Con dâu ‘vàng mười’, biếu nhà chồng 500 nghìn sắm Tết
Tết nhất chẳng ai như con dâu tôi, hai vợ chồng thu nhập mỗi tháng 100 triệu đồng, đi nước ngoài nước trong như đi chợ, vậy mà năm nào, cô con dâu vàng mười cũng chỉ biếu hai vợ chồng tôi 500 nghìn…
ảnh minh họa
Hai vợ chồng tôi hiếm muộn, mãi mới có một mụn con trai nên dành hết tâm trí, sức lực nuôi con khôn lớn, trưởng thành. Lúc đói khổ cũng nhịn ăn nhịn mặc cốt sao cho con bằng bạn bằng bè.
Sự hi sinh, vất vả của vợ chồng tôi cũng được bù đắp khi con trai tôi tốt nghiệp đại học, được một công ty nước ngoài mời làm với mức lương, thưởng hấp dẫn.
Đi làm, con trai chăm lo cho vợ chồng tôi rất chu đáo, thỉnh thoảng đưa đi du lịch dưỡng già. Với vợ chồng tôi, cuộc sống như vậy là viên mãn rồi.
Ngày con lấy vợ, tôi lặng lẽ khóc, giọt nước mắt âm thầm của hạnh phúc. Con dâu tôi – một cô gái thời thượng, xinh đẹp, gia đình có điều kiện, nề nếp, học hành đỗ đạt cao, coi như cũng là cô con dâu “vàng mười” trong thời buổi hiện nay.
Cưới xong, hai vợ chồng con trai mua nhà ra riêng, phần muốn con thoải mái, phần tránh va chạm mẹ chồng – nàng dâu, lại khổ con trai mình nên tôi vui vẻ đồng ý.
Năm đầu về làm dâu, gần Tết, con dâu cáo bận, đi công tác liên miên, nên những ngày 23 tháng Chạp, cúng bái tổ tiên, chăm sóc mồ mả ở quê tôi đều một tay làm hết. Mà những việc này lẽ ra là dâu trưởng, con dâu tôi phải có trách nhiệm mới đúng lễ giáo.
Video đang HOT
Tôi có nhắc khéo, con dâu tôi cũng dửng dưng, coi như không phải việc của mình, con trai kêu bận suốt nên tôi không dám nói gì với nó, chỉ biết than thở với chồng.
Đã thế, cô con dâu “vàng mười” của tôi lại keo kiệt, bủn xỉn. Tết nhất không đỡ đần gia đình chồng việc thờ cúng cũng chẳng biết quà cáp lễ nghĩa cho bố mẹ chồng tử tế.
Vợ chồng tôi đúng là không giàu có, dư dả nhưng lương hưu của hai vợ chồng cũng đủ tằn tiện chi tiêu, không đến nỗi quá khó khăn. Tôi chẳng phải đòi hỏi con cái phải mâm cao cỗ đầy hay xét nét con dâu về đối nhân xử thế, nhưng ít ra cũng phải có, gọi là tấm lòng của con cái với bố mẹ.
Ngày 30 Tết, con trai đi công tác về, hai vợ chồng qua nhà tôi ăn cơm, xong con dâu lấy ra tờ 500 nghìn, dõng dạc nói: “Tết hai vợ chồng con nhiều việc không đi mua sắm được gì, con biếu bố mẹ mấy đồng tiêu Tết”.
Vợ chồng nó đến ăn bữa cơm rồi biếu tiền như thể đi ăn nhà hàng vậy, tôi miệng méo xệch vẫn phải cười cảm ơn con dâu, ông nhà tôi chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm.
Con trai tôi lên chức giám đốc, thường xuyên đi nước ngoài, vài ba tháng mới về. Nên những việc đối nội, đối ngoại ít khi để ý đến, phó thác hết cho vợ. Năm ngoái, còn hơn tháng nữa mới đến Tết, thế mà cuối tuần sang thăm nhà ông bà thông gia, đã thấy bà thông gia hớn hở khoe con gái biếu cho ông bà chiếc tủ lạnh mới, Tết đựng đồ ăn cho khỏi hỏng. Nghe đến đây mà tôi thấy nghẹn lòng.
Mang nặng đẻ đau 9 tháng 10 ngày, nuôi con ăn học thành tài, lấy vợ, vợ nó cũng chỉ biết vun vén cho bố mẹ đẻ, bố mẹ chồng thì coi như khách. Cỗ bàn tuyệt nhiên không bao giờ có mặt, cả năm sang nhà chồng đôi ba lần vì sợ phải biếu bố mẹ chồng tiền. Tết Cổ truyền thì cứ sát ngày 30 Tết con dâu mới sang nhà, thăm hỏi lấy lệ rồi rút 500 nghìn ra biếu.
Năm nay, Tết đến gần, nhân thể con trai sang chơi, tôi gọi con vào, than thở chuyện con dâu đối nhân xử thế, bên nặng bên nhẹ giữa hai nhà thông gia. Con trai động viên tôi, nói khéo do con dâu tôi học nước ngoài về nên tư tưởng khác với truyền thống.
Bản thân tôi lại nghĩ, dù học hành ở nước ngoài nhưng đang sống ở Việt Nam, là người Việt Nam vẫn phải giữ gìn bản sắc văn hóa truyền thống. Không thể lấy đó làm lý do bao biện cho cách sống và cư xử của con dâu được.
Sau hôm đó, con trai tôi về nói chuyện lại với vợ thì con dâu tôi vùng vằng, lu loa với ông bà thông gia rằng mẹ chồng khắt khe, tham tiền, nói xấu con dâu với chồng để gia đình nó lục đục. Ngày giỗ ông nội chỉ con trai về thắp hương, còn con dâu nhất định cáo ốm không sang.
Mong mỏi mãi mới có thằng con chống gậy, giờ nó lấy vợ thì nó thành con thiên hạ còn vợ chồng tôi sống trong cảnh tuổi già neo đơn…
Theo Vietnamnet
Lá thư trước lúc bỏ đi của mẹ chồng khiến tôi bừng tỉnh
Sáng hôm qua, ngủ dậy như thường lệ thì mẹ đã nấu sáng sẵn sàng nhưng tất cả đều trống không, tìm khắp nhà không thấy mẹ chồng đâu chỉ có bức thư trên bàn. Bên cạnh là một cọc tiền lẻ kèm theo một xấp tiền 500 nghìn.
Ngày mai tôi sẽ đón xe về quê để đưa mẹ lên với vợ chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Gia đình tôi mặc dù không phải danh gia vọng tộc nhưng từ nhỏ tôi đã có một cuộc sống hưởng thụ ăn sung mặc sướng không phải lo điều gì. Bố mẹ tôi chỉ có mình tôi vì thế ông bà nuông chiều tôi như một cô công chúa. Sống trong một gia đình như vậy nên tôi có thói quen ỷ lại và kênh kiệu. Vì thế việc tôi lấy một anh chàng kỹ sư phần mềm tỉnh lẻ và gia đình khó khăn là việc hết sức bất ngờ với bạn bè tôi.
Chồng tôi là một kỹ sư an toàn thông tin. Khác với đặc thù công việc, anh rất ấm áp và biết quan tâm người khác. Anh khiến tôi đổ gục không phải vì vẻ bề ngoài mà bởi sự chân thành của anh. Trước kia anh là gia sư của tôi. Anh đã dạy dỗ một đứa không biết gì như tôi trở thành sinh viên đại học. Vì vậy bố mẹ tôi rất quý anh. Lại thấy anh hiền lành và biết phấn đấu nên ông bà hết sức vun đắp. Dần dà tôi có tình cảm với anh. Chúng tôi yêu nhau 6 năm trước khi tiến đến hôn nhân.
Thật ra sẽ chẳng có gì khi bố tôi bị đột quỵ do làm việc và suy nghĩ quá nhiều. Bố tôi phải sống cuộc sống thực vật, việc làm ăn của gia đình tôi vì thế mà dần sa sút. Tôi không còn nhận được sự trợ cấp của bố mẹ mà thay vào đó chồng tôi phải gồng gánh hết các chi phí trong gia đình. Tôi đi xin việc làm nhưng không nơi nào nhận vì kinh nghiệm không có lại đang mang bầu ba tháng.
Những ngày sau đó càng ngày mẹ chồng càng khiến tôi khó chịu. (Ảnh minh họa)
Tuy vậy chồng tôi khá lạc quan. Anh vẫn luôn quan tâm chăm sóc tôi từng chút khiến tôi vẫn coi mình như một cô công chúa. Có bầu cơ thể khó chịu khiến tôi càng dễ cáu bẳn hơn. Vì không còn dư giả như trước, chúng tôi quyết định cho người giúp việc nghỉ. Anh nói sẽ đưa mẹ chồng tôi lên sống cùng để sau này tôi sinh nở còn tiện bề chăm sóc. Thật ra tôi không muốn nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì phải đồng ý vì tôi cũng không muốn mình phải cáng đáng việc nhà khi bầu bí lại cho người chăm sóc khi có con.
Hôm ấy mẹ chồng tôi từ quê lên với hai con gà, một giỏ trứng và vô số rau quê khiến tôi thấy rất ngại vì những thứ ấy ra siêu thị thiếu gì mà bà phải khệ nệ như thế. Chào hỏi mẹ xong tôi vào phòng xem phim được một lúc thì nghe tiếng gà oang oác. Một con gà bị xổng, cảnh tượng lúc đó thật kinh khủng. Gà thì chạy khắp nhà còn mẹ chồng tôi lùa theo. Tôi đứng nhìn mớ tàn tích mẹ chồng mang lên mà phát ngán. Nhưng thôi vì đó là lần đầu nên tôi chỉ biết cười trừ chứ trong lòng không ưng chút nào.
Những ngày sau đó càng ngày mẹ chồng càng khiến tôi khó chịu. Khi đi siêu thị bà suýt té ngã vì không biết đứng trên thang máy khiến tôi rất xấu hổ khi đi cùng bà. Đã thế hôm nào bà cũng len lén đợi vợ chồng tôi ngủ để tắt điều hoà cho đỡ tốn điện sau đó mở cửa sổ khắp phòng. Rồi hôm nào tôi mệt muốn đi ăn nhà hàng thì bà lại cản chồng tôi và ca bài tiết kiệm. Tôi dần cảm thấy sự hiện diện của mẹ chồng làm tôi khó chịu thậm chí nhiều lúc tôi còn thấy ghét bà. Nhưng tôi không nói với chồng, tôi chỉ thái độ trước mẹ chồng thôi.
Đợt này chồng tôi đi công tác 2 tuần. Ở nhà có mẹ chồng con dâu khiến tôi thấy bức bối. Hôm kia khi tôi đi mua đồ về, mẹ chồng tôi vừa mới nói vọng ra cẩn thận mẹ mới lau nhà, thì cũng là lúc tôi ngã xuống nền nhà. Quá hốt hoảng, mẹ vội vàng gọi cấp cứu đưa tôi đi bác sĩ.
Thật may là không ảnh hưởng gì đến con tôi. Nhưng tôi đổ luôn tội lên đầu mẹ chồng. Về đến nhà, tôi ném túi đồ của mẹ ra phòng khách. Tôi hét lên và muốn bà đi, tôi nói vì tính sạch sẽ của mẹ mà tôi suýt mất con, tôi nói tôi chỉ lấy con bà chứ không lấy mẹ anh ấy vì thế bà hãy đi khỏi đây. Giờ nghĩ lại tôi thấy rùng mình vì những gì mình đã nói.
Sáng hôm qua, ngủ dậy như thường lệ thì mẹ đã nấu sáng sẵn sàng nhưng tất cả đều trống không, tìm khắp nhà không thấy mẹ chồng đâu chỉ có bức thư trên bàn. Bà xin lỗi tôi và nói sẽ về quê. Bên cạnh là một cọc tiền lẻ kèm theo một xấp tiền 500 nghìn. Cọc tiền lẻ đó là tiền mẹ chắt bóp lúc đi chợ. Còn xấp tiền kia là tiền bà để dành cho tôi đi đẻ.
Đọc thư của mẹ chồng mà tôi không cầm được nước mắt. Tôi đã làm gì thế này, tôi sắp làm mẹ của một đứa trẻ và rồi sau này nếu con dâu của tôi đối xử với tôi như thế liệu tôi có im lặng nhẫn nhịn như mẹ chồng tôi đã làm hay không? Tôi thật sự không mong sự thông cảm của các bạn. Nhưng mong các bạn đừng như tôi.
Chồng tôi chưa hề biết chuyện này, tối qua anh vẫn hớn hở nói chuyện điện thoại với tôi. Còn tôi cả đêm day dứt với những gì đã làm. Tôi mong trời mau sáng, ngày mai tôi sẽ đón xe về quê để đưa mẹ lên với vợ chồng tôi và cầu xin mẹ tha lỗi cho đứa con dâu bất hiếu này.
Theo Afamily
Trao anh cái "ngàn vàng" tôi chẳng tiếc, vậy mà vay anh 500 nghìn, ngày nào anh cũng.... Yêu nhau 1 năm, em tự nguyện trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái chẳng tiếc, thật sự em yêu và chỉ biết có một mình anh. Ảnh minh họa Yêu nhau 1 năm, em tự nguyện trao cho anh thứ quý giá nhất của người con gái, thật sự em yêu và chỉ biết có một mình anh,...