Con dâu hãi mẹ chồng đoảng lại còn ghê gớm
Nghe bạn bè, đồng nghiệp tâm sự nỗi sợ nhất là có mẹ chồng ghê gớm, điêu trác, ở bẩn, kiệt xỉ… Mai chỉ im lặng.
ảnh minh họa
Sống chung với mẹ chồng khiến Mai thừa hiểu sẽ có những va chạm thế nhưng tính đoảng, vô tâm của mẹ chồng càng ngày càng khiến Mai ngộp thở và áp lực.
Trước khi về làm dâu, Mai đã biết mẹ chồng cô ghê gớm. Biết vậy nên ngay khi về nhà chồng, Minh đã rất ý nhị nói trước với mẹ chồng một vài lời đồng thời cố gắng sống sao để mẹ chồng – nàng dâu ít lời qua tiếng lại nhất.
Những ngày đầu về sống chung với nhà chồng, Mai rất ngạc nhiên khi bố chồng là người nấu ăn cho cả gia đình chứ không phải mẹ chồng. Sau này cô mới biết, mẹ chồng cô ngày trẻ xinh đẹp, tính cách tiểu thư, bố chồng cô rất chiều bà nên thường xuyên vào bếp nấu cơm cho vợ. Lâu dần thành quen. Hàng ngày, mẹ chồng cô đi chợ mua thức ăn về cho bố chồng nấu. Tuy nhiên bà thường xuyên mua thiếu đồ, gia vị, nhiều lần về đến nhà rồi lại phải quay lại chợ mua thêm, lần mua thịt lại để quên ở hàng rau, mua tỏi lại quên hành. Hôm nào mẹ chồng đột xuất vào bếp là cả nhà sẽ biết ngay vì không được ăn ngon, món thì mặn, món lại ngọt…, cùng đó là góc bếp cứ lanh ta bành cả lên.
Kể từ khi Mai về làm dâu, bữa tối cô thường xuyên vào bếp. Vốn nấu ăn ngon, các bữa cơm của gia đình vào tay Mai đều trở lên tươm tất, ngon miệng. Hôm nào mà Mai về muộn, không nấu cơm được, mọi người thất vọng ra mặt. Phải hôm mẹ chồng vào bếp nấu món thịt kho Tàu cùng canh cá lóc, cả nhà uể oải ăn, bố chồng buột miệng nói: “Bà lần sau hỏi con Mai công thức nấu” khiến mẹ chồng cô bĩu môi khó chịu, bảo là “Em thấy con Mai nấu ngọt quá, khó ăn”.
Video đang HOT
Mai làm bất cứ cái gì, nấu món gì, lau dọn nhà cửa ra sao, mẹ chồng cô cũng đứng cạnh, theo sau chỉ đạo. Nếu cô có phản ứng gì bà lại kêu là con dâu bướng, khó bảo, cậy chồng bênh. Nhiều lần như vậy, nếu không có bố chồng và chồng can thiệp thì Mai ức phát khóc.
Mỗi khi nhà có khách, dịp giỗ, Tết, Mai lại vào bếp làm. Một tay cô làm 3-4 mâm cỗ, thi thoảng mới có sự trợ giúp của bố và chồng. Thế mà mặc khách khứa, họ hàng khen cỗ ngon, con dâu thật đảm, mẹ chồng Mai cười trừ nói: “May mà món này tôi góp ý trộn gia vị mới được ngon như thế, lúc trước cái Mai nó cho mặn/nhạt, thiếu đường…” khiến Mai á khẩu.
Nếu chỉ có thế thì Mai cũng không cảm thấy phiền và khó chịu bởi cô nhận được sự cảm thông của chồng và bố chồng. Ức nhất là bà cứ sang nhà hàng xóm và ra ngoài chê con dâu “vụng thối vụng nát”, bảo thủ, không nghe mẹ chồng khuyên bảo khiến Mai bị mang tiếng.
Đã thế chồng Mai hay phải đi công tác, cô lại làm gần nhà, bố chồng thì cũng nay nhà bạn đánh cờ, mai nhà bạn chơi chim nên hầu như không gian ở nhà chỉ có Mai và mẹ chồng làm chủ. Thế nhưng, đúng như mọi người bàn tán, càng sống với mẹ chồng cô càng thấy bí bách, áp lực.
Cứ nín nhịn thì không sao nhưng nhiều khi ấm ức lên tới đỉnh điểm Mai có thanh minh với mẹ chồng thì bị bà quay ra mắng, nào là “hỗn láo”, “trông học thức thế mà lại như đứa vô học”. Nhiều lúc nghĩ lại, Mai phát hiện ra một điều, mẹ chồng cô cũng tinh quái. Cứ có chồng cô ở nhà thì bà khá nhẹ nhàng, điềm đạm với cô nhưng chỉ cần anh bước ra khỏi cổng là bà lại trở lại đúng kiểu “mẹ chồng khó tính”.
Hôm vừa rồi, tranh thủ chồng đi công tác Sài Gòn 1 tuần, Mai xin phép bố mẹ chồng cho về nhà ngoại 5 hôm. Vậy mà chỉ đến hôm thứ ba, mẹ chồng đã gọi điện cho Mai gọi về. “Mẹ hôm qua thấy mệt quá. Con về mà lo cơm nước cho bố. Mà con xem lại, chồng đi vắng là đã tót về ngoại. Con gái lấy chồng phải theo chồng, bình thường nhà người ta, một năm chỉ về ngoại 1 lần dịp lễ tết đủ rồi” khiến Mai nghe mà ức chế.
Mai trở về nhà với tâm trạng vô cùng bực tức nhưng cô gắng kìm nén. Mai nghĩ mãi mà vẫn chưa ra cách “trị” mẹ chồng đã ghê gớm, hay đặt điều, xét nét lại còn đoảng nữa.
Theo Giadinh
Cứ mỗi khi mùa hè đến, tôi lại lao đao trước những chuyến viếng thăm của mẹ chồng từ quê lên
Bà nội yêu thương cháu là chuyện bình thường, nhưng hình như bà yêu cháu sai cách rồi!
Tôi và chồng lấy nhau được 12 năm, nhưng do chồng tôi gặp vấn đề về sinh lý nên mãi đến năm thứ 6 mới có được một bé trai khóm khỉnh. Cả gia đình ông bà nội ngoại hai bên đều thương yêu, cưng chiều cháu như "báu vật". Thế nên từ nhỏ con đã được chiều chuộng, không phải tự làm gì bao giờ, dùng luôn dùng đồ tốt nhất, ăn cũng ăn đồ ngon nhất... Ngay từ khi con biết đi biết nói, con muốn gì, cả nhà luôn tạo điều kiện theo ý con, nhất là ông bà nội. Nhiều lúc tôi cũng bất lực nhìn ông bà chiều cháu.
Mặc dù tôi cho con theo học mẫu giáo dân lập nhưng cứ đến hè là tôi lại hay xin cho cháu nghỉ ở nhà khoảng 2 - 3 tháng, để ông bà ra chơi và chăm cháu, hoặc là cho cháu về quê chơi với ông bà. Thường là ở nhà tôi thì bà hay ra chăm cháu một nửa thời gian nghỉ, rồi một nửa còn lại thì đưa cháu về quê cùng với ông. Những năm đầu con còn bé, ông bà còn khỏe, tôi thấy rất vui khi bà ra chơi. Nhưng khi con lớn, tôi lại rất ngại cách bà dạy cháu.
Ảnh minh họa
Con tôi có thói quen rất xấu, lúc nhỏ thì không nói làm gì, nhưng từ khi 5-6 tuổi, con vẫn hay khóc quấy đến khi đòi bằng được những thứ con muốn, khóc không ngừng nghỉ, có khi khóc cả nửa ngày. Về điều này thì tôi bất lực, đã có một lần tôi "rèn" được con khi con 4 tuổi để bé bỏ thói quen xấu này. Nhưng hè năm đó bà ra chơi, lại chiều cháu theo kiểu đó, thế là đâu lại vào đấy.
Bà hay bế cháu đi rong ăn từ khi còn nhỏ, thành ra không đi chơi bên ngoài là con không chịu ăn, về việc này thì vợ chồng tôi cũng thú thật là có chiều con, con khóc còn chịu được, chứ con không ăn, cha mẹ nào mà không sốt ruột cơ chứ! Nhưng không những thế, con mà không thích món gì, nếu là bà thì sẽ tránh những món đó, đặc biệt là rau. Còn tôi thì không, tôi muốn con ăn đủ chất. Đây cũng là xích mích hay xảy ra nhất với tôi và mẹ chồng khi mẹ ra chơi với cháu. Mỗi bữa ăn, tôi ép con ăn rau, thì bé lại khóc và chạy về phía bà, tôi quát thì bà lại trách tôi: "Con nó không thích thì đừng ép nó đi!". Tôi chẳng biết nói gì, cứ cái gì "con nó không thích" thì bao giờ mới lớn khỏe, mới nên người?
Ảnh minh họa
Nói thì nghe như mẹ có vẻ hẹp hòi, nhưng từ nhỏ, là con gái lớn trong nhà, tôi đã luôn được dạy dỗ nghiêm chỉnh, sống chừng mực, cư xử phải trái đúng sai rõ ràng. Chồng tôi tuy là con trai út nhưng cũng không phải là dạng được cưng chiều nên rất hiểu và cảm thông cho cách dạy con của tôi. Tôi có yêu con, có thương con chứ, đó là món quà duy nhất bao lâu cuộc đời mới ban tặng cho tôi, tôi muốn con nên người, muốn con ngoan và lớn lên khỏe mạnh thành đạt.
Tôi chỉ mong bà đừng ra chơi với cháu quá lâu, hay quá nhiều. Một hai tuần thôi là đủ, mỗi lần bà ra hay đưa cháu về quê là bao nhiêu thói quen tôi "rèn giũa" đều đổ sông đổ bể. Mà mỗi lần dạy lại, cháu cứ ỷ bà, lại hư, chẳng biết làm sao...
Theo Afamily
Tôi không còn một chút tình cảm nào với mẹ chồng Nhà chồng chỉ có 2 người con trai, chồng tôi là con thứ 2. Anh trai chồng và chị dâu cưới nhau trước chúng tôi 5 năm, họ có cuộc sống khá giả, nhưng không hợp với mẹ chồng tôi. Tôi nghe mẹ chồng và chồng kể, chị dâu hỗn láo, coi thường mẹ chồng, chị còn chửi cả mẹ chồng tôi và...