Con dâu tiểu thư làm tôi phát điên
Ngày nào cũng bị stress với con dâu như thế này thì chẳng mấy lúc mà tôi phải vào bệnh viện tâm thần. Nó vừa vụng thối vụng nát lại vừa đỏng đảnh tiểu thư.
Con trai tôi lấy vợ chưa đầy một năm mà tôi đã già đi trông thấy, tất cả chỉ vì con dâu. Con bé này được mỗi cái xinh và biết cách ăn mặc, làm đẹp, còn thì rất vô tích sự, chỉ giỏi ngủ nướng chứ chả biết làm gì. Tôi biết nó là tiểu thư nên có bắt làm gì nhiều đâu, hầu hết mọi việc tôi làm, chỉ giao cho nó nhặt rau, phụ bếp, rửa bát, lau nhà, gấp quần áo. Nhưng nó làm gì cũng chậm như rùa và 10 lần thì 9 lần hỏng hoặc sai ý tôi.
Ảnh minh họa: Internet
Thế nhưng hễ tôi mắng hay chê bai là nó xị mặt ra rồi khóc hu hu, làm như bị mẹ chồng hành hạ, ngược đãi gì ghê lắm. Tôi bảo mẹ chỉ muốn tốt cho các con, muốn con biết làm chủ gia đình, rồi còn chăm sóc chồng và con con, nên mới cố gắng chỉ bảo, đào tạo, con nên cố mà học tập. Nhưng nó giãy đành đạch lên bảo bây giờ mấy ai biết làm đủ mọi thứ như mẹ mà người ta vẫn sung sướng đấy thôi, cái chính là đừng quan trọng hóa, không nấu được thì mua đồ ăn sẵn hoặc đi ăn tiệm, bọn con có phải kiếm được ít tiền đâu. Nghe nó nói mà tôi muốn tăng xông.
Video đang HOT
Lại thêm thằng con tôi cũng chằm chằm bênh vợ. Trước nó lem lém bảo đi đâu cũng không ăn nổi, chỉ thèm cơm mẹ nấu, giờ thì bảo ăn đồ sẵn, đồ tiệm có sao đâu. Nhiều lần hai đứa nó đòi ra ở riêng, bảo để khỏi làm phiền đến mẹ, để học cách tự lập. Tôi biết đây là con dâu xúi bẩy. Con bé vừa lười vừa đoảng vừa đỏng đảnh con nít như vậy, tôi cho ra ở riêng để thằng con tôi miếng cơm không có mà ăn, manh áo sạch không có mà mặc hay sao.
Nhưng ở chung thì tôi không đào tạo được con dâu, tôi mệt mỏi với nó lắm rồi. Tôi phải làm sao đây?
Chuyên gia tư vấn:
Bác đúng là một người mẹ thương yêu con cái và cũng đã cố gắng để tỏ ra bao dung. Tuy nhiên, đối với một cô gái tính khí trẻ con và quen được nuông chiều như con dâu bác, có lẽ cần phải khéo léo và mềm dẻo hơn. Theo tôi, bác trước hết hãy chiếm được sự tin cậy của con dâu cái đã, để cô bé hiểu bác không phải muốn hoạnh họe, bẻ hành bẻ tỏi gì. Hãy thử ngồi tỉ tê nói chuyện quần áo, kiểu tóc, thậm chí “buôn dưa lê” chuyện nhạc nhẽo, sao xẹt với con dâu một chút, nhờ cô bé tư vấn về làm đẹp chẳng hạn. Những câu chuyện như vậy rất dễ kéo hai người phụ nữ lại gần nhau như hai người bạn, nhất là với người như con dâu bác.
Khi con dâu đã không còn coi mẹ chồng là đối tượng cần cảnh giác, dè chừng và… chống đối nữa, những sự góp ý của bác sẽ trở nên dễ tiếp thu hơn. Tuy vậy, bác cũng đừng nghĩ nhất thiết phải huấn luyện con dâu thành một người kiểu mẫu như bác muốn. Nếu như cô ấy và con trai bác vẫn hạnh phúc, hài lòng với sự “đoảng, lười” của cô ấy thì bác cũng không cần quá đau đáu về chuyện này, chỉ cần con dâu tiến bộ so với trước là được rồi.
Trường hợp hai mẹ con không thể “xích lại gần nhau”, hai bên đều căng thẳng, bác nên đồng ý cho các con ra ở riêng. Con bác đã lập gia đình nghĩa là đã lớn, bác không cần lo cho anh ấy như một đứa trẻ, nếu rời mẹ ra thì cơm không có ăn, áo không có mặc. Bác chỉ cần nghĩ, con mình đang hạnh phúc, thế là có thể an tâm rồi, phải không?
Theo VNE
Trăng mật kinh hoàng: Chồng luôn xem vợ như tù nhân
Trái tim tôi quặn thắt, ghê sợ khi chồng ôm hôn chào tạm biệt mỗi sáng trước khi anh đi làm.
Tôi vẫn nuôi hy vọng khi đã là vợ chồng thì sẽ tìm cách thay đổi bản tính xấu đó của chồng. Và bản thân anh cũng hứa sẽ cố gắng thay đổi. Ảnh minh họa
Cuộc hôn nhân của tôi vừa trải qua tròn 2 tuần lễ. 14 ngày qua tôi thật sự sốc, hoài nghi tình yêu chồng dành cho mình. 14 ngày qua, ngọt ngào thì ít mà cay đắng thì nhiều. Chồng tôi hiện làm giáo viên dạy cấp 3 của một trường PTTH và đang theo học thạc sĩ của một trường đại học nước ngoài tại Việt Nam. Tôi quen anh ngày học chung lớp luyện thi đại học và chính thức nhận lời yêu sau 3 năm kết bạn. 5 năm sau khi cả hai đã có công việc ổn định, chúng tôi quyết định về ở chung dưới một mái nhà. Về mọi mặt, chồng tôi được mọi người đánh giá là hoàn hảo.
Anh phong độ, ga lăng, chu đáo và tâm lý với phụ nữ. Anh đã tốt nghiệp đại học với tấm bằng đỏ. Nhưng lắm tài nhiều tật và những thói xấu, mặt trái trong con người anh chỉ có tôi là biết rõ nhất. Anh không biết kìm nén cơn giận và ghen tuông vô lối. Bề ngoài là thế nhưng thực ra anh độc đoán, bảo thủ, cố chấp, ích kỷ. Từ thời yêu nhau, chúng tôi đã năm lần bảy lượt suýt chia tay vì thói ghen vô lý của anh. Anh yêu tôi bằng một tình yêu mù quáng, mất lý trí. Cái cách anh yêu tôi khiến tôi ngạt thở. Nhưng bù lại anh lại rất biết cách xoa dịu và làm lành "vết thương" do mình gây ra. Tôi luôn mềm lòng, đầu hàng vì những lời cầu xin của anh.
Tôi vẫn nuôi hy vọng khi đã là vợ chồng thì sẽ tìm cách thay đổi bản tính xấu đó của chồng. Và bản thân anh cũng hứa sẽ cố gắng thay đổi.
Thế nhưng, 14 ngày làm vợ anh, tôi mới hiểu rằng bản tính con người không bao giờ thay đổi. Nhớ lại tuần trăng mật vừa kết thúc cách đây ít ngày khiến trái tim tôi tê tái. 7 ngày ở Nha Trang, anh xem tôi như một nữ tù nhân. Anh trở nên khó tính, cáu kỉnh khi tôi ăn mặc khêu gợi, hở hang dù hai vợ chồng đang đi biển. Anh không cho phép tôi được thanh minh vì "làm vợ phải biết vâng lời chồng". Tôi không ngờ một con người có học như anh lại cư xử như một kẻ vô văn hóa, phong kiến, cổ hủ. Anh nổi giận, bắt bẻ tôi vì những lý do cực vớ vẩn.
Tôi gặp và nói chuyện thân mật với anh bạn cũ trên chuyến bay vào Nha Trang cũng khiến anh ngứa mắt. Suốt chặng đường từ sân bay về khách sạn anh chì chiết khiến tôi xấu hổ với tài xế taxi. Anh bảo tôi lẳng lơ trước mặt chồng. Khi hai vợ chồng về đến khách sạn nhận phòng tôi mới phân bua đúng sai để anh hiểu. Thật không ngờ anh giận giữ vung tay tát tôi 2 cái đau điếng. Tôi khóc lóc và quyết định một mình quay về Hà Nội. Thấy tôi xách vali ra cửa thì anh lại xuống nước nằn nì, xin lỗi. Anh bảo vì không thích tôi gần gũi bất cứ người đàn ông nào nên mới có hành động như vậy.
Nhìn anh khóc lóc, khổ sở tôi lại mềm lòng và bỏ qua mọi chuyện. Thế nhưng việc anh đánh tôi lại tiếp tục tiếp diễn thêm 2 lần nữa. Một lần vì tôi quên mang kính bơi và quên chìa khóa phòng khi thay đồ ở khu tắm bùn. Anh mắng tôi tét tát trước lễ tân khách sạn. Tôi biết mình sai nhưng cũng không đáng phải nhận những lời phán xét nặng nề như thế. Tôi chê anh là đàn ông mà quá nhiều lời, nhỏ nhen. Tôi bảo rằng hối hận khi lấy một kẻ tiểu nhân như anh làm chồng.
Theo VNE
Ngoại tình công sở: Ai "ăn phở" ở nhà nghỉ thì thật là lạc hậu! Đó là lời tuyên bố hùng hồn của một quý ông đã từng chơi trò "ngoại tình công sở". Ngoại tình chốn công sở giờ đây không còn xa lạ với hầu hết mọi người. Việc ngoại tình của các cặp dường như cũng tinh vi, khó phát hiện hơn. Với hầu hết những kẻ đã ngoại tình thì khi bị phát hiện...