Con dâu ra ở riêng, mẹ chồng khóc ròng chỉ vì bị co.i thườn.g
Vợ con trai tôi tuyên bố: “Ra ở riêng, ông bà không có quyền bắt con cháu phải về chơi thường xuyên hay phục dịch mà mỗi tháng chúng con sẽ gửi tiề.n cho ông bà tiêu xài”.
Mấy hôm nay, tôi có nghe chị em kêu ca về việc phải sống chung với nhà chồng và tìm cách để được ở riêng. Nhưng các chị ạ tôi là một bà mẹ chồng, tôi xin nói một vài điều để các chị hiểu để phán xét, nhìn nhận từ hai phía chứ không phải chỉ chăm chăm nó.i xấ.u nhà chồng.
Ảnh minh họa
Các chị ạ, tôi và chồng đã ở cái tuổ.i gần 70 mà vẫn chưa được yên lòng vì chuyện gia đình, con cháu. Nói ra thì thật xấu hổ nhưng nếu không nói ra thì uất ức vô cùng. Con dâu tôi tỏ thái độ xa lánh, co.i thườn.g bố mẹ chồng chỉ bởi chúng tôi già cả, không còn sức khỏe, không còn kinh tế cũng như không còn tiếng nói chung cho gia đình chúng nó nữa.
Chuyện là thế này, hai vợ chồng tôi đều ở một huyện vùng ven của Hà Nội. 7 năm trước, con trai tôi kết hôn với vợ của nó, tức là con dâu của chúng tôi. Con dâu tôi cao ráo, xinh đẹp, lại làm kế toán trong một công ty lớn của nước ngoài.
Hồi mới cưới nhau, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn nên hai cháu vẫn ở chung với vợ chồng tôi. Trong quá trình sinh sống, tôi cũng có lúc để ý con dâu này kia, nói chung có nhiều điều không vui, không hài lòng về con dâu nhưng rồi mọi chuyện cũng qua.
Rồi con dâu sinh con, suốt thời gian ở cữ, một mình tôi chăm nom. Đến khi con dâu đi làm, tôi lại một mình ở nhà trông cháu. Tình cảm bà cháu gắn bó, yêu thương nhau. Tuổ.i già cô đơn dễ tủi thân, may mà có cháu ở cùng, vui vẻ khôn xiết.
Thế nhưng cách đây 2 năm, sau khi gom góp đủ vốn liếng, con trai và con dâu tôi quyết định ra ở riêng. Ngày đó tôi buồn vô hạn. Chung cư mới các con ở cách xa mười mấy km, không phải là khoảng cách không thể đi lại, nhưng thân làm ông bà, làm sao có thể tùy hứng thích đi thì đi. Người già có tuổ.i là một chuyện, lại cả chuyện xe cộ nườm nượp…
Video đang HOT
Mỗi sáng ngủ dậy, người tôi đều bần thần, chồng tôi ông ấy cũng chẳng kém cạnh vì thiếu vắng con cháu. Nếu có chúng nó ở nhà giờ này sẽ vui vẻ lắm. Hơn nữa, tuổ.i già có con cháu cũng sẽ đỡ buồn tủi, nghe cháu nội ríu rít bên tai thì vui vẻ biết bao. Vẫn biết con cái lớn thì cũng phải ra ngoài lập nghiệp, làm ăn, nhưng phận làm ông bà nội không đành…
Ảnh minh họa
Nhưng mọi việc càng tệ hại hơn khi ra ở ngoài, có kinh tế con dâu co.i thườn.g chồng, khinh nhà chồng ra mặt.
Quần áo tôi mua từ cửa hàng gửi cho cháu thì con dâu mang cho người khác vì chê “chất đểu, mặc dị ứng”. Từ lúc chuyển ra ở riêng, con dâu tôi rất ít khi gọi điện về hỏi han bố mẹ chồng dù chồng tôi đau ốm suốt ngày. Ông nội nhớ cháu muốn các con đưa cháu về chơi thì con dâu hết lần này đến lần khác tìm cớ thoái thác.
Lúc thì bảo bận việc, lúc thì kêu cháu ốm, lúc thì trời lạnh mang cháu đi về lại ốm tội con một, tội bố mẹ mười… Có lần tôi gọi điện sang hỏi han, con dâu còn thẳng thừng tuyên bố: “Chúng con đã ra ở riêng, ông bà không có quyền bắt con cháu phải về chơi thường xuyên hay phục dịch. Mỗi tháng chúng con sẽ gửi tiề.n cho ông bà tiêu xài”.
Thương con trai, vợ chồng tôi lại lẳng lặng chịu đựng, giấu kín chuyện này vì chỉ mong gia đình chúng yên ấm, hạnh phúc. Vậy mà mới đây, vợ chồng tôi bắt xe ôm đến thăm cháu. Lúc đến con trai tôi bận đi gặp khách hàng còn con dâu vẫn đón tiếp nhưng miễn cưỡng, thái độ không thoải mái. Hai vợ chồng tôi mua mấy gói kẹo cho cháu thì con dâu tỏ ý không vừa lòng: “Ông bà đừng tạo thói quen xấu cho cháu. Cháu ăn những thứ này sâu răng, hại ruột”.
Sau lần ấy, vợ chồng tôi nhất quyết không sang thăm con, thăm cháu nữa, cốt yếu là để các con hiểu không phải ông bà nào cũng muốn đòi hỏi con cháu, bắt con cháu làm điều này điều kia. Điều mà chúng tôi muốn là được vui vẻ bên con cháu, giúp đỡ con cháu những lúc khó khăn.
Đấy, phận già chúng tôi chỉ mong có thế, vậy mà bây giờ, ngay đến việc được gặp cháu cũng khó chứ nói gì đến chuyện sống chung. Đúng là “Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”.
Theo Afamily
Người đàn bà tồi tệ, bắt cá hai tay để rồi khi sinh con phải nhận kết cục đa.u đớ.n
Tôi yêu một người và cưới một người, đó là nỗi đa.u đớ.n nhất cuộc đời tôi.
Đối với người phụ nữ mà nói, còn gì sung sướng hơn là lấy được người đàn ông yêu thương mình và mình cũng hết lòng yêu thươ anh ta. Nhưng tôi không có diễm phúc ấy, cũng không có may mắn đó vì cuối cùng, tôi phải từ bỏ người đàn ông mình yêu đi lấy một người khác, điều kiện hơn, có tiề.n bạc hơn. Chỉ là, không có tình yêu nhiều hơn người cũ.
Mẹ tôi làm khổ nhục kế, bắt tôi bằng mọi giá phải bỏ người tình cũ nghèo khó để lấy người đàn ông có gia thế, địa vị. Khổ, vì tôi là người con gái xinh đẹp, cao ráo, tôi có quá nhiều người đàn ông giàu có theo đuổi. Nếu lấy người đàn ông nghèo, theo bố mẹ tôi là quá phí.
Cũng vì mẹ lo cho tôi, lo cho con cái sau này không có cuộc sống giàu sang nên đành vậy. Tôi thương mẹ, lo cho mẹ, và cũng lo cho mình nên cuối cùng đã lung lay. Chấp nhận chia tay người cũ trong nước mắt với hi vọng, sau này sẽ sống hết mình vì tình yêu, cầu mong cho anh tìm được người như ý.
Chúng tôi không ở gần nhau nhưng lần nào về quê, gần như người cũ cũng sang nhà tôi chơi. Lần này tôi cũng đưa con và chồng về, chồng tôi hơi giật mình khi nhìn thấy người đàn ông đó (Ảnh minh họa)
Chỉ là, tôi đâu ngờ, trong thời gian đó, tôi đã cùng một lúc quan hệ, qua lại với hai người đàn ông. Người mới không biết chuyện phức tạp của tôi nên chưa bao giờ tra khảo khi tôi ra ngoài công việc. Và mỗi lần ra ngoài đó, tôi đều có quan hệ, đi nhà nghỉ với người cũ. Anh ấy nói, vì quá yêu tôi, mong cho tôi hạnh phúc nên chấp nhận qua lại như thế này và chia tay tôi khi tôi chính thức lên xe hoa.
Tôi có bầu trước khi cưới, cứ chắc như đinh đóng cột là con của người tình mới, chồng của tôi. Nhưng không may, khi sinh con, và khi con càng lớn, tôi càng thấy con không có nét gì giống bố. Đột nhiên trong đầu tôi hoang mang, và mường tượng về hình ảnh của người cũ. Con tôi giống anh như đúc, khiến tôi chột dạ, sợ hãi.
Chúng tôi không ở gần nhau nhưng lần nào về quê, gần như người cũ cũng sang nhà tôi chơi. Lần này tôi cũng đưa con và chồng về, chồng tôi bất giác giật mình khi nhìn thấy người đàn ông đó. Anh cứ nhìn anh ta rồi nhìn con tôi. Tôi bắt đầu run rẩy. Không thể tin nổi, tại sao tôi đã dặn anh ta đừng sang nhà tôi vì có chồng tôi về cùng, vậy mà anh ta lại làm thế.
Anh ta bảo, vì không lấy vợ, vì quá muốn nhận con nên không thể để cho việc này tiến xa thêm nữa. Anh ấy muốn phá vỡ hạnh phúc gia đình tôi và nhận đứa con của mình khi tôi tâm sự, con tôi giống anh như đúc.
Tôi từng vỗ ngực khoe chồng giàu, khiến chị em ghen tị thì những người đó bây giờ có phen cười hả hê vào mặt tôi, rằng tôi là loại đàn bà hư hỏng. (Ảnh minh họa)
Tôi giận bản thân mình đã không chu toàn mọi việc. Cho tới ngày, chồng tôi cầm tờ giấy xét nghiệm kết quả ADN và ném vào mặt tôi một câu chử.i rủa đầy chua chát. Anh bảo tôi là đồ đàn bà hư hỏng, nào là loại ăn cháo đá bát, không biết ơn anh còn phản bội anh. Anh bảo tôi là đồ lẳng lơ, bảo tôi biến khỏi nhà anh, mang con về mà chung sống với cha đẻ của đứ.a tr.ẻ.
Tôi khóc lóc, cầu xin anh tha thứ, cứ thế mà va.n nà.i anh, chỉ xin anh độ lượng hiểu cho tôi. Tôi không thể ngờ, mình vì ngu muội, vì sai lầm mà bây giờ hủy hoại cả đời của mình. Người đàn ông cũ không bao giờ buông tha cho tôi mà anh cố tình mà vậy để chia rẽ tình cảm vợ chồng của tôi. Có chồng, có con rồi tôi mới càng hiểu, tình yêu không quá quan trọng mà quan trọng hơn là tôi lo cho con tôi có được cuộc sống sung túc, đủ đầy, vui vẻ. Tôi hạnh phúc vì con tôi vui. Nhưng giờ xem ra tất cả đã là quá khứ. Bao nhiêu người biết chuyện chồng tôi nuôi ong tay áo, bị tôi cắ.m sừn.g nên anh càng kiên quyết từ bỏ tôi và không cho tôi bất cứ cơ hội nào.
Tôi từng vỗ ngực khoe chồng giàu, khiến chị em ghen tị thì những người đó bây giờ có phen cười hả hê vào mặt tôi, rằng tôi là loại đàn bà hư hỏng.
Tôi chấp nhận kết cục đau khổ này, nhưng cũng không có ý định quay về với người cũ. Vì chính anh ta đã hủy hoại gia đình tôi. Tôi thà là bỏ đi nơi khác sống, tránh xa thị phi, làm lại từ đầu, làm mẹ đơn thân chăm con khôn lớn còn hơn phải chịu tiếng xấu. Hơn nữa, sống bên cạnh người cũ, liệu rồi, gia đình anh có tôn trọng tôi, hàng xóm có tôn trọng tôi hay chỉ nhìn tôi bằng con mắt rẻ mạt, co.i thườn.g? Tôi đáng bị trả giá như vậy, chỉ thương con tôi còn nhỏ, phải gánh chịu điều mà mẹ nó gây ra.
Theo TrangK/Phununews
Mẹ đẻ thì ghẻ lạnh, co.i thườn.g, mẹ chồng lại yêu thương tôi chân thành Cuôc sông thương rât công băng, nêu ông Trơi lây đi cua ban thư gi đo thi chăc chăn se bu lai cho ban thư khac. Tôi chinh la môt minh chưng cho điêu đo. Tôi la con gái đôc nhât trong nha, nhưng vi thanh kiên trong nam khinh nư nên me tôi luôn ghet bo tôi, chưa bao giơ ba danh...