Con dâu muốn đuổi mẹ chồng về nên ngày nào cũng cho bà ăn cơm thừa để rồi 2 ngày sau…
Vì muốn đuổi mẹ chồng về sớm nên hôm nào Mai cũng chỉ cho mẹ chồng ăn cơm thừa canh cặn. Thậm chí, đồ ăn thừa từ tủ lạnh lấy ra từ mấy ngày trước cô cũng không thèm hâm lại mà mang thẳng ra trộn vào bát cho mẹ chồng ăn.
ảnh minh họa
Đi làm về, Thành sốt sắng bảo vợ:
- Em ơi, mai mẹ lên chơi, em ở nhà thì nhớ đón tiếp mẹ chu đáo hộ anh nhé. Mai anh đi đón mẹ về rồi lại phải đi làm, dạo này nhiều việc quá, anh không nghỉ làm được.
Nghe tin đó xong, Mai sa sầm nét mặt bảo chồng:
- Sao mẹ anh lại lên chơi giờ này, em ở nhà nhưng cũng bao nhiêu việc chứ anh tưởng à?
- Thì em chỉ chăm mẹ, cho mẹ ăn uống chứ có làm gì nặng nhọc đâu mà kêu dữ thế?
- Anh thử ở nhà một ngày mà xem, hai đứa con đã chiếm của em bao nhiêu thời gian rồi ấy chứ. Nhưng mà thôi, đành chịu vậy.
Thấy thái độ của vợ, Thành hơi bực nhưng rồi anh cũng hiểu được nỗi khổ của Mai. Mai vốn xuất thân từ gia đình giàu có, cả đời chả phải đụng chân đụng tay vào việc gì nên giờ làm việc nhà với cô là một nỗi ám ảnh. Không những thế, khi cưới nhau về đến giờ Thành đã biết Mai không ưa gì mẹ anh, thế nên anh cũng phần nào thông cảm được cho sự phản ứng thái quá của vợ.
Video đang HOT
Ngày hôm sau, Thành đón mẹ lên rồi lại lên công ty làm việc. Hôm đó anh phải đi công tác luôn nên chỉ kịp gọi điện báo vợ rồi bảo vợ ở nhà chăm mẹ chu đáo, khi về anh sẽ có quà đền bù. Mai nghe nói rằng mẹ chồng lên chơi, sẽ ở lại 5 ngày mà cô phát hoảng. Đợt đó ô sin lại về quê có việc nên một mình Mai chống chọi với mẹ chồng và hai cô con gái, cô cảm thấy quá tải vô cùng, nhất là khi mẹ chồng cô đã già, làm cái gì cũng rơi vãi, vụng về.
(Ảnh minh họa)
Vì muốn đuổi mẹ chồng về sớm nên hôm nào Mai cũng chỉ cho mẹ chồng ăn cơm thừa canh cặn. Thậm chí, đồ ăn thừa từ tủ lạnh lấy ra từ mấy ngày trước cô cũng không thèm hâm lại mà mang thẳng ra trộn vào bát cho mẹ chồng ăn. Có hôm mẹ chồng Mai chỉ có ăn cơm với nước canh và mấy con cá khô, còn con chó nhà Mai, Mai lại cho ăn thức ăn mà mình gọi về còn thừa. Mẹ chồng cô ăn được 1 ngày thì bảo:
- Mai ơi, thế hôm nào nhà mình cũng ăn thế này hả con? Mẹ không chịu được…
- Vâng tụi con tiết kiệm tiền để trả nợ tiền mua nhà nên chỉ ăn uống đạm bạc như thế này thôi. Mẹ không chịu được thì về quê mà sống cho sung sướng.
- Nhưng mẹ thấy con ăn đồ ngon đó, khi nãy mẹ thấy có một cậu mang đồ ăn đến cho con.
- Đó là đồ ăn kiêng của con đó mẹ, con bị bệnh mỡ máu nên phải ăn vậy.
Nói rồi Mai lại chạy vào phòng, ngồi vắt vẻo ăn pizza. Tối hôm đó cô cũng không nấu cơm, vét cơm nguội rồi chan nước mắm cho mẹ chồng ăn.
Được 2 ngày, thấy mẹ chồng lục đục dọn áo quần, Mai mừng như bắt được vàng. Cuối cùng cô cũng đuổi được bà mẹ chồng khó chịu về quê. Mai nghĩ, sau khi mẹ chồng về cô phải làm cái gì đó ăn mừng mới được. Thế nhưng sau khi chuẩn bị quần áo xong xuôi, mẹ chồng Mai mới từ tốn rút cuốn sổ tiết kiệm ra rồi nói:
- Vốn dĩ mẹ lên đây chơi là để trao cho con cuốn sổ tiết kiệm 3 tỷ này nhưng mà giờ mẹ nghĩ lại rồi. Có lẽ mẹ nên về cho em dâu của con thì hơn. Dù sao nó cũng không tiếc tiền, cho mẹ ăn uống đầy đủ chứ con đến miếng ăn còn tiếc vậy thì không hề xứng đáng.
- Mẹ đùa con à? Mẹ làm gì có nhiều tiền vậy? Nhà mẹ cũng nghèo chứ làm gì giàu có như nhà con?
- Ừ, có lẽ do mẹ nghèo nên con khinh. Đây, nếu nghĩ là mẹ lừa thì con cứ xem đi. Nhưng cuốn sổ này sẽ không phải là của con nữa và từ nay mẹ cũng không bước chân vào căn nhà này lần nào nữa.
Nói rồi mẹ chồng Mai đưa cuốn sổ cho cô xem rồi nhẹ nhàng cất vào túi. Bà ra bến xe về luôn trong ngày hôm đó. Mai nhìn theo bóng dáng mẹ chồng mà tiếc đứt ruột. 3 tỷ là một số tiền lớn, giá như mà cô tử tế với mẹ chồng ngay từ đầu, không ích kỷ tiếc bà từng bữa cơm thì có lẽ, giờ mọi chuyện đã khác rồi.
Theo blogtamsu
Chết điếng khi thấy mẹ chồng lù lù đứng trước cửa khi tôi đang mải mê làm việc này
Buổi tối không thấy mẹ chồng xuống ăn cơm, trong lòng tôi cảm thấy bất an. Tôi sợ rằng sau này chắc sẽ càng khó sống hơn nữa đây.
ảnh minh họa
Tôi lấy chồng tính đến nay cũng được hơn 5 năm, chồng tôi là cán bộ nhà nước, còn tôi là nhân viên văn phòng. Vì gia đình chỉ có một mình anh là con trai nên chúng tôi ở với bố mẹ chồng. Dù đã ý tứ trong lúc sinh hoạt hàng ngày nhưng mẹ chồng vốn là người khó tính nên hay xét nét tôi mọi chuyện. Từ những chuyện nhỏ nhặt như canh mặn, cá cay cho đến chuyện con cái hay khóc nhè. Hay chuyện trang điểm váy áo khi đi làm, mẹ chồng đều lấy cớ để nhắc nhở tôi một cách nặng nề.
Chồng vốn hiểu tính mẹ nên hay động viên tôi cố gắng dung hoà, vì nghĩ anh là người ở giữa sẽ rất khó xử nếu mẹ chồng nàng dâu xảy ra xung đột nên tôi cũng cố gắng nhịn cho êm cửa êm nhà.
Tôi có một đứa em gái lấy chồng xa, hai chị em khi ở nhà rất thương nhau nên khi lấy chồng cũng hay gọi điện tâm sự. Chủ nhật tuần trước hai chị em gọi điện hỏi thăm nhau, cô em tâm sự khá may mắn khi về làm dâu một gia đình nề nếp, bố mẹ chồng tâm lý, quan tâm em tôi như là con gái. Em còn khoe là vừa được mẹ chồng tặng mấy bộ đồ ngủ khá gợi cảm, ý mẹ chồng là phải biết cách giữ được chồng.
Nghe em gái kể tôi thấy hơi tủi thân, vì trong nhà lúc đó không có ai nên tôi thoải mái tâm sự: "Chả bù cho chị, mẹ chồng chị khó tính vô cùng, đến đi lại tự nhiên trong nhà còn phải ý tứ chứ đừng nói là tặng đồ ngủ sexy, chỉ ước mẹ chồng chị bằng nửa mẹ chồng em là chị sống hạnh phúc hơn rồi. Đôi lúc chị chỉ mong rằng bà ấy bớt khó tính đi một chút để chị thoải mái chuyện trò, đi dạo cùng bà ấy hay ít nhất để chồng chị bớt lo nghĩ đi chút xíu". Nói đến đó tôi giật mình thấy bóng mẹ chồng lù lù trên hành lang, ngay trước cửa sổ nơi tôi đang đứng.
Phải nói là lúc đó tôi sợ tới mức muốn rụng cả tim. Vội tắt điện thoại chuẩn bị tâm lý chịu trận, nhưng rất bất ngờ mẹ chồng không nói một câu nào hết, như thể bà vô tình đi qua, không nghe thấy gì hết. Thấy mẹ chồng đi lên phòng, tôi hú vía vội vã đi chợ nấu cơm, trong lòng thầm an ủi mình rằng có lẽ bà lớn tuổi nên lãng tai, không nghe thấy gì.
Tôi phạm phải sai lầm lớn rồi phải không? (Ảnh minh họa)
Buổi tối không thấy mẹ chồng xuống ăn cơm, trong lòng tôi cảm thấy bất an. Tôi sợ rằng sau này chắc sẽ càng khó sống hơn nữa đây.
Tôi chuẩn bị ít đồ ăn mang lên phòng tiện thể xin lỗi bà, trong đầu không biết sẽ nên giải thích với mẹ chồng thế nào đây? Từ lúc làm dâu tới giờ tôi chỉ thấy mẹ chồng hạch sách chứ không hề thấy dáng vẻ trầm ngâm của bà. Bà không ăn, vội bảo tôi đi xuống mà không hề mắng chửi hay nói một câu nặng lời nào. Điều này làm tôi càng lo lắng hơn, phải chi bà cứ nặng lời mà trách cứ như lúc trước tôi càng thấy nhẹ nhõm trong người, đằng này bà cứ im im không nói gì khiến tôi cứ bứt rứt.
Suốt từ hôm qua tới giờ trong người tôi rất bồn chồn lo lắng, chắc là tôi làm bà giận lắm rồi tới mức không muốn nói thêm gì nữa. Không biết chiều nay khi tan làm về nhà, tôi phải mở lời ra sao đây? Tôi phạm phải sai lầm lớn rồi phải không?
Theo Afamily
Chồng ơi, em chán anh rồi! Anh chưa bao giờ cho em có được một chút tình yêu thương và sự hạnh phúc, quan tâm giống như chồng người. Em kêu ca anh lại bảo, em đòi hỏi quá đáng. Chồng ơi, Em thật sự chán anh rồi! Em đã chán anh rồi, chán thật rồi. Nếu anh biết em chán anh như thế nào thì có thể anh...