C.oi t.hường vợ, chồng làm liên hoan lên chức ở ngoài, đến khi trưởng chi nhánh xuất hiện…
Anh cười hả hê rồi tuyên bố anh sẽ tổ chức liên hoan mời bạn bè ở bên ngoài. Cùng lúc ấy, chị cũng nhận được cuộc gọi này.
Sau khi kết hôn, anh nói vì muốn phấn đấu sự nghiệp nên chị chấp nhận từ bỏ công việc yêu thích, ở nhà chăm sóc cho gia đình và kinh doanh lặt vặt. Chị nghỉ việc, ai cũng thấy tiếc vì chị vốn là một người rất tài giỏi. Bản thân chị cũng thấy vô cùng tiếc nuối khi nó là mục đích mà chị theo đuổi suốt 4 năm đại học. Nhưng với chị lúc này, gia đình còn quan trọng hơn sự nghiệp. Mà nhất là với phụ nữ thì đó lại chính là điều đương nhiên. Chị cứ nghĩ, chị hy sinh như vậy vì anh anh sẽ biết trân trọng chị. Nhưng anh…
Anh đi làm, anh nghiễm nhiên cho mình cái quyền tự quyết tất cả. Từ việc lớn tới việc nhỏ trong nhà chị đều hỏi ý kiến anh nhưng làm việc gì cũng tự làm một mình và không bao giờ nói với chị. Hơn nữa anh còn xem thường chị ra mặt. Anh nghĩ anh kiếm ra t.iền, anh sai chị như ông chủ sai ô sin vậy. Trong khi t.iền anh kiếm được thì anh tiêu chứ anh không hề đưa một đồng cho chị.
Thi thoảng anh có dăm ba hộp sữa nhỏ cho con mà thôi. Chị chỉ có một cửa hàng tạp hóa nhỏ mở ngay dưới nhà nhưng nhờ vào sự tháo vát của mình nên quán rất đông khách. Vừa buôn bán chị vẫn có thể lo chu toàn mọi việc trong nhà từ chăm sóc con cái, dạy con học, nội ngoại hai bên. Và dường như chuyện nội trợ, buôn bán nhỏ ở nhà đã khiến cho chị quên mất đi bản thân mình.
Anh nghĩ anh kiếm ra t.iền, anh sai chị như ông chủ sai ô sin vậy. (Ảnh minh họa)
Nhìn chị bây giờ khó ai mà nhận ra được với mái tóc xơ rối, quần áo không được chau chuốt. Và anh, nhìn chị, luôn quen miệng gọi chị là nhà quê. Vì trong mắt anh, những cô đồng nghiệp ăn mặc chau chuốt mới được gọi là thành phố, hợp thời. Anh đâu nghĩ, sự c.oi t.hường, không tôn trọng đó của anh đã trở thành động lực khiến chị làm ra việc đó.
Chị thuê người giúp chị quản lý cửa hàng nhỏ. Chị nghĩ lúc này chị cần sống thêm một chút cho bản thân mình. Chị chăm chút hơn cho vẻ bên ngoài. Nhìn sự thay đổi của chị anh lại bĩu môi:
- Nhà cô học đòi thành phố chứ làm được cái tích sự gì.
Video đang HOT
Chị không nói gì, chị lẳng lặng làm việc chị cần làm.
Anh về nhà, hớn hở nói với chị rằng anh đã được lên làm ở chi nhánh tổng.
- Cô thấy chưa, mụ vợ nhà quê như cô lại có một người chồng tài giỏi như tôi.
Anh cười hả hê rồi tuyên bố anh sẽ tổ chức liên hoan mời bạn bè ở bên ngoài. Cùng lúc ấy, chị cũng nhận được cuộc gọi này. Nghe xong, chị mỉm cười.
Mắt anh trợn trừng lên, đúng là chị. (Ảnh minh họa)
Anh tới bữa tiệc, nhận không ít lời khen từ bạn bè. Lời khen làm anh phổng mũi. Bạn bè quay sang hỏi anh chị đâu. Anh cười đầy giễu cợt:
- Cho con nhà quê ấy đến đây làm gì!
Để rồi người sốc tiếp theo là anh khi ai cũng nhìn nhau ngơ ngác:
- Chị ấy là trưởng chi nhánh tổng mà ông!
Anh lại tiếp tục hoang mang.Vợ anh, chị có đi làm đâu mà đòi làm trưởng chi nhánh tổng cơ chứ. Mụ vợ nhà quê của anh. Rồi tiếng vỗ tay vang lên rào rào, anh quay ra. Mắt anh trợn trừng lên, đúng là chị. Chị bước vào, nhìn chị thật sang trọng, quý phái, toát lên thần thái của một người lãng đạo chứ không phải nhà quê như anh vẫn tưởng. Hóa ra, anh chính sự c.oi t.hường của anh đã giúp chị trở lại là chị.
Chị hiểu rằng với một người phụ nữ, gia đình là quan trọng nhất nhưng tự bản thân cũng phải biết yêu thương chính mình, có sự nghiệp riêng của mình, vừa là cách để mình tôn trọng mình và cũng là cách để chồng tôn trọng mình. Còn anh, anh cũng hiểu rằng, anh đã sai lầm như thế nào. Có điều bây giờ, chị có cho anh cơ hội sửa sai không là tùy thuộc vào hành động của anh?
Linh Đan/ Theo Thể thao xã hội
Chia tay bạn trai đưa hẳn sổ "chi tiêu" đòi lại quà còn thiếu
Em gom hết những món chưa dùng, đã dùng và ước lượng khoảng giá rồi đem trả cho anh. Nhưng anh đưa cho em một cuốn sổ chi tiêu và bảo "em trả thiếu".
Em và bạn trai không học cùng trường nhưng ở cùng xóm trọ. Ban đầu hai đứa cũng ghét nhau lắm nhưng sau một vụ liên hoan xóm, người yêu em và em cùng thi tài uống rượu. Sau vụ đó em thắng thế nên anh ấy đã tìm cách tán tỉnh và trêu chọc em.
Được khoảng vài tháng thì 2 đứa yêu nhau. Tình yêu sinh viên ngày đó vui lắm. Hai đứa cũng đi làm thêm trong khoảng thời gian học. Những buổi hẹn hò cũng chỉ là những quán ăn ven đường, công viên hay vài địa điểm không tốn quá nhiều chi phí.
Ra trường, cả anh và em đều tìm được việc luôn. Em chấp nhận đi làm với mức lương chỉ hỗ trợ, xăng xe, điện thoại trong suốt nửa năm trời. Mấy năm, anh nhảy việc rất nhiều chỗ, kinh tế cũng vì thế mà chẳng khấm khá gì. Em thì khác, em chỉ làm một chỗ nên ổn định, lương cũng ngày một tăng nhiều lên. Nhưng em chẳng bao giờ so sánh với anh ấy.
Lúc yêu nhau, anh ấy cũng mua quà tặng em nhưng không nhiều và em đều nhớ hết (Ảnh minh họa)
Lúc yêu nhau, anh ấy cũng mua quà tặng em nhưng không nhiều và em đều nhớ hết. Chủ yếu vào những dịp như sinh nhật, ngày lễ. Giá trị các món quà cũng chỉ khoảng vài trăm thôi. Em có nhắc thì anh bảo chuyện đó là bình thường.
Em thấy anh ấy không chịu ổn định nên có tham gia góp ý thì anh nhảy dựng lên. Nói em c.oi t.hường anh ấy, nói em bây giờ làm có t.iền thì chê bai anh ấy. Thậm chí còn bảo em có người khác rồi mới chê chứ trước không nói anh ấy bao giờ.
Thực sự thì trước em không biết nên không nói nhưng khi em biết em cũng chỉ góp ý để anh ấy tốt hơn ấy vậy mà. Nhưng tất cả những cái đó chưa là gì. Anh ấy đòi chia tay cùng với một lời tuyên bố "có giỏi thì em trả lại hết tất cả những món quà anh tặng em đi".
Em khá sốc song em cũng chấp nhận vì những món quà ấy không nhiều. Em gom hết cả những món chưa dùng, đã dùng và ước lượng khoảng giá rồi đem trả anh ấy. Nhưng điều khiến em sốc nhất là anh đưa cho em một cuốn sổ. Anh vẫn gọi là sổ chi tiêu và thản nhiên nói với em.
"Đây là cuốn sổ anh ghi chép từ thời sinh viên các khoản chi tiêu. Chắc em không biết vì anh cũng không nói với em bao giờ. Em xem lại đi, rõ là quà em trả anh còn thiếu". Vậy đấy, 4 năm yêu nhau, chia tay vẫn đòi quà lại còn chi tiết và cặn kẽ đến mức vậy.
Cũng may số đó không nhiều và trong khoảng em có thể trả nhưng em cũng không ngờ. Người đàn ông em tin tưởng suốt 4 năm qua lại là một người như vậy. Quá là mất niềm tin. Chia tay cũng đồng nghĩa với việc tình yêu chấm dứt hoàn toàn. Không biết có ai đồng cảnh ngộ với em không?...
Theo Blogtamsu
Yêu nhau 4 năm đến khi chia tay, bạn trai đưa hẳn cuốn sổ ‘chi tiêu’ đòi lại quà còn thiếu Không thể ngờ tình yêu 4 năm của em lại kết thúc một cách lãng xẹt và n.hục n.hã đến thế. ảnh minh họa Em và bạn trai không học cùng trường nhưng ở cùng xóm trọ. Ban đầu hai đứa cũng ghét nhau lắm nhưng sau một vụ liên hoan xóm, người yêu em và em cùng thi tài uống rượu. Sau...