Coi chồng già là ‘cây ATM’ để đầu tư tình phí tìm trai trẻ
Theo những gì cháu kể trong câu chuyện Cái giá cho ‘phu nhân’ dùng t.iền chồng săn bồ trẻ thì chồng cháu là người đàn ông tốt, anh ấy đã qua một lần đổ vỡ hôn nhân vì vậy bác nghĩ anh ấy cũng không đến nỗi lạnh lòng trước sự hối hận của cháu đâu.
Các cụ thường nói “Đ.ánh kẻ chạy đi chứ không đ.ánh n.gười chạy lại” vì vậy bác có lời khuyên cho cháu nên mạnh dạn xin lỗi gia đình chồng, xin lỗi chồng cho cháu cơ hội để sửa chữa sai lầm để trở về đúng vị trí của mình trong tổ ấm, mà hoàn thành bổn phận, trách nhiệm làm vợ, làm mẹ cháu ạ.
Theo những gì cháu kể trong câu chuyện Cái giá cho ‘phu nhân’ dùng t.iền chồng săn bồ trẻ thì chồng cháu là người đàn ông tốt, anh ấy đã qua một lần đổ vỡ hôn nhân vì vậy bác nghĩ anh ấy cũng không đến nỗi lạnh lòng trước sự hối hận của cháu đâu.
Nếu cháu thấy khó trình bày với bố, mẹ chồng, với chồng thì nên tâm sự với bố, mẹ ở quê biết và nói rõ nguyện vọng mong muốn được hàng gắn tình cảm với chồng để nuôi con. Cháu làm được điều này chắc chắn bố, mẹ cháu sẽ giúp cháu có lời với thông gia, với con rể để xin họ tha thứ, chấp nhận cháu trở về. Việc gì tốt cho hạnh phúc gia đình, việc gì tốt cho tương lai của con trai thì cố gắng làm cháu nhé. Phải nhanh chóng thực hiện, đừng chần chừ, lần lữa bỏ lỡ cơ hội là đáng tiếc, là thêm tội với con trai của cháu đấy.
Còn đặt trường hợp cháu đã hối lỗi, đã xin lỗi gia đình chồng và chồng bỏ qua sai lầm để sống tốt mà không được mọi người chấp nhận tha thứ, thì bác cũng chân thành khuyên cháu nên theo quyết định của họ. Chỉ mong rằng qua sự việc này cháu biết sai, biết sửa, để có đi bước nữa trong tương lai thì cháu có kinh nghiệm mà tránh xa những chuyện khiến tan đàn xẻ nghé, dang dở cuộc đời như thế nữa, cháu ạ.
Video đang HOT
Theo NGỌC HÀ/Tienphong
Đơn giản đó là tình yêu anh dành cho em
Đã có lúc anh thấy em thật khác thường ngày, đó là những lần em khoác tay anh, đi bộ dưới bầu trời nhiều đèn, lắm nhà cao tầng. Em bỗng thoáng buồn...
Mỗi lần em nở nụ cười thật tươi, anh lại nhìn em đôi mắt có vẻ ngạc nhiên, chăm chú. Đôi lần anh hỏi: "Vì sao lúc nào em cũng vô tư như thế?", khi đó em nói: "Em vui thì cười thôi", anh lại nhíu mày: "Vui",... Sau đó, anh cũng bật cười mà không hỏi thêm.
Em kể cho anh nghe rất nhiều về những cặp đôi em quen, họ yêu nhau rất nhanh và chia tay cũng rất nhanh.
Em gọi điện cho anh mỗi khi em buồn, nhưng em không bao giờ nói cho anh biết em đang buồn chuyện gì. Em chỉ yêu cầu anh một việc đơn giản rằng: "Anh có thể hát cho em nghe được không?".
Rồi mỗi lần anh cùng em đi dạo, anh phải nhăn nhó, lẩm bẩm vài lời khó ưa thì em mới chịu khoác thêm cái áo dài tay, thay cái quần dài hơn đầu gối. Để rồi cả quãng đường từ nhà đến công viên, em trách anh khó tính, trách anh cổ hủ, trách anh...
Em thích ăn kem, thích đi bộ dưới bầu trời đầy sao - những ngôi sao hiếm hoi em nhìn thấy được vì những ngôi nhà to và chung cư cao tầng đã che khuất gần hết khoảng trời đêm.
Em hay nói rất vội trong điện thoại mỗi khi anh chán vì thời tiết miền Bắc trong những chuyến đi công tác xa, em đang bận việc gì đấy mà không thể nói rõ với anh. Em cúp máy trước để lại anh với tiếng tút dài, không một câu xin lỗi. Nhưng, anh vẫn yêu em...
Em nhận ra rằng có thứ em không cần đề phòng, không cần gồng mình để đối diện...đó chính là tình yêu của anh dành cho em (Ảnh minh họa).
Chuyện tình yêu của những con người ở đây nhanh như nhịp sống xã hội, đông đúc, bon chen, nhanh chóng. Nhưng em vẫn cứ bước từ từ, có lẽ em đã ngầm yên tâm rằng... em có anh.
Từ lâu em đã hiểu trong cuộc sống đừng bao giờ cho người khác biết mình đang nghĩ gì, nếu không em sẽ thua cuộc. Và thế là em cứ giấu cảm xúc của mình vào trong, một cách khéo léo, tài tình. Có những đêm ngồi cạnh anh, em khóc ướt bờ vai ấy...
Thời tiết nơi em ở làm con người ta dần quên đi cách ăn mặc kín đáo của con gái. Con gái ở đây chẳng cần khăn len, không cần áo bông và gấu bông để ôm ngủ vào buổi tối. Em trách anh sao cứ bắt em mặc đồ dài nóng nực, nhưng em cũng chẳng bao giờ không làm theo lời khuyên của anh. Vì em cũng biết, anh đang làm điều tốt nhất cho em thôi mà!
Đã có lúc anh thấy em thật khác thường ngày, đó là những lần em khoác tay anh, đi bộ dưới bầu trời nhiều đèn, lắm nhà cao tầng. Em bỗng thoáng buồn, lúc ấy anh có thể đọc được nỗi lòng của em, có lẽ em đang ước gì có thể nhìn được bầu trời đêm đầy những ngôi sao thực sự. Mỗi lần như thế, anh biết con người thứ hai của em đã xuất hiện, dịu dàng, nhẹ nhàng, không ồn ã.
Em rất bận, bận đến mức có lúc quên rằng em có anh. Em cười cả ngày với những người xung quanh, nhưng khi ở bên anh, em rất dễ nổi giận. Rồi chúng ta cãi nhau. Vì tại sao lúc ấy anh không thể hiểu rằng, em đã phải gắng đeo mặt nạ cả ngày, bởi cuộc sống của em không bình yên như bao người khác.
Và rồi, một ngày rất khác, em đến bên anh thì thầm: "Em mệt rồi, em cần một điểm tựa. Anh cho em tựa một chút thôi nhé!". Anh ngạc nhiên nhìn em và chờ đợi câu giải thích. Em cười, nụ cười mà anh đã hàng nghìn lần thầm mong em đừng cười như thế nữa, những nụ cười gượng trong nét mệt mỏi: "Hôm nay là ngày đặc biệt, em sẽ cho phép mình nghỉ ngơi một chút bên anh, rồi sau đó em sẽ trở lại với nhịp sống của mình...".
Anh biết mình phải yêu em nhiều hơn nữa. Vì em là con gái và em cần được yêu thương thật nhiều để một ngày, em có thể trút đi lớp vỏ bọc mà em đã cố tạo dựng để sinh tồn, một cách tự nhiên, nhẹ nhàng.
Để em nhận ra có thứ em không cần đề phòng, không cần gồng mình để đối diện... Đó chính là tình yêu của anh dành cho em! Hãy vững tin lên nhé!
Theo GreenStar/Nguoiuatin
Mới đầu năm, vợ chồng em đã làm một "cuộc đại chiến" vì cô bán dưa Sau câu nói của em, chồng em giận đỏ mặt lên rồi ném luôn quả dưa xuống đất và đưa cho cô bán dưa tờ 500 nghìn đồng. Mở màn năm mới, vợ chồng em đã làm "cuộc đại chiến" khiến không ai muốn nhìn mặt nhau nữa. Chuyện là thế này, hôm mùng 3 Tết đi lễ nên vợ chồng em ghé...