Coi thường những người bỏ người yêu vì nghèo
Hết yêu mà chia tay, không ai trách cứ nhưng vì đồng tiền mà phụ bạc, thật đáng trách vô cùng. Thật tình, thân là con gái nhưng tôi cũng không thể bênh vực cho những người yêu chỉ vì tiền, thấy tiền là sáng mắt, thậm chí có thể phụ bạc vì đồng tiền. Thấy chị em phụ nữ thời nay thích dùng hàng hiệu, thích vẻ hào nhoáng bề ngoài, thích sự sang trọng đẹp đẽ nhưng những thứ đó vốn chẳng phải của họ. Nhiều người thấy mình có chút nhan sắc thế là tự đặt ra tiêu chí chọn người yêu. Nào là phải đại gia, nào là phải công tử giàu có, nào là phải chàng nào có nhà Hà Nội. Ừ thì họ có quyền như thế vì họ đẹp, ai trách được họ đâu. Chỉ là giàu không phải đã là hạnh phúc!
Không phải tôi nặng nề chuyện chồng giàu, chồng Tây. Nhưng một vài trường hợp mà mấy cô bạn tôi từng trải qua khiến tôi nghiệm ra điều đó. Cô ấy lấy được chồng giàu, tôi mừng cho cô ấy, bạn bè, họ hàng, người thân đều lấy làm mừng vì cô ấy thật tốt số. Nhưng một ngày, cô ấy về nhà, ỉ ôi khóc lóc với bố mẹ rằng, chồng con ngoại tình, chồng con bất lực, chồng con rượu chè gái gú, chồng con vô tâm không quan tâm gì tới con. Anh ấy không yêu con, anh ấy chỉ lấy con vì ngày đó con đẹp, giờ thì có quá nhiều người đẹp hơn con…
Không phải tôi nặng nề chuyện chồng giàu, chồng Tây. Nhưng một vài trường hợp mà mấy cô bạn tôi từng trải qua khiến tôi nghiệm ra điều đó. (ảnh minh họa)
Video đang HOT
Bố mẹ chỉ biết lắc đầu ngán ngẩm, hay động viên con vài câu, vì dù sao ‘ván đã đóng thuyền’. Thương thì thương thật đấy, nhưng bố mẹ nào làm được gì vì con đã là vợ, là con của người ta. Cô bạn còn nói, con sẽ lấy hết của cải, sẽ vơ vét một ít tài sản làm của riêng rồi ly hôn. Thì nhiều người tính thế thật, bởi họ nghĩ, có ra đi cũng phải có tí gì, không thể cứ thế mà ra đi được. Vợ chồng sống với nhau như thế có gọi là hạnh phúc không? Rồi lại tự than rằng, trước đây con không tìm hiểu kĩ, trước đây tại con không biết thế nào là tình yêu, tại con tham giàu nên ra cơ sự này. Nếu cho con làm lại, con sẽ chọn đường khác.
Nhưng có phải ai sai lầm cũng làm lại được đâu. Con người ta ai cũng sẽ mắc sai lầm trong đời nhưng hoàn cảnh giống như cô bạn tôi đây thật khó tha thứ. Cuộc tình 4 năm, trải qua bao vui buồn, sướng khổ có nhau, cùng nhau hứa hạn xây mái ấm, cuối cùng cô ấy phụ bạc. Chỉ vì cái gã nhà giàu kia mà cô ấy cho rằng duyên số. Cô ấy nghĩ rằng, đời mình ắt phải giàu sang, mình xinh đẹp mình phải lấy chồng giàu. Thế đó, lấy chồng giàu rồi giờ ân hận. Cuộc sống vốn không phải ai cũng được như ý nguyện, nhất là những người chà đạp lên nỗi đau của người khác mà hạnh phúc vui vẻ.
Cô ấy biết mình đã sai nhưng quay lại với tình cũ ư, chắc gì anh ta đón nhận. Giờ anh ấy có gia đình hạnh phúc, có tổ ấm của riêng mình. Tuy có hơi nghèo một chút nhưng họ chân tình, yêu thương nhau. Còn cô ấy, cứ cô đơn và khóc, hối hận và cảm thấy mình bị trừng phạt.
Tôi thích lấy một người chồng thương yêu tôi thật lòng, sẵn sàng vì tôi làm mọi thứ, còn hơn lấy một người giàu, chỉ nói những lời hay ý đẹp. (ảnh minh họa)
Tôi không có ý trù ẻo ai hết, chỉ là tôi thấy bất bình cho những người đã yêu và yêu hết mình. Những người đàn ông sẵn sàng vì tình yêu, những người đàn ông hi sinh hết mình vì tình yêu, thậm chí có chiều người yêu, muốn gì được nấy. Nhưng vì anh ta nghèo, anh ta không có tiền, cuối cùng cô gái chạy theo tình yêu mới, người giàu có hơn anh. Còn gì hận hơn, còn gì đau khổ và thất vọng hơn. Và anh ta tự nhủ, mình phải sống, sống sao cho tốt để cuộc đời tươi đẹp hơn.
Thế nên, các cô gái đừng vì hào nhoáng bên ngoài. Nếu hết yêu thì chia tay, không ai trách cứ. Nhưng vì đồng tiền mà phụ bạc, thật đáng trách vô cùng. Tôi, thân là phụ nữ nhưng lại coi thường những người vì tiền quên nghĩa. Đừng tưởng, có tiền là có hạnh phúc. Người ta nói, ‘nhà giàu cũng khóc’ chẳng sai chút nào. Cô bạn tôi chỉ là một trường hợp nhỏ, nhưng sẽ có nhiều người đang âm thầm chịu đựng vì ngửa tay xin tiền người khác, sống mà không có chút tiếng nói nào trong gia đình giống như cô ấy bây giờ.
Tôi thích lấy một người chồng thương yêu tôi thật lòng, sẵn sàng vì tôi làm mọi thứ, còn hơn lấy một người giàu, chỉ nói những lời hay ý đẹp. Vợ chồng yêu thương nhau rồi sẽ tìm được hạnh phúc, rồi sẽ làm ra của cải từ hai bàn tay chỉ cần họ đồng lòng. Của cải ấy mới là thứ đáng quý vì nó là mồ hôi của cả hai, có sự công bằng chung sức, chứ không phải cuộc sống giàu sang mà tiền là của người khác mang cho mình. Hạnh phúc như thế mới đáng coi trọng.
Theo Eva
Bỏ người yêu 3 năm vì có trai Hà Nội tán
Tôi suy nghĩ quá nhiều và quyết định chia tay người yêu, chọn lựa người đàn ông có nhà Hà Nội. Mối tình 3 năm cuối cùng tan theo mây khói, lỗi lầm không phải ở người con trai tôi yêu mà chính là tại tôi. Ngay cả bây giờ tôi vẫn không thể tin mình có thể phản bội người mình thương yêu sau suốt mấy năm hẹn hò để yêu người đàn ông khác.
23 tuổi tôi mới chỉ biết yêu và yêu hết lòng, không toán tính. Anh là mối tình đầu cũng là người con trai tôi đã từng nhủ sẽ sống cùng anh đến hết cuộc đời này. 3 năm yêu nhau chúng tôi trải qua nhiều niềm vui, nỗi buồn có nhiều và khó khăn không ít. Tôi chấp nhận tất cả những tật xấu của anh và anh cũng vậy. Chúng tôi hứa hẹn yêu nhau đến trọn đời.
Nhưng thời gian cuốn trôi, chúng tôi thất nghiệp rồi lại kiếm việc. Cuộc sống chốn thành thị thật khó khăn. Tiền thì ít mà chi tiêu thì nhiều, đó là chưa kể đến chuyện phải trả tiền thuê trọ. Tôi nhiều lần khóc hết nước mắt vì lo lắng cho tương lai, anh thì chán nản rượu chè, có khi bực tức mắng tôi vô cớ.
Nhìn vào nhiều gia đình tôi thấy sợ. Dù họ yêu thương nhau rất nhiều nhưng kinh tế khó khăn, cuộc sống thiếu thốn khiến họ trở nên mệt mỏi. Và tự chuyện không bao giờ vợ chồng to tiếng, họ bắt đầu có những hiềm khích. Tôi sợ cuộc sống ấy, sự sự bất lực của người yêu trước những mệt mỏi của cuộc sống này.
Tôi mong muốn có một người chồng lo được kinh tế cho tôi (ảnh minh họa)
Tôi vốn là cô gái xinh đẹp nhưng cuộc sống cũng làm cho tôi xơ xác đi nhiều. Tôi bắt đầu cảm thấy bất cần, mặc kệ, thi thoảng có cãi nhau với anh tôi cũng không phải là người chủ động là lành nữa. Và tôi đã mở lòng với người đàn ông ở thủ đô, có nhà cửa tiền bạc đang tán tỉnh tôi. Dù anh ta hơn tôi gần chục tuổi và cũng đã quá lớn tuổi để lấy vợ nhưng tôi không quan trọng nữa. Tôi suy nghĩ quá nhiều và quyết định chia tay người yêu, chọn lựa người đàn ông kia. Tôi hi vọng, cuộc sống đầy đủ này, chí ít là có cái nhà sẽ khiến tôi bớt khó khăn về kinh tế. Ít ra bố mẹ sẽ không phải lo lắng vì tôi tha hương kiếm sống lại khổ sở như bây giờ.
Người yêu tôi biết tin này rất sốc. Tôi cũng buồn và đau khổ nhiều nhưng tôi chọn lựa nó vì tương lai của tôi, vì cái gọi là gia đình. Người ta nói, thời nay kinh tế quyết định nhiều thứ, nếu không có nó cuộc sống trở nên khó khăn và mâu thuẫn. Tôi sợ những trận cãi vã vợ chồng, sợ cái nghèo khổ cứ hàng ngày bóc lột sức lao động của tôi. Làm con gái và đã nhiều tuổi rồi, tôi nên nghĩ và tính toán, nên tìm cho mình một người yêu mình và hết lòng vì mình, có thể lo cho cuộc sống của mình, thế là đủ.
Tôi chấp nhận làm kẻ phản bội, phải nghĩ cho tương lai thôi, vì cái nhà của anh, vì điều kiện kinh tế của anh. Tôi sợ không còn sức mà cố gắng kiếm cơm từng bữa nữa. Mệt mỏi quá rồi!
Theo Eva
Bạn trai cho tiền có nên lấy? Khi yêu, người ta luôn thích những gì lung linh, nhưng cuộc sống gia đình lại cần người đàn ông có trách nhiệm và thực tế. Hỏi: Em và anh ấy mới yêu nhau khoảng nửa năm, so với em thì anh ấy kiếm được nhiều tiền hơn hẳn. Gần đây em bị tai nạn, chân đau tạm thời không đi xe máy...