Con dâu hỗn láo với bố chồng
Con dâu hỗn láo định lấy chân đạp tôi thì may sao có thằng út trở về nhà kịp thời.
Gần 20 năm nay sau ngày vợ tôi mất vì bệnh nặng, tôi vẫn ở vậy “gà trống nuôi con”. Không phải vì tôi quá quyến luyến vợ mà vì sợ lấy phải người không tốt các con tủi thân, nên quyết định cố gắng làm việc chắt chiu chăm sóc con cái.
Giờ đây, khi hai con trai đã khôn lớn, trưởng thành, người bố già như tôi cũng có phần thảnh thơi mà an hưởng tuổi già. Có lẽ sợ tôi buồn, hai con trai bảo nhau khuyên bố đi bước nữa, để có người bầu bạn đỡ cô đơn. Nhưng tôi nhất quyết không lấy, mà chỉ mong thằng cả mau lấy vợ để trong nhà có bóng người phụ nữ giúp đỡ cho gia đình.
Thằng cả vốn tính thật thà, chất phác lại rất biết thương bố nên hứa sẽ mau tìm vợ, sinh con cái cho tôi vui lòng.
Nói là làm, bất ngờ một ngày, thằng cả đưa người yêu về ra mắt gia đình sau nửa năm tìm hiểu. Nhìn con bé xinh xắn, hiền lành tôi cũng có phần ưng lắm. Lại được nghe thằng cả kể về trình độ, học thức của con bé tôi càng yên tâm hơn. Nghĩ thầm trong bụng, nhà mình thật có phước khi con trai lấy được cô vợ hoàn hảo như vậy.
Những tưởng cuối cùng trong căn nhà ba người đàn ông, giờ đây đã có thêm một người phụ nữ, không khí gia đình sẽ vui vẻ, gia đình được vun vén, chăm sóc tốt hơn, nhưng tôi đã lầm.
Con dâu tôi từ sau khi về làm dâu bắt đầu bộc lộ tính cách. Tất cả cũng vì cậy làm được nhiều tiền nhất nhà nên nó không coi ai ra gì.
Con dâu tôi năm nay 25 tuổi, có một công việc tốt trong ngân hàng, ổn định và lương tháng cao, nhưng con dâu tôi lại rất lười. Từ ngày về làm dâu, cô ta luôn tìm các lí do để mình không phải làm gì, lúc nào cũng kêu công việc bận rộn không về nhà kịp nấu cơm chiều, quần áo bẩn thì dồn đống cả tuần cuộn tất cả cho vào máy giặt.
Ngày cuối tuần thì cô ta lấy lí do về nhà mẹ đẻ chơi nên cũng không làm gì phụ giúp gia đình chồng, vì muốn giữ yên cửa yên nhà nên tôi cũng không nói gì mà lẳng lặng tự làm. Thằng cả thấy vợ lười nhác cũng vài lần nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng cô ta quay ngoắt lại đốp chát và không quên nói mát mẻ rằng cả gia đình này nếu không có cô ta thì “đói nhăn răng” khiến thằng chồng phải im re, không dám “bật” lại.
Kiếm được nhiều tiền nhưng con dâu tôi không hề phóng khoáng, rộng lượng với gia đình nhà chồng. Chưa bao giờ tôi nhận được một món quà hay đồng tiền biếu để ăn quà vặt từ con dâu.
Đầu tháng 7 năm vừa qua, do khó khăn, công ty con trai tôi sáp nhập với một công ty khác. Một lượng nhân sự lớn bị cắt giảm và có thằng con tôi nằm trong số đó. Con vợ càng được dịp, lên mặt với chồng và nhà chồng.
Tôi rất muốn con trai bỏ vợ để đi lấy người đàn bà hiền lành khác (Ảnh minh họa)
Nếu như trước đây, nó còn nhúng tay vào công việc bếp núc, dọn dẹp nhà cửa thì bây giờ, toàn bộ việc vặt trong gia đình nó hoàn toàn giao phó cho chồng và bố chồng là tôi. Con trai tôi dường như biết thân biết phận của kẻ thất nghiệp, ăn bám vợ răm rắp làm không kêu ca, hay ngại ngần gì.
Vẫn biết vợ chồng giúp nhau việc nhà là chuyện bình thường, hơn nữa, trong thời gian con trai đang thất nghiệp, không có việc để làm thì phụ giúp chuyện bếp núc, đưa đón con cái khiến nó vì bận rộn mà không còn nhiều thời gian để buồn chán, nghĩ ngợi. Nhưng thái độ của con dâu tôi khiến tôi không thể không lên tiếng.
Video đang HOT
Hễ đi thì chớ, về đến nhà là y như rằng nó vác bộ mặt vênh váo, sai chồng ngoen ngoét. Động đến việc gì nó cũng kêu mệt, không làm được. Qúa đáng hơn, dạo này, nó còn xúi chồng đẩy tôi và thằng út ra ngoài để độc chiếm ngôi nhà hương hỏa ông bà để lại.
Tôi biết điều này bực lắm nhưng để im nhà im cửa vẫn không đả động tới. Nhưng càng nhẫn nhịn thì con dâu tôi càng lấn tới. Thằng út thấy tình hình quá căng thẳng nằng nặc đòi ra ngoài ở nên đặng chẳng đừng, tôi đành tính đến nước sẽ bán căn nhà này rồi sau đó chia đôi cho hai anh tự thân lập nghiệp.
Con dâu từ khi biết bố định bán nhà chia đôi thì cứ làm loạn cả lên, trách bố chồng bạc bẽo và đòi bố chồng phải chia cho con trưởng phần hơn, nhưng tôi không nghe. Một hôm khi cả hai con trai đều đi vắng, con dâu và tôi tranh cãi về chuyện đất đai, nhà cửa, sau hồi phần bua nó không đồng ý đẩy tôi ngã dúi dụi chỉ tay vào mặt tôi mà nói: “Nếu ông không chia cho con trưởng phần hơn thì về sau ông tự mà lo lấy thân, tôi sẽ không phí tiền mà chăm sóc cho ông đâu, đồ lão già cứng đầu”.
Cô ta còn hỗn láo định lấy chân đạp tôi thì may sao có thằng út trở về nhà. Nó nhìn thấy cảnh đó tức quá liền lao tới đạp cho cô ta một phát ngã nhào xuống đất, cô ta mới bù lu bù loa lên mà gào: “Thằng chết tiệt, đồ không có mẹ, mày dám đánh tao à, ối giời đất ơi, cái thằng em mất dạy nó đánh tôi định giết tôi”. Sau đó cô ta còn quay ra chửi vào mặt tôi: “Đấy ông thấy chưa, cái đồ không có mẹ dạy dỗ nó như thế đấy, mất dạy”.
Đúng lúc ấy thằng con trai tôi về, nó không hiểu chuyện tưởng tôi và thằng út bắt nạt vợ nó rồi khùng khùng xông vào tát em trai – hành động mà từ trước đến nay nó chưa từng làm.
Hiện tại, không khí gia đình tôi rất căng thẳng. Tôi rất muốn con trai bỏ vợ để đi lấy người đàn bà hiền lành khác, dù lương thấp nhưng ngoan ngoãn, hiền lành còn hơn thứ con dâu “hổ báo”, cậy làm được nhiều tiền mà coi khinh nhà chồng.
Theo VNE
Khi bạn bị tuột một cúc áo ngực!
Người ta không nhớ lâu việc bạn bị hở ngực, hở đồ lót, nhưng sẽ nhớ và bật cười thú vị vì hình ảnh bạn rối rít và thảm hại, cuống quít chỉnh đốn bản thân.
Trong những trang phục của mình, tôi tốn nhiều nhất là tiền để mua đồ lót. Tất nhiên, về số lượng thì phụ nữ luôn phải tốn tiền gấp bội đàn ông để đảm bảo nội y của mình tạm đủ dùng. Song về giá tiền, thì nội y luôn là thứ đắt tiền hơn quần áo đang mặc ngoài nó. Đó là sự lựa chọn của tôi từ gần 20 năm nay, từ ngày tôi chưa có người yêu, cho tới ngày tôi làm mẹ của ba con.
Nhưng bài viết này tôi không định quảng cáo đồ lót hoặc khoe số đo cơ thể mình, tôi chỉ muốn nói về việc xử lý khủng hoảng.
Đôi khi, phụ nữ nghĩ rằng, khủng hoảng của phụ nữ là phát phì, cơ thể trở nên phì nộn, hoặc bị mất trinh (với người nàng không được hứa hẹn cầu hôn)... đại loại là những nguy cơ nhìn thấy được.
Còn bản thân tôi lại nghĩ, ngay cả khi phụ nữ thành đạt và xinh đẹp, mọi phụ nữ đều đối diện với nguy cơ của cuộc sống y như nhau. Mà đôi khi một phụ nữ hoàn hảo sẽ dễ bị sụp đổ hơn, nhanh chóng bị đánh gục hơn.
Ví dụ bạn tôi, cô ấy rất xinh và nhạy cảm, tới mức một ngày, khi đang nói chuyện với một chàng mới được mai mối trong quán café, cô ấy... gây tiếng ồn. Chàng kia rất lịch thiệp không tỏ vẻ nhận ra nhưng cô bạn tôi từ đó vừa hổ thẹn vừa ngại ngùng nên đã tự làm cho mình biến mất trong cuộc đời chàng kia, dù đáng lẽ, hạnh phúc từ đó có thể đi theo cô ấy...
Nếu cô bạn ấy kém hoàn hảo hơn, giá như cô ấy xuề xòa dễ tính, bộc tuệch hoặc tự nhiên chủ nghĩa hơn, kém chỉn chu nghiêm túc hơn, chắc cô sẽ biết nói một câu dí dỏm chữa thẹn, biết tự tha thứ cho bản thân, hoặc biết cách hài hước để đánh trống lảng.
Thế nhưng, cho đến tận bây giờ và chắc chắn cả sau này, mỗi khi nghĩ đến anh chàng được... nghe tiếng ồn cơ thể kia, cô vẫn ngượng chín mặt.
Tôi thì nghĩ, việc gì phải khốn khổ và tự ti như thế!
Chiếc khuy không có lỗi
Một buổi chiều đang đi mua sắm tại trung tâm thành phố, tôi bỗng thấy mấy người nhìn mình kỳ lạ và chằm chằm. Sau giây định thần thì tôi phát hiện, mấy hôm nay mới chỉ tăng cân một chút thôi, cái áo sơ mi của tôi tự dưng tuột khuy ở ngay "điểm chết".
Bất cứ ai trong cuộc đời cũng sẽ gặp phải tình huống khó xử như thế. Mọi người như bạn, và bạn cũng như mọi người mà thôi. Vậy bạn hãy nghĩ như tôi cũng như hàng triệu người trên thế giới này bị bật khuy áo ngực giống ta, bị quên kéo khóa quần, tất bị dính vào chân váy, mũ bị sờn, tóc bị cắt hỏng, bị rơi xuống cống trên đường đi dự tiệc... Những sự cố nhỏ nhoi này chẳng thể biến ta thành quái vật được. Và ngược lại, hàng tỉ người cài khuy đàng hoàng, không bị rủi ro nhưng điều đó cũng chẳng làm cho họ trở thành một người hoàn hảo. Vậy tại sao ta không đường hoàng và từ tốn cài lại khuy áo, sửa chữa sai lầm một cách bình thản?
Bạn có biết rằng, người ta không nhớ lâu việc bạn bị hở ngực, hở đồ lót, nhưng sẽ nhớ và bật cười thú vị vì hình ảnh bạn rối rít và thảm hại, cuống quít chỉnh đốn bản thân. Một tin được đưa sai trên radio không được ghi nhớ bằng bản tin cải chính sau đó. Vậy, đừng sửa chữa chi tiết sai sót bằng một thái độ sai lầm.
Nhanh chóng lấy lại tự tin cho bản thân
Nếu bạn bị bắt gặp đang quên... cài khóa quần, bạn hãy tin rằng bản thân bạn không phải là sứ thần ngoại giao đang trên đường đi trình quốc thư cho một vị thủ tướng nào đó, cho nên một lần quên kéo khóa quần chỉ chứng tỏ bạn hơi đãng trí, đầu óc hơi lão hóa như vài trăm triệu người khác trên đời, chứ không ảnh hưởng tới phẩm cách hoặc giá trị con người bạn, càng không thể hủy hoại tiền đồ của bạn.
Tôi nhớ ngày còn là thiếu nữ, trong một buổi hẹn hò, tôi đã phát âm sai tên tiếng Anh của lon nước ngọt trước mặt người phục vụ và anh bạn trai mới quen. Hai mươi năm đã trôi qua, tôi tha thiết muốn gặp lại người con trai ngày ấy biết bao, để nói với cậu ta rằng: "Anh ạ, em đã tránh mặt anh 20 năm nay chỉ vì một từ phát âm sai, em thấy thế là đủ rồi. Em vẫn dốt tiếng Anh như ngày xưa, nhưng giờ đây em đã biết, điều gì thực sự quan trọng với em, và điều gì chỉ là những vụn vặt không đáng bận tâm trong cuộc sống".
Đúng thế, vì bạn là phụ nữ, bạn không thể bị đánh gục bởi những thứ không xứng đáng với bạn.
Nhưng tự bạn đánh gục bản thân bạn: Bằng sự day dứt, sự hối hận, sự xấu hổ, sự sợ hãi, sự lo sợ. Phụ nữ thường rộng lượng với đàn ông trong khi lại khe khắt với bản thân và phụ nữ khác. Trong khi đàn ông thì ngược lại, họ có thể tự tha thứ cho bản thân nhưng đòi hỏi rất nhiều tiêu chuẩn ở phụ nữ. Ví dụ như đàn ông họ chẳng sợ mất trinh, họ chỉ sợ bạn gái mất trinh thôi.
Đừng làm nô lệ cho những sai lầm trong quá khứ (Ảnh minh họa)
Tôi đã nhiều lần được bạn bè, những cô gái trẻ, những bạn quen qua mạng... thổ lộ điều tương tự. Họ đã mất nhiều hơn thế, bị lợi dụng hoặc bị lạm dụng tình dục, bị bạn trai bỏ rơi, từ hôn, bị chồng ngoại tình và bỏ. Thậm chí có một lần một chàng trai cầu cứu tôi tư vấn khi bạn gái của chàng bị người lạ cưỡng hiếp.
Nếu bạn đã sống tốt, tích cực, thì bạn xứng đáng có một tương lai tốt đẹp...
Những cơn khủng hoảng này sâu sắc hơn tất thảy những tai nạn nhỏ nhoi tôi vừa kể. Bởi nó lấy đi những giá trị quan trọng, thậm chí chúng ta cho là quan trọng nhất đời: Trinh tiết, tự trọng, tình yêu, gia đình, hạnh phúc, thể diện, sự thiêng liêng của cảm xúc... Tôi tin rằng chúng ta không thể dùng phép thắng lợi tinh thần, hay bất kỳ lời biện hộ nào để lừa dối bản thân vượt qua những khủng hoảng lớn như thế.
Nhưng chúng ta có quyền đứng lùi xa, nhìn vào tổng thể của cả một cuộc đời, một số phận, một con người để tìm cách hóa giải khủng hoảng. Bạn hãy tự hỏi xem, bạn thực sự cần gì, điều gì mới thực sự có giá trị với bạn?
Một cô gái bị chụp ảnh khỏa thân tống tiền đã thổ lộ với tôi rằng, cô ấy muốn chết.
Chàng trai có người yêu bị cưỡng hiếp nói với tôi rằng, anh sẽ mang dao đi giết chết kẻ khốn nạn kia.
Tôi nói, vậy thì kẻ tung ảnh khỏa thân không cầm dao giết bạn, mà chính cô gái nhẹ dạ đã tự giết mình đó thôi. Và kẻ hiếp dâm kia đáng lẽ chỉ cướp được thân thể cô gái một giờ, thì từ đây hắn đã cướp được tương lai của hai bạn cả đời. Thậm chí còn tống được chàng trai vào tù vì tội sát nhân.
Bởi nếu bạn đã sống tốt, tích cực, thì bạn xứng đáng có một tương lai tốt đẹp... Bị hãm hiếp, bị bỏ rơi, bị lừa dối, bị phá sản... thực tế nó giống như một tai nạn.
Bạn không muốn nó nhưng một ngày bất ngờ nó xảy ra, không thể thay đổi. Tai nạn ấy sẽ cướp mất của bạn một cánh tay, một tình yêu, một gia sản, một gia đình... Bạn buộc phải chấp nhận và chung sống với khuyết tật đó cả đời. Nhưng bạn muốn chặn đứng tai họa lại, hay bạn muốn tiếp tục tự vo vào bản thân vô số tai họa nữa, bằng cách tự tử, bằng cách giết kẻ đã hãm hiếp (mà không tố cáo hắn), bằng cách phạm pháp, bằng cách lo sợ cả đời, tự khép mọi cánh cửa của cuộc đời mình?
Tôi nhớ những bài báo viết về nữ hoàng talk - show Mỹ Oprah Winfrey đã vượt qua việc bị hãm hiếp lúc còn tuổi thiếu nhi và mang thai khi mới 14 tuổi, để sống và thành đạt như hôm nay. Chắc còn nhiều người nhớ đệ nhất phu nhân Evita Peroni của Argentina cũng từng mang một quá khứ đầy gánh nặng. Chúng ta không vượt qua khủng hoảng để đạt được giàu sang, nổi danh hay bất cứ sự lộng lẫy nào.
Cũng không có một kịch bản nào soạn sẵn, một giải pháp nào chung cho mọi số phận. Nhưng nếu không hóa giải được khủng hoảng, bạn sẽ không có cơ hội nào khác để thoát khỏi nó.
Hãy thử nghĩ rằng, tình yêu quan trọng hơn hay màng trinh quan trọng hơn? Nếu người yêu bạn nói màng trinh quan trọng hơn, bạn hãy tránh xa anh ta cùng những tay đàn ông chỉ yêu màng trinh của bạn chứ không hề yêu con người bạn với những giá trị sống của bạn.
Nếu sự hận thù hoặc cơn sụp đổ làm bạn hoa mắt, hãy nghĩ rằng bạn luôn có cơ hội sống khác, bạn luôn có những lựa chọn tử tế hơn. Đừng làm nô lệ cho những sai lầm trong quá khứ.
Tôi rất muốn nói với người phụ nữ trong đau khổ vì bị chồng phản bội rồi li dị chị, rằng thực ra chị không mất gì cả, không mất tình yêu hay mất gia đình, không mất người đàn ông của chị. Chị chỉ mất đi thứ mà chị chưa từng có mà thôi, đó đâu phải lỗi của chị, một người đã yêu và đã hết mình, chân thành?
Đôi khi, tôi cũng rơi vào những cơn khủng hoảng, khi cuộc sống chẳng được như mình mong muốn, những thất bại liên tiếp, những sức ép quá lớn, hoặc gặp những chỉ trích quá nặng nề. Tôi thường thở sâu, ngồi yên suy nghĩ, và tự hỏi, mình có đáng sai lầm không?
Cách giải quyết sắp tới liệu có phải là sai lầm không?
Nếu mình là người khác, mình sẽ làm gì?
Và quan trọng hơn, tôi luôn tự nhủ: Nếu không từng sai sót, không từng mất mát hay lầm lẫn như thế, hẳn tôi đã không ở vị trí của tôi ngày hôm nay.
Vậy, có điều gì xứng đáng để đánh gục và hủy hoại ta hôm nay nữa?
Theo VNE
Đi đi anh, mình chia tay rồi mà! Em không muốn anh vì cuộc tình này mà mãi chìm đắm trong đau khổ. Điều đó đâu có ích gì phải không anh. Gặp nhau giữa dòng người đông đúc khi chiếc xe của em đột nhiên hỏng giữa đường. Anh không thể làm ngơ dù ánh mắt của anh nói lên sự bối rối và lo lắng. Tạt vào lề đường,...