Con dâu đánh mẹ chồng ngất xỉu giữa nhà vì mâu thuẫn trông cháu
Mẹ chồng thích cho cháu ăn bim bim còn con dâu thì phản đối; Con dâu cấm con xem tivi mẹ chồng bật thoải mái cả ngày;…cuộc chiến giữa họ đã làm căn nhà không lúc nào bình yên.
Cũng như bác ấy cha mẹ tôi đã dốc hết lòng hết dạ vì con nhưng rồi vợ tôi cũng chẳng đối xử với họ ra gì. Tôi xin kể chi tiết câu chuyện của gia đình để mong mọi người ở ngoài cho vài lời đánh giá khách quan.
Các bạn ạ, nếu có thời gian quay trở lại tôi không bao giờ để mẹ tôi phải trông con cho tôi. Bởi bà vất vả vì con cháu nhưng công sức chắc gì đã được đền đáp xứng đáng, đấy là tôi chưa kể việc mẹ tôi còn bị con dâu đối xử không ra gì.
Chuyện là thế này, từ ngày tôi có con cũng là cháu đích tôn của dòng họ nhà tôi không lúc nào không cãi nhau. Vợ tôi trẻ, tư tưởng tiến bộ còn mẹ tôi ngày xưa cũng từng làm lãnh đạo nên “từng lời nói của bà phải nhất nhất làm theo” vì thế nên 2 người họ không hợp với nhau.
Ngày vợ mang bầu, mẹ tôi tất tả bắt xe lên Hà Nội để ở cùng chăm con dâu bầu bí. Đầu tiên, bà cấm con không được ăn các hoa quả nóng như nhãn, mít, đào…Bạn của vợ tôi đến chơi biếu cân nhãn lồng Hưng Yên mẹ tôi tỏ ra không hài lòng. Lúc khách về bà nói: “Bạn tốt nhỉ, biết người ta bầu bí không được ăn đồ nóng còn mang nhãn đến”. Tối đó, vợ tôi không nói gì ôm cái ipad đến tận khuya.
Vì chuyện chăm cháu, vợ và mẹ tôi liên tục có “chiến tranh lạnh” (Ảnh minh họa)
Khi sinh con ra, vợ tôi muốn rèn cháu ngủ tự lập nên con khóc cô ấy cũng chưa bế vội nhưng thì chỉ cần nghe cháu o oe ngay giữa đêm khuya bà nội thương cháu lại vội xô cửa phòng các con để vào bế cháu.
Sau khi đầy tháng, cháu chỉ ngủ khi được bế trên tay, cứ đặt xuống giường là khóc ngằn ngặt. Có hôm 1 giờ sáng vẫn phải bế con trên tay, vợ tôi vừa ôm con vừa bóng gió trên facebook: “Sống với những người bảo thủ, lạc hậu thì không khác gì địa ngục”.
Sợ cháu gầy bà kêu sữa mẹ không đủ chất yêu cầu phải cho cháu ăn thêm sữa bột. Khi con dâu không chịu làm theo ý bà thì hai mẹ con cãi nhau một trận lớn. Bữa tối đó mẹ tôi kiên quyết bỏ bữa. Tôi nói thế nào bà cũng không chịu cầm đũa.
Video đang HOT
Khi con được 4 tháng một lần 2 vợ chồng tôi sang nhà bạn thì về thấy bà đang cho cháu cho ăn bột. Vợ tôi hốt hoảng kêu: “Bà làm gì thế? Cháu đã 6 tháng đâu mà ăn dặm”. Bà bảo: “Chúng mày không cho nó ăn thêm sữa ngoài thì tao cho nó ăn thêm bột cho có chất. Sữa mẹ nhạt thếch có gì”. Sóng gió lại nổi lên. Bữa đó cả mẹ chồng nàng dâu không thèm xuống ăn cơm.
Vợ tôi lên mạng học hỏi rồi cho con ăn dặm kiểu Nhật, Úc…với các món riêng cho vào khay ngăn đá, đến bữa ăn thì lấy ra rã đông, chế biến còn mẹ tôi lại quyết theo phương pháp ngày xưa. Bà xay tất cả gạo, nếp, hạt sen, ý dĩ, rau, thịt…nấu thành bột cho cháu ăn. Hôm nào vợ ở nhà vợ cho theo kiểu vợ, vợ tôi đi vắng bà cho theo kiểu của bà. Hai bên không muốn nói với nhau câu nào.
Lúc bé được 8 tháng, vợ tôi muốn rèn con biết giờ giấc, ăn đúng giờ ngủ đúng giờ và ngày quy định ngủ bao nhiêu tiếng còn bà thì không như vậy. Ban ngày bà cho cháu thoải mái ngủ với phương châm: “Ăn được ngủ được là tiên”. Ngủ ngày cày đêm, ban đêm cháu thức quấy mẹ. Chỉ có thế vợ tôi dỗi chồng cả đêm.
Bà thích xem ti vi, cháu cũng theo bà xem ti vi rất chăm chú. Bà khoe với hàng xóm là thằng bé mê hoạt hình lắm “Bé tí đã biết mê xem ti vi nhé”. Vợ tôi nghe thế chỉ nuốt cục tức vào người, nói: “Mẹ cho cháu xem ít thôi hại mắt cháu”. Bà nói: “Cùng lắm là nó cận như mẹ nó (vợ tôi) chứ gì”. Tối đó nhà tôi lại có chiến sự.
Lúc nấu ăn cho con vợ tôi theo quan điểm không nêm nước mắm, hạt nêm, mì chính thì bà chê: “Ăn nhạt như mèo”. Vợ quay đi là bà lén thêm nước mắm cho vừa miệng.
Vợ tôi không thích cho con ăn bim bịm, bánh kẹo…nhưng bà cho hết với lý giải: “Tao cho thằng Trung ăn đủ các loại nên giờ nó cao to khỏe mạnh chứ mẹ mày nuôi mày (vợ tôi) khoa học cho lắm vào thì giờ người như dải khoai”. Vợ tôi đùng đùng xách xe đi ra ngoài không thèm chào mẹ chồng.
Đỉnh điểm là sau đó mấy ngày, vợ tôi hùng hục nấu các món cho con xong bê xuống tầng thấy con nhai rau ráu bim bim. Mặt cô ấy tối sầm lại cáu: “Ai cho con ăn linh tinh thế, ăn thế làm sao ăn được cơm nữa”. Mẹ tôi ngồi đấy giận dữ: “Tao cho nó ăn linh tinh đấy”.
Vợ tôi giằng gói bim bim cất đi, mẹ tôi giật lại đưa cho cháu. Thằng bé lúc thì bị giằng mất món ăn lúc thì được bà dúi cho. Nó khóc toáng lên. Lôi kéo giằng co một lát vợ tôi bị ngã ra giữa nhà. Vợ tôi bật dậy và lao vào bà. Hai người giằng co, cấu xé lẫn nhau. Nhưng sức người cao tuổi như bà không địch nổi với con dâu. Bà bị con dâu xô ngã, người đập vào tủ gỗ phía sau lưng và ngất xỉu. Lúc đó, tôi vừa lúc đi làm về, thấy thế lao ra vả cho vợ mấy cái tát vào mặt rồi gọi xe đưa mẹ đi cấp cứu.
Mẹ tôi sau khi ở viện cũng tỉnh lại. Bà khóc lóc, không chịu ra viện, bà yêu cầu tôi phải gọi công an đến để làm giám định thương tích và kiện con dâu ra tòa vì tội hành hung.
Ở nhà vợ tôi cũng ôm con bỏ về nhà mẹ đẻ. Chuyện xảy ra 1 tháng rồi vợ tôi vẫn chưa thèm quay về. Cô ấy tuyên bố đòi ly hôn.
Tôi “sống giữa 2 làn đạn” không biết giải quyết thế nào mới hợp lý. Nếu có con lần nữa chắc tôi “giải tán” hết, để bà ở quê an hưởng tuổi già cho khỏe người, lúc nào nhớ con nhớ cháu thì tôi đón lên chơi vài ngày. Việc trông con vợ tôi tự sắp xếp hoặc thuê ô sin chứ thế này tôi mệt mỏi lắm rồi.
Theo Vietnamnet
Tôi chết ngất rồi đòi ly hôn ngay lập tức khi cô vợ đẹp như hoa hậu mở cửa phòng tắm bước ra
Trước đây, tôi cứ tưởng lũ quét mới là ghê gớm.Còn bây giờ, chỉ có dòng nước nhỏ chảy ra từ vòi hoa sen đã cuốn phăng đi tất cả niềm tự hào, hãnh diện của tôi, cuốn đi cả cô vợ xinh đẹp như hoa hậu của tôi.
Tôi quen Ly mới được chừng 5 tháng. Yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên là câu nói đúng nhất với tôi. Có được người yêu xinh đẹp đã đủ vênh mặt lên với thiên hạ. Đằng này, Ly, vợ tương lai của tôi còn đẹp thừa sức thi hoa hậu luôn ấy chứ. Hỏi sao mà tôi không sung sướng khi được làm cha thiên hạ cơ chứ.
Ra đường cùng Ly, thấy bao chàng trai nhìn mình với ánh mắt ghen tỵ, ngưỡng mộ, mũi của tôi như muốn nổ tung vì hãnh diện vậy. Ly, em quả thực quá xinh đẹp, quá kiều diễm với đôi mắt tròn đen láy, long lanh như hồ nước thu. Đôi môi chúm chím đỏ mọng, từng đường nét trên khuôn mặt đều hài hòa một cách tuyệt đối. Dáng em tuy không quá xuất sắc nhưng chỉ với những thứ tôi kể ở trên cũng là quá đủ để tôi cảm thấy may mắn khi được yêu em rồi.
Nhanh chóng, tôi hối thúc bố mẹ sắp xếp trầu cau sang hỏi cưới em. Không nhanh sao được, một cô gái như em, không cưới nhanh, không cẩn thận là bị nẫng tay trên ngay lập tức ấy chứ. Mỗi lần ở bên cạnh em, tôi phải cố gắng kiềm chế lắm mới giữ được mình bởi em quá đẹp. Tôi muốn, tôi và em sẽ dành trọn vẹn cho nhau vào đêm tân hôn.
Rồi cái đêm mà tôi mong chờ nhất cuối cùng nhất cũng đến. Hôm nay nhìn em xúng xính trong chiếc váy cô dâu trắng tinh khôi cùng khuôn mặt quá sức tuyệt mĩ, tôi chỉ muốn ôm hôn em thật chặt trong vòng tay mà thôi. Giờ chỉ có hai đứa trong căn phòng tân hôn lãng mạn, mỗi phút đợi chờ em với tôi dài như cả thế kỉ vậy.
Ly, vợ tương lai của tôi còn đẹp thừa sức thi hoa hậu luôn ấy chứ. (Ảnh minh họa)
Tiếng nước chảy rả rích trong phòng tắm càng khiến tôi thêm háo hức. Nhưng cánh cửa phòng tắm vừa mở ra thì bao nhiêu xúc cảm của tôi bỗng chốc tụt dốc không phanh. Dưới ánh đèn phòng tắm mờ ảo, tôi không còn nhận ra Ly nữa. Có lẽ do đèn mờ, tôi hốt hoảng lao ra bật tất cả các loại bóng đèn có trong phòng. Căn phòng sáng trưng nhưng mắt tôi lại tối xầm lại.
Ly, với khuôn mặt ướt nhẹp nước, thực sự khiến tôi hốt hoảng. Làn da mịn màng không còn nữa mà thay vào đó là làn da sần sùi, sạm đen với chi chít những vết lốm đốm không rõ tên. Đôi mắt to tròn, đen láy, trong veo như hồ nước thu cũng biến mất, thay vào đó là cặp mắt một mí mà tôi có cảm giác khi cười sẽ không còn nhìn thấy Tổ quốc đâu. Màn lột xác quá ư ngoạn mục của Ly khiến tôi kinh hãi. Khuôn mặt người vợ đẹp như hoa hậu của tôi biến đâu mất rồi. Trước mặt tôi, cứ như cô Thị Nở bước ra từ trên phim vậy.
Ôi trời đất thiên địa ơi, tôi mong tất cả những gì đang diễn ra trước mắt chỉ là một giấc mơ, một cơn ác mộng nhanh chóng qua đi mà thôi. (Ảnh minh họa)
- Em... Là Ly... Vợ tôi... đấy ư... - Tôi lắp bắp mãi mà cũng không thành câu được
- Vâng... Em là Ly, vợ của anh đây mà. Anh không nhận ra em sao? - Ly ngập ngừng đáp
Ôi trời đất thiên địa ơi, tôi mong tất cả những gì đang diễn ra trước mắt chỉ là một giấc mơ, một cơn ác mộng nhanh chóng qua đi mà thôi. Như thấu hiểu nỗi kinh ngạc của tôi, Ly lại gần túi đồ của mình, đổ toàn bộ nó ra giường cưới.
- Anh nhìn đi, em đẹp như hoa hậu chính là nhờ cả vào chúng đấy!
Đủ các loại phấn son, mỹ phẩm. Công nghệ trang điểm thần kì đến như vậy ư? Giờ thì tôi đã hiểu tại sao Ly không bao giờ dám bước ra ngoài khi trời có mưa. Mà nếu có, em cũng phải đợi tạnh hẳn mới về. Nước chẳng phải là kẻ thù của son phấn hay sao. Trước đây, tôi cứ tưởng lũ quét mới là ghê gớm.Còn bây giờ, chỉ có dòng nước nhỏ chảy ra từ vòi hoa sen đã cuốn phăng đi tất cả niềm tự hào, hãnh diện của tôi, cuốn đi cả cô vợ xinh đẹp như hoa hậu của tôi. Không thể chịu đựng nổi sự thật quá phũ phàng, tôi sống chết đòi ly dị em cho bằng được ngay đêm tân hôn ấy. Bởi nhìn thấy khuôn mặt không son phấn này của em, chắc mọi người sẽ cười cho tôi thối mũi mất. Mà chính bản thân tôi cũng không thể chấp nhận nổi kia.
Nhưng rồi khi chứng kiến những giọt nước mắt lăn dài trên má Ly, tôi lại ngập ngừng, lúng túng. Không phải em sai, là do tôi đã đặt niềm tin, là do tôi ảo tưởng vào nhan sắc của em quá nhiều mà thôi.
Theo Một thế giới
Món quà nhớp nháp người yêu cũ tặng đêm tân hôn khiến vợ tôi ngất xỉu Đêm hôm đó, như những cặp vợ chồng mới cưới khác, chúng tôi rất háo hức với đêm tân hôn mà tiết mục đáng mong chờ nhất chính là... Thế là ngày hạnh phúc nhất đời tôi cũng đến, cuối cùng tôi cũng cưới được My - người con gái nổi tiếng xinh đẹp và thông minh của cả khu phố. Mẹ tôi...