháu trai có thể gửi ở nhà trẻ thì 2 vợ chồng tôi nhường cho vợ chồng con trai 1 căn nhà để các cháu ở riêng, cuối tuần chúng tôi sang thăm cháu hoặc đón cháu về nhà chơi.
Tuy nhiên, khi ra ngoài ở riêng tôi lại thương con trai và cháu khi có người vợ, người mẹ như vậy liệu một tuần được mấy hôm được được ăn bữa cơm nóng ở nhà?
Theo Vietnamnet
Về tận quê để 'nịnh' ô sin lên làm việc sau Tết
Nghĩ mà bực lắm, ức lắm nhưng chị Hạnh không còn cách nào khác. Thôi thì vì cái gia đình này, vì chồng con, vì bản thân, chị đành nhịn, đành chịu đựng thuê xe về tận nhà ô-sin ở dưới quê để bàn bạc lại chuyện đưa chị ta lên làm việc lại sau kì nghỉ Tết dài.
Chị Hạnh ức lắm, ức vì nghĩ tới lời hứa của chị ta trước Tết rằng, nếu như được thưởng một khoản hậu hĩnh, chị ta sẽ lên thật sớm để chăm con cái cho Hạnh. Dù là chị ta không nói thẳng ra nhưng ý đồ bóng gió ấy thì bất kì ai nghe cũng hiểu. Nên chị Hạnh đã thưởng cho chị ta những 7 triệu, cao hơn cả mức thưởng của một công nhân viên chức để chị ta giữ đúng lời. Bởi công việc quá bận, mùng 7 đã phải đi làm, lại còn phải lo bao chuyện sau Tết, con cái thì bé bỏng, không có ô-sin thì chết nên chị Hạnh mới phải thỏa thuận điều kiện đó. Với lại, chị giúp việc này cực kì thạo việc, nhanh nhẹn, lại có sức khỏe. Con chị thì cực kì theo chị ta, thế mới khổ.
Theo thỏa thuận thì mùng 6 chị ta phải lên rồi, thế mà tới mùng 6, cả nhà chị Hạnh lên rồi mà không thấy chị ta đâu. Cũng không có cuộc điện thoại nào ra trò. Chị Hạnh đành gọi cho chị ta hỏi vì sao thì chị ta lúc đó mới xin phép là nhà có việc, phải mùng 8 mới lên được. Nghe vậy ,chị Hạnh ức lắm, nhưng mà ức cũng không giải quyết được gì, khéo lại mất người như chơi trong khi đã thưởng Tết hậu hĩnh rồi. Thế nên chị nhịn, chị đồng ý là mùng 8 chị ta lên.
Vậy mà khổ, chị ta lại nuốt lời, mùng 8 cũng không thấy mặt mũi đâu. Chị Hạnh bực bội lắm, gọi ối gọi ồi không thấy chị ta nghe máy. Con cái thì khóc ầm lên cứ gọi tên người giúp việc, giờ con còn theo chị ta hơn là mẹ nữa. Chị đành phải bó tay, thuê một chiếc xe cùng chồng và con về đón chị ta lên làm, và sẽ thỏa thuận điều kiện sau.
Vậy mà khổ, chị ta lại nuốt lời, mùng 8 cũng không thấy mặt mũi đâu. Chị Hạnh bực bội lắm, gọi ối gọi ồi không thấy chị ta nghe máy. (ảnh minh họa)
Đường xá xa xôi, đi hơn 100km mới về được nhà người giúp việc. Tìm được về nhà này cũng tốn kém tiền bạc và công sức nhưng biết làm sao được. Vừa nhìn thấy chị giúp việc, con chị Hạnh khóc gào lên và nhoài người ra vì theo người phụ nữ đó. Chị bực quá, thế là chị ta lại càng có cớ làm kiêu. Chị bảo việc bận quá chưa xong nên chưa gọi điện cho chị Hạnh được. Thái độ kênh kiệu ấy chị Hạnh biết chẳng dễ gì thuyết phục. Chị đành đưa ra thỏa thuận tăng thêm 1 triệu tiền lương và còn phải nói giọng ngọt ngào.
Trời ạ, mãi chị ta mới đồng ý mới bực chứ. Thế là cả nhà phải đón chị ta lên làm, rồi còn tăng lương, cho thêm ít tiền. Thế này thì khác gì nuôi bà cô trong nhà. Chị đang tính đường khác nhưng con chị quấn chị ta quá. Nếu như sau này chị ta thấy mình cần chị ta quá lại tăng giá thì sao nên không tính nước khác không được. Nhưng mà sau Tết, kiếm ô-sin không phải dễ nên chị Hạnh đành chấp nhận, nín nhịn để cho chị ta làm một thời gian nữa, sau đó thì có chiến lược khác. Chỉ là chị lo, người vì tiền này không biết có thể chuyên tâm chăm sóc con chị không hay là làm việc lại hời hợt. Chị chỉ còn cách tin vào chị ta và nịnh nọt chị ta cho qua ngày, còn sau này tính sau chứ bây giờ không có chị ta thì cũng chết dở.
Đúng là, ô-sin bây giờ còn khó kiếm hơn cả một nhân viên giỏi, bây giờ họ cũng biết mình có giá nên kiêu hơn nhiều. Nghe mà bực lắm, nghĩ cảnh về quê cả trăm km lại đón họ lên làm, còn phải tăng lương mà chị điên cực. Chị thực sự không biết nên làm thế nào, đúng là thời thế đã thay đổi, bực cũng không làm gì được, đành lòng chấp nhận thôi!
Theo Khampha
Chồng cứ càng ngày càng "xoắn" ô sin Tôi nghi lắm, tôi sợ rằng chồng mình và ô sin có tình ý với nhau. Tôi phải làm sao? Không khí gia đình tôi gần đây rất căng thẳng . Vợ chồng tôi cãi nhau thường xuyên và tôi thực sự mệt mỏi. Tôi cũng không biết phải làm như thế nào nữa khi mà mẹ chồng tôi khăng khăng đòi giữ...