“Con dâu nhà tôi chưa làm dâu đã đòi làm mẹ chồng”
Chào các cháu!
Nói ra có thể các cháu thấy hơi khó tin, nhưng quả thật cô là một độc giả đã lớn t.uổi của chuyên mục tâm sự này. Cô mới chỉ vô tình gắn bó và lắng nghe nhiều bạn trẻ tâm sự từ 5-6 tháng nay.
Bản thân cô cũng chưa bao giờ nghĩ một ngày một bà già về hưu nhàn nhã như cô lại lạch cạch bên bàn phím gõ những tâm tư về mối quan hệ mẹ chồng – nàng dâu của mình.
Cô gửi gắm tâm sự ở đây vì cô biết trong mục Tâm sự này có rất nhiều cô gái tầm t.uổi con dâu cô và cũng đang làm dâu làm vợ. Cô là người nhẹ nhàng, trước để chia sẻ những tâm tư tình cảm và sau là để dặn dò những ai “chưa bắt chuột đã lo ỉa bếp” như con dâu cô.
Cô chỉ có một đứa con trai độc nhất, vì thế tất nhiên cô chú chăm sóc cho con trai mình hết lòng. Con trai cô cũng lập nghiệp và đã lấy vợ. Hiện vợ chồng nó cũng đang ở với cô. Hai đứa lúc nào cũng rỉ tai cô xin cho ra riêng nhưng cô không đồng ý. Cô biết đây là mưu của con dâu chứ con trai cô đời nào muốn xa mẹ.
Con dâu cô thì chỉ tạm được vì nếu cô được phép chọn vợ cho con thì cô sẽ chọn cô gái khác. Tính nó rất ngông khiến cô nhiều lúc muốn xem nó là con gái ruột nhưng không được.
Nói ra có thể các cháu thấy hơi khó tin, nhưng quả thật cô là một độc giả đã lớn t.uổi của chuyên mục tâm sự này (Ảnh minh họa)
Con mình đứt ruột đẻ ra không dạy được đã đành. Đến con dâu ăn nhờ ở đậu nơi nhà chồng mà cũng không bảo ban được thì cô thấy đau khổ và đáng giận vô cùng.
Con dâu cô vô tư quá hóa vô tâm và hiện đại quá hóa hư hỏng. Tư tưởng của nó là chia sẻ việc nhà, chồng con con lo, chồng mẹ mẹ lo. Đến ngay cả một miếng ăn nó cũng phân biệt, để chồng phần to, bố mẹ chồng phần nhỏ.
Thử hỏi, thế ai đẻ chồng nó ra cho nó lấy? Thậm chí nó mua 30 chục quả bưởi Diễn về để trong phòng ăn dần. Cô đi ngang qua, thấy con dâu đang bổ bưởi ăn cũng chẳng được con dâu mời rơi mời vãi lấy một câu. Cô mắng mãi con dâu vẫn chứng nào tật nấy.
Mới chân ướt chân ráo bước chân về nhà chồng, con dâu cô đã ngang nhiên chỉ đạo phân công: “Mẹ ở nhà nên đi chợ nấu ăn, tối đi làm về con dọn dẹp. Cuối tuần thì thuê người tổng vệ sinh, chi phí chia đôi ạ”.
Nghĩ có đáng giận không? Nó chỉ đáng là con mình chứ không cùng vai phải lứa để ăn nói ngông nghênh như thế. Đi làm dâu, lấy con trai người khác, ở nhà người khác rồi mà không muốn làm con, chỉ chực nhảy lên mà làm mẹ chồng.
Video đang HOT
Sao mà cô thấy con dâu người náo bây giờ cũng ngông và không bằng một nửa lớp phụ nữ như cô ngày xưa. Phải luôn luôn đặt bố mẹ chồng cao hơn bản thân và cả bố mẹ ruột, phải sống làm sao để được lòng nhà chồng chứ.
Sự nghiệp của phụ nữ đâu là gì xa xôi mà chính là thiên chức làm vợ, làm dâu, làm mẹ. Đàn ông và đàn bà mỗi người một “mặt trận”, đàn ông xây nhà, đàn bà xây tổ ấm. Nếu có ra ngoài xã hội có làm chức này chức nọ thì khi về nhà cũng chỉ mãi nhỏ bé với thiên chức này thôi.
Buồn hơn là con dâu cô còn rất kẹt xỉn. Nó về nhà chồng hai năm rồi đấy nhưng nào đã lo cho mẹ chồng một miếng ăn một tấm áo cho tươm tất. Đồng t.iền của nó to bằng trời, có vào mà không có ra.
Làm cha mẹ ai cũng mong con thành đạt và có gia thất để sớm được báo hiếu. Con trai cô rất hiếu thảo nhưng vợ nó thì chỉ giỏi báo đời. Những lễ lạt trong năm, nhất là Tết, không chỉ riêng cô mà bố mẹ nào cũng mong con cái thể hiện.
Trước đây, con trai cô rất chu đáo, tặng quà và t.iền cho mẹ mỗi Tết đến. Nhưng từ khi cưới vợ, các khoản này bỗng kém hẳn đi. Vì con dâu cô thì ki bo mà con trai cô thì lại ngu ngơ nghe lời vợ hơn mẹ.
Tết năm ngoái con dâu cô đưa mỗi 8 triệu, mà nhà thì 4 người, tính ra mỗi người ăn Tết được 2 triệu. Số t.iền này chẳng bằng một nửa số t.iền vợ chồng già nhà cô bỏ ra để tiêu Tết.
Con dâu đã đưa t.iền Tết ít như vậy nhưng nó lại tính toán bắt cô mua làm sao cho vừa khít với số t.iền ấy không dư ra một đồng. Nó còn câng câng trơ mặt lên bảo: “Mẹ mà cứ tiêu quá các khoản thì mẹ đi mà ‘đền đạn’. Vợ chồng con không bỏ ra một đồng nào nữa đâu”.
T.iền Tết đã vậy, quà riêng của bố mẹ chồng cũng không có nốt. Con dâu bảo t.iền ấy là quà rồi, đầu năm thì lì xì thêm bao đỏ nho nhỏ 50 ngàn đồng tượng trưng thôi.
Cô ngẫm đến đứa cháu của cô mới chỉ là sinh viên đi làm thêm cũng đã mừng t.uổi cô 500 đồng. Đằng này con dâu đi làm lương tháng hơn chục triệu, chỉ phải đóng góp 3 triệu t.iền ăn mỗi tháng mà chỉ xòe ra phong bao lì xì mỗi từng đó t.iền. Đúng là cha mẹ nuôi con biển trời to lớn, con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày. Nó sống thế thì cô xem nó là con cái trong nhà sao được?
Con dâu đưa t.iền mà thái độ xấc xược như người bố thí. Sau đó, nó cáo bận công việc cũng không đưa cô đi mà để cô tự bắt xe ôm đi. Sau đó, ở công ty làm việc, nó cứ chỉ đạo từ xa qua điện thoại cho mẹ chồng. Nào là: “Mẹ ơi, mua mứt gừng”, “Mẹ ơi, mua chân giò muối”…
Cuối năm chen chân đi mua hàng lại về còn phải theo ý con dâu, tự nhiên cô thấy mình ngu quá khi vô tình để nó cưỡi lên đầu như thế. Trật tự trong nhà cô như bị nó làm đảo lộn. Nó chưa làm dâu đã đòi làm mẹ chồng.
Khó chịu nhất là con dâu cô còn có ý xem cô là người giúp việc. Nhà cô cuối tuần và cuối năm thường thuê người về tổng vệ sinh. Nhưng nó bảo nếu cô làm được thì nó sẽ đưa một nửa số t.iền ấy, coi như là người có công kẻ có của. Thế hóa ra nó là chủ gia đình, còn cô là giúp việc hưởng lương à?
Một cái Tết nữa lại sắp đến, chưa gì con dâu cô đã bắt đầu rào trước đón sau chuyện kinh tế khó khăn rồi. Nó lại còn gợi ý Tết này cô nên tự làm mứt món cây nhà lá vườn để vừa an toàn vừa tiết kiệm (Ảnh minh họa)
Thấy lại một năm nữa sắp sửa trôi qua, tôi cũng thi thoảng giục giã chuyện con dâu nên có bầu để chúng tôi có cháu bế bồng. Nhưng con dâu cứ lờ tịt đi, chẳng thèm báo cáo lại tại sao lại chưa muốn sinh con. Nó cứ im như thóc đến là bực. Có lúc thì nó bảo nhẹ nhàng nhưng như tát vào mặt mẹ chồng: “Sinh con lúc nào là chuyện của vợ chồng con”. Cô không hiểu các cô con dâu bây giờ dựa vào vị thế gì mà chẳng nhìn lại bản thân và hỗn láo với mẹ chồng như vậy.
Một cái Tết nữa lại sắp đến, chưa gì con dâu cô đã bắt đầu rào trước đón sau chuyện kinh tế khó khăn rồi. Nó lại còn gợi ý Tết này cô nên tự làm mứt món cây nhà lá vườn để vừa an toàn vừa tiết kiệm. Cô lớn t.uổi, ngồi nhiều đau lưng, nó là con mà không nghĩ đến điều đấy. So với việc tiết kiệm vài đồng thì sức khỏe của mẹ chồng phải quan trọng hơn chứ?
Năm nay cô không biết phải làm sao để nó chịu đưa nhiều t.iền hơn và biết phép tặng quà cho bố mẹ chồng? Chứ đẻ được mỗi anh quý tử mà có con dâu như thế thì uất ức quá. Hay gần Tết rồi, vợ chồng già này cứ tống khứ 2 đứa ra ở riêng cho nhẹ nợ?
Theo VNE
Tôi bỉ ổi biến vợ thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng
Đây là lần đầu tiên trong đời tôi phải đối mặt với một cuộc trao đổi ghê tởm như vậy.
Tôi cần một nơi để tự thú với lòng mình vì bản thân tôi đã làm rất nhiều điều có lỗi với vợ. Thái độ nhẫn nhịn và sự hối lỗi của cô ấy trong suốt thời gian qua khiến tôi day dứt đau khổ không ngớt. Nhưng nếu cô ấy biết được sự thật thì gia đình này chắc không giữ được.
Tôi là một người đàn ông tồi, còn hèn nhát hơn khi đã sai nhưng lại cố giấu tội lỗi đó. Chính tính sỉ diện và tự ái đã đẩy tôi và vợ đến nông nổi này. Vì câu chuyện của tôi có liên quan đến uy tín và danh dự của nhiều người, tôi xin phép mọi người không nói rõ.
Cách đây một năm tôi gặp nhiều khó khăn trong công việc. Doanh số tôi thu hoạch được luôn nằm trong top thấp nhất công ty, được gọi là nhóm nguy hiểm. Chỉ cần 3 lần liên tục bị nằm trong top này thì có thể bị giáng chức hoặc sa thải. Tôi đã bị như thế.
Cũng có thể là do tôi bất tài nhưng giai đoạn đó thị trường thật sự đóng băng không nhúc nhích được. Tôi đã lao lực và tâm huyết với kế hoạch của mình rất nhiều nhưng kết quả vẫn không khả thi.
Tôi biết mình sắp bị giáng xuống làm một thằng nhân viên quèn với đồng lương ít ỏi. Đó là sự thật tôi không thể nào chấp nhận. Trên vai tôi là cả một gánh nặng gia đình. Tôi có vợ và hai con nhỏ, tôi còn là trụ cột của bố mẹ tôi ở quê. Từ thời sinh viên tôi đã làm việc quần quật cũng để vực dậy gia đình.
Tôi đã bỉ ổi lợi dụng điều đó để biến vợ mình thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng. Gã giám đốc và tôi đã cùng thỏa thuận điều đó (Ảnh minh họa)
Nếu bỗng dưng lương bị cắt giảm đến nửa, đời sống sẽ rất eo hẹp. Rồi còn danh dự, tôi đã đạt đến chức sếp tương đối có thế, ra ngoài xã hội ít nhiều người nể nang, bạn bè trọng vọng. Nếu tôi trở lại là một đứa tập sự như bao năm trước thì chắc chắn sẽ bị miệt thị dè bỉu. Cả cái nghèo và cái nhục tôi đều không cam lòng.
Chính sự bế tắc ngày đó đã đẩy tôi đến chỗ tội lỗi mà vợ tôi chính là n.ạn n.hân. Tôi biết giám đốc công ty tôi rất thích và có cảm tình với vợ tôi. Từ ngày đầu giới thiệu cô ấy tôi đã cảm nhận được điều đó. Tôi biết rõ ông ta là người không mấy đứng đắn trong quan hệ nam nữ.
Tôi đã bỉ ổi lợi dụng điều đó để biến vợ mình thành vật thế thân phải hy sinh vì chồng. Gã giám đốc và tôi đã cùng thỏa thuận điều đó. Vợ tôi sẽ phải đổi lấy một lần quan hệ thân xác để tôi được ở lại công ty. Đây là lần đầu tiên trong đời tôi phải đối mặt với một cuộc trao đổi ghê tởm như vậy.
Tôi suy nghĩ và tự cảnh tỉnh mình rất nhiều lần nhưng tương lai đen tối sau khi bị giáng chức giảm lương cứ ám ảnh khiến tôi lo sợ mất ngủ. Tôi không dám biện hộ tôi làm điều này là vì vợ con. Nhưng tôi bị áp lực kinh tế lớn cũng bởi quá khát khao và nóng lòng muốn mẹ con cô ấy có cuộc sống đầy đủ.
Nhân dịp công ty tôi có buổi liên hoan, tôi đã đưa vợ đi cùng. Tôi giả vờ uống nhiều và vui vẻ giục vợ nâng ly với mọi người. Cô ấy thấy chồng được giám đốc quan tâm thì rất mừng. Cô ấy không biết trong ly rượu mà cô ấy uống còn có cả t.huốc n.gủ.
Mọi chuyện sau đó bị thằng chồng là tôi v.ạch t.rần bài bản một cách bỉ ổi được giải thích là tối đó tôi thấy vợ mệt nhưng còn sớm nên đành dìu tạm vợ vào phòng nghỉ và tiếp tục chung vui với đồng nghiệp. Một lúc sau ông giám đốc say đi vào và hai người đã xảy ra chuyện đó.
Về lý, đây là một chuyện không ai mong muốn, chỉ vô tình xảy ra do cả hai đều say. Nhưng về tình, đó là điều trái đạo lý không thể tha thứ được, nhất là với một người phụ nữ phẩm hạnh như vợ tôi.
Gã giám đốc sau đó đã giữ lời cho tôi được giữ chức. Nhưng vợ tôi lại bị suy sụp. Cô ấy không biết mình là n.ạn n.hân nên thấy có lỗi với chồng con và trở nên mặc cảm, không dám nhìn thẳng chồng, làm điều gì cũng khép nép sợ hãi ngay trong chính căn nhà mình.
Nhiều đêm cô ấy còn quỳ dưới chân tôi và xin tôi hãy đ.ánh, hãy trừng phạt cô ấy để được thoải mái hơn. Vợ tôi không dám khóc trước mặt vì sợ chồng con trông thấy. Tàn nhẫn hơn, vì tôi không hề giả vờ tức giận hay trách móc cho đúng kịch bản nên cô ấy lại càng nghĩ tôi chỉ đang cố chịu đựng và bao dung với vợ.
Đêm qua vợ tôi lại úp mặt vào gối mà khóc một mình, cô ấy nói "em chỉ muốn được c.hết đi để mong anh tha thứ?" (Ảnh minh họa)
Chứng kiến vợ trong lòng u phiền nhưng bên ngoài vẫn cố cười nói, tôi thấy khổ sở vì mình quá khốn nạn. Đêm qua vợ tôi lại úp mặt vào gối mà khóc một mình, cô ấy nói "em chỉ muốn được c.hết đi để mong anh tha thứ?".
Tôi nghẹn ngào không trả lời được và quay lưng khóc. Điều đó càng khiến vợ nghĩ tôi lạnh lùng. Trong chuyện này tôi không khác gì một tên vô lại vừa có miếng vừa có tiếng. Tôi vừa được giữ chức lại vừa được vợ khép nép sợ hãi.
Phải làm thế nào để nhận tội này với vợ? Cô ấy ngày càng ủ rũ héo mòn, lòng tôi rất đau. Xin cứ c.hửi rủa tôi, vì tôi đáng được như thế. Nếu là vợ tôi, các chị có sẵn lòng tha thứ và chấp nhận một thằng chồng đểu như tôi không?
Theo VNE
Em đã lên kế hoạch cho đôi trai gái lẳng lơ kia một bài học Em là 1 người hết mực chiều chồng, thương con. Hình thức thuộc loại khá, bằng cấp không thua kém ai, có tài kiếm ra t.iền hơn chồng nhưng không bao giờ vì thế mà c.oi t.hường chồng. Đặc biệt là em có 2 đứa con trai xinh xắn, thông minh. Kẻ xen vào giữa gia đình em cũng đã có gia đình,...