Con dâu “chết khiếp” với cảnh bố mẹ chồng nói tục
Từ khi lấy chồng, sinh con, cuộc sống ở nhà chồng đúng là ngoài sức tưởng tượng và chịu đựng của em. Lúc chưa có con em có thể nhẫn nhịn cho qua. Nhưng đến khi có con thì thực sự em không nhịn nổi nữa.
Ảnh minh họa
Vợ chồng và con em đang ăn ở chung với bố mẹ chồng và gia đình anh trai chồng. Chuyện nhà chồng em kể ra thì cả ngày không hết, em cũng hiểu gia đình ở đông nên lâu dài kiểu gì cũng phát sinh mâu thuẫn. Quan hệ gia đình cũng không đến nỗi nào nếu không có ông bố chồng tính đàn bà, Chí Phèo, ở bẩn… chuyên xét nét và soi mói con dâu.
Về chuyện bố chồng em thì như này ạ:
Ông đi vệ sinh 10 lần thì có 7 lần không xả nước. Đi vệ sinh cả ông lẫn bà chẳng mấy khi đóng cửa nhà vệ sinh với bật điện, lắm hôm em vào giật mình thấy ông/ bà đang cởi quần trong đó mà đỏ cả mặt.
Có cái tầng 4 nhà em làm phòng bếp, nói là phòng nhưng thực tế xung quanh cũng chỉ là song sắt thoáng gió và vài chỗ chắn quây tôn để làm bếp thì có hôm em lên nấu cơm thấy ông đang trần chuồng tắm ở đó.
Vợ chồng nhà em ở cùng tầng 2 với ông bà, còn anh chị chồng ở tầng 3. Phòng vợ chồng em có bao nhiêu cái ngăn kéo, bao nhiêu cái tủ ngày nào ông cũng vào kiểm tra không dưới 3 lần. Có hôm em giấu chìa khóa tủ trong 1 cái tủ khác mà ông cũng lục ra được. Rồi còn có hôm đi làm về ông mới mang trả cho em bộ hồ sơ bảo “bố mới mở ra xem” (bộ hồ sơ em cất khóa trong tủ ông lục lấy ra nhưng chưa kịp cất trả). Rồi đến cả dây chuyền vàng em bán đi rồi ông cũng lục và kể với mọi người là “không thấy dây chuyền vàng của nó, chắc bán rồi”.
Nhà thì có cháu nhỏ bị viêm phế quản cả 2 tháng trời không khỏi mà ông cứ ngày 1 bao thuốc lá phì phèo dưới tầng 1 hoặc bên phòng ông bà. Có hôm vợ chồng em đi làm ông ngồi trong phòng 2 vợ chồng hút thuốc xem tivi, đến khi về mới thấy toàn tàn thuốc lá trong phòng. Nếu có góp ý thì ông bảo ừ để ông ra ngoài hút thuốc, nhưng rồi đâu vẫn hoàn đấy.
Tầng 4 nhà em có cái ban công để phơi, còn bên trong là bàn thờ với trải chiếu để ăn uống hàng ngày mắm muối đủ các loại dây ra. Thế mà ông rút quần áo xong là vứt toẹt xuống đấy. Có hôm em góp ý rất nhẹ nhàng bảo: “Dưới nhà ăn cơm toàn mắm với muối, bố rút quần áo bố cho lên cái ghế hoặc đâu ý cho sạch”. Trước mặt em thì ông bảo “uh”, đến khi xuống dưới tầng 3 ông nói với chị dâu là “Nền nhà còn sạch hơn cái mặt nó”.
Video đang HOT
Giặt quần áo thì ông toàn giặt 1 nước, rửa bát thì cứ cho cái bát dưới vòi nước tráng tráng là xong, chẳng cần nước hay giẻ rửa bát. Em nhìn thấy mà cũng chẳng nói gì, đến khi ăn vì đông người cũng chẳng dám mang ra rửa lại, vừa ăn vừa thấy ghê.
Trước mặt chị dâu chồng em thì khen chị ý rồi chê em, nhưng trước mặt em thì lại khen em chê chị dâu chồng.
Nếu em và chị dâu chồng mà nhỡ may có làm món gì không ngon là ông chê lấy chê để. Nhưng hôm nào bọn em đi làm về muộn, ông phải vào bếp thì có món sống, món cháy. Nếu lỡ thằng cháu nó ăn nó chê không ngon thì bị ông chửi té tát: “Đã chỉ việc ăn còn chê, ngon hay không cũng ăn. Tao chẳng chê ai bao giờ”.
Ông bà còn hay có tật nói bậy. Chửi nhau toàn câu “mày” “T.c mày”,.. Bà thì chửi bậy hơn ông, mà mẹ chồng em thì cứ mở mồm là chửi bậy. Đã chửi nhau thì chớ ông bà chửi cháu thì cũng bậy không kém, kể cả con gái em mới 13 tháng cũng bị ông bà chửi không còn thiếu từ gì.
Chồng em thì bênh bố mẹ, bố mẹ có sai cũng chẳng bao giờ góp ý mà toàn nói vợ là “Ông bà tính thế em chấp làm gì” rồi lại bảo vợ ghê gớm, đanh đá…
Các anh chị cho em vài lời khuyên với ạ. Theo mọi người em nên làm như thế nào chứ cứ tiếp tục thế này em stress lắm ạ. Em xin cảm ơn!
Theo VNE
Món hàng chuyển đến cho vợ lúc 12 giờ đêm hàng ngày và danh tính thật của người giao hàng
Một hôm tôi đi nhậu về muộn, lúc đó đã là 12h đêm nhưng vẫn thấy có bóng người đứng thập thò ở ngoài cổng. Tôi định ra xem thì vợ tôi đã nhanh chân hơn chạy ra, miệng đon đả: "Anh đến giao hàng à? Vào đây để hộ em nhé".
(Ảnh minh họa)
Vợ tôi khá tháo vát và nhanh nhẹn trong việc buôn bán. Ngoài công việc hiện tại ở một công ty truyền thông, nàng còn tự kinh doanh về mỹ phẩm trên mạng. Vốn có duyên bán hàng, lại tính toán giỏi nên dù mới buôn bán một thời gian ngắn nhưng khách của vợ tôi rất đông. Vợ tôi cũng nói rằng, lợi nhuận mang lại từ việc bán hàng của nàng cũng khá, công việc chủ yếu giao dịch trên mạng nên cũng không ảnh hưởng gì lắm đến công việc hiện tại.
Tôi thì chỉ sợ nàng vất vả, vì thực ra, lương của hai vợ chồng tôi cộng lại cũng đủ sống, tôi không muốn nàng thức đêm thức hôm tính toán hàng hóa. Thế nhưng vợ tôi kiên quyết theo đuổi đam mê bán hàng của mình. Nàng còn bảo rằng, sau này có vốn rồi thì nàng sẽ mở một shop kinh doanh mỹ phẩm, chứ cứ đi làm thuê thì chẳng biết bao giờ mới giàu được.
Tôi khuyên can mấy lần không thấy vợ từ bỏ thì cũng chán, mặc kệ để cô ấy làm gì thì làm. Việc buôn bán của vợ tôi khá bận rộn. Ngày nào cũng có người giao hàng, nhận hàng. Số người vào ra ở nhà tôi cũng nhiều. Hầu hết khi nào đến nhà tôi thì họ chỉ chào tôi lấy lệ rồi lại ngồi bàn bạc công việc với vợ tôi.
Nói thật là kể từ khi vợ kiêm thêm công việc kinh doanh, chúng tôi không có nhiều thời gian dành cho nhau, khi nào cô ấy cũng bận rộn. Nếu như trước kia, cô ấy thường xuyên đòi tôi đi ăn tiệm, đi xem phim thì bây giờ, khi nào cô ấy cũng chăm chăm vào đống hàng hóa. Tôi toàn phải đi ngủ trước vì vợ tôi còn bận làm bạn với những con số.
Vì không có thời gian nên chuyện "yêu" của vợ chồng tôi vì thế cũng thưa thớt và chán hơn trước rất nhiều. Cứ khi nào tôi đưa tay ôm vợ là nàng gạt ra rồi bảo: "Em mệt lắm, anh để cho em ngủ". Nghe thế thôi thì tôi cũng mất hết cả hứng rồi. Tôi chán lắm, tiền thì cũng không đến mức thiếu thốn mà tình cảm vợ chồng thì ngày càng hao hụt đến mức đáng báo động.
Dạo này tôi còn thấy vợ mình ngồi lỳ trước máy tính "chat chit" tứ tung. Tôi nổi máu ghen thì nàng bảo: "Anh hay nhỉ, bán hàng online mà không chat với khách thì làm sao bán được". Tôi nghe thế thì đành im lặng.
Một hôm tôi đi nhậu về muộn, lúc đó đã là 12h đêm nhưng vẫn thấy có bóng người đứng thập thò ở ngoài cổng. Tôi định ra xem thì vợ tôi đã nhanh chân hơn chạy ra, miệng đon đả: "Anh đến giao hàng à? Vào đây để hộ em nhé". Tôi trộm nghĩ: "Quái! Giao hàng gì vào cái giờ này cơ chứ?". Chờ đến khi người đó về, tôi mới hỏi vợ thì nàng bảo: "Anh này cũng chỉ là người làm thuê, tranh thủ vào ban đêm mà thôi, với cả ban ngày em cũng bận mà".
Tôi không thỏa mãn lắm với câu trả lời của vợ, nhưng vì lúc đó đã có chút men trong người nên tôi cũng bỏ qua, vào phòng ngủ đánh một giấc đến sáng. Những ngày sau đó, tôi đều thấy người đó đến giao hàng vào đúng giờ "giới nghiêm" nên cũng nghĩ rằng, chắc anh ta chỉ giao được giờ đó thật.
(Ảnh minh họa)
Nhưng sự đời đúng là không ai có thể ngờ được. Hôm đó, tôi thông báo với vợ việc mình phải đi dự hội nghị khách hàng ở phía Nam, sẽ mất khoảng 2 ngày. Vì đi gấp nên tôi cũng chẳng chuẩn bị gì nhiều, cứ thế vác túi xách đi. Trong lúc đang dự hội nghị, tổng công ty ngoài Bắc lại có việc gấp, cần tôi về giải quyết, thế là tôi lại phải bay ngược ra. Hôm đó tôi vừa mệt vừa cáu, định bụng về nhà sẽ ăn một bát mỳ thật ngon rồi ngủ, mọi chuyện sau đó để ngày mai tính tiếp.
Vì máy bay bị trễ nên tôi về nhà cũng muộn. Nghĩ vợ đã ngủ say nên tôi tra chìa khóa vào ổ, nhẹ nhàng mở cổng vào nhà. Đi ngang qua phòng chứa mỹ phẩm của vợ, tôi thấy đèn vẫn còn sáng. Đang định bước vào để than vãn và làm vợ ngạc nhiên thì tôi đứng tim khi nghe tiếng đàn ông cất tiếng nói "ngọt như mía lùi":
- Hôm nay cưng phải chiều anh tới bến nha, mấy hôm rồi lúc nào cũng chớp nhoáng, chán chết được.
- Thì cũng phải có lúc này lúc kia chứ. Anh nghĩ có ai dám đưa nhân tình về nhà vụng trộm hằng đêm giống em không. May mà anh đóng vai giao hàng rất đạt.
- Chỉ cần được ở bên em thì vai nào anh chả đóng. Mà em cho thuốc ngủ vào thức ăn của chồng hay sao mà hắn ta ngủ say vậy? Đêm nào anh cũng đến đây mà hắn ta không biết gì.
- Em có cho một tí thôi. Uống nhiều thuốc đấy cũng sợ ảnh hưởng thần kinh.
- Thôi em bỏ quách hắn ta về ở với anh cho rồi. Anh mở luôn cho em một cái shop, khỏi buôn bán lặt vặt.
Tôi chỉ nghe được đến đó bởi tai bị ù đi vì những câu nói tàn nhẫn mà vợ tôi và gã giao hàng đang trao đổi. Thì ra bấy lâu nay, gã giao hàng kia vẫn thường xuyên đến nhà tôi hằng đêm để vụng trộm với vợ tôi mà tôi không hề hay biết. Tôi đi thẳng ra bếp, bê nguyên chậu nước để trên bồn rửa vào hất thẳng vào mặt hai kẻ "gian phu dâm phụ" rồi hét lên: "Cút ra khỏi nhà tao".
Theo blogtamsu
Không ai có thể thay thế được anh... Mưa Hà Nội mùa này, sẽ không ai nhắc em thường xuyên đem áo mưa, sẽ không ai nhắc em đi chơi về sớm kẻo trời đổ dông về muộn. Em tự đứng lên từ đấy. Tự đưa ô sau vài lần quên. Tự biết giờ về sau vài lần mải vui mà phòng trọ đã đóng cửa. Bước chân cô đơn lại...