Con dâu có bầu mẹ chồng liền bắt nghỉ việc, lý do khiến ai cũng đau lòng
Tôi chưa từng cho mình lười biếng ngày nào và cũng cố gắng chu toàn mọi thứ. Nhưng đổi lại, bố mẹ chồng vẫn hờ hững, lạnh nhạt với tôi. Họ không làm gì quá đáng, chỉ là ngày ngày coi như tôi là người xa lạ ở cùng nhà mà thôi.
Tâm sự bạn đọc:
Trước giờ, tôi luôn có một suy nghĩ rất ngây thơ rằng, chỉ cần mình đối xử thật tốt với người khác thì người ta cũng sẽ đối xử với mình tốt như vậy
Ngày về nhà chồng, tôi không được người nhà chồng chào đón cho lắm. Mẹ anh thích anh lấy người khác, cô con gái của bạn mẹ anh. Gia đình họ khá giả hơn nhà tôi và có lợi cho đường làm ăn sau này của gia đình.
Gia đình anh có công ty riêng, tôi cũng làm trong đó, cũng từ đây mà tôi mới quen anh. Chúng tôi nên nảy sinh tình cảm vô cùng tự nhiên song gia đình anh lại không thích dù không phản đối ra mặt.
Ảnh minh họa.
Chúng tôi kết hôn bất chấp sự ngăn cản. Tôi sống chung với gia đình chồng nên dù bận rộn việc ở công ty, tôi vẫn cố gắng lo cơm nước vẹn toàn. Bữa sáng nấu cho cả nhà rồi chuẩn bị cơm trưa cho chồng và bố mẹ chồng. Tối về tôi cũng lao vào phụ việc bếp núc.
Video đang HOT
Tôi chưa từng cho mình lười biếng ngày nào và cũng cố gắng chu toàn mọi thứ. Nhưng đổi lại, bố mẹ chồng vẫn hờ hững, lạnh nhạt với tôi. Họ không làm gì quá đáng, chỉ là ngày ngày coi như tôi là người xa lạ ở cùng nhà mà thôi.
Họ không trách móc, không làm gì cả, chỉ hờ hững, không quan tâm. Nhưng có ai biết cái cảm giác mình niềm nở mà họ thì lạnh nhạt nó xấu hổ đến mức nào không?
Tôi cũng cố gắng mà chịu đựng qua ngày, nhưng mọi chuyện quá quắt đến mức khi tôi có bầu, cả nhà anh đều bắt tôi nghỉ việc. Bà bảo: “Cô có đi làm thì nhận lương cũng là tiền của nhà này, đi làm hay không thì có khác gì? Chi bằng ở yên nhà mà chăm lo cho cháu tôi.”
Khi nghe mẹ chồng nói câu ấy, tôi cảm thấy mình bị xúc phạm khủng khiếp. Tôi cũng được ăn học đàng hoàng, trước ngày bước vào nhà anh, tôi cũng là một nhân viên ưu tú, nhiều lần được khen thưởng, tín nhiệm. Thế mà tất cả công sức của tôi, trong mắt gia đình anh, lại rẻ mạt như thế.
Tôi thật sự thấy tổn thương, cũng thấy rất đau lòng. Có phải tôi lấy anh là sai lầm? Có phải mây tầng nào gặp mây tầng ấy mới là chân lý?
Chuyên gia tư vấn:
Điều quan trọng của bạn lúc này là dưỡng thai. Trong thời gian mang bầu, tâm tình của bà mẹ là rất quan trọng. Vì thế, dù khó khăn nhưng bạn hãy cố gắng giữ tinh thần, nếu không sẽ ảnh hưởng đến bé.
Về gia đình chồng của bạn, họ có thể có những suy nghĩ khác bạn, nhưng vấn đề là ở chồng bạn, anh ấy ứng xử ra sao trước thái độ của gia đình? Bạn cũng không nên vì phán xét của gia đình chồng mà nghi ngờ về tình cảm của hai bạn.
Theo eva.vn
Lời đáp trả của cô con dâu khiến MẸ CHỒNG chuyên thói "của người phúc ta" phải BẼ MẶT
Đợt gần đây, cô ấy kiếm cớ bầu bí mệt mỏi nên đã xin nghỉ việc để dưỡng thai. Và hiển nhiên là nơi ăn dưỡng là tại nhà tôi rồi. Cùng lúc đó, tôi cũng phát hiện ra có bầu. Vậy là mâu thuẫn đỉnh điểm bắt đầu xuất hiện từ việc chăm sóc 2 bà bầu của mẹ chồng tôi.
27 tuổi tôi vẫn chưa yên bề gia thất, lúc này bạn bè tôi đã con bồng con bế, thậm chí có con đã đi học cấp 1. Chính vì thế mà bố mẹ tôi rất lo lắng và thúc giục. Thế nhưng cái duyên chưa tới tôi cũng chẳng thấy cấp thiết phải lấy chồng ngay lúc đó vì thực lòng chưa thấy ai phù hợp với mình. Tôi quyết tâm chờ đợi 1 nửa của mình chứ không vì lời giục giã của bố mẹ và mọi người xung quanh mà vơ tạm 1 người làm chồng.
Chờ mãi rồi 29 tuổi, tôi cũng gặp chồng tôi bây giờ. Anh hơn tôi 3 tuổi, là kĩ sư xây dựng, rất chững chạc và vô cùng tâm lý với phụ nữ. Nói chung là tôi và anh rất hợp nhau trong cách nói chuyện cũng như quan điểm sống. Yêu đương, tìm hiểu nhau được khoảng 8 tháng là chúng tôi đi đến hôn nhân. Lúc này bố mẹ tôi mừng ra mặt vì kiếm được rể ngoan, lại là con một của gia đình có điều kiện ở Hà Nội. Vậy là tôi cũng có chồng như bao người con gái khác. Cứ ngỡ cuộc sống hôn nhân sẽ suôn sẻ, nào ngờ mọi chuyện ngoài những gì tôi tưởng tượng.
Chồng tôi thì không chê điểm nào rồi nhưng còn mẹ chồng thì thật không còn gì để nói. Nhiều lúc nghĩ, giá như anh không phải là con trai duy nhất trong nhà thì vợ chồng tôi đã ra ngoài ở riêng cho rảnh. Chỉ là những chuyện thường ngày thôi nhưng cũng đủ làm tôi thấy khó chịu và mệt mỏi vô cùng.
Lần sau, mẹ có làm gì thì cũng nhớ phần con một ít... (ảnh minh họa)
Dưới chồng tôi có 1 cô em gái, lấy chồng gần nhà thế nên mọi phiền phức đều bắt nguồn từ cô con gái vàng ngọc của bà. Về làm dâu được 1 thời gian ngắn, tôi thấy một điều rất lạ là con gái đi lấy chồng rồi mà suốt ngày lê la nhà mẹ đẻ, ăn uống, ngủ nghỉ như thuở chưa chồng. Cứ sáng sớm là cô ấy tạt sang nhà tôi ăn sáng xong mới đi làm, đi làm về lại vào ăn tạm cái gì đó xong mới yên tâm về nhà chồng. Cứ như thế, tôi dần thấy khó chịu với sự xuất hiện vô duyên của cô em chồng.
Đợt gần đây, cô ấy kiếm cớ bầu bí mệt mỏi nên đã xin nghỉ việc để dưỡng thai. Và hiển nhiên là nơi ăn dưỡng là tại nhà tôi rồi. Cùng lúc đó, tôi cũng phát hiện ra có bầu. Vậy là mâu thuẫn đỉnh điểm bắt đầu xuất hiện từ việc chăm sóc 2 bà bầu của mẹ chồng tôi.
Nếu như bà chăm con gái bà thì không nói làm gì nhưng đằng này lại thích kiểu "của người phúc ta" mới chịu. Tất cả những đồ gì tôi thèm, chủ động mua về ăn thì bà đều thu nép dành cho con gái. Chiều đi làm về, tôi có muốn ăn cũng chẳng còn. Tôi bực lắm nhưng cũng không dám hé răng vì sợ mọi người lại bảo mình hẹp hòi, tính toán từ miếng ăn.
Nhưng bà làm thế này thì quá đáng và thật không biết xấu hổ. Bố mẹ đẻ biết tôi ốm nghén, chẳng ăn uống được nhiều, lại lo cho con ăn phải thực phẩm không an toàn nên ra công mua đồ từ quê gửi lên cho tôi ăn, từ hoa quả, rau cho đến thịt thà, cá mú... Ấy vậy mà, nghiễm nhiên chế độ bầu bí của tôi phải chia năm sẻ bẩy, thậm chí còn bị cắt phần vì lý do "không cần thiết". Tôi ức lắm nhưng vẫn cố chịu.
Nhưng chịu đến mức này thì tôi phải lên tiếng. Cuối tuần trước, mẹ tôi có gửi đồ lên cho tôi, trong đó có cá thu và 2 con gà. Thế nhưng khi tôi sờ đến cá thu thì chỉ còn lại phần đầu và đuôi, còn 2 con gà trên ngăn đá thì chỉ còn trơ cái mình, 4 cái đùi đã không cánh mà bay. Tôi có hỏi đến thì bà mẹ chồng tôi ậm ừ nói: "Nhà mình nhiều đồ ăn, mẹ lại ở nhà, con thích ăn gì mẹ chế biến được luôn còn nhà cái Trang (tên em chồng tôi), tuần tới bà nội nhà nó đi vắng, nó không sang được nên mẹ đã làm cho nó mang về để ăn mấy ngày tới. Con thích ăn thì mẹ ra chợ mua lo gì!". Nghe xong lời giải thích của mẹ chồng mà tôi ức đến nghẹn cổ. Bà thích chăm con gái thì tự đi mua đồ mà cho con chứ, sao lại có thể trơ mặt, lấy đồ của thông gia gửi lên để thu vén cho con gái hết, trong khi cả 2 đứa đều bầu bí chứ tôi có khỏe mạnh gì cho cam.
Ảnh minh họa
Lần này, tôi mạnh miệng đáp trả: "Ông bà ngoại sợ con ăn đồ ngoài không đảm bảo mới phải gửi đồ sạch lên, chứ còn mua ở đây thì nói chuyện làm gì. Lần sau, mẹ có làm gì cho cô ấy thì cũng nhớ phần con một ít, con cũng đang bầu cháu đích tôn cho mẹ đấy ạ!". Bà mẹ chồng tôi chắc cũng phật lòng nhưng vì xấu hổ quá mà chẳng nói được lời nào. Chắc qua vụ này, bà sẽ không còn cái kiểu khó chịu ấy nữa.
Theo emdep.vn
Tôi sợ vợ người tình trả thù vì anh yêu cầu chị ấy ly dị Một cô gái như tôi tìm kiếm được người thực sự yêu thương, bao dung mình không phải dễ. Ảnh minh họa Tôi 35 tuổi, gia đình rất nghèo nên học hết lớp 9, tôi theo người làng ra thành phố kiếm sống, vừa tự nuôi mình, vừa phụ giúp bố mẹ nuôi các em vì tôi là chị cả. Tôi có một...