Con đã gọi chồng của tôi là ‘cha’
Một ngày khi đi làm về, tôi nghe cháu gọi cha dượng là ba, tôi mừng rơi nước mắt. Chia sẻ cảm xúc với bài viết gốc &’Chồng mới hắt hủi con riêng, tôi phải làm sao?’, nhiều độc giả đã đồng cảm với hoàn cảnh của nhân vật chính trong bài.
Đọc câu chuyện này, tôi lại nhìn thấy hình ảnh của mình trong đó. Tôi cũng giống chị, 37 t.uổi và cũng đã &’hai lần đò’, cũng có con riêng và con tôi cũng sống chung với cha dượng như chị.
Nhưng có lẽ tôi may mắn hơn chị là chồng tôi không đ.ánh đ.ập và hắt hủi con tôi như trường hợp của chị. Thật ra những ngày đầu mới về chung sống, tôi rất lo sợ những chuyện tương tự như chị sẽ xảy ra. Con trai tôi lúc đó đã 10 t.uổi, cũng nhất định không coi cha dượng là cha. Tôi sợ con tôi tổn thương nên cũng không ép buộc cháu. Mỗi ngày, tôi chỉ nhẹ nhàng khuyên nhủ cháu rằng: “Cha dượng tuy không phải cha đẻ của con nhưng đây lại chính là người sẽ vất vả làm lụng để lo cho con sau này. Ba con đã có công sinh thành ra con nhưng lại không thể lo lắng cho con. Mẹ không bắt buộc con phải làm theo ý mẹ nhưng mẹ hy vọng là con đã lớn, đã biết suy nghĩ và con sẽ biết cách cư xử đúng mực. Con hãy chấp nhận ba khi con đã sẵn sàng”. Và thế là tôi chờ đợi.
Nhưng có lẽ tôi may mắn hơn chị là chồng tôi không đ.ánh đ.ập và hắt hủi con tôi như trường hợp của chị. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bỗng một ngày khi đi làm về, tôi nghe cháu gọi cha dượng là ba. Cháu không nói gì với tôi cả nhưng tôi nghe một người bạn của tôi kể lại là cháu nói với bạn tôi sẽ gọi ba dượng là ba để ba dượng có trách nhiệm hơn với cháu. Tôi mừng lắm.
Vậy mà đã ba năm trôi qua, chúng tôi sống với nhau rất hạnh phúc. Tôi đã sinh thêm được một cháu gái và mọi người rất thương yêu nhau. Về phía chồng tôi, thật ra vào những ngày đầu, anh cũng không sẵn sàng để chấp nhận con trai tôi. Nhưng ngày qua ngày, tôi đã thể hiện cho anh thấy rằng con trai tôi chính là tài sản quý giá nhất của tôi, nếu anh không thể chấp nhận nó thì tôi cũng không thể tiếp tục chấp nhận anh. Chính sự cương quyết vô cùng cứng rắn ấy đã giúp cho tôi dung hòa được cuộc sống gia đình. Chị hãy cố lên. Hãy bắt đầu lại trước khi quá muộn. Không phải cứ con riêng của một trong hai người là không được đón nhận, hãy tự tin rằng, tình phụ t.ử t.hiêng liêng, tình mẫu tử chân thành sẽ chiến thắng được tất cả.
Niềm tin là thứ vô cùng quan trọng. Đôi khi chị cứ nghĩ rằng, đó không phải là tình cảm ruột thịt thì khó lòng thay đổi được, nhưng chẳng có gì là không thể. Một ngày, cả hai sẽ hiểu ra, thứ gắn kết họ chính là những ngày tháng thương yêu lẫn nhau, sống chung dưới một mái nhà, ăn cùng mâm cơm và uống cùng ấm nước. Đó mới là thứ con người ta đáng trân trọng.
Câu chuyện trên của tôi chính là minh chứng cho điều đó. Có những người con nuôi còn quý hơn cả con ruột, và có những người con ruột còn không thể có hiếu với bố mẹ đẻ của mình như con nuôi. Hãy bao dung, hãy hiểu cho nhau, hãy vì nhau mà sống, tình cảm và thời gian sẽ chứng minh tất cả. Chúc những ai đang trong hoàn cảnh như chị mạnh dạn, tự tin và có được mái ấm thực sự hạnh phúc!
Theo Eva
Bỏ chồng rồi, tôi lại được người cũ cưới
Dù đã qua một đời chồng nhưng anh vẫn chờ đợi, yêu và lấy tôi làm vợ. Tôi chia tay cuộc tình 3 năm để chạy theo một tình yêu mới. Không phải tôi lấy người mới vì t.iền hay vì điều gì khác, chỉ vì, tình yêu tôi dành cho anh đã hết. Người ta nói, yêu nhau sẽ trải qua một giai đoạn cực kỳ khó khăn, lúc đó hai người cảm thấy chán nhau. Nếu cả hai không cố gắng, mọi thứ sẽ tan vỡ. Có lẽ, đó là giai đoạn của tôi và anh, và tôi không đủ kiên nhẫn để vượt qua thời gian này. Tôi là người chủ động nói lời chia tay.
Khi đó, cả tôi và anh đều có nhiều người khác theo đuổi. Chia tay anh, tôi cũng nhanh chóng yêu một người mới và rồi, hôn nhân đã tới, tôi cũng tới t.uổi ổn định, lấy chồng, còn anh thì chưa. Anh nói vẫn còn yêu tôi và không muốn chia tay tôi, chỉ là tôn trọng quyết định của tôi, không muốn níu kéo một người phụ nữ không còn yêu mình nữa.
Sau khi hết hôn 2 năm, tôi vẫn chưa có con vì chúng tôi còn kế hoạch làm ăn. Nhưng thời gian đó, mọi thứ không dễ dàng như tôi nghĩ. Cuộc sống vợ chồng cộng với những lo toan gia đình khiến tôi và chồng xa cách. Tôi và anh sau khi chia tay vẫn làm bạn. Tôi cũng thường xuyên hỏi thăm anh có gia đình chưa, sao anh chưa lấy vợ. Anh cũng nói chưa tìm được người nào khiến anh ưng ý nên anh chưa có ý định lấy. Với lại, anh là đàn ông nên không lo gì chuyện gia đình cả. Tôi biết anh vẫn còn tình cảm với tôi.
Chia tay anh, tôi cũng nhanh chóng yêu một người mới và rồi, hôn nhân đã tới, tôi cũng tới t.uổi ổn định, lấy chồng, còn anh thì chưa. (ảnh minh họa)
Chúng tôi thi thoảng có hẹn nhau đi cà phê để câu chuyện vui vẻ. Tất nhiên không có chuyện ngoại tình, tôi có thể lấy danh dự ra để đảm bảo, thuần túy là tình bạn. Còn phía anh thế nào tôi không hay biết. Tôi quý mến anh, đôi lúc có chút hối hận vì trước mình đã chia tay anh nhưng tôi luôn xác định mình là người con gái đã có gia đình. Vả lại, tôi chính là người nói lời chia tay anh, có lý gì tôi lại còn níu kéo anh hay mong muốn ở anh điều gì đó. Tôi làm gì được quyền yêu cầu hay mong ước như thế. Nên với tôi, anh đúng nghĩa chỉ là một người bạn tốt.
Hơn 1 năm sau tôi và chồng ly hôn. Lần này là do chồng chủ động. Tôi là thân con gái làm sao lại liều lĩnh với hôn nhân của mình khi mới có 3 năm được. Anh nói không hợp tôi, dù tôi không làm gì sai trái, cũng không là phải là người lăng nhăng nhưng anh nói cuộc sống vợ chồng nhạt nhẽo, anh buồn vì không thể gần gũi tôi được. Và quan trọng hơn, anh đã cảm tình với một người đàn bà khác. Tôi chấp nhận chuyện này vì tôi cũng không muốn níu giữ người đàn ông không còn yêu tôi nữa.
Tôi quyết định kết thúc cuộc hôn nhân này. Anh thường xuyên hỏi thăm và muốn gặp tôi nhưng tôi đều từ chối. Tôi không muốn anh bị hiểu lầm và tôi cũng vậy. Tôi cũng không có tư cách gì để hẹn hò với anh nữa. Nhưng cái duyên cái số, công việc và nhiều thức khác cứ cuốn tôi và anh gần nhau. Chúng tôi có nhiều cơ hội gặp nhau và thế là, tình cảm của cả hai lại gắn bó. Anh nói vẫn còn yêu tôi và muốn lấy tôi làm vợ.
Tôi quyết định kết thúc cuộc hôn nhân này. Anh thường xuyên hỏi thăm và muốn gặp tôi nhưng tôi đều từ chối. (ảnh minh họa)
Tôi thực sự xúc động trước những lời nói của anh nhưng một kẻ như tôi, một kẻ đã bỏ anh để lấy chồng rồi lại bị chồng bỏ mà anh còn đón nhận sao? Có phải quá dễ dàng cho tôi không? Tôi cũng không tin rằng mình lại có thể may mắn được như vậy. Có lúc tôi nghi ngờ lòng tốt của anh, tôi còn nghĩ anh đang tìm cách trả thù tôi một lần nữa. Anh định kết hôn với tôi rồi lại rời bỏ tôi.
Nhưng cuối cùng, tôi chấp nhận lời đề nghị của anh, tôi lấy anh trước sự phản đối của gia đình anh. Tôi cũng chuẩn bị tâm lý đón nhận kết quả xấu nhất, một là anh phản bội tôi hai là gia đình anh sẽ căm ghét tôi vô cùng. Bố mẹ anh không ưng một đứa con gái có chồng như tôi, vậy mà anh lại ra sức bảo vệ tôi. Anh lúc nào cũng nói tốt về tôi, càng ngày tôi càng cảm động tấm lòng và tình yêu của anh dành cho tôi. Thì ra, anh yêu tôi thật lòng. Những năm qua anh cũng luôn thương nhớ tôi nên không thể mở lòng với ai.
Nhìn anh ngủ thiếp đi trên bàn làm việc tôi lại càng thương anh nhiều hơn. Tại sao tôi lại may mắn tới vậy. Người phụ nữ như tôi thật không phải với anh. Tôi hối hận quá rồi. Tôi chỉ mong được ở bên anh, được anh yêu thương và tôi hứa sẽ bù đắp tất cả cho anh, sẽ yêu thương và quan tâm anh, sẽ không bao giờ làm điều gì khiến anh phật ý, anh buồn. Tôi đã quá may mắn rồi, tôi phải nên trân trọng hạnh phúc này mới đúng. Tôi sẽ cố gắng làm tròn trách nhiệm và bổn phận của một người vợ, sẽ chăm sóc người đàn ông này suốt đời để đền ơn anh.
Theo Eva
“Có về không thì bảo?” Không biết má có nhớ tôi không? Có tha thứ cho tôi không? "Thằng Tí" nói như tạt nước vào mặt tôi: " Còn mấy bữa nữa là tết rồi, về đi. Không nghe tui, mai mốt đừng có khóc hận. Đồ lì lợm, cứng đầu, cứng cổ, khó dạy, khó bảo. Tóm lại là đồ không ra gì!". Tôi nhìn tên bạn...