Con dâu vô sinh nhưng quá hiếu thảo khiến tôi vừa buồn vừa thương
Ngoài 70 tuổi, tôi mong ngóng cháu bế cháu bồng nhưng có lẽ ông trời chưa thương nên được phúc…
Ảnh minh họa
Vợ chồng tôi năm nay đều đã ngoài 70, có hai con. Con gái lớn xây dựng gia đình đã lâu, có hai con đã lớn. Con trai út năm nay đã ngoài 30, cháu cưới 3 năm nay rồi nhưng chưa có con vì Thảo, con dâu tôi vô sinh.
Thời gian đầu gia đình tôi cũng đưa con dâu đi thăm khám nhiều nơi nhưng vô ích. Tôi nghĩ thấy buồn lòng lắm, cả nhà chỉ có mỗi cậu con trai nối dõi… giờ con dâu không sinh được, khác nào gia đình này tuyệt tự.
Tôi không chê gì con dâu cả. Thảo hiền lành, ngoan ngoãn, đảm đang, chịu đựng. Con bé và con tôi yêu nhau hơn 3 năm mới cưới, con trai yêu thương vợ thế nào, sống cùng nhau lẽ nào tôi không biết.
Thương con dâu, nhưng nghĩ đến tương lai gia đình tôi lại sốt ruột. Có lần tôi to nhỏ nói con trai nếu không ly hôn thì phải ra ngoài kiếm con về đây, Thảo biết chuyện, con bé chỉ lặng im không nói, tôi nghĩ sự im lặng đó chính là sự đồng thuận ngấm ngầm.
Video đang HOT
Một thời gian sau tôi không may bị tai biến, tuy không quá nặng nhưng cũng yếu đi rất nhiều, chân run rẩy đi không vững. Thời gian này Thảo chăm sóc tôi rất chu đáo, con bé ngày nào cũng nắn bóp chân, thuốc thang cháo lão cực kỳ chu đáo.
Tôi nhìn con dâu mà ứa nước mắt, nghĩ xót xa, đau lòng… giá kể con dâu có điểm gì không tốt để tôi đỡ thấy mình có lỗi phần nào… nhưng con bé ngoan quá, tốt quá, giờ bắt con trai đi xin con ngoài kiếm con, tôi lại thấy mình tàn nhẫn khi không để ý đến việc con dâu bị tổn thương…
Tôi khó nghĩ lắm, cảm giác như mình trở đi mắc núi, trở về mắc sông… Xin hãy cho tôi lời khuyên…
Theo Phunutoday
Thấy nàng dâu bá đạo hớt hải chạy vào viện, mẹ chồng vừa giận vừa thương vô hạn
Được bạn bè, chị em đi trước truyền thụ lại kinh nghiệm, Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt.
Vậy là Huệ đã lên xe hoa, về nhà chồng được 2 tuần. Thời gian trôi chậm thật, hai tuần mà cảm tưởng như dài bằng gần nửa tháng. Mà gọi là lên xe hoa cho oai, chứ cái xe đó hôi hám, điều hòa thì hỏng, cửa kính thì lỏng, kêu còng cọc, như cái xe chở lợn.
Huệ nhớ mình đã gửi thiệp mời mấy lão người yêu cũ đàng hoàng, vậy mà chả thằng nào thèm vác mặt tới, phong bì cũng không. Lúc xong xuôi rồi, mới lại tới tấp nhắn tin: "Anh xin lỗi! Anh bận quá không đến dự được! Cuối tuần đi nhà nghỉ với anh nha, anh sẽ tặng em những phút giây thăng hoa thay cho lời xin lỗi". Huệ chửi thầm trong bụng: "Bận rộn quái gì, toàn mấy thằng vô công rồi nghề, trốn cái việc đưa phong bì thì nói luôn cho vuông. Giờ mà bà bảo chúng mày qua ăn không cần phong bì khéo chúng mày chả dắt cả họ hàng hang hốc sang vội!". Mà thôi, gửi được mấy cái thiệp mời khoe cho chúng nó biết cũng có ngày Huệ lấy được chồng là vui rồi.
Chuyện là Huệ vốn chẳng phải gái ngoan, hiền lành gì. Nhan sắc thì có nhưng tính nết thì hung dữ, đanh đá, cá cày. Chẳng gã bạn trai nào chịu đựng được tính khí của Huệ quá 3 tháng. Mới đầu ai cũng chết mê Huệ vì gương mặt và 3 vòng nóng bỏng đấy nhưng được 1 thời gian là chạy ngay. Thế nào mà chồng Huệ lại chịu được Huệ những 1 năm, nên anh vừa ngỏ lời cầu hôn cái là Huệ đồng ý ngay!
Được bạn bè, chị em đi trước truyền thụ lại kinh nghiệm, Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt. Mẹ chồng Huệ tuy còn trẻ nhưng làm giáo viên nên cũng kiểu con người nguyên tắc, tác phong sống khuôn mẫu. Chẳng thế mà lần đầu gặp, nhìn hình xăm trên gáy Huệ là bà đã nhăn mặt rồi. Huệ biết bà chẳng ưng gì đứa con dâu như Huệ đâu, càng thế thì Huệ càng phải cầm trịch ngay từ đầu.
Huệ tâm niệm điều đầu tiên về nhà chồng đó là không thể bị mẹ chồng lấn lướt (ảnh minh họa)
Buổi tối hôm cưới, lúc chuẩn bị mở thùng phong bì, mẹ chồng bảo: "Phong bì nào của bạn bè chúng mày thì chúng mày giữ; còn phong bì nào của bạn bè, anh em, họ hàng nhà tao thì tao giữ, để sau này tao còn đi trả nợ". Huệ mới nhanh nhảu: "Ôi sao lại thế được ạ, phong bì cưới là mừng hạnh phúc vợ chồng con, mẹ cầm thì là mất phúc mất lộc của vợ chồng con đấy ạ. Đây, mẹ thấy không, phong bì nào cũng có chữ Chúc mừng hạnh phúc đây. Giờ con thấy thế này, cái nào có chữ Chúc mừng hạnh phúc thì của bọn con còn cái nào không thì mẹ giữ ạ!". Nghe thế mẹ chồng Huệ đành đồng ý, cuối cùng bà cầm được chưa đến 20 cái phong bì còn Huệ thì sung sướng ôm thùng phong bì to tung tăng lên phòng.
Sáng hôm sau, cả nhà ăn sáng, Huệ sực nhớ ra hỏi chồng: "Anh có nhớ tuần trước mình đi viếng đám ma bố thằng Quang là bao nhiêu không?". Chồng Huệ đáp: "5 trăm hay sao ấy!". Huệ đập đùi cái đét, quát lớn: "Vậy mà cưới mình, nó mừng có 3 trăm! Thế khác nào nó bảo đám cưới mình không bằng đám ma bố nó? Thằng khốn nạn!". Mẹ chồng ngồi cạnh mà sặc cả bát bún.
Nhà chỉ có vợ chồng Huệ và bố mẹ chồng. Chồng Huệ làm ra tiền nên phí sinh hoạt các thứ trong nhà chồng Huệ lo hết. Huệ thấy thế sợ sẽ bị mẹ chồng nói là ăn bám chồng nên đòi chồng chia đôi các khoản, mình 1 nửa, chồng 1 nửa. Huệ đi làm lương tháng 15 triệu, chút tiền sinh hoạt đó có là gì đâu. Lúc thông báo với mẹ chồng chuyện đó, mặt Huệ tự hào lắm. Đã nắm được kinh tế là chẳng sợ bị ai hiếp đáp, chị gái Huệ đã dặn thế rồi!
Thế nhưng tai họa ập đến khi đến tháng thứ 4 làm dâu thì Huệ gặp biến ở công ty. Chuyện là lão sếp ở công ty Huệ bày trò dê già bị Huệ trị cho một trận nên bị đì sang bộ phận khác, lương còn có 5 triệu. Nếu còn độc thân thì Huệ sẽ chẳng nao núng gì mà bỏ việc luôn nhưng nghĩ đến chuyện mang tin bỏ việc về cho nhà chồng sẽ bị nói này nọ nên Huệ cố bám trụ lại trước khi tìm được việc mới.
Lương giảm, phí sinh hoạt lại thành đắt đỏ. Huệ lén tiết kiệm chi tiêu hết mức có thể. Đầu tiên là vặn van nước nhỏ xuống mức tối đa, đến nỗi có xả hết ga thì nước cũng chỉ chảy ra một dòng rất nhỏ, xè xè như em bé đi tè. Thế rồi giấy vệ sinh Huệ thay bằng giấy báo, đi chợ Huê mua toàn đậu phụ, lạc rang, cà chua, cà pháo, mua sắn, mua khoai về độn cơm, nấu cháo. Ai hỏi thì Huệ bảo ăn thế tốt cho sức khỏe .
Nhớ tới mấy cốc tào phớ ban sáng bà bán tào phớ cố nhét cho Huệ với giá rẻ mạt, Huệ chửi thầm: "Con mụ này lại nhét đồ hỏng cho mình rồi!" (ảnh minh họa)
Vào một ngày không đẹp trời mấy, Huệ bị đau bụng dữ dội. Nhớ tới mấy cốc tào phớ ban sáng bà bán tào phớ cố nhét cho Huệ với giá rẻ mạt, Huệ chửi thầm: "Con mụ này lại nhét đồ hỏng cho mình rồi!". Uống thuốc mãi không đỡ, Huệ bèn hớt hải chạy vào viện. Vào đến nơi thì thấy mẹ chồng mặt tái mét cũng đang xoa bụng đi ra.
- Ơ.. mẹ cũng bị đau bụng ạ? - Huệ hét lên rồi chạy ra chỗ bà.
Mẹ chồng ngao ngán nhìn Huệ, vừa giận vừa thương rồi vội đuổi cô con dâu bá đạo vào khám. Tối đó cơm nước xong mẹ chồng mới gọi Huệ vào phòng tâm sự . Bà đưa Huệ 10 triệu, bảo tiêu tạm mấy tháng tới để nghỉ việc chỗ đó đi. Huệ ngơ ngác không hiểu vì sao bà biết thì bà cốc đầu Huệ, bảo: "Lần sau có nói chuyện điện thoại chửi bới ai thì hạ thấp cái âm lượng cho tôi nhờ. Chị chửi đến mồ mả nhà người ta còn phải bật dậy đấy!". Huệ xấu hổ, đỏ bừng mặt, kiên quyết không nhận tiền mẹ chồng đưa. Bà bảo: "Là phụ nữ lấy chồng rồi cũng phải có cái giá của mình, giờ con ngửa tay xin tiền chồng thì có vui không? Tiền này mẹ cho vay chứ không phải cho luôn. Tìm được việc tốt hơn, tiết kiệm rồi giả mẹ.". Đến lúc này Huệ mới hiểu mình có người mẹ chồng tuyệt vời thế nào...
Theo Một thế giới
Con gái à! Mọi chuyện cứ để đàn ông lo Cuộc đời mỗi người chỉ cần cầu cho mình được một chút may mắn thôi cũng đủ để thay đổi số phận. Vì thế phụ nữ không cần phải gồng mình lên chống chọi với thế giới đâu. Mọi việc cứ để đàn ông lo. Người ta nói phụ nữ xinh đẹp bao nhiêu, tài giỏi bao nhiêu cũng không bằng may mắn....