Con dâu và mẹ chồng cùng mang thai, thái độ của người chồng khiến vợ bật khóc
Cô đã đệ đơn ly hôn khi không thể chịu đựng được sự thiên vị của chồng dành cho mẹ và em gái mình.
Ảnh minh hoạ.
Sau khi lớn lên, H thi đậu vào một trường đại học có tiếng, ra trường thuận lợi tìm được một công việc tốt ở thành phố. Đây cũng là thời điểm cô gặp và cưới chồng mình.
Hôn nhân của họ dường như rất hạnh phúc. Tuy nhiên, cuộc sống của H không đơn giản, cô sống chung với người mẹ chồng ngoài 50 tuổi. Mẹ chồng lúc nào cũng khiến cô cảm thấy ngột ngạt.
Mặc dù H đã cố gắng rất nhiều để hòa hợp với mẹ chồng nhưng khoảng cách giữa 2 thế hệ, cùng với sự khác biệt về quan điểm sống khiến cho mối quan hệ của họ lúc nào cũng căng thẳng.
Vào một ngày, H phát hiện mình mang thai, cô cảm thấy rất hạnh phúc khi được làm mẹ. Điều cô không ngờ rằng là đúng lúc này, mẹ chồng cô cũng mang thai.
Cô cảm thấy bàng hoàng vì mẹ chồng đã già, mang thai sẽ có nhiều rủi ro, đặc biệt là khi bố chồng cũng vừa mới qua đời cách đây không lâu.
Tin tức này nhanh chóng lan truyền trong gia đình, chồng cô cảm thấy mình cần có trách nhiệm chăm sóc cho mẹ, bởi bà đã qua nửa đời người, rủi ro khi mang thai lớn hơn nhiều so với H.
Mặc dù H hiểu được lo lắng của chồng mình nhưng cô cảm thấy cô đơn và bất lực. Đôi lúc cô thấy mình như đang đứng ngoài cuộc đời của chồng, sự quan tâm của anh dành cho 2 mẹ con cô quá ít ỏi.
Trong khi chồng cô đưa mẹ mình tới bệnh viện để khám thai, cô thường phải tự đi khám một mình. Cô bắt đầu thấy tủi thân nhiều hơn, nghĩ chồng bỏ bê 2 mẹ con mình.
Khi đến ngày sinh, H và mẹ cùng cùng được đưa vào phòng sinh. Quá trình sinh của cô diễn ra suôn sẻ, cô sinh được một cậu bé khoẻ mạnh. Trong khi đó, quá trình sinh của mẹ chồng lại gặp phải một số sự cố, bà cần phải thực hiện mổ cấp cứu.
Video đang HOT
Chồng cô lo lắng đi qua đi lại bên ngoài phòng sinh, vừa đi vừa chắp tay cầu nguyện. Cô lại trong phòng sinh, lo lắng cho sức khỏe của em bé và mẹ chồng. Sau vài giờ chờ đợi căng thẳng, mẹ chồng cuối cùng cũng sinh ra một bé gái thành công.
Chồng cô vui mừng bước vào phòng sinh chúc mừng mẹ mình nhưng quên mất vợ mình cũng vừa trải qua cơn sinh nở. Anh ôm đứa em gái vào lòng, hôn lên trán đứa trẻ, lo lắng hỏi han về tình hình của mẹ mình.
Trong khi đó, H buồn bã nhìn chồng dành hết mọi tình thương và sự quan tâm cho mẹ chồng. Cô cảm thấy mình và con trai không được chồng đối xử một cách công bằng.
Ngày tháng trôi qua, chồng cô chăm sóc mẹ mình rất chu đáo nhưng lại tỏ ra hờ hững với vợ. Cô cảm thấy mình như một người dư thừa ở nhà. Vào một ngày nọ, cô không kìm được nước mắt và nói ra những bất bình của mình.
Anh sững sờ nhìn cô, nhận ra thời gian qua mình đã không qua tâm tới cảm xúc của vợ. Anh ôm lấy vợ, áy náy xin lỗi: “Xin lỗi vợ, anh thật quá đáng. Cha mất sớm, anh sợ mẹ không sống được nên mới dành sự quan tâm nhiều tới mẹ như vậy. Từ giờ anh sẽ quan tâm nhiều với vợ con hơn“.
Tuy nhiên, sự thay đổi của anh không kéo dài lâu. Mỗi khi ở nhà, anh vẫn vô thức tập trung vào mẹ và em gái mình và phớt lờ vợ con. Trái tim của H ngày càng lạnh giá, cô bắt đầu nghi ngờ vị trí của mình trong gia đình.
Cuối cùng, H không thể chịu đựng được nữa nên đệ đơn ly hôn. Anh đau đớn nhận ra mình đã đánh mất niềm tin và tình yêu của vợ. Nước mắt lưng tròng, anh cầu xin cô cho anh một cơ hội làm lại từ đầu. Đối mặt với lời cầu xin của chồng, cô do dự. Trong thâm tâm cô lo sợ anh rồi lại chứng nào tật nấy.
Dưới sự thuyết phục của mẹ chồng, H quyết định cho anh một cơ hội nhưng kèm theo đó là một điều kiện: “Anh phải chứng minh mình có thể lo liệu tốt chuyện này, bao gồm cả tôi và con trai chúng ta”.
Anh chấp nhận lời yêu cầu của cô, bắt đầu thay đổi bản thân. Anh cố gắng hết sức để cân bằng sự quan tâm của mình dành cho mẹ và vợ, đồng thời khiến mọi người cảm nhận được tình cảm của mình.
Anh cũng học cách tôn trọng và lắng nghe ý kiến của vợ, để cô cảm nhận được vị trí của mình trong lòng anh. Ngày tháng trôi qua, cô ngạc nhiên trước sự thay đổi của chồng. Cô nhận thấy anh không còn chỉ quan tâm tới mẹ và em gái mà còn dành sự yêu thường cho cả vợ và con trai mình.
Dưới sự nỗ lực của chồng, H lấy lại niềm tin vào cuộc hôn nân này. Sau đó, cô và mẹ chồng cũng dần tìm thấy tiếng nói chung, tôn trọng nhau hơn, 2 đứa trẻ lớn lên khỏe mạnh dưới một mái nhà hạnh phúc.
Bức xúc vì em chồng tự ý lục lọi đồ của chị dâu, nghe chồng và em nói chuyện tôi rưng rưng nước mắt
Em chồng vừa trẻ con vừa ích kỷ, vừa đanh đá lại hung dữ vô đối. Nhiều lúc tức em lắm nhưng tôi đành nhịn cho êm nhà êm cửa.
Tôi là một cô gái có ngoại hình bình thường, chỉ tốt nghiệp cao đẳng nên rất khó xin được một công việc tốt. Vì vậy sau khi tốt nghiệp, tôi cũng không theo ngành đã học mà buôn bán online linh tinh.
Sau khi ra trường không lâu thì tôi quen chồng nhờ gia đình hai bên mai mối. Anh từng có một quá khứ không tốt, ăn chơi sa đọa, bay lắc rồi bài bạc. Tuy nhiên, chuyện anh ăn chơi cả hai gia đình không ai biết, bởi anh giấu rất kỹ.
Nhưng cũng may, anh biết điểm dừng chứ không phải không biết quay đầu. Từ ngày quen biết tôi, anh đã bỏ hẳn tất cả để tu chí làm ăn, chính vì vậy mà tôi mới đồng ý lấy anh làm chồng.
Đến nay, hai vợ chồng đã quen và cưới nhau được 4 năm, có với nhau một con trai gần 1 tuổi. Tuy nhiên, tôi lại thấy tương lai khá mù mịt vì hai vợ chồng vẫn chưa mua nổi nhà, tôi lại không có công việc ổn định, ở nhà buôn bán chẳng được bao nhiêu, đều phải nhờ chồng gánh vác kinh tế.
Hai vợ chồng tôi chưa có gì trong tay, vẫn phải đi thuê nhà ở. (Ảnh minh họa)
Dưới chồng tôi còn có một cô em gái chồng, sau khi đỗ đại học con bé tới ở chung với chúng tôi luôn. Em mới chân ướt chân ráo từ quê lên, lạ nước lạ cái nên bố mẹ chồng muốn em ở chung để vợ chồng tôi kèm cặp, chăm nom em. Có anh có em, nhỡ xảy ra chuyện gì hay ốm đau bệnh tật cũng dễ đỡ đần, chăm sóc nhau hơn.
Song, từ ngày em chồng lên đây ở, tôi chưa thấy đỡ được tí việc nào mà chỉ rước thêm bực vào người. Em vừa trẻ con vừa ích kỷ, vừa đanh đá lại hung dữ vô đối. Tính tôi ưa sạch sẽ nhưng em chồng lại hay bày bừa, ở bẩn, nói mãi em cũng chẳng chịu dọn mà cứ ỷ lại vào chị dâu. Không muốn làm to chuyện nên tôi đành nín nhịn mà đi dọn.
Có lần, tôi nhờ em trông con hộ để đi chợ. Không biết cô trông cháu kiểu gì mà tôi đi chỉ 20 phút, về nhà đã thấy con sưng đỏ, u một cục ở trán. Xem lại camera mới thấy, em chẳng thèm trông cháu mà mải mê bấm điện thoại rồi để cháu ngã từ trên sofa xuống. Cũng may sofa không cao, chứ không thì lớn chuyện rồi.
Xót con, tức em chồng, tôi phàn nàn với chồng vài câu. Tuy nhiên vì con không có gì đáng ngại nên chồng chỉ an ủi, khuyên tôi đừng chấp với cô:
- Cũng may con không sao, thôi bỏ qua đi vợ à. Em ấy còn nhỏ, lại chưa lập gia đình, chưa có kinh nghiệm nên sơ suất trong việc trông cháu cũng là điều có thể thông cảm được.
Bực lắm nhưng tôi đành nuốt cục tức vào trong cho êm cửa êm nhà.
Nhiều lúc tôi tức em chồng lắm nhưng vẫn cố nín nhịn cho êm nhà êm cửa. (Ảnh minh họa)
Cách đây mấy hôm, tôi đưa con đi tiêm, lúc về đến nhà thì thấy em chồng đang tự ý lục lọi đồ của chị dâu. Em đang đeo khuyên tai và xịt nước hoa của tôi. Lọ nước hoa đó tôi mới được bạn tặng nhưng vì nhà có con nhỏ lại chưa có dịp đi đâu nên tôi vẫn chưa bóc tem, thế mà em chồng lại tự ý vào phòng tôi "đập hộp" lọ nước hoa rồi xịt lấy xịt để.
Run người lên vì giận, tôi mắng em chồng vì tội tự tiện lục lọi đồ của chị dâu khi chưa xin phép. Nào mà ngờ, em mắng ngược lại tôi, vứt thẳng toẹt đồ dưới đất rồi bỏ về phòng đóng cửa lại.
Tối hôm đó, em chồng không ra ăn cơm, tôi cũng chẳng buồn gọi. Chồng hỏi, tôi mới kể lại ngọn ngành sự việc. Anh im lặng không nói gì, tôi cứ nghĩ anh sẽ lại bỏ qua như những lần trước thôi, nhưng tới 9h tối khi tôi cho con ngủ, anh lại qua phòng em gái dạy dỗ cô một trận.
Tò mò không biết hai người họ nói gì nên một lúc sau khi con đã ngủ say, tôi rón rén đứng ngoài cửa phòng cô em chồng nghe lén. Tôi nghe loáng thoáng tiếng chồng mắng em:
Tối hôm đó chồng tôi đã qua mắng cô em chồng. (Ảnh minh họa)
- Lẽ ra anh không lấy vợ sớm vậy đâu, nhưng biết sao không? Vợ anh quá tuyệt vời nên anh phải lấy liền. Nhờ có chị ấy mà anh mới có ngày hôm nay. Chị ấy là vợ anh, là chị dâu của em thì em phải tôn trọng chị ấy. Trong cái nhà này phải có tôn ti trật tự, có trên có dưới. Anh cho em hai lựa chọn, một là sang xin lỗi chị, hai là em dọn ra ngoài ở, từ nay anh không quản em nữa, em thích sống ra sao thì tùy.
Không ngờ lần này chồng lại cứng rắn như vậy, nhưng tôi nghe anh khen mình mà cũng không biết tôi tuyệt vời ở chỗ nào nữa. Tôi ở nhà chăm con, thu nhập bấp bênh, còn anh đi làm nuôi vợ con, thức đêm chăm con, chơi với con. Anh còn nấu ăn rất ngon, lên phòng khách xuống nhà bếp được.
Sau khi sinh, tính tình tôi thay đổi thất thường, thường xuyên cáu gắt với chồng nhưng anh chưa bao giờ lớn tiếng hay nặng lời với vợ. Anh hiếu thảo và đối xử công bằng với bố mẹ hai bên, cư xử phải phép với mọi người trong gia đình nên ai cũng quý.
Nói chung, tôi cực kỳ tự hào về chồng và luôn cảm thấy tôi chẳng làm được gì cho anh. Vậy mà trong lòng anh tôi lại "quá tuyệt vời". Có lẽ anh thương vợ nên tôi chẳng cần làm gì thì trong mắt anh, tôi vẫn tuyệt vời. Nghe chồng nói mà tôi cảm động tới rưng rưng nước mắt vì hạnh phúc. Không biết mai này sẽ ra sao, có sống với nhau được tới lúc đầu bạc răng long không nhưng mưa đến đâu mát mặt đến đấy vậy.
3h sáng dậy đi vệ sinh thấy bóng ai đó trong bếp, tôi bật điện sáng choang và sự thật khiến tôi bật khóc Hoảng sợ vì không biết đó là người hay ma, tôi vào phòng gọi chồng dậy và cả hai quyết định bật điện khắp nhà để xem. Vợ chồng tôi và hai đứa con trước kia ở chung với mẹ chồng 10 năm nhưng hồi mới ra Tết bắt đầu mua nhà riêng để sống. Căn nhà tuy cũ kĩ nhưng bước vào...