Cơn ác mộng của tôi khi lấy vợ và làm rể nhà vợ
Gia đình tôi không phải không đáp ứng được mà do bố mẹ tôi cảm thấy bị xúc phạm, ông bà cũng phân tích cho tôi rằng bố mẹ em quá &’thực dụng’
Tới giờ tôi vẫn không thể tin rằng mình vừa trải qua một cơn ác mộng khi lấy vợ. Tôi vẫn chưa hết bàng hoàng về cách cư xử của gia đình vợ với mình. Tôi có nằm mơ cũng không tưởng tượng nổi làm rể lại khó khăn đến như thế.
Tôi yêu em từ những năm học cấp 3, nhưng mãi tới khi ra trường tôi mới dám tỏ tình. Trong thời gian đó, tôi đã âm thầm dành cho em những tình cảm chân thành nhất. Dù rằng, tôi là con gia đình có điều kiện khi bố mẹ tôi có công ty riêng. Cạnh tôi cũng có không ít cô gái muốn ngỏ lời yêu thương, họ xinh đẹp, kiều diễm hơn em nhưng tôi cũng không hiểu vì sao tôi vẫn chỉ dành tình cảm cho cô gái như em.
Em không xinh đẹp, em cũng không phải thuộc diện chân dài. Em có nước da ngăm đen, đôi mắt to tròn và tôi đã bị cuốn hút bởi vẻ đẹp lạ lung ấy. Có một điều tôi phải công nhận có lẽ em có duyên ngầm nên rất nhiều chàng trai như tôi bị em mê hoặc.
Rồi khi chúng tôi ra trường, cùng về quê làm việc. Tôi đã chủ động mời em đi chơi, tán tỉnh em, chẳng ngờ em đồng ý thật. Với em, tôi không phải là mối tình đầu tiên bởi em đã từng trải qua một mối tình. Anh ta cũng như tôi, rất yêu em, nhưng rồi khi cả hai không có một hướng đi chung nên em đã chia tay người đó.
Khi đến với em, không ít người lên tiếng cảnh báo tôi về gia đình em. Họ nói về bố mẹ em những lời không tốt đẹp, khi đó vì yêu em tôi đã bất chấp tất cả. Tôi còn mạnh miệng nói với gia đình tôi rằng, tôi yêu con người em, muốn cưới em chứ không phải gia đình em.
Video đang HOT
Ngày đầu tiên đến nhà em chơi, bố em đã ngỏ lời bảo tôi đưa cả gia đình đi ăn chả cá Lã Vọng, tôi đã rất vui vẻ. Những ngày sau đó, vì tôi có ô tô nên ông thường xuyên gọi tôi đến đưa ông đi đây đó. Tôi cho rằng chẳng vấn đề gì cả. Nhưng có lẽ điều đầu tiên tôi không hài lòng đó chính là ngày dạm ngõ, bố em đã gọi tôi ra nói riêng. Ông yêu cầu tôi phải lo hết mọi chi phí và yêu cầu lễ đen 50 triệu đồng.
Ads Nguyên nhân và phương pháp giảm đau bụng kinh
Lúc đó, tôi thật sự choáng váng, bởi số tiền nạp tài là quy định, tấm lòng của nhà trai. Mà bố mẹ tôi cũng nói nó chẳng quan trọng, đó chỉ là hình thức là phong tục, nhưng sao bố em lại đưa ra một cái giá cụ thể như vậy.
Hôm đó, khi tôi thưa chuyện bố mẹ tôi đã yêu cầu hủy đám cưới. Gia đình tôi không phải không đáp ứng được mà do bố mẹ tôi cảm thấy bị xúc phạm, ông bà cũng phân tích cho tôi rằng bố mẹ em quá &’thực dụng’. Khi đó, vì quá yêu em, sợ mất em nên tôi đành thuyết phục bố mẹ tôi, thậm chí tôi đã phải quỳ gối suốt mấy tiếng đồng hồ liền để van xin được cưới em làm vợ.
Bố mẹ tôi chấp nhận, tôi cũng đã nói với em về chuyện đó. Em chỉ im lặng, em nói sẽ trao đổi lại với bố mẹ em. Em cũng mong tôi hãy tin tưởng em, cho em một cơ hội sửa sai. Nhưng rồi, sai chưa được sửa thì bố mẹ em lại một lần nữa khiến tôi muối mặt choáng váng trong lễ cưới sau đó. Khi khách khứa đang mải tiệc tùng, bố em đã lén mở hộp tiền mừng cưới lấy một nắm cho vào túi áo. Tất nhiên, tôi và bố mẹ tôi và một số quan khách nhìn thấy trừ em, em chẳng biết gì cả.
Để tôi không mất mặt bố mẹ tôi chỉ biết lắc đầu làm ngơ. Sau đó bố em còn vờ kêu mệt và bắt tôi chở xe đưa ông về nhà. Tôi ngậm ngùi làm theo, chỉ mong sao lễ cưới qua thật nhanh, để tôi có thể quên đi tất cả.
Để em hạnh phúc, gia đình tôi đã giấu kín chuyện này. Tôi cũng chưa một lần nhắc lại với em. Nhưng cho tới hôm nay, sau quãng thời gian bị bố mẹ em mắng mỏ chì chiết chỉ vì chuyện tôi không về kịp đưa em dâu em đi đẻ, thì bố em mắng tôi xối xả. Bố em cho rằng tôi sống thiếu trách nhiệm, cho tôi là kẻ bất tài, là đứa sống không có tình, có hiếu.
Tôi cảm thấy bực tức vô cùng, tôi có việc quan trọng, có công việc của riêng mình. Nhưng sao, cứ có chút khó khăn, bố mẹ em đều bắt tôi phải ghánh vác. Chưa kể tết nhất năm nào tôi cũng phải chở bố mẹ em về quê, rồi tới khi ông bà ra Hà Nội cũng gọi tôi đón về.
Những việc tôi làm, tôi đều phải giấu bố mẹ tôi. Trước mặt ông bà, tôi vẫn phải nói tốt cho gia đình em, cũng cốt là giữ cho em cái thể diện, cái “giá” của một cô dâu. Nhưng đổi lại, em không hiểu, nhiều khi em được đà làm tới. Em cũng chẳng coi tôi ra gì khi vào hùa mắng mỏ tôi. Thấy bố mẹ em giận dỗi tôi, em cũng làm mình làm mẩy bỏ về nhà ngoại.
Sáng nay em có nhắn tin cho tôi nói rằng, tôi không đến đón em sẽ không về nữa. Nhưng em à, tôi sẽ không bao giờ đến đón em, bởi lẽ tôi đã quá chán nản. Tôi không muốn dây dưa gì tới gia đình em nữa. Nếu em hiểu ý tôi thì sớm sớm tính chuyện quay về, còn nếu không, cả hai sẽ dừng lại tại đây!
Theo Blogtamsu
Đau đớn tột cùng khi người yêu cũ rắp tâm tán mẹ để trả thù
Đã nhiều người đàn ông đến với mẹ, nhưng mẹ chưa kể về ai với ánh mắt lấp lánh hi vọng, khuôn mặt hạnh phúc đến vậy. Tôi biết hắn đã "lừa" được mẹ tôi một cách ngoạn mục.
Tôi sinh ra và lớn lên mà chẳng biết bố mình là ai. Khi biết nghĩ và hiểu chuyện đã có đôi lần tôi hỏi về bố nhưng chưa bao giờ nhận được câu trả lời từ mọi người. Tôi ở cùng mẹ và bà ngoại nhưng phần lớn thời gian tôi ở với bà vì mẹ còn phải đi làm xa nhà. Tình cảm của mẹ con tôi chẳng thắm thiết là bao, chưa bao giờ mẹ thể hiện là mẹ yêu thương tôi, dù là lời nói hay hành động. Tôi nhớ không rõ lắm, nhưng chưa bao giờ mẹ ôm tôi vào lòng, vuốt ve cưng nựng như ngoại tôi cả. Khi tôi bắt đầu vào học đại học thì ngoại mất, tôi chuyển lên thành phố học và ở cùng mẹ. Nhưng mẹ tôi là người hướng ngoại, thích giao du, tụ tập và rất nhiều bạn bè nên mẹ đi tối ngày, tôi tự chăm sóc mình và lo toan nhà cửa.
Năm tôi 22 tuổi tôi gặp và yêu anh, người hơn tôi 12 tuổi và kém mẹ tôi 5 tuổi. Tôi đã từng rất hạnh phúc với mối tình đầu đời này. Anh luôn quan tâm chăm sóc, chiều chuộng tôi. Tuyệt nhiên, chưa khi nào anh kể với tôi về gia đình anh. Tôi cũng nhiều lần hỏi nhưng anh nói chưa phải lúc và sự dấu giếm che đậy của anh thì lại càng làm tôi tò mò và quyết tâm khám phá bằng được. Rồi qua những người quen của anh mà tôi biết, anh đã có vợ và 2 con gái. Tôi bất ngờ và choáng váng về điều đó. Khi tôi hỏi thì anh trả lời như một sự nghiễm nhiên, chẳng có chút gì áy náy: "đúng rồi, sợ em buồn nên anh chẳng nói. Anh vẫn đợi đến khi thích hợp để nói với em. Nhưng chưa đến lúc". Tôi thấy mình có lỗi và sai lầm nếu cứ tiếp tục mối quan hệ với anh. Nhưng biết làm sao, tôi đã yêu anh rất nhiều. Tôi có mắt mà như mù, tôi chẳng sáng suốt khi bắt đầu mối quan hệ với một người đàn ông nhiều tuổi. Biết chuyện, bạn bè khuyên ngăn tôi không nên tiếp tục bởi nó chẳng có tương lai. Và hơn hết tôi hiểu sự thiệt thòi của một đứa trẻ lớn lên không có bố như thế nào, nên tôi càng không thể trở thành kẻ bất nhân, cướp bố của hai đứa trẻ ngây thơ. Đã nhiều lần nói chia tay nhưng anh níu kéo làm tôi không thể. Rồi chuyện anh cặp kè với tôi đến tai vợ anh, chị ấy đã gặp tôi, kể về sự lăng nhăng, vô tâm, thiếu trách nhiệm của anh trong suốt thời gian qua. Chị cố níu giữ cuộc hôn nhân chỉ vì muốn giữ bố cho con, chị chẳng còn nhiều tình cảm với anh. Sự điềm đạm, lịch sự và thấu tình đạt lý của chị khiến tôi day dứt rất nhiều. Rồi tôi hạ được quyết tâm, nói lời chia tay và cắt đứt mọi liên lạc với anh.
Qua bạn bè, tôi biết anh thậm chí đến cả trường học tìm tôi. Vì sợ mang tiếng nên tôi đã đồng ý gặp anh để nói cho ra nhẽ. Anh trắng trợn khiến tôi hoang mang, sửng sốt. Anh nói anh yêu tôi và muốn mang lại hạnh phúc cho tôi, không bao giờ anh để tôi đi dễ dàng như vậy. Và anh cũng tuyên bố, tôi đã và sẽ mãi mãi là người tình của anh, sẽ chẳng có gì thay đổi được điều đó. Mặc cho tôi cự tuyệt, cương quyết, anh vẫn tỏ rõ sự quyết tâm của mình khiến tôi phát sợ. Một tháng rồi hai tháng trôi qua, tôi vẫn bị anh theo đuổi, thậm chí anh gây gổ với tất cả những bạn trai đến gần tôi. Làm tôi thấy phiền phức vô cùng.
Tôi gặp anh và nói, nếu anh cứ bệnh hoạn như vậy tôi sẽ chết cho anh xem. Rồi sự cương quyết của tôi cũng cản được sự bảo thủ của anh. Anh đồng ý chia tay và không làm phiền tôi nữa. Nhưng trước khi đi, anh nói một câu khiến tôi lạnh gáy: "không có được em, anh nhất định phải sống gần xem em hạnh phúc đến thế nào". Tôi bất ngờ, choáng váng vì lời đe dọa của anh. Nhưng rồi nghĩ đó chỉ là câu nói sốc nổi khi anh bực tức. Dần khi không bị anh làm phiền tôi cũng quên hẳn.
Về phần mẹ tôi, bà luôn thích tụ tập, bù khú bạn bè. Những người bạn của mẹ khiến tôi chẳng ưa chút nào. Họ ăn diện, chơi bời, thích đi thâu đêm suốt sáng. Gần đây, mẹ tôi vui hơn, trẻ trung và nói với tôi có bạn trai mới, làm tôi yên tâm hơn. Có bạn trai rồi mẹ sẽ chẳng đi tối ngày nữa. Hôm đó, mẹ tôi cười và nói muốn giới thiệu bạn với tôi và dặn tôi về sớm. Người mẹ giới thiệu sẽ là bố dượng của tôi. Thấy mẹ vui, tôi cũng vui mừng, có lẽ mẹ tôi cần có người chăm sóc, chia sẻ buồn vui.
Tôi về nhà ngay sau giờ tan học. Nhưng khi bước chân vào nhà, tôi sững người, mắt mờ đi, chân chẳng thể đứng vững nữa. Người đang ôm ấp tình tứ với mẹ chính là anh - người yêu cũ của tôi. Tôi chết đứng không nói được lời nào, anh nhìn tôi cười ranh mãnh, hả hê. Còn mẹ tôi ngây thơ chẳng biết gì, vồn vã giới thiệu tôi với anh. Suốt bữa cơm của 3 chúng tôi, tôi thì gượng gạo để mẹ đỡ buồn còn anh thì giả tạo vô cùng. Cách anh quan tâm đến mẹ y hệt như quan tâm tới tôi trước kia, anh chuyện trò, nũng nịu với mẹ rồi quay sang nhìn tôi kiểu hả hê, thách thức. Tôi mong thời gian trôi thật nhanh để tôi thoát khỏi tình cảnh trớ trêu và người đàn ông giả dối kia. Rồi cũng đến giờ anh ta ra về, đi lướt qua tôi anh ta thì thầm một câu khiến tôi chết sững, hóa ra tất cả chỉ là âm mưu, sự trả thù hèn hạ của gã. "em thấy chưa, kiểu gì chúng ta cũng là người một nhà. Không có được em nhất định tôi phải có được mẹ em". Tôi đã không kìm được cảm xúc của mình, giơ tay định tát anh ta một cái. Nhanh như cắt, anh ta giữ được tay tôi mà nói, "nếu muốn mẹ em đau khổ đến chết thì cứ làm gì em thích". Rồi anh ta tiến về phía mẹ, vòng tay qua eo mẹ, ôm ấp thì thầm gì đó trước khi ra về.
Anh ta đi khuất, tôi đổ sụp xuống ghế. Tôi không thể tin mình rơi vào tình cảnh trớ trêu như vậy. Sao đời mẹ con tôi chỉ gặp toàn đàn ông Sở khanh vậy. Tiễn anh ta đi xong, mẹ tôi quay vào nhà trên môi vẫn nở nụ cười tươi rói, mẹ thao thao bất tuyệt kể về anh ta, mẹ nói mẹ yêu và không thể sống thiếu anh ta được. Mẹ biết anh ta đã có vợ, họ mới li hôn 2 tháng... khi đầu tôi ong lên, quay cuồng còn mẹ vẫn say sưa kể về "soái ca" của mình. Tôi ngán ngẩm, chua xót, lấy cớ mệt lên phòng nằm. Tôi không thể ngủ được, cứ nhắm mắt vào lại văng vẳng bên tại lời nói, tiếng cười của anh ta. Chỉ cần nghĩ đến thôi tôi đã lạnh người.
Mấy ngày qua, biết bao lần tôi định kể cho mẹ mọi chuyện nhưng lại không dám. Đã nhiều người đàn ông đến với mẹ, nhưng mẹ chưa kể về ai với ánh mắt lấp lánh hi vọng, khuôn mặt hạnh phúc đến vậy. Tôi biết hắn đã "lừa" được mẹ tôi một cách ngoạn mục. Tôi muốn kể hết mọi chuyện về gã nhân tình cho mẹ lại sợ mẹ tổn thương, đau đớn nhưng nếu giữ im lặng khác nào tôi đẩy cả 2 mẹ con cùng vào chiếc lồng của anh ta. Nói cũng khổ mà không nói lại càng đau đớn gấp bội phần. Tôi biết phải làm sao để mẹ hiểu vấn đề. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Emdep
Khi cánh cửa nhà tắm mở ra tôi hiểu ngay lý do vợ có biểu hiện lạ và day dứt khôn nguôi Đứng ngoài nhòm vào, tôi vẫn không thể biết vợ đang làm gì trong nhà tắm. Thất vọng quá, tôi thẫn thờ quay mặt định bước lên phòng thì đột nhiên vợ... Không hiểu sao dạo gần đây vợ tôi thường có những biểu hiện lạ, bất thường. Cô ấy cứ giấu diếm, không cho tôi biết mình đang làm gì dù cho...