“Con dâu nhà tôi chưa làm dâu đã đòi làm mẹ chồng”
Chào các cháu!
Nói ra có thể các cháu thấy hơi khó tin, nhưng quả thật cô là một độc giả đã lớn tuổi của chuyên mục tâm sự này. Cô mới chỉ vô tình gắn bó và lắng nghe nhiều bạn trẻ tâm sự từ 5-6 tháng nay.
Bản thân cô cũng chưa bao giờ nghĩ một ngày một bà già về hưu nhàn nhã như cô lại lạch cạch bên bàn phím gõ những tâm tư về mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu của mình.
Cô gửi gắm tâm sự ở đây vì cô biết trong mục Tâm sự này có rất nhiều cô gái tầm tuổi con dâu cô và cũng đang làm dâu làm vợ. Cô là người nhẹ nhàng, trước để chia sẻ những tâm tư tình cảm và sau là để dặn dò những ai “chưa bắt chuột đã lo ỉa bếp” như con dâu cô.
Cô chỉ có một đứa con trai độc nhất, vì thế tất nhiên cô chú chăm sóc cho con trai mình hết lòng. Con trai cô cũng lập nghiệp và đã lấy vợ. Hiện vợ chồng nó cũng đang ở với cô. Hai đứa lúc nào cũng rỉ tai cô xin cho ra riêng nhưng cô không đồng ý. Cô biết đây là mưu của con dâu chứ con trai cô đời nào muốn xa mẹ.
Con dâu cô thì chỉ tạm được vì nếu cô được phép chọn vợ cho con thì cô sẽ chọn cô gái khác. Tính nó rất ngông khiến cô nhiều lúc muốn xem nó là con gái ruột nhưng không được.
Nói ra có thể các cháu thấy hơi khó tin, nhưng quả thật cô là một độc giả đã lớn tuổi của chuyên mục tâm sự này (Ảnh minh họa)
Con mình đứt ruột đẻ ra không dạy được đã đành. Đến con dâu ăn nhờ ở đậu nơi nhà chồng mà cũng không bảo ban được thì cô thấy đau khổ và đáng giận vô cùng.
Con dâu cô vô tư quá hóa vô tâm và hiện đại quá hóa hư hỏng. Tư tưởng của nó là chia sẻ việc nhà, chồng con con lo, chồng mẹ mẹ lo. Đến ngay cả một miếng ăn nó cũng phân biệt, để chồng phần to, bố mẹ chồng phần nhỏ.
Thử hỏi, thế ai đẻ chồng nó ra cho nó lấy? Thậm chí nó mua 30 chục quả bưởi Diễn về để trong phòng ăn dần. Cô đi ngang qua, thấy con dâu đang bổ bưởi ăn cũng chẳng được con dâu mời rơi mời vãi lấy một câu. Cô mắng mãi con dâu vẫn chứng nào tật nấy.
Mới chân ướt chân ráo bước chân về nhà chồng, con dâu cô đã ngang nhiên chỉ đạo phân công: “Mẹ ở nhà nên đi chợ nấu ăn, tối đi làm về con dọn dẹp. Cuối tuần thì thuê người tổng vệ sinh, chi phí chia đôi ạ”.
Nghĩ có đáng giận không? Nó chỉ đáng là con mình chứ không cùng vai phải lứa để ăn nói ngông nghênh như thế. Đi làm dâu, lấy con trai người khác, ở nhà người khác rồi mà không muốn làm con, chỉ chực nhảy lên mà làm mẹ chồng.
Video đang HOT
Sao mà cô thấy con dâu người náo bây giờ cũng ngông và không bằng một nửa lớp phụ nữ như cô ngày xưa. Phải luôn luôn đặt bố mẹ chồng cao hơn bản thân và cả bố mẹ ruột, phải sống làm sao để được lòng nhà chồng chứ.
Sự nghiệp của phụ nữ đâu là gì xa xôi mà chính là thiên chức làm vợ, làm dâu, làm mẹ. Đàn ông và đàn bà mỗi người một “mặt trận”, đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm. Nếu có ra ngoài xã hội có làm chức này chức nọ thì khi về nhà cũng chỉ mãi nhỏ bé với thiên chức này thôi.
Buồn hơn là con dâu cô còn rất kẹt xỉn. Nó về nhà chồng hai năm rồi đấy nhưng nào đã lo cho mẹ chồng một miếng ăn một tấm áo cho tươm tất. Đồng tiền của nó to bằng trời, có vào mà không có ra.
Làm cha mẹ ai cũng mong con thành đạt và có gia thất để sớm được báo hiếu. Con trai cô rất hiếu thảo nhưng vợ nó thì chỉ giỏi báo đời. Những lễ lạt trong năm, nhất là Tết, không chỉ riêng cô mà bố mẹ nào cũng mong con cái thể hiện.
Trước đây, con trai cô rất chu đáo, tặng quà và tiền cho mẹ mỗi Tết đến. Nhưng từ khi cưới vợ, các khoản này bỗng kém hẳn đi. Vì con dâu cô thì ki bo mà con trai cô thì lại ngu ngơ nghe lời vợ hơn mẹ.
Tết năm ngoái con dâu cô đưa mỗi 8 triệu, mà nhà thì 4 người, tính ra mỗi người ăn Tết được 2 triệu. Số tiền này chẳng bằng một nửa số tiền vợ chồng già nhà cô bỏ ra để tiêu Tết.
Con dâu đã đưa tiền Tết ít như vậy nhưng nó lại tính toán bắt cô mua làm sao cho vừa khít với số tiền ấy không dư ra một đồng. Nó còn câng câng trơ mặt lên bảo: “Mẹ mà cứ tiêu quá các khoản thì mẹ đi mà ‘đền đạn’. Vợ chồng con không bỏ ra một đồng nào nữa đâu”.
Tiền Tết đã vậy, quà riêng của bố mẹ chồng cũng không có nốt. Con dâu bảo tiền ấy là quà rồi, đầu năm thì lì xì thêm bao đỏ nho nhỏ 50 ngàn đồng tượng trưng thôi.
Cô ngẫm đến đứa cháu của cô mới chỉ là sinh viên đi làm thêm cũng đã mừng tuổi cô 500 đồng. Đằng này con dâu đi làm lương tháng hơn chục triệu, chỉ phải đóng góp 3 triệu tiền ăn mỗi tháng mà chỉ xòe ra phong bao lì xì mỗi từng đó tiền. Đúng là cha mẹ nuôi con biển trời to lớn, con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày. Nó sống thế thì cô xem nó là con cái trong nhà sao được?
Con dâu đưa tiền mà thái độ xấc xược như người bố thí. Sau đó, nó cáo bận công việc cũng không đưa cô đi mà để cô tự bắt xe ôm đi. Sau đó, ở công ty làm việc, nó cứ chỉ đạo từ xa qua điện thoại cho mẹ chồng. Nào là: “Mẹ ơi, mua mứt gừng”, “Mẹ ơi, mua chân giò muối”…
Cuối năm chen chân đi mua hàng lại về còn phải theo ý con dâu, tự nhiên cô thấy mình ngu quá khi vô tình để nó cưỡi lên đầu như thế. Trật tự trong nhà cô như bị nó làm đảo lộn. Nó chưa làm dâu đã đòi làm mẹ chồng.
Khó chịu nhất là con dâu cô còn có ý xem cô là người giúp việc. Nhà cô cuối tuần và cuối năm thường thuê người về tổng vệ sinh. Nhưng nó bảo nếu cô làm được thì nó sẽ đưa một nửa số tiền ấy, coi như là người có công kẻ có của. Thế hóa ra nó là chủ gia đình, còn cô là giúp việc hưởng lương à?
Một cái Tết nữa lại sắp đến, chưa gì con dâu cô đã bắt đầu rào trước đón sau chuyện kinh tế khó khăn rồi. Nó lại còn gợi ý Tết này cô nên tự làm mứt món cây nhà lá vườn để vừa an toàn vừa tiết kiệm (Ảnh minh họa)
Thấy lại một năm nữa sắp sửa trôi qua, tôi cũng thi thoảng giục giã chuyện con dâu nên có bầu để chúng tôi có cháu bế bồng. Nhưng con dâu cứ lờ tịt đi, chẳng thèm báo cáo lại tại sao lại chưa muốn sinh con. Nó cứ im như thóc đến là bực. Có lúc thì nó bảo nhẹ nhàng nhưng như tát vào mặt mẹ chồng: “Sinh con lúc nào là chuyện của vợ chồng con”. Cô không hiểu các cô con dâu bây giờ dựa vào vị thế gì mà chẳng nhìn lại bản thân và hỗn láo với mẹ chồng như vậy.
Một cái Tết nữa lại sắp đến, chưa gì con dâu cô đã bắt đầu rào trước đón sau chuyện kinh tế khó khăn rồi. Nó lại còn gợi ý Tết này cô nên tự làm mứt món cây nhà lá vườn để vừa an toàn vừa tiết kiệm. Cô lớn tuổi, ngồi nhiều đau lưng, nó là con mà không nghĩ đến điều đấy. So với việc tiết kiệm vài đồng thì sức khỏe của mẹ chồng phải quan trọng hơn chứ?
Năm nay cô không biết phải làm sao để nó chịu đưa nhiều tiền hơn và biết phép tặng quà cho bố mẹ chồng? Chứ đẻ được mỗi anh quý tử mà có con dâu như thế thì uất ức quá. Hay gần Tết rồi, vợ chồng già này cứ tống khứ 2 đứa ra ở riêng cho nhẹ nợ?
Theo VNE
"Phụ nữ đi đánh ghen là người đàn bà đáng để chồng ly dị"
Nặng đô hơn, nhiêu chi em đi đanh ghen con rủ anh chị em họ hàng cô bác gần xa đến đánh hội đồng "con dâm phụ giật chồng". Đanh xong rồi thì nhân tâm xát ớt, đổ chất thải lên người nạn nhân...
Thât ra, đã không biết bao nhiêu lần, tôi bắt gặp những bài báo trên mạng với những cái tít gây shock kiểu như "Những kiểu đánh ghen kinh hoàng..." với bao la các thể loại mà mấy bà Hoạn Thư dùng để trả thù tình địch: Nhẹ thì vả cho vài cái bôm bốp vào mặt, vừa vả vừa giật ngược tóc "con nặc nô cướp chồng" lên hỏi "Ai cho phép mày dám léng phéng với chồng tao?" rồi thì tum toc, xé quần áo giữa đường giữa chợ.
Nặng đô hơn, nhiêu chi em con rủ anh chị em họ hàng cô bác gần xa đến đánh hội đồng "con dâm phụ giật chồng". Đanh xong rồi thì nhân tâm xát ớt, đổ chất thải lên người nạn nhân...
Mỗi lần "bị" đọc những cái tin kiểu như thế, thú thực cũng là phận đàn bà nhưng tôi không thể nào giấu nổi vẻ khinh bỉ dành cho những người đàn bà đi đánh ghen kiểu như thế - đối tượng lẽ ra phải được cảm thông và chia sẻ. Vì sao tôi lại khinh bỉ các bà, các chị ây đi đanh ghen ư? Thú thực là cái cách giữ chồng vô học - vô nhân tính của các bà các chị khiến tôi cảm thấy kinh sợ.
Ghen theo tôi hiêu là một tính từ chỉ trạng thái cảm xúc khi bản thân mình cảm thấy muốn chiếm hữu một cái gì đó mà lại không chiếm hữu được, hoặc bị người khác chiếm hữu mất, từ đó nảy sinh ra cái trạng thái cảm xúc là "ghen". Nôm na rằng ghen là cái tâm trạng ích kỉ và tự ti về bản thân mình hoặc đó là cảm giác tức tối tột đỉnh vì thấy mình bị người khác qua mặt.
Bao la các thể loại mà mấy bà Hoạn Thư dùng để trả thù tình địch: Nhẹ thì vả cho vài cái bôm bốp vào mặt, vừa vả vừa giật ngược tóc "con nặc nô cướp chồng" lên hỏi "Ai cho phép mày dám léng phéng với chồng tao?" rồi thì tum toc, xé quần áo giữa đường giữa chợ (Anh minh hoa)
Các bà, các chị cứ nghe thấy chồng mình có bồ thế là sồn sồn lên, không cần biết nguyên nhân vì sao chồng mình nó chán mình. Ho chỉ nghĩ đến cái hậu quả nhãn tiền là do một "con hồ ly tinh" nào đó nó cho chồng mình ăn bùa mê, thuốc lú nên chồng nhất thời lầm lẫn, đi vào con đường "vô đạo". Vậy nên, nhiệm vụ của mình là một người vợ phải giúp chồng tỉnh ngộ, tránh xa bùa bả của loại yêu tinh cướp chồng kia. Thế là các bà, các chị bắt đầu ủ mưu hèn kế bẩn để đánh ghen với đủ các thể loại mà tôi vừa liệt kê như trên.
Các bà các chị trước khi nhận "hung tin" chồng có bồ có bao giờ tự hỏi "Vì sao chồng mình lại cặp bồ?" hoặc tự vấn bản thân mình "Mình đã làm gì sai?" hoăc có một cuộc nói chuyện thẳng thắn với chồng cho ra nhẽ thay vì lồng lộn lên đi "tả xung hữu đột" với người thứ ba để rồi kết cục là kẻ bị thương, ngươi vao tu, ngươi gia đinh tan vỡ, dư luận cười chê, con cái xấu hổ vì cha mẹ?
Tôi không nói những người đàn bà cướp chồng ngươi khac là đúng. Việc họ quan hệ với người đàn ông có gia đình rõ ràng là một việc vi phạm về mặt pháp luật, với dư luận trong xã hội thì họ cũng là những người phụ nữ mất nết, không đáng được tôn trọng.
Nhưng dù họ có là loại đàn bà thế nào, trước hết họ cũng là một con người với quyền sống, họ cũng cũng danh dự và tự tôn của riêng mình. Ai cho các chị cái quyền được hành hạ, hạ thấp danh dự nhân phẩm người khác? Các chị sau khi xé quần xé áo, rồi cạo đầu bôi vôi người khác, hành hạ cho thoả cái máu ghen tầm thường của các chị, các chị hả hê chút đỉnh, rồi các chị về nhà liệu chồng cac chị có ngoan ngoãn như cún con lao vào ôm ấp yêu thương? Ho co nhìn các chị như "vợ hiền - dâu thảo" hay chồng các chị nhìn các chị không khác con thú hoang khát máu?
Có anh chồng đã bị vợ từng đánh ghen tâm sự với tôi: "Thú thực, sau lần cô ấy đi đánh &'người ta', tôi thấy mình quyết định li dị là đúng". Tôi hỏi: "Anh đi ngoại tình rồi bỏ vợ lại còn bao biện?" thì anh cười buồn: "Người phụ nữ nếu mình không còn yêu thì mình phải nể. Ơ bên cô ấy, minh không còn yêu, cũng không nể, mà chỉ thấy ghê sợ cái cách hành xử vô văn hoá của cô ấy...". Tôi im lặng vì nghĩ anh đã đúng trong trường hợp này.
Có người đàn bà biết chồng léng phéng ở ngoài, về nhà tức giận cắt ngay "của quý" của chồng. Nực cười ở chỗ là với những bài kiểu thế thì có một bộ phận không nhỏ các chị em lao vào nhiệt liệt ủng hộ: "Chị làm thế là đúng! Phải em em cũng làm thế cho các ông chừa cái thói lăng nhăng đi". À, thi ra chông cac chi ngoại tình là vì tại "cái ấy" của nó không kiểm soát được nên nó cứ chọc lung tung, chứ không phải tại các chị xấu, các chị nhàu, các chị đành hanh khiến chồng chán, chồng chê, chồng mê vợ bé?
Thế nên cac chi phải "triệt sản" để chồng giống mình luôn, để ăn đời ở kiếp đái ngồi, mặc váy thành tâm giao tri kỉ với mình luôn. Các chị cắt xong "cái hãnh diện" của chồng, các chị hẳn thoả mãn lắm vi tôi thây cac chi thương noi "Tao mà không được sướng thì không con nào được sướng!". Thật ấu trĩ và đau xót làm sao!
Tôi gặp nhiều người phụ nữ tự tin trong cuộc sống, họ yêu và trân trọng bản thân họ lăm. Vì lý do này hay lí do kia ,vợ chồng họ cũng lục đục, chồng họ cũng cặp bồ. Nhưng họ không đánh ghen kiểu tầm thường như những câu chuyện tôi kể trên. Bởi họ biết giá trị bản thân họ.
Có chị hiểu ra mình đã vì công việc, vì con cái mà bỏ bê chồng nên đã quan tâm đến chồng nhiều hơn, thay đổi bản thân mình theo chiều hướng đẹp hơn và tha thứ cho lỗi lầm của chồng môt cách nhẹ nhàng. Nhưng chi nay bao: Nếu mình làm quá lên thì gia đình sẽ yên ổn hạnh phúc sau chuyện đó không? Quan trọng là ông xã biết mình sai và đã xin lỗi vợ. Mình cũng để ý đến chồng và bản thân hơn, xem mình đã đánh mất điều gì ở bản thân để tìm lại, xưa cũng vì yêu nhau mới lấy nhau, sao giờ lại không biết vì cái gì mà lại đánh mất nhau?.
Thi ra cac chi hiêu âu tri răng, chông cac chi ngoại tình là vì tại "cái ấy" của nó không kiểm soát được nên nó cứ chọc lung tung, chứ không phải tại các chị xấu, các chị nhàu, các chị đành hanh khiến chồng chán, chồng chê, chồng mê vợ bé? (Anh minh hoa)
Có chị biết chồng ngoại tình, khuyên can không được nên chọn cách li hôn để giải thoát cho hai bên. Nhưng chi ây thương bao răng tại sao lại phải đánh ghen để giữ chồng? Cac chi ây có giá trị của riêng cua cac chi, làm tổn thương người khác cũng đâu có vui? Vả lại, giữ làm gì một trái tim người đàn ông đã không còn rung động vì mình lam gi?
Đàn ông, một khi trái tim họ đã không còn rung động vì mình nữa thì đánh ghen để làm gì? Để thoả mãn cái sự ích kỉ, ghen tỵ vì mình thua kém người thứ ba sao? Hay nhằm thoả mãn cái tôi quá vĩ đại đang gào thét trong tâm khảm nhưng ngươi đan ba nay: Tại sao tôi ăn đời ở kiếp với anh bao năm mà anh lại phũ tôi?
Sao cac chi không hề để ý đến cái móng tay đen sì đã lâu không thèm cắt, cái đầu bú dù như tổ quạ vài năm chưa đổi kiểu, hay cái thói đành hanh chuyên đè đầu cưỡi cổ người khác của các chị khiến chồng chán, chồng chê, chồng mê vợ bé?
Theo VNE
Tôi bỉ ổi biến vợ thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng Đây là lần đầu tiên trong đời tôi phải đối mặt với một cuộc trao đổi ghê tởm như vậy. Tôi cần một nơi để tự thú với lòng mình vì bản thân tôi đã làm rất nhiều điều có lỗi với vợ. Thái độ nhẫn nhịn và sự hối lỗi của cô ấy trong suốt thời gian qua khiến tôi day dứt...