Cõi dịu êm của im lặng
Con người ta thật lạ, nhiều khi bị ám ảnh bởi những điều rất cũ từ ký ức ảo giác. Cặp tình nhân trong lần đầu chạm mặt. Nơi này rõ là chưa từng đặt chân đến, đôi mắt kia, nụ cười kia chưa từng nhìn một lần, nhưng sao thấy thân thuộc như đã quen nhau từ ngàn năm.
Cái gì bủa vây để chàng có thể đoán được những điều nàng sẽ nói, hình dung cả cách nàng cười, ánh mắt ngạc nhiên, cái cúi đầu e ngại… Sợi dây vô hình của cảm xúc gắn kết họ. Nhưng cuối cùng chỉ là ảo giác đời người. Họ chọn im lặng để đưa mọi thứ trở lại khởi đầu, tìm cho mình một vòng quay mới. Rời xa.
Ngày nào chạy xe trên đường về nhà sau giờ làm, tôi cũng “phân thân” làm đôi. Chúng tôi đối thoại với hàng tá câu chuyện không đầu không cuối, những vui buồn của một ngày… Nhiều khi cười ha hả như một kẻ khù khờ, có lúc tràn ứ những giọt nước mắt. Lâu dần, chúng tôi nói về nỗi buồn, sự trống vắng. Nhiều khi tôi giật mình tự hỏi, lẽ nào tôi cô đơn đến nỗi chỉ còn biết độc thoại với chính mình? Sự lặng im, tự bao giờ đã thành nỗi ám ảnh khiến tôi như phát điên.
Mẹ chưa bao giờ thấy tôi mặc váy hay quần ngắn, đơn giản bởi những thứ đó không bao giờ lọt vào mắt người đàn bà truyền thống như mẹ. Tôi không khó chịu vì điều ấy. Mẹ tôi cả đời ở thôn quê, là nông dân chính hiệu, lam lũ nhưng sâu sắc. Bà bảo, đàn ông thích nhìn phụ nữ hở, nhưng họ tôn trọng phụ nữ kín đáo. Tôi im lặng lắng nghe. Cách ăn mặc không đơn thuần chỉ phô bày những bộ cánh, nó ý nhị thể hiện nét duyên thầm của người con gái. Váy áo có thể điểm tô nhan sắc nhưng không phải là bộ mặt của nhân cách. Chẳng biết thế giới đàn ông rộng lớn đến đâu, nhưng tôi tin mẹ.
Bố chưa bao giờ thấy tôi dẫn bạn trai về nhà. Gái ba mươi đã toan về già, nhưng bố không giục giã con gái như bao người. Ông bảo: vợ chồng là duyên nợ, là nghiệp… Hãy làm điều khiến con cảm thấy hạnh phúc, cả nhà sẽ ủng hộ con. Tôi im lặng đón nhận sự tin tưởng, chở che ấy.
Video đang HOT
Em trai chưa bao giờ nhớ ngày sinh nhật của tôi. Nhưng nó thường ôm tôi rất chặt mỗi khi tạm biệt. Một năm, chúng tôi gặp nhau chẳng được mấy ngày, vậy mà vẫn nhỏ nhen, cãi vã, giận dỗi… Nhưng sau tất cả là lặng lẽ tha thứ lỗi lầm của nhau. Chúng tôi thường lặng im tiễn nhau một đoạn đường khi một trong hai đứa phải đi xa. Lạ thế, dù có đi nhiều nơi, gặp nhiều người, chúng tôi vẫn không quên quay về cùng nhau, lo lắng cho nhau vô điều kiện.
Mỗi người đều đã sống và tạo nên những sắc màu im lặng rất khác biệt. Cặp tình nhân kia hẳn cũng đã hạnh phúc khi yêu, im lặng và trân trọng. Cha, mẹ, em trai tôi – mỗi người yêu tôi một cách. Sự im lặng tồn tại nơi họ, đó là sự bình an, vỗ về.
Chiều tàn, màn mưa ném vào hiên nhà những cú văng mình lạnh lẽo. Lâu lắm mới ngắm mưa bằng sự tĩnh tâm, im lặng mà bằng lòng đến thế. Cuộc sống vốn là những điều khác biệt, điều duy nhất ta có thể làm là sống với những khác biệt đó. Giữa những ghềnh thác của cõi người, im lặng – nhiều khi là một cõi dịu êm.
Mai Đình
Theo phunuonline.com.vn
Lập mưu soán ngôi sếp bà, osin gặp ngay "cao thủ"
Tôi chưa bao giờ nghi ngờ chồng ngay cả chỉ là 1% cũng không mà nhất là đối tượng ấy. Thế nhưng khi sự việc bại lộ, tôi mới cảm thấy mình đã quá chủ quan, lơ là và quá bao dung, tốt bụng.
Một người đàn bà như tôi sao có thể chấp nhận chuyện đó, đó chính là nỗi sỉ nhục lớn nhất cuộc đời này mà tôi phải trải qua. Tôi sẽ không bao giờ cho cô ta cơ hội đến gần chồng tôi và dặn lòng mình sẽ cho ả một bài học xương máu.
Cái ngày tôi đưa cô giúp việc về nhà, cô ấy là một người con gái quê mùa. Phải nói là đích thị là một cô gái ăn không nên đọi nói không nên lời, quê mùa, có chút bôi bác, lôi thôi. Nhìn cô ta nhút nhát đến sợ hãi ngay cả khi được chủ nhà hỏi. Nhưng cô ấy được cái biết việc và cũng là nhờ người bạn giới thiệu, biết rõ lai lịch. Tôi yên tâm đưa cô giúp việc về nhà sống chung gia đình mình, điều mà trước giờ tôi chưa bao giờ làm.
Chỉ là, thời gian gần đây tự nhiên tôi thấy cô ta tự tiện mua bán sắm đồ trong nhà mà không thông qua tôi. (Ảnh minh họa)
Mỗi ngày trôi qua, tôi giao mọi việc cho giúp việc còn mình thì thảnh thơi đi làm, đi chơi thậm chí đi tập thể dục cho đẹp. Cô giúp việc ấy đúng là người thật thà, có chuyện gì cô ấy cũng kể với tôi đúng như những gì tôi nhìn thấy trong camera. Tôi tin tưởng hoàn toàn, từ việc đưa tiền đi chợ, tiền nấu nướng cả tháng đến những việc lo lắng sắm sửa cho gia đình. Sự nhanh nhạy của người phụ nữ ấy khiến tôi yên tâm.
Chỉ là, thời gian gần đây tự nhiên tôi thấy cô ta tự tiện mua bán sắm đồ trong nhà mà không thông qua tôi. Tiền bạc cô ta một là lấy quỹ tôi đưa cả tháng rồi về mới báo cáo, hai là cô ta mua xong rồi nói với chồng tôi, coi tôi như người ngoài. Tôi có nói không đưa tiền thì những bữa sau đó chỉ có ăn rau luộc và đậu phụ, không có kèm theo món gì giá trị.
Từ hôm đó, tôi bắt đầu chú ý thái độ của cô ta và theo dõi camera sát hơn. Có một lần tôi nói dối đi công tác để xem thái độ của giúp việc thế nào. Tôi biết cô ta không bao giờ biết tôi để camera trong nhà và thật ghê tởm, lần đó tôi phát hiện bí mật động trời của chồng mình và cô ta.
Choáng váng, run rẩy, tôi không tin vào những gì chính mắt mình nhìn thấy. Tôi vội lao về nhà, chửi bới lăng mạ người đàn bà đó và chồng tôi. (Ảnh minh họa)
Có lẽ họ đã lén lút với nhau từ lâu nhưng nếu tôi không đi công tác thì họ kín đáo, vào phòng riêng. Lần này họ ôm ấp hôn hít nhau ở ngay phòng khách, nơi tôi đặt camera. Choáng váng, run rẩy, tôi không tin vào những gì chính mắt mình nhìn thấy. Tôi vội lao về nhà, chửi bới lăng mạ người đàn bà đó và chồng tôi. Điều làm tôi bất ngờ chính là thái độ của cô ả giúp việc. Từ một cô gái quê mùa cô ta bỗng biến hóa khiến tôi kinh sợ. Cô ta chống nạnh: "Tôi xin thưa với chị, tôi muốn làm chủ ngôi nhà này. Chị xem, con chị bây giờ cũng chỉ theo tôi, chồng chị lại thích tôi, yêu tôi vì tôi trẻ hơn chị, sung sức hơn chị. Tôi toàn quyền quyết định cái gia đình này bấy lâu nay chị không thấy là vô cùng hợp ý chồng chị, hợp ý chị đó sao? Chị không thấy cái nhà này trang hoàng nhờ bàn tay tôi à? Và tôi xin thông báo với chị, tôi đã có thai với chồng chị...".
Câu nói của ả đàn bà đó khiến tôi choáng váng hơn bao giờ hết. Thực sự là có thai? Cô ta ném vào mặt tôi tờ giấy siêu âm thai khiến tôi lặng người. Từ bao giờ mà họ lại có thể làm ra cái điều như vậy, tại sao chồng tôi lại ngu muội như thế, anh định bỏ vợ con chạy theo cô giúp việc quê mùa đó thật sao?
Tôi đã vào được Facebook của cô ta và đã chính tay mình tung clip đó lên nhưng để chế độ chỉ có bạn bè cô ta xem được, cũng là tìm đường lui cho cô ta. (Ảnh minh họa)
Ngày hôm sau, tôi quyết định gọi bà con hai bên gia đình và đặc biệt là có cả bố mẹ của cô ả giúp việc kia đến nhà. Cô ta sững sờ không tin vào mắt mình khi thấy bố mẹ mình đang ngồi sờ sờ ở đó. Một bữa cơm thân mật và tôi bắt đầu mở clip quay được của cặp tình nhân. Bố mẹ chồng hốt hoảng còn gia đình tôi thì chửi bới om sòm. Riêng gia đình cô ả xấu hổ nhục nhã, ê chề vì con gái của mình.
Tôi đã vào được Facebook của cô ta và đã chính tay mình tung clip đó lên nhưng để chế độ chỉ có bạn bè cô ta xem được, cũng là tìm đường lui cho cô ta. Khi cô ta còn chưa biết chuyện đó thì rất nhiều người gọi điện, chát trên Facebook làm cô ta choáng váng, sợ hãi. Bố mẹ cô ả nhục nhã cầu xin gia đình tôi tha cho cô ta. Còn tôi thì ung dung nhận thành quả đánh ghen của mình vì đã làm cả gã đàn ông tồi tệ kia và cô giúp việc này phải ê mặt.
Chỉ là, từ sau hôm đó, dù cô ta có quỳ gối xin tôi tha thứ, dù chồng tôi có ăn năn hối lỗi thì đối với tôi, tình yêu dành cho anh ta đã chết rồi. Một bài học đắt giá cho việc tin người dành cho tôi. Có lẽ lý do chính vẫn là trái tim của đàn ông, một khi họ không chung thủy thì có giữ cũng là điều không thể. Nhưng những kẻ như vậy vương vấn, thương tiếc làm gì...
Theo eva.vn
Bạn gái "cắm sừng" rồi xin tha thứ với lý do mới "một lần sai lầm", tôi chỉ nói một câu khiến em phải xấu hổ Tôi đã nhẹ nhàng đề nghị chia tay khi phát hiện My ngoại tình, tuyệt đối không mắng mỏ, trách móc em câu gì. Nhưng lời xin lỗi của My lại khiến tôi thực sự nổi giận. Tôi và My yêu nhau được hơn 1 năm. Chuyện tình yêu của chúng tôi cũng giống như bao cặp tình nhân khác, trải qua rất...