Cơm tối chưa kịp ăn đã phải bỏ chạy khỏi nhà chồng, tôi không ngờ từng đó con người lại chỉ có bố chồng đạp xe đi tìm mình
Thấy em rể nổi nóng, chị em tôi phải can ngăn mãi. Giờ mà để em rể sang bên đó thì lại to chuyện.
Tôi cắm đầu chạy đến một góc trường cấp 2 cách nhà gần 1km thì dừng lại rồi ngồi bệt ở đó mà khóc. Đến khi khóc mệt rồi thì thấy bố chồng dừng xe trước mặt. Ông bảo: “Bố đi tìm con mãi. May mà nghe thấy tiếng khóc ở đây”.
Hóa ra khi tôi chạy khỏi nhà thì bố chồng cũng vừa từ nhà bác tổ trưởng về tới nơi. Ông nghe chuyện rồi vội vã đạp xe đi tìm tôi. Ông già rồi, mắt lại kém thế mà lại đi tìm khiến tôi rất xúc động.
Bố chồng bảo tôi về nhà rồi ăn cơm cho ấm bụng nhưng tôi không muốn về. Giờ mà về sợ chồng tôi đánh tôi tiếp. Mà tôi cũng không dám về nhà bố mẹ đẻ, sợ bố mẹ lo lắng. Tôi nói với bố chồng mình sẽ đến tạm nhà đứa em gái ở nhờ một đêm rồi sáng mai bình tĩnh lại sẽ suy nghĩ. Em gái tôi lấy chồng cách chỗ tôi 6km.
Ví tiền và điện thoại tôi bỏ trong túi xách mà túi xách thì lại để trong cốp xe nên giờ trong người không có một đồng. Bố chồng lục hết các túi của ông cũng chỉ có 75 ngàn tiền vừa đóng quỹ hội người cao tuổi còn thừa. Ông dúi vào tay tôi, bảo tôi cầm mà mua gì ăn. Sau đó ông đưa cho tôi chiếc xe đạp, bảo tôi lấy mà đi cho nhanh.
Tôi biết nhà chồng sẽ không cho tôi dễ dàng ly hôn. (Ảnh minh họa)
Tôi vừa lau nước mắt vừa nhận lấy 75 ngàn và chiếc xe đạp của bố chồng. Đạp được vài mét, tôi quay lại hỏi ông. Tôi sợ ông đi bộ về, mẹ chồng hỏi xe đâu rồi lại làm khó bố. Bố bảo: “Dù sao bố cũng là đàn ông, là bố của thằng Thành và con Trang, lại sống ở nhà đó mấy chục năm trời, mẹ chồng con có thể làm gì bố? Cùng lắm nói vài câu bố coi như không nghe thấy là xong. Thôi con cứ đi đi, bình tĩnh lại thì về. Mà đi cẩn thận”.
Tôi ứa nước mắt tiếp tục đạp xe đi. Trời thì càng ngày càng lạnh, lại tối, phải băng qua một con đê mới tới nhà em gái tôi.
Video đang HOT
Đến nơi, vừa nhìn thấy tôi, em gái đã khóc theo. Em rể thì lấy nước, lấy cơm cho. Ăn xong, tôi ngồi kể hết chuyện của mình thì em rể hầm hầm đứng dậy bảo: “Em phải sang nói rõ phải trái với bên đó. Thời buổi này còn có chuyện đối xử với con dâu, với vợ bằng bạo lực thế à? Em không ngờ anh ta bề ngoài trí thức thế mà lại là kẻ vũ phu”.
Thấy em rể nổi nóng, chị em tôi phải can ngăn mãi. Giờ mà để em rể sang bên đó thì lại to chuyện. Tôi đã không muốn ầm ĩ sợ bố mẹ đẻ biết lại lo nghĩ. Tôi bảo: “Thôi, chị ngủ tạm nhà hai đứa mấy đêm. Lúc nào ổn định lại thì chắc chị ly hôn chứ chị không sống được thế này nữa”.
Cả đêm tôi không ngủ được. Chúng tôi chưa có con cái nên tôi cũng không có gì hối tiếc. Nhưng tôi biết nhà chồng sẽ không cho tôi dễ dàng ly hôn. Tôi cũng không biết mấy ngày tiếp theo mình sẽ sống ở đâu, không thể cứ ở mãi nhà em gái được. Mà thuê phòng trọ thì sợ bị chồng tìm được. Mong mọi người tư vấn giúp tôi.
Theo T.N.V.Q/Helino
3h sáng bị chồng đuổi khỏi nhà, tôi ôm con lang thang rồi ngất trước quán ăn đêm và 'đổi đời' trong nháy mắt
Anh kể rằng, tôi bế con vào đến cửa quán ăn thì ngất đi. Cũng may anh đỡ con kịp. Sau anh đánh cảm và lấy phở cho tôi ăn cho mau tỉnh lại.
Lúc nào tôi cũng thầm cảm ơn quá khứ rất nhiều. Dù quá khứ của tôi đầy đau đớn khi nghĩ tới chồng cũ. Thế nhưng cũng chính ngày anh phũ phàng với tôi, đuổi mẹ con tôi ra khỏi nhà thì cũng là ngày một cánh cửa hạnh phúc khác lại mở ra đón tôi vào. Tôi thật sự biết ơn cái ngày đặc biệt đó đã gieo duyên cho tôi va vào cuộc đời chồng mới của tôi hiện nay.
Tôi năm nay 30 tuổi. Nhìn bề ngoài, tôi có một gia đình cực hạnh phúc với người chồng quan tâm vợ nhất mực. Anh cũng quan tâm đến con gái riêng của tôi và coi con gái hệt như con trai nhỏ của mình. Nhìn cách anh quan tâm và săn sóc tôi hàng ngày, chẳng ai có thể nghĩ trước khi đến với anh, tôi đã từng là gái 1 đời chồng.
5 năm trước, tôi vẫn còn đang sống cuộc sống như địa ngục với chồng cũ. Chồng cũ của tôi là người đàn ông cùng thôn. Anh hơn tôi 3 tuổi. Chúng tôi đến với nhau qua sự mai mối của một người bà con.
Có lúc quá suy sụp, đau khổ, tôi đã muốn cắt cổ tay để tự vẫn. Ảnh minh họa.
Anh thì thư sinh, lãng tử. Còn tôi là cô gái xinh xắn. Vì thế ngay từ đầu gặp, anh đã ráo riết theo đuổi. Còn tôi dù chưa yêu nhưng luôn nhận được sự thúc ép của bố mẹ. Họ bảo, con gái lấy chồng cùng làng còn gì bằng nữa mà phải đắn đo.
Tôi gật đầu lên xe hoa về nhà chồng khi đã lỡ mang bầu 2 tháng. Nhưng sau khi kết hôn xong, tôi mới ngã ngửa phát hiện chồng tôi nghiện ngập, hút chích. Anh bắt tôi đưa hết tiền vàng cưới cho anh để anh đi mua thuốc. Cứ lúc nào phê pha, hay hết tiền, anh lại về đánh đập vợ. Nếu không có tiền, anh sẽ đánh cho tôi bầm dập, thâm tím mặt mày.
Từ ngày lấy chồng, tôi như phát điên khi sống cùng người chồng nghiện. Có lúc quá suy sụp, đau khổ, tôi đã muốn cắt cổ tay để tự vẫn. Nhưng tôi nhận ra mình không có quyền tước đoạt mạng sống của con. Tôi phải sống để con cũng được sinh ra trên đời.
Ngày tôi đi đẻ, bên cạnh chỉ có mẹ chồng và mẹ đẻ già nua. Chồng nghiện ngập của tôi vẫn đi hút chích tận phương nào. Lúc vợ ở viện về, những ngày vợ ở cữ, anh cũng chẳng thấy mặt mũi. Vậy mà vừa về đến nhà, thấy con nhỏ khóc dạ đề giữa đêm, chồng ngáo đã đã sang túm tóc vợ chửi mắng:
"Có bắt con bé con im mồm đi không? Trông 1 đứa bé cũng không được à đồ ăn hại kia"
Khi con gái cứ khản tiếng khóc dạ đề, chồng nghiện của tôi càng khó chịu . Anh xông vào phòng rồi đuổi vợ con ra khỏi nhà giữa đêm tối. Dù chẳng biết đi đâu lúc 3h sáng này nhưng tôi cũng không dám ở lại trong căn nhà với người chồng đang điên loạn như vậy.
Ôm con đi lang thang giữa đêm trên vỉa hè vắng hoe, tôi cũng đã chùn chân mỏi gối. Đặc biệt bụng tôi đói kinh khủng. Đúng lúc ấy phía trước thấy có 1 quán phở đêm vẫn mở. Tôi mừng rỡ tiến đến để định bụng gọi 1 bát phở ăn tạm rồi đi thuê tạm nhà nghỉ nào ngủ 1 đêm.
Nhưng vừa bước vào quán, đầu tôi sây sẩm mặt mày vì chóng mặt và tụt huyết áp. Tôi không biết mình ngất đi thế nào. Chỉ biết rằng sau khi tôi tỉnh dậy đã thấy mình đang nằm trong căn gác xép ở quán ăn ấy. Bên cạnh là đứa con nhỏ đang ngủ ngon lành. Anh bán phở thì chạy lên chạy xuống vừa bán hàng vừa lo cho tôi.
Anh kể rằng, tôi bế con vào đến cửa quán ăn thì ngất đi. Cũng may anh đỡ con kịp. Sau anh đánh cảm và lấy phở cho tôi ăn cho mau tỉnh lại.
Khi anh bảo, trời đã sáng rồi, nhà ở đâu để anh gọi taxi cho 2 mẹ con về thì tôi trào nước mắt thú nhận, tôi chẳng có nhà để về nữa vì mới trốn khỏi người chồng ngáo đá, nghiện ngập.
Thấy tôi chẳng còn nơi nào để đi, anh bảo cứ ở lại nhà anh. Hiện đang nghỉ sinh, không có nơi nào ở thì tôi ở quán phụ bàn cho anh. Tiền trả lương cho tôi coi như tiền anh cho thuê phòng. Thấy cũng hợp lý nên tôi nhận lời luôn.
Có sống cùng 1 nhà với anh, tôi mới biết anh là người miền Tây ra Hà Nội lập nghiệp. Anh chưa có vợ con, người yêu vì muốn tập trung gây dựng sự nghiệp. Càng ở với anh, tôi càng thấy anh rất tử tế, tốt bụng. Anh cũng rất quan tâm đến 2 mẹ con tôi và coi chúng tôi như người trong nhà.
Và rồi tôi cũng gật đầu đồng ý và chính thức làm vợ anh trong bao lời xì xào của người xung quanh. Ảnh minh họa.
Cái mà tôi chẳng bao giờ ngờ được là người đàn ông này còn dần cảm mến tôi. Sau 1 năm ở quán phụ giúp anh, anh đã thú nhận rằng yêu và muốn trở thành chồng mới, cùng tôi vun đắp tương lai.
Khi tôi còn mặc cảm, lăn tăn thì bảo hãy tin tưởng anh. Và rồi tôi cũng gật đầu đồng ý và chính thức làm vợ anh trong bao lời xì xào của người xung quanh. Nhưng khi làm vợ anh rồi, tôi mới biết lựa chọn của mình quá đúng.
Mấy năm qua, tôi đã kịp sinh thêm cho chồng mới 1 con trai chung. Hai vợ chồng hàng ngày cùng nhau bán phở và nuôi dạy các con. Cuộc sống của chúng tôi cũng no đủ về kinh tế và nhất là luôn rộn ràng tiếng cười.
Minh Anh
Theo phunusuckhoe.vn
Người yêu đón mẹ lên ở cùng, tôi chết lặng khi đêm nào cũng nghe tiếng nỉ non xé lòng Tôi cứ tưởng tôi nghe nhầm, nào ngờ tiếng đó phát ra từ phòng của mẹ anh. Tôi và Tuấn yêu nhau đến nay được hơn 2 năm, ngần nấy thời gian bên nhau nghe thì ít nhưng thực ra đó là quá nhiều với tôi rồi. Trước Tuấn tôi yêu ai cũng chỉ được vài tháng lại chia tay vì cảm thấy...