“Con đang cấp cứu, anh vào ngay với mẹ con em nhé!”
Đang ôm chồng ngủ ngon giấc thì bỗng chuông điện thoại của anh reo lên. Nhấc máy lên nghe, chưa kịp lên tiếng đầu dây bên kia đã vội vã nói như khóc….
Vợ chồng tôi lấy nhau được 7 năm, chúng tôi có với nhau một cậu con trai năm nay lên 5 tuổi rất ngoan và đáng yêu. Vì công việc nên chồng đi Nam về Bắc liên tục. Suốt năm năm nay kể từ khi sinh con, anh luôn bận rộn với những dự án ở mãi tận trong Nam. Số lần chồng tôi ở trong đấy còn nhiều hơn ở nhà, lúc nào đi đi về về cũng chỉ có hai mẹ con lủi thủi ở nhà. Nghĩ cũng tủi thân có chồng mà cứ như không ấy, tất cả mọi việc trong nhà đều đến tay tôi lo hết. Lắm lúc than phiền với anh chỉ nhận lại được câu “Anh xin lỗi, công việc của anh nó là thế. Mẹ con em thông cảm cho anh nhé”. Anh nói thế tôi cũng chỉ biết ậm ừ cho qua, chứ biết làm thế nào.
Đợt vừa rồi anh được về nhà nghỉ nửa tháng. Suốt thời gian ấy tôi hạnh phúc vô ngần, ngày nào chồng cũng đưa mẹ con tôi đi chơi, mua sắm cho những món đồ hiệu đắt tiền. Anh bảo đây là những gì anh muốn bù đắp cho khoảng thời gian mẹ con tôi mòn mỏi ở nhà không có anh. Đêm nao cũng được nằm cạnh chồng thủ thỉ những lời yêu thương, tôi cứ ngỡ được trở về cái thời tuổi đôi mươi vợ chồng mới lấy nhau mới hạnh phúc làm sao.
Xin lỗi. Chị gọi nhầm máy rồi ạ (ảnh minh họa)
Đang ôm chồng ngủ ngon giấc thì bỗng chuông điện thoại của anh reo lên. Tôi gọi anh dậy nghe điện thoại nhưng anh không chịu dậy (chồng tôi có tính xấu một khi ngủ là không biết trời đất gì nữa, có gọi cũng không dậy). Thấy vậy tôi liền nghe vì gọi tầm 2h đêm này chắc phải có việc gì quan trọng người ta mới gọi gấp thế. Tôi bình thản bấm nút trả lời, chưa kịp nói gì đầu dây bên kia đã vội vã nói như khóc.
- Anh ơi! Con bị sao ấy, tự nhiên nó sốt cao rồi co giật. Em sợ lắm, em đang đưa con vào bệnh viện rồi nhưng không biết nó có làm sao không? Anh vào ngay với mẹ con em nhé. Một mình em, em sợ có chuyện gì xảy ra với con thì em chết mất. – Giọng người phụ nữ thều thào, sợ hãi.
- Xin lỗi. Chị gọi nhầm máy rồi ạ. – Tôi nghĩ ngay chắc ai đó gọi nhầm vào máy của chồng.
Video đang HOT
- Cô là ai sao lại nghe máy của của Thuấn (chồng tôi). Đưa máy ngay cho anh ấy, tôi cần gặp anh ấy ngay. – Cô ta nói như quát vào tai tôi.
- Tôi là vợ anh ấy. Còn cô? Cô có dám chắc mình gọi không nhầm máy không đấy?
Đầu dây bên kia tắt máy ngay lập tức. Thấy ngờ vực về cuộc điện thoại lạ này, chẳng lẽ đang đêm có người gọi điện trêu hoặc nhầm chồng tôi ư? Không phải, cô ta còn kêu tên chồng tôi cơ mà. Chẳng lẽ anh lại có….trong kia sao. Không muốn tự hỏi mình những câu đầy ngờ vực nữa. Tôi gọi thốc tháo chồng dậy.
- Chồng ơi dậy nghe điện thoại, có cô nào bảo anh vào viện ngay con cô ấy đang cấp cứu đấy.
Gọi đến 4, 5 câu anh mới tỉnh dậy, nghe thấy “con đang cấp cứu” anh ngồi bật dậy giằng điện thoại từ tay tôi xem ai gọi. Tôi thấy anh biến sắc hẳn khi biết người gọi là ai. Tôi vội hỏi.
- Vợ hai anh gọi đấy à?
- Không…không…làm gì có vợ nào đâu. Chắc người ta gọi nhầm đấy em à.
- Nhầm sao anh lại phải sợ hãi thế kia. Anh nói thật đi, đừng để em điều tả được thì không biết sẽ như thế nào đâu đấy.
- Anh xin lỗi, anh có trót dại qua lại với một cô gái ở trong Nam và anh lỡ…có con với người ta rồi.
- Cái gì? – Tôi đổ gục xuống giường, lời thú tội của anh như sét đánh ngang tai. Thật không ngờ chồng lại như vậy.
- Bây giờ em có trách có giận anh cũng xin nhận, chỉ mong em cho anh được vào trong đấy. Thằng bé đang cấp cứu anh lo quá, dù gì nó cũng là máu mủ của anh.
Chẳng đợi tôi đồng ý hay không anh vội mặc quần áo lao thẳng ra quần gọi taxi ra sân bay. Từ đêm hôm kia đến giờ cũng được ba hôm anh vào trong đấy, anh chỉ nhắn cho tôi duy nhất một tin “Em à. Anh xin lỗi chưa về được, thằng bé bệnh nặng quá anh chưa thể về giải quyết chuyện này với em được. Cho anh chút thời gian nữa”.
Anh nghĩ cái nhà này anh thích về thì về thích đi thì đi sao? Anh có người đàn bà khác, có gia đình khác à bỏ rơi mẹ con tôi trong đau đớn, căm giận thế này sao. Tôi không biết mình nên giải quyết chuyện này thế nào, buông tay để anh đến với người phụ nữ kia hay bất chấp tất cả giữ anh ở lại bên tôi?
Theo Một Thế Giới
Đêm tân hôn tôi để tờ 500 ngàn và bức thư cho chồng
Thật không ngờ anh lại rút ví ra đưa cho tôi tờ 500 ngàn và bảo một câu khiến tôi đau điếng "Thế này đủ chưa cưng...."
Gặp Bình ở bữa tiệc liên hoan công ty cuối năm ngoái, tôi và anh nhanh chóng bắt cặp với nhau. Chẳng hiểu do duyên số khiến chúng tôi đến với nhau hay là do cả hai đã yêu từ cái nhìn đầu tiên. Tình yêu của hai đứa cứ lớn dần theo năm tháng, anh luôn là người yêu chiều tôi hết mực. Chẳng bao giờ tôi phải than phiền với đám bạn về người yêu mình không tốt. Nhiều người nhìn vào không khỏi ghen tỵ với chúng tôi.
Sau hơn một năm yêu nhau, chúng tôi cũng đã đi đến một cái kết ngọt ngào. Đám cưới của hai đứa được tổ chức vào cuối tuần. Ngày nắm tay anh bước đi trong hân hoan hạnh phúc, trong chiếc váy cưới đẹp lung linh và nghe anh thủ thỉ vào tai "anh sẽ khiến em trở thành cô dâu hạnh phúc nhất thế gian này" tôi đã khóc trong hạnh phúc. Cuối cùng thì tôi cũng tìm được bến đỗ bình yên cho cuộc đời mình.
Ngay đêm đó, đêm tân hôn cứ tưởng sẽ vô cùng lãng mạn ngọt ngào với những phút giây đê mê anh trao cho tôi. Nhưng thật không ngờ, buổi tối hôm đó anh say mềm khi mới đi làm tăng rượu nữa với đám bạn chí cốt về. Thấy tôi anh cười khẩy một cái, nhìn mà ghét. Anh lao vào tôi như con thú đói, khiến nhiều lần tôi khiếp sợ chồng.
Ngậm ngùi xách vali đi ngay sau đêm tân hôn, trong tôi có gì đó tiếc nuối và buồn ở nơi đây (Ảnh minh họa)
Sau khi làm xong việc đó, cứ tưởng anh sẽ ôm tôi ngủ. Nhưng thật không ngờ anh lại rút ví ra đưa cho tôi tờ 500 ngàn và bảo một câu khiến tôi đau điếng "Thế này đủ chưa cưng. Mọi lần em biết chiều anh lắm cơ mà, sao lần này như người mới vào nghề thế. Anh hơi chán đấy". Đặt tiền lên tay tôi, rồi anh ăn lăn ra ngủ như chết.
Tôi sốc khi thấy chồng lại hành động kiểu "bóc bánh trả tiền" như vậy. Đây là đêm tân hôn của tôi và anh, tôi đã giữ gìn để trao cho anh một đêm tân hôn ngọt ngào vui vẻ, vậy mà anh lại làm tôi thất vọng như thế này sao? Anh tưởng tôi là gái anh vẫn hay qua lại sao? Suốt thời gian yêu nhau nhìn anh đứng đắn đàng hoàng vậy mà anh lại thản nhiên đi làm chuyện này sau lưng tôi. Đến cả ngay đêm tân hôn của mình anh cũng mơ tưởng và nghĩ tôi là gái. Thật không ngờ khi anh say rượu lại cho tôi biết tất cả những bí mật về anh.
Sáng hôm sau tôi dậy thật sớm sắp quần áo vào vali về nhà mẹ đẻ trước khi cả nhà chồng ngủ dậy. Đặt tờ 500 ngàn hôm qua anh mới &'bo'cho tôi và tờ giấy tờ giấy để trên bàn trang điểm với dòng chữ "Xin lỗi anh! Em là vợ anh, chứ không phải là gái như anh vẫn thường qua đêm". Kéo vali ra khỏi nhà chồng mà nước mắt tôi không thể ngừng rơi sau chuyện đêm qua.
Theo Một Thế Giới
Chồng à! Anh có thể ly hôn em được không? "Anh... có thể... ly hôn em được không? Đừng hỏi em lý do tại sao, em sẽ không trả lời đâu. Mai này anh sẽ hiểu chuyện hôm nay em làm". Lấy nhau hơn 5 năm nay, có với nhau một cậu con trai lên 3 tuổi. Hùng và Hằng luôn được mọi người trong thôn ngoài xóm khen ngợi là vợ chồng...