Con dâu vào phòng sinh suýt kiệt sức vì đói, bác sĩ yêu cầu bồi bổ nhưng mẹ chồng lại hờ hững đáp 1 câu
Vì tối hôm trước không ăn được gì, sáng hôm sau vào phòng sinh luôn nên Hương suýt kiệt sức vì đói. Thế mà khi đón được đứa bé xong, bác sĩ ra trao cho người nhà và yêu cầu bồi dưỡng sản phụ thì mẹ chồng cô lại hờ hững đáp một câu…
Hương và Thành quen nhau khi cùng sang Nhật làm việc. Mặc dù, anh chẳng có gì xuất sắc so với những người con trai mà cô từng quen, đã vậy lại còn ở xa nhưng Hương vẫn chấp nhận cưới anh. Có lẽ, ở nơi xứ người khiến cô dễ dàng cảm mến anh hơn?
Hồi đầu, nghe tin con gái muốn lấy chồng cách nhà gần 100km, mẹ Hương sốc lắm. Bà còn đòi từ mặt cô tới cùng. Hương vài phen khóc lóc, ôm lấy bà rồi bảo:
- Không phải anh ấy, con không lấy ai khác đâu.
- Mày có lớn không có khôn con ạ. Giờ khỏe mạnh, chúng mày coi tình yêu là tất cả, mai này ốm đau rồi sinh nở, không có mẹ ở bên khổ thế nào mày biết không?
- Mẹ ơi, có mẹ chồng, có chồng con ở bên mà.
Sau cùng, thấy mẹ vẫn phản đối, Hương mới bảo:
- Nhưng con có bầu rồi. 3 tháng.
Lúc này, bà mới điếng người. Là phụ nữ, là mẹ, làm sao mà bà lại dám khuyên Hương bỏ đứa bé được. Chính vì thế, mẹ cô miễn cưỡng đồng ý đám cưới.
Thế nhưng, lúc lấy về Hương mới toe toét cười bảo bà:
- Con lừa mẹ đó, con chưa có gì cả.
Mẹ Hương thở dài, bảo:
- Thôi, giờ ván cũng đóng thuyền rồi. Mai này sướng khổ gì thì ráng mà chịu, đừng hở tí là đòi về nhà đấy.
May mắn, cưới xong Hương và Thành làm việc ở nội thành Hà Nội, thế nên cả hai phải thuê trọ cho tiện đi làm. Thường thì trưa thứ 7 cả hai mới về nhà chồng.
Ít va chạm là thế mà Hương vẫn thấy mẹ chồng mình không phải dạng vừa. Thậm chí, bà còn vô lý đùng đùng hơn cả bà Phương trong “Sống chung với mẹ chồng” luôn. Đã thế, bà lại thêm khoản là cực kì tiết kiệm. Tiết kiệm thái quá, Thành còn không chịu nổi mẹ của mình nữa.
Video đang HOT
Tuy nhiên, suốt hơn 1 năm, Hương luôn nhẫn nhịn bà hết mực. Vì bố mẹ đẻ ở xa nên cô biết rằng, thời gian cữ chỉ có trông chờ vào mẹ chồng.
(Ảnh minh họa)
Rồi ngày Hương sinh con gái đầu lòng cũng đến. Buổi tối trước khi Hương sinh con, mẹ chồng xách về 2 túi đồ ăn, bảo là đồ thừa từ đám giỗ nhà bác cả. Thành càu nhàu mẹ rằng đồ để từ hôm trước, sợ không đảm bảo với Hương.
Bà lườm anh cháy mặt rồi cấm không được đi mua gì. Hương cố lắm nhưng không nuốt nổi vì bà nấu mặn đắng, lại dở tệ. Chỉ ăn cơm trắng cũng không nổi vì bà hay nấu… nát bét. Cuối cùng, cô ôm bụng đói đi vào phòng, nháy nháy Thành rằng trước khi ngủ 2 vợ chồng sẽ đi ăn mỳ tôm.
Ấy thế mà trước khi đi ngủ, Hương bắt đầu đau bụng. Mẹ chồng đã ngủ trước, Thành gọi thế nào bà cũng không dậy, còn bảo:
- 2 tuần nữa mới tới ngày dự sinh mà. Chúng mày chỉ khéo lo bò trắng răng. Cố mà ngủ đi, mai thì đi khám.
Hương chịu không nổi, bắt Thành xách giỏ đồ đã chuẩn bị sẵn rồi vội vàng gọi taxi đi ngay trong đêm.
Sáng hôm sau, khi mẹ chồng lò dò vào viện thì Hương đang trong phòng đẻ. Thành sốt sắng đi đi lại lại, bà còn mắng anh. Khoảng 30 phút sau, bác sĩ gọi người nhà vào. Bế cháu nội trên tay, bà chẳng hỏi Hương lấy 1 câu.
Lúc này, bác sĩ quay sang trách:
- Người nhà chăm sản phụ kiểu gì thế, đói không có sức mà rặn. Giờ thì đi mua cháo hoặc sữa cho cô ấy đi.
Thành vừa xót vợ, vừa ngại ngùng, dặn dò Hương rồi định chạy đi thì mẹ chồng lại sẵng giọng:
- Đi đâu, tí nữa bác con sẽ mang cháo lên.
Chịu không nổi, Thành mắng:
- Mẹ nghĩ cái gì thế, giờ đã đói lại còn định bắt chờ à? Mẹ định cho vợ con chết đói à?
Rồi Thành mặc kệ bà ở đó, chạy đi mua. Lúc này, chỉ còn 3 người trong phòng, bà mới nhìn Hương rồi bảo:
- Đói mà vẫn rặn được, thế là khỏe rồi. Về nhà vài ngày nữa là cơm nước tốt.
Hương quá mệt, chẳng còn sức mà tranh cãi với bà. Nhưng lúc này, bà vẫn cứ nói với cháu nội, nhưng cốt dằn mặt Hương:
- Làm tốt chứ sao con nhỉ. Đẻ con gái thì chả thế. Không lẽ lại bắt bà già này hầu nữa à?
Nghe những lời này, Hương biết rằng mình sẽ chẳng trông chờ được gì vào mẹ chồng rồi. Cô vừa mệt, vừa đau, nén nước mắt rồi nghĩ về những ngày tháng ở cữ đầy đen tối trước mắt…
Theo Afamily
Mới sinh con, nàng dâu bật khóc trước mâm cơm ở cữ của mẹ chồng
Thời gian ở cữ, tôi phát khóc vì những bữa ăn mẹ chồng chuẩn bị. Ngoài thịt mỡ luộc, bà toàn mua bún đậu.
Tôi năm nay 22 tuổi, lấy chồng hơn 1 năm và mới sinh con. Do sinh mổ, sức khỏe tôi yếu nên mọi sinh hoạt đều cần có người chăm sóc.
Vậy nhưng mẹ chồng tôi hết ra nguýt vào lườm lại buông lời cay nghiệt. Bà bảo ngày trước mình đẻ xong, ra đồng cấy lúa, cũng chẳng ảnh hưởng gì.
6 ngày trong viện, phần lớn là mẹ đẻ và chồng tôi thay phiên trông nom. Việc cơm nước mẹ chồng tôi đảm nhiệm.
Anh minh hoa
Nhà cách bệnh viện chỉ vài bước chân nhưng thay vì nấu nướng, bà mua đồ nấu sẵn ngoài cổng viện. Tôi mệt, không nuốt nổi cơm, mẹ chồng tỏ vẻ giận dỗi, trách con dâu khinh bà.
Những ngày ở viện ức chế là vậy, tôi cố nhẫn nhịn để cho 'sóng yên, bể lặng', về nhà, bà càng quá quắt, khiến tôi căng thẳng vô cùng.
Nhiều hôm, tôi phát khóc vì những bữa ăn mẹ chồng chuẩn bị. Kể ra chắc không ai tin nhưng ở hoàn cảnh của tôi mới thấy chán nản.
Ngoài thịt mỡ luộc, bà toàn mua bún đậu, bún chả, không lại nấu canh rau cải... Dù chưa có nhiều kinh nghiệm nhưng tôi đọc trên mạng cũng biết các món ăn đó không nên ăn trong thời gian ở cữ.
Để dĩ hòa vi quý, tôi đưa mẹ 4 triệu, nói khéo nhờ bà hàng ngày mua thịt lợn rang khô, canh rau ngót hoặc bánh cuốn cho mình ăn.
Tuy nhiên, bữa cơm của tôi cũng không khá khẩm hơn. Lo lắng đến sức khỏe của mình và chất lượng sữa cho con, tôi gọi cho mẹ đẻ, nhắn bà làm sẵn cho ít đồ ăn gửi sang.
Thấy thông gia mang đồ đến, mẹ chồng tôi giọng trách cứ, bảo nhà tôi khinh bà, chê bà vụng về, không lo được cho con dâu.
Tôi sợ khẩu chiến nổ ra, mẹ chồng càng gây khó dễ cho mình, nhanh chóng ra hiệu cho mẹ đẻ bỏ qua.
Ngày trước, mối quan hệ của mẹ chồng - nàng dâu cũng hòa thuận, có việc gì bà cũng tâm sự, hỏi han tôi.
Thế nhưng từ đợt em chồng tôi xây nhà, bà biết tôi có khoản tiết kiệm 200 triệu nhà đẻ cho, đã vận động tôi đóng góp ủng hộ em. Tôi thấy điều đó vô lý nên từ chối.
Tôi nói với mẹ chồng: 'Vợ chồng con lấy nhau chưa bao lâu, sắp tới sinh em bé cũng cần chi tiêu nhiều. Khoản tiền mẹ con cho cũng để làm ăn sau này. Nếu em cần tiền, con có thể nhờ bạn bè bên ngân hàng làm thủ tục vay với lãi suất ưu đãi'.
Từ đó, mẹ chồng thay đổi thái độ, dằn hắt tôi đủ điều. Bữa cơm ở cữ không nặng nhọc gì đối với bà, vì tôi chứng kiến bà chăm sóc, nấu nướng cho con dâu út rất khéo. Chẳng ngờ, lúc tôi sinh đẻ, bà lại hành xử như vậy.
Mấy ngày nay, suy nghĩ nhiều, cộng thêm việc thức trắng đêm trông con, tôi gầy rộc đi. Chồng tôi đang làm công trình ở xa, cuối tuần về, thấy vợ xanh xao, anh giục mẹ mua ít đồ tẩm bổ cho vợ. Lúc đó, bà mới ra chợ mua chân giò, cá chép nấu cho tôi được bữa cơm tử tế. Chồng tôi lên công trình, mọi sự đâu lại vào đấy.
Mẹ chồng tôi còn rêu rao khắp xóm rằng con dâu cả láo hỗn, bà mất công nấu cơm, bê lên tận phòng nhưng tôi chê bai.
Con quấy khóc liên miên, ăn uống thiếu chất, tôi gần như trầm cảm vì không biết giãi bày cùng ai. Tôi dự tính hết tháng đầu, sẽ xin phép mẹ chồng về bên ngoại một thời gian. Mẹ chồng tôi giãy nảy lên, kiên quyết không cho. Bà tuyên bố, tôi phải ở nhà hết 3 tháng, bao giờ bà đồng ý mới được về đó.
Cứ sống trong tình trạng này, tôi cảm thấy ngột ngạt quá. Tôi có nên gọi chồng, tâm sự hết mọi chuyện với anh hay không? Lâu nay, anh nổi tiếng là nghe lời mẹ. Liệu tôi nói ra, tình cảm vợ chồng có sứt mẻ hay không?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Theo Emdep
Khóc nghẹn vì mâm cơm cữ của mẹ chồng, nàng dâu xin về ngoại thì nhận được tuyên bố "xanh rờn" Bình thường mẹ chồng thế nào em cũng nhịn được nhưng những lúc thế này mới thấy đúng là khác máu tanh lòng. Em lấy chồng được hơn 1 năm nay và vừa mới sinh con. Vì sức khỏe yếu lại sinh mổ, em cần người chăm sóc cả mẹ lẫn con cả tuần trời ở viện. Lúc đó dù đau đớn nhưng...