Cởi áo tôi ra rồi, anh lại lạnh lùng mặc lại khi nhìn thấy vết sẹo ấy
Tin anh, tôi chờ đợi và hết lòng vì anh. Tôi chăm sóc anh ân cần như chồng mình vậy, vì bản thân cũng xác định sẽ cưới nhau.
Ngày tôi yêu anh, anh luôn ca ngợi tôi là cô gái xinh đẹp, dịu dàng và hợp với tiêu chí chọn người yêu của anh. Anh vốn là người đàn ông nghiêm túc nên suốt thời gian dài yêu nhau, anh và tôi chưa từng đi quá giới hạn.
Tôi trân trọng điều đó ở anh. Thời nay, có mấy người đàn ông kiên trì tìm hiểu một cô gái hơn 1 năm trời và khi đã yêu gần 1 năm không đòi hỏi gì? Có lúc tôi nghi ngờ giới tính của anh nhưng lại tặc lưỡi &’chả nhẽ không có người đàn ông nghiêm túc chỉn chu hay sao?’.
Anh cho tôi những ngày tháng hạnh phúc, tươi đẹp. Tôi cảm thấy vui khi ở bên cạnh anh, được anh lo toan mọi thứ. Giá như tôi gặp anh từ trước có phải cuộc sống bớt cô đơn không, tôi nghĩ như vậy.
Chúng tôi cưới nhau, được hai bên gia đình chấp nhận. Tôi vui lắm, còn gì hạnh phúc hơn khi được lấy người đàn ông mình yêu. (ảnh minh họa)
Vì người yêu khá thích tôi chỉn chu nên lần nào đi cùng anh, tôi cũng ăn mặc đẹp, trang điểm khiến anh rất tự hào với bạn bè. Anh bảo tôi là người yêu xinh đẹp nhất của anh, nên anh quyết tâm sẽ lấy tôi làm vợ. Chỉ cần đợi thêm thời gian ngắn nữa, anh thưa chuyện với bố mẹ và khi công việc của anh ổn định hơn, chúng tôi sẽ tính chuyện cưới xin.
Tin anh, tôi chờ đợi và hết lòng vì anh. Tôi chăm sóc anh ân cần như chồng mình vậy, vì bản thân cũng xác định sẽ cưới nhau. Tôi thường hỏi anh, anh nghiêm túc trong chuyện tình cảm thấy không nghĩ tôi sẽ nghi ngờ giới tính của anh sao? Anh cười &’vì em là người anh sẽ lấy làm vợ, nên anh sẽ trân trọng và giữ gìn cho tới ngày chúng mình cưới nhau’.
Chúng tôi cưới nhau, được hai bên gia đình chấp nhận. Tôi vui lắm, còn gì hạnh phúc hơn khi được lấy người đàn ông mình yêu. Nhất là khi tôi thấy, gia đình anh rất giàu có, bố mẹ cũng có nhiều tiền của. Ở bên cạnh anh, làm vợ anh, tương lai tôi sẽ được sống cuộc đời sung sướng.
Nhưng, ngày vui chẳng tày gang. Đúng đêm tân hôn, khi chúng tôi đang chuẩn bị men say tình ái, anh vừa mở cúc áo của tôi ra thì nhìn thấy vết sẹo và hốt hoảng. Anh không nói gì, lặng lẽ mặc áo lại cho tôi. Hôm đó, chúng tôi không có tân hôn. Thấy thái độ của anh, tôi không hiểu gì nên hỏi mãi. Anh đùng đùng nổi giận, chỉ vào mặt tôi mà nói: “Tôi ghét nhất là loại đàn bà nâng ngực, thẩm mỹ. Tôi giữ gìn cho cô bao lâu nay để cô lừa tôi à, hôm nay tôi mới biết, cô đẹp giả tạo. Tôi căm thù loại đàn bà vì ham hố mà đi bơm ngực. Ngực to mà giả thì làm gì. Cô dành cho thằng khác đi, tôi không thèm động vào thứ giả tạo đó đâu”. Nhìn anh tôi phát hoảng. Từ ngày yêu nhau tôi chưa bao giờ thấy anh giận như thế. Mắt anh đỏ au, nhìn tôi trừng trừng.
Video đang HOT
Anh bắt tôi phải đi gỡ bỏ lớp silicon trong ngực, không cho phép tôi can thiệp dao kéo gì vào trong người. (Ảnh minh họa)
Anh bảo, anh thích người yêu xinh đẹp nhưng không phải thích một cô người yêu giả tạo, toàn là bơm vá, vợ anh thì càng không. Động vào thứ gì cũng thấy toàn là đồ giả, anh thấy bị xúc phạm, không thể nào có cảm hứng gì khi ở bên tôi.
Anh bắt tôi phải đi gỡ bỏ lớp silicon trong ngực, không cho phép tôi can thiệp dao kéo gì vào trong người. Ngẫm cũng khổ. Lấy được anh, tưởng đời sẽ sung sướng ai ngờ lấy phải ông chồng chẳng ra chồng.
Nhưng anh nói là làm. Từ hôm tân hôn tới giờ, lấy chồng đã 2 tháng, tôi vẫn chưa được chồng sờ vào người cho dù tôi có cố lân la. Anh rất kiên quyết muốn tôi phải tháo bỏ lớp ngực giả để trở về trạng thái ban đầu. Tôi đã xuống nước, mềm mỏng với anh, nhưng anh nhất định không chấp nhận. Không lẽ, tôi phải đi làm ngực lại thật sao, đâu có đơn giản như anh nghĩ? Nhưng mà, nếu tình trạng này cứ tiếp tục thì thực sự, tôi mệt mỏi quá rồi, cũng đành làm theo ý chồng thôi! Chỉ là, chẳng biết với cái tính bảo thủ như vậy, tôi và anh sẽ được gần gũi với nhau bao lâu?
Theo Khám phá
Vợ cắt 'của quý' của chồng ném xuống kênh: Ghen tuông ngu dại chỉ thiệt đơn, thiệt kép!
Gần đây, các vụ án liên quan đến ghen tuông xảy ra ngày càng nhiều và ghen đến mức mất hết cả lý trí, để rồi lạnh lùng xuống tay "cắt phăng của quý" của người đầu gối tay ấp cũng không phải là chuyện hiếm gặp.
Vụ vợ nửa đêm cắt "của quý" của chồng ném xuống kênh: Ghen tuông ngu dại sẽ chỉ thiệt đơn, thiệt kép!
Ghen là một trạng thái cảm xúc tâm lý của con người mang tính tiêu cực ích kỉ, bất an, sợ hãi, cảm thấy thua kém, mất mát. Ghen tị vì người khác giàu, quyền lực, hạnh phúc hơn mình đã khó chịu, nhưng hậm hực, tức tối, thù hận trong ghen tuông tình yêu và hôn nhân thì còn khủng khiếp hơn nhiều. "Ớt nào là ớt chẳng cay/ Gái nào là gái chẳng hay ghen chồng". Không ngẫu nhiên mà dân gian đã đúc kết như vậy. Nhưng ghen cũng có ba bẩy đường. Nhẹ thì... ghen hờn, ghen mát, ghen tị. Nặng thì... ghen ghét, ghen tuông, ghen tuông thù hận... Hậu quả không biết đâu mà lần.
Phụ nữ ghen tuông khác đàn ông. Đàn bà có khi mù quáng, lú lẫn khi ghen, song cũng có khi thông minh đột xuất. Họ luôn luôn như thám tử lừng danh Conan đi tìm kiếm bằng chứng, dấu vết từ người chồng. Mùi nước họa lạ. Cái ca vát mới mua. Bộ quần áo bất ngờ khác kiểu loại, màu sắc. Tin nhắn. Số điện thoại lạ... Tất cả, đều trong tầm ngắm điều tra của các quý bà, quý cô ghen tuông.
Phát hiện được tình địch, người vợ khóc lóc năn nỉ kẻ thứ ba buông tha chồng mình, hoặc lên mặt đe dọa; đáo để nữa là... kéo bạn bè, hoặc người nhà đi đánh ghen. Không thiếu vụ các và vợ đi đánh ghen, lột quần áo, cắt tóc tình địch trên phố, hoặc rải ảnh, tung clip lên mạng nhằm bêu rếu, nhằm làm nhục kẻ "cướp chồng". Nhưng có lẽ ghen mà cắt phăng... "của quý" của người đầu gối tay ấp thì thật không thể tưởng tượng nổi về độ nhẫn tâm, lạnh lùng.
Ghen tuông dữ dằn, vợ đánh thuốc mê chồng rồi cắt "của quý" ném xuống sông
Mới đây nhất là vụ ghen tuông đến mất hết lý trí của người vợ ở ngụ ấp Hai Vụ, xã Kiến Bình, huyện Tân Thạnh, tỉnh Long An, không đánh "địch" mà đánh người của mình. Chị ta đang đêm cầm dao lam... cắt "của quý" của chồng, ném xuống kênh nước. Chả là: "...đi nhâu vê, anh T.T.K (SN 1978) lên giường trùm chăn ngủ. Vợ ông bực tức vì chồng đi nhậu khuya mới về, lại lạnh lùng với vợ, chị C nhiều lần kêu chồng kéo mền ra nhưng bất thành".
Nghi ngờ chồng "kết em nào đó", nhậu say chỉ là cái cớ nên chị C mới điên tiết nghĩ ra chiêu trị chồng tàn độc đến như vậy. Quả thật "Đàn bà dễ có mấy tay/ Đời xưa mấy mặt đời này ấy gan." Nghe câu chuyện này, không ít người đàn ông giật mình thon thót, và rất nhiều phụ nữ xót xa, hãi sợ. Chuyện tày đình như thế không sợ hãi mới là chuyện lạ.
Ghen tuông nhẹ nhàng, hờn mát vô cớ... có khi còn có tính tích cực để thể hiện tình cảm sâu sắc giữa chồng và vợ. Đời sống gia đình như được nêm gia vị nếu có một chút hờn ghen như cơn mưa bóng mây thoảng qua, rồi trời lại quang, ánh sáng rực rỡ.
Song ghen tuông đến mức quá mù ra mưa, ích kỉ, và mang tính sở hữu khủng khiếp như chị C thì không ai có thể chấp nhận được. Lòng nghi ngờ đeo bám, cục tức luôn chứa chất trong lòng, đến lúc sẽ trở thành khối ung thư độc chỉ chờ thời điểm cần thiết là vỡ bục ra. Vỡ bục ra cũng đồng nghĩa với... bạo lực gia đình, với hủy hoại thân thể, tinh thần.
Phải chăng chị . là một người đàn bà máu lạnh? Hay chị bị ám ảnh việc chồng ngoại tình đến mức tâm thần? Thật tội nghiệp! Chị ta hoàn toàn có thể tìm ra bằng chứng về chuyện chồng có ngoại tình hay không để nhận được sự giúp đỡ, bảo vệ hạnh phúc gia đình từ những người xung quanh. Bởi xét về mọi mặt anh T.T.K đâu phải là người đàn ông tồi tệ, hết thuốc chữa.
Người nhà, rồi cả ông trưởng ấp đều khẳng định " anh K. vốn chăm chỉ, hiền lành, chỉ đôi khi có tật đi nhậu về muộn". Lẽ ra, là người vợ, chị phải chăm chút, tìm hiểu ngọn ngành mọi nhẽ để có cách ứng xử cho hợp tình hợp lý. Nhưng, chị chỉ hoàn toàn hành động theo bản năng mù quáng, thỏa mãn tính thù hận nhất thời.
Nhân vật ghen tuông nổi tiếng nhất Việt Nam có lẽ là... Hoạn Thư trong Truyện Kiều của Nguyễn Du. Hoạn Thư biết Thúc Sinh nhân tình nhân ngãi, giận chồng, nhưng cũng chỉ trách móc: "Dại chi chẳng giữ lấy nền/ Tốt chi mà rước tiếng ghen vào mình".
Nạn nhân hiện đang điều trị tại bệnh viện đa khoa Long An
Thường là khi ghen, nhìn thấy tình địch là phát điên lên, chỉ muốn thượng cẳng chân hạ cẳng tay, băm vằm cho hả dạ; song Hoạn Thư có vẻ như khoan dung, và còn khen tình địch: "Khen rằng bút pháp đã tinh/ So vào với thiếp Lan đình nào thua/ Tiếc thay lưu lạc giang hồ/ Nghìn vàng thực cũng nên mua lấy tài".
Phải nói là trong lịch sử ngoại tình chưa có người đàn bà nào lại khen ngợi, đề cao tình địch như thế? Có lẽ "thâm hiểm", mưu mô nhất cũng chỉ đến sai gia nhân bày tiệc, rồi bắt Thúy Kiều đàn hát và hầu rượu chồng mình: "Bắt khoan bắt nhặt đến lời/ Bắt quỳ tận mặt, bắt mời tận tay"... Ghen tuông một cách văn minh như Hoạn Thư, thử hỏi xưa nay đàn bà được bao nhiêu người?
Người vợ ở Long An ghen tuông không có đức tính ghê gớm, cao tay và văn minh như Hoạn Thư. Cũng ghen tuông, nhưng Hoạn Thư đánh ghen có văn hóa. Hoạn Thư không sai người đến cắt tóc trọc đầu bôi vôi, hay xé tan quần áo Thúy Kiều; cũng không bù lu bù loa khóc lóc, kêu gào giữa bàn dân thiên hạ làm bẽ mặt Thúc Sinh, mà biết giữ thể diện cho chồng, nên vừa giữ được chồng mà cửa nhà êm ấm.
Ngược lại, người vợ ở Long An không những chẳng giữ thể diện cho chồng mà còn tàn sát "dụng cụ sản xuất con người" của chồng một cách không thương tiếc. Và hậu quả là tan nát hết. Người chồng xuất viện về nhà, liệu có tha thứ cho vợ không? Nếu tha thứ thì họ sống với nhau như thế nào. Cái phần thương tổn kia của người chồng sẽ không gì khỏa lấp nổi, nhất là khi quãng đời phía trước còn rất dài.
Có bạn đọc làm câu thơ tiếc nuối hài hước thế này: "Em ơi của quý để dành/ Xẻo đi cho cá làm thành mồi ngon/ Anh ra viện tình hết nghĩa còn?/ Lấy đâu của quý lo tròn phận anh?!" Còn tình huống xấu xảy ra: Quay lại sống với nhau trong bẽ bàng, mặc cảm, yêu thương bao nhiêu, hối hận bao nhiêu cũng chẳng bù đắp, san sẻ nổi. Chưa kể, nếu người chồng làm căng, chị vợ còn phải đối mặt với vòng lao lý... Đúng là ghen ngu dại sẽ dẫn đến thiệt đơn thiệt kép.
Không ai mong chờ cái kết xấu sau này, song hạnh phúc của họ đúng là đang như trứng treo đầu đẳng, và nguy cơ không thể tái hồi. Thường là sau giây phút nóng nẩy, nông cạn thì người vợ ngay lập tức hối hận, lo sợ, xấu hổ với việc làm nhất thời của mình. Song người đàn bà này vẫn dửng dưng coi như không có chuyện gì xảy ra.
Cứ nghĩ đến thái độ vô cảm đó thì khó ai có thể tha thứ nổi: Lấy quần, khăn cầm máu không được, chị C. mới chạy đi gọi người nhà chồng. Không khóc, mặt lạnh tanh, chị C thu xếp quần áo về nhà mẹ đẻ. Mặc hai đứa con nhỏ cho mẹ chồng lo. Mặc cho đức ông chồng đau đớn, quằn quại được người nhà đưa đi bệnh viện mà chẳng một lời thăm hỏi.
Người ta bảo: "Đàn ông nông nổi giếng khơi/ Đàn bà sâu sắc như cơi đừng trầu". Rõ ràng, người vợ xẻo "của quý" của chồng là sai mười mươi rồi. Song anh chồng cũng có lỗi gì đó để xảy ra nguồn cơn này. Có thể anh chính chuyên, không ngoại tình nhưng kỹ năng xử lý khủng hoảng ghen tuông quá kém.
Rút củi đáy nồi không rút, cứ ì ra cho lửa bỏng nước sôi, sao không hạ hỏa cơn nóng giận của vợ? Sao khi vợ tỏ ra nghi ngờ, anh không chứng minh lòng chung thủy của mình. Không chứng minh nổi, thì bạn bè, người thân làm quan tòa phân xử? Người phụ nữ nông nổi, cạn hợt này đáng giận, đáng lên án, nhưng cũng thật đáng thương.
Người lớn gây ra, nhưng hậu quả không chỉ vợ chồng gánh chịu mà còn những đứa con. Khổ thân những đứa bé có tội tình gì! Chắc hẳn mấy ngày nay, chúng đã phải sống trong sợ hãi, âu lo. Sống trong ngượng ngùng, xấu hổ không dám đến lớp, hoặc đi học mà phải cúi gằm mặt, nem nép, không dám nhìn ai. Chọn cái ghế cuối lớp học, đứa trẻ im lặng trong tiếng đàm tiếu vô tư của bạn bè, và cả cái nhìn cảm thông của cô giáo nữa. Người lớn hành xử động trời với nhau, có bao giờ nghĩ đến những đứa con bé bỏng?
Theo NGL
Chồng chết lặng khi biết nguyên nhân đằng sau việc cô vợ lạnh lùng bỗng trở nên ngọt ngào Đúng nửa tháng sau, Bình trở về và anh choáng váng trước sự thay đổi của Tuyết, cô trở nên ngọt ngào và lả lơi... Mối tình giữa Tuyết và Đạt đứt gánh giữa đường bởi bố mẹ Tuyết nằng nặc phản đối chuyện của hai người. Nguyên nhân là bởi nhà Đạt quá nghèo. Anh chỉ là một chàng trai tỉnh lẻ...